Thái Cổ Thần Vương

Vạn Diệu Nhan

Lời nói của thanh niên rõ ràng mang theo ý tứ trào phúng, bảo Tần Vấn Thiên đi chăm sóc yêu thú, đây là chuyện rất đê tiện, nhưng mà lúc người này lúc đến Vạn gia của hắn thì khiến mọi người phải ra khỏi cửa nghênh đón, thật sự đã khiến rất nhiều người khó chịu.
Huống hồ, yêu thú mà hắn chăm sóc chính là yêu thú tọa kỵ của Vạn Diệu Nhan, cũng không đến mức bôi nhọ hắn, rất nhiều người đều mong có được một cơ hội như vậy để có thể thân cận Vạn Diệu Nhan.
- Tần huynh là khách, sao có thể nói như vậy được.
Vạn Nhất Dao lạnh lùng lên tiếng, lập tức tiếng cười của mọi người im bặt, Vạn Nhất Dao mắt nhìn về phía Tần Vấn Thiên, chỉ về phía một con yêu thú ở xa xa, nơi đó có một con đại yêu thô bạo cả người tắm trong lửa, chính là một yêu tiên biến dị, có thân thể có hổ báo, lông của chim chóc, cả người đều có màu lửa đỏ, nhất là hai mắt, cực kỳ thô bạo đáng sợ, giống như có thể bắn ra hỏa diễm vậy.
- Đó là yêu thú tọa kỵ Xích Dực của Diệu Nhan tỷ, ngươi muốn tới Bắc Minh Tiên sơn thì đầu tiên phải chứng minh thực lực của mình, nếu có thể khống chế được yêu thú này thì có thể theo chúng ta.
Vạn Nhất Dao chỉ về phía yêu thú đó rồi nói.
Mọi người nghe thấy lời nói của Vạn Nhất Dao thì đều lộ ra thần sắc hứng thú, bọn họ biết đây là Vạn Nhất Dao cố ý muốn thử thực lực của Tần Vấn Thiên, lúc trước uy phong bát diện mà đến, khiến Viêm gia phải tập thể ra nghênh đón, uy phong biết bao, hiện giờ lại phải dẫn hắn tới Bắc Minh Tiên sơn, có điều ngại mặt mũi của Vạn Trúc Thanh, mọi người không nói được gì, nhưng nếu như thực lực của Tần Vấn Thiên không ra gì mà chết trong tay một con yêu thú thì cũng chẳng trách được bọn họ.
Khóe miệng của mọi người đều cong lên, đây chính là yêu thú tọa kỵ của Vạn Diệu Nhan, vì phụng dưỡng con yêu thú này mà không ít cường giả đã phải chết, thậm chí thị vệ Tiên Thai cửu trọng cũng chết trong tay Xích Dực thô bạo này, bảo Tần Vấn Thiên đi khống chế Xích Dực? Nhất Dao chính là rất thông minh.
- Thuần phục thú?
Tần Vấn Thiên lắc đầu.
- Làm sao, bảo ngươi khống chế một con yêu thú ngươi cũng không dám mà còn muốn tới Bắc Minh Tiên sơn à?
Bên cạnh có một người hai tay khoanh trước ngực, mở miệng châm chọc.
- Tam thúc tuy rằng cho ngươi đi theo, nhưng mà nếu không chứng minh được thực lực của mình thì Vạn gia chúng ta thật sự không cần thiết phải dẫn ngươi theo.
Vạn Nhất Dao giọng nói lãnh đạm, chăm chú nhìn phía trước.
Tần Vấn Thiên cười thầm trong lòng, chắc hẳn người của Vạn gia cho rằng mình là xin họ cho đi theo à, hắn có rất nhiều phương pháp có thể tự đi, hắn vốn muốn rời khỏi nhưng lại vì Vạn Trúc Thanh cứ giữ lại nên mới ở lại đây, có điều nếu đối phương muốn xem mình thuần phục thú thì cứ để cho họ xem đi.
Thân hình lóe lên, Tần Vấn Thiên bồng bềnh tiến về phía trước, tới thẳng chỗ của yêu thú Xích Dực khổng lồ.
Chư yêu phía dưới ngẩng đầu, lập tức từng cỗ khí tức thô bạo tỏa ra, tựa hồ muốn xé rách Tần Vấn Thiên, thân là yêu tiên, bọn họ cũng có suy nghĩ của mình, có thể hóa thân làm người, cũng không có khác biệt quá lớn với nhân loại, bọn họ là bị ép phải làm tọa kỵ, bị nuôi dưỡng như súc sinh, trong lòng những yêu tiên này có tư vị thế nào thì chắc ai cũng hiểu, chính là chỉ hận không thể giết ra ngoài, cắn xé những kẻ đó.
Nơi này tất nhiên từng phát sinh rất nhiều lần bạo động, nhưng mà, lại không có ngoại lệ đều bị trấn áp một cách thiết huyết, dùng thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn để trấn áp.
Tần Vấn Thiên có thể cảm nhận được khí tức thô bạo trên người những yêu thú này, hắn đối đãi với tiểu hỗn đản và Luyện Ngục như thân nhân, nhưng rất nhiều cường giả của Tiên Vực lại khác với hắn, thuần túy đối đãi với họ như tọa kỵ, làm gì có tình cảm mà nói, hơn nữa rất nhiều yêu thú còn bị dùng thủ đoạn đặc thù để khống chế, không thể đào thoát.
Khi nhìn thấy Tần Vấn Thiên bồng bềnh bay tới, mọi người trên tường thành đều lộ ra thần sắc vui sướng khi người khác gặp họa, khống chế Xích Dực ư? Muốn chết à?
Xích Dực hình thể khổng lồ, độc chiếm một tòa cung điện yêu thú cực lớn, hắn đứng sừng sững ở đó, ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua thanh niên trong hư không, bên trong đôi mắt thực sự có lực lượng hỏa diễm đáng sợ bắn ra.
- Cút đi, đừng để ta phải động thủ.
Một thanh âm đầy đạo sát khí trực tiếp vang vọng trong đầu Tần Vấn Thiên, chính là thủ đoạn truyền âm, Tần Vấn Thiên nhìn yêu thú Xích Dực, tên này có đãi ngộ tốt nhất, dựa hơi chủ nhân.
Thân thể Tần Vấn Thiên hạ xuống, ánh mắt của Xích Dực càng thêm thô bạo, trong phút chốc, một cỗ khí thế kinh người nháy mắt đã bao phủ Tần Vấn Thiên, chỉ trong chớp mắt, Tần Vấn Thiên giống như bị bao phủ trong quy tắc liệt diễm nhiệt độ cao tới khủng bố, Xích Dực này là yêu tiên đỉnh cấp.
Trong ánh mắt Tần Vấn Thiên hiện lên một luồng ánh sáng cực kỳ yêu dị, chỉ trong nháy mắt, đôi mắt yêu dị giống như hậu duệ của yêu thần, không gì bì nổi, chỉ nhìn một cái mà tiếp xuyên thấu đồng tử của Xích Dực, mang theo uy thế khủng bố khiến chúng yêu phải phủ phục.
- Quỳ xuống.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng truyền âm quát, trực tiếp vang vọng trong đầu Xích Dực, trong mắt Xích Dực hiện lên vẻ sợ hãi, lập tức người hắn không tự chủ được mà run lên, rầm một tiếng, thân hình vô cùng khổng lồ đó không ngờ trực tiếp phải phủ phục, trong lòng hắn thì đầy kinh hãi, sao lại vậy, hắn không ngờ lại sinh ra cảm giác sợ hãi mãnh liệt và lòng thần phục.
- Ta bảo ngươi quỳ xuống.
Tần Vấn Thiên lại truyền âm, đôi mắt lộ ra ánh sáng màu máu, giống như yêu vương chân chính, một đạo tia chớp màu máu trực tiếp bắn vào trong đồng tử cực lớn của Xích Dực, Xích Dực không ngờ thật sự quỳ bốn vó xuống, đầu cúi sát, thân thể không ngừng run rẩy, lộ ra vẻ cực kỳ hoảng sợ.
Rất nhiều thân ảnh trên tường thành thấy một màn này thì thần sắc đều cứng đờ ra đó, ai nấy bất khả tư nghị, đây là xảy ra chuyện gì? Xích Dực hôm nay điên à, không ngờ phủ phục quỳ xuống trước người này?
Chỉ thấy Tần Vấn Thiên người hạ xuống, trực tiếp đứng ở trên lưng Xích Dực, quay đầu lại, ánh mắt hắn nhìn về phía đám người Vạn Nhất Dao, nói:
- Là thế này à?
- Càn rỡ.
Vạn Nhất Dao sắc mặt khẽ biến, thần sắc đột nhiên trở nên cực kỳ lạnh lùng quát lớn một tiếng, các cường giả còn lại cũng đều lộ ra vẻ lạnh lùng, nói:
- Cút xuống.
- Không phải chư vị bảo ta khống chế yêu thú này sao?
Tần Vấn Thiên nhíu mày, lập tức hắn liền thấy các cường giả ai nấy đều tiến lên trước, chỉ thấy trong tay Vạn Nhất Dao xuất hiện một cây thần binh trường tiên màu lửa đỏ, tỏa ra khí tức liệt diễm đáng sợ, quật lên người Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên thần sắc lạnh lùng, vươn tay ra trực tiếp tóm lấy thần binh, ánh mắt cũng trở nên sắc bén, chăm chú nhìn đối phương.
- Tọa kỵ của Diệu Nhan tỷ mà ngươi cũng có tư cách đứng trên à.
Vạn Nhất Dao lạnh lùng nói, sắc mặt của người chung quanh đều biến thành rất khó coi, tựa hồ có chút sợ hãi, đúng vào lúc này, xa xa có một đạo thân ảnh lấp lánh tiến đến, không ít cường giả đi theo phía sau nàng ta, uy phong lẫm lẫm.
Thân ảnh ấy anh tư bất phàm, dáng người tướng mạo đều là thượng đẳng, trên mặt mang theo sương lạnh, khi nhìn thoáng qua tọa kỵ Xích Dực của nàng ta thì thần sắc lập tức càng lạnh lùng hơn.
- Diệu Nhan tỷ, chúng ta chỉ bảo người này hầu hạ Xích Dực, không biết hắn dùng thủ đoạn gì mà không ngờ khiến Xích Dực thành như vậy.
Vạn Nhất Dao tựa hồ có chút khẩn trương, khi Vạn Diệu Nhan đảo mắt qua, từng đạo thân ảnh tất cả đều cúi đầu, Tần Vấn Thiên thấy một màn này thì có chút kinh ngạc, xem ra Vạn Diệu Nhan này có Vạn gia rất có uy nghiêm.
Những người này, bao gồm cả Vạn Nhất Dao đều rất sợ nàng ta.
- Còn không mau cút xuống.
Vạn Nhất Dao lạnh lùng nói với Tần Vấn Thiên, tọa kỵ của Vạn Diệu Nhan chỉ có một mình nàng ta là có thể ngồi, tất cả mọi người đều tận tâm hầu hạ, bởi vậy Xích Dực mới có thể càn rỡ giết không ít cường giả, hiện giờ, Tần Vấn Thiên bảo Xích Dực quỳ gối ở đó, còn đứng trên lưng Xích Dực.
- Có chuyện gì thế?
Vạn Trúc Thanh cũng chạy đến đây, hắn biết được Vạn Nhất Dao mời Tần Vấn Thiên tới thì cảm thấy có chút không ổn, lập tức chạy tới, sau đó nhìn thấy một màn trước mắt thì lập tức hết hồn.
Lúc trước, Vạn gia có một vị đệ tử đích hệ tới gần Xích Dực, khiến Xích Dực tức giận, đệ tử đích hệ đó dẫn theo một số người tới đánh Xích Dực, Vạn Diệu Nhan biết được thì ăn miếng trả miếng với toàn bộ những người đã xuống tay với Xích Dực, đánh cho một trận tơi bời, tất cả mọi người đều trọng thương, người của Vạn gia không rét mà run, không ai dám lên tiếng ủng hộ người đánh, Vạn Diệu Nhan nói tọa kỵ của nàng ta thì chỉ có nàng ta được động vào mà thôi.
Sau đó, người của Vạn gia đều chỉ có thể tận tâm hầu hạ, nào dám bảo Xích Dực quỳ xuống, hơn nữa còn đứng trên lưng Xích Dực.
- Tam thúc, ngươi mời người này đến Vạn gia, nhưng mà người này không biết trời cao đất rộng, cũng không biết dùng thủ đoạn gì, khiến Xích Dực thành như vậy, còn không quỳ xuống xin lỗi.
Vạn Nhất Dao lạnh lùng nói, lập tức đổ hết tội lỗi lên người Tần Vấn Thiên.
- Là ngươi càn quấy.
Vạn Trúc Thanh có chút không vui, nhìn Vạn Diệu Nhan nói:
- Diệu Nhan, lần này là Tần huynh không biết, là ta mời hắn vào Vạn gia, chuẩn bị bảo hắn theo ngươi và Nhất Minh, cũng tiện chiếu ứng lẫn nhau.
Vạn Diệu Nhan trầm mặc không nói gì, thần sắc của nàng ta vẫn lạnh lùng như trước, nhìn thoáng qua Tần Vấn Thiên rồi gọi tọa kỵ của nàng ta;
- Xích Dực.
Xích Dực gừ một tiếng rồi đứng dậy, tựa hồ cũng sợ hãi Vạn Diệu Nhan, hai người này hắn đều không thể trêu vào.
Mọi người vẫn câm như hến, cho dù là tam thúc Vạn Trúc Thanh thì uy nghiêm cũng còn xa mới bằng Vạn Diệu Nhan, đây là người mà lão thái gia cũng cực kỳ coi trọng, rất có thể sẽ là nhân vật Tiên Vương của Vạn gia trong tương lai, địa vị của nàng ta thế nào thì không cần nghĩ cũng biết.
Sau đó, Vạn Diệu Nhan xoay người rời đi, bỏ lại một câu đầy lạnh lùng.
- Lần này nể mặt tam thúc ta không tính toán, nhưng nếu có lần nữa thì đừng trách ta không khách khí.
Dứt lời nàng ta lướt đi xa, Xích Dực bên dưới phát ra tiếng gầm, hất Tần Vấn Thiên xuống, Tần Vấn Thiên nhảy xuống thì thấy Xích Dực đi cùng Vạn Diệu Nhan, hắn ở trước mặt nữ nhân này thì ngoan như cừu.
- Phù.
Vạn Trúc Thanh thở phào, hiển nhiên có chút lo lắng Vạn Diệu Nhan thật sự sẽ ra tay với Tần Vấn Thiên, như vậy lão sẽ thành có lỗi với Tần Vấn Thiên.
- Ngươi rốt cuộc là dùng thủ đoạn gì vậy?
Vạn Nhất Dao nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, thanh âm vẫn lạnh lùng.
Tần Vấn Thiên lườm nàng ta, lúc này mới buông trường tiên của đối phương ra, nói với Vạn Trúc Thanh:
- Lão tiên sinh, chúng ta đi thôi.
- Ngươi...
Vạn Nhất Dao ánh mắt lạnh như băng, Vạn Trúc Thanh nhìn nàng ta nói:
- Nhất Dao, ngươi đừng có càn quấy nữa.
Nói xong đi theo Tần Vấn Thiên, trên đường Vạn Trúc Thanh cười khổ lắc đầu nói với Tần Vấn Thiên:
- Cũng may Diệu Nhan không so đo, suýt nữa bị Nhất Dao hại ngươi, lần sau nàng ta nếu có mời thì ngươi đừng có tới nữa, trực tiếp đợi tới lúc xuất phát thì cùng nhau khởi hành tới hoàng thành của Tiên triều là được.
- Vạn Diệu Nhan lợi hại thế à?
Tần Vấn Thiên thờ ơ cười cười, tựa hồ, Vạn Trúc Thanh nhận định nếu Vạn Diệu Nhan tính sổ với hắn thì hắn sẽ rất thảm.
- Tuy nói nàng ta và Nhất Minh đều là hai thiên tài của Vạn gia, nhưng trên thực tế, lão thái gia coi trọng Diệu Nhan hơn, thiên phú của nàng ta so với Nhất Minh thì cao hơn rất nhiều, cụ thể nàng ta hiện tại mạnh thế nào thì ta cũng không rõ.
Vạn Trúc Thanh lắc đầu, Tần Vấn Thiên cũng không hỏi gì thêm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận