Thái Cổ Thần Vương

Tám vạn năm

Hạ Thánh đã đến, Tể Thu đã đến, Khúc Ca cùng với Tư Khấu của Trượng Kiếm tông, Bạch Ông, Đồ Lãnh cùng với nhân vật lãnh tụ các mạch đều đã đến, ý chí chống đỡ áp lực vô cùng đáng sợ kia. Tinh anh Hoàng Cực Thánh Vực tỉ mỉ chọn lựa ra, vô luận là chiến lực cùng ý chí cứng cỏi đều siêu mạnh, trừ bọn họ các nhân vật lãnh tụ này còn có vài người.
- Hạ Thánh, bây giờ có thể nói chưa, nơi này rốt cuộc là địa phương nào, thần binh, sách cổ lơ lửng kia, thật là tiên khí cùng tiên pháp sao?
Mái tóc bạc của Bạch Ông hơi tung bay, hỏi Hạ Thánh.
- Không nói toàn bộ, nhưng trong đó có rất nhiều, đều là tiên khí cùng tiên pháp.
Thanh âm Hạ Thánh khiến trong lòng mọi người run rẩy, thế mà có rất nhiều thứ đều là đúng.
- Nhưng, các tiên khí cùng tiên pháp đó đều không thể đụng bừa vào, càng cường đại càng không thể động, nếu không sẽ gặp tai nạn, những tiên khí cùng tiên pháp này, đều trấn áp tiên mộ, nếu động vào tiên khí cùng với tiên pháp, tiên mộ phá vỡ, cường giả ra.
- Ngươi đùa gì vậy, trong tiên mộ còn có người, vậy chúng ta vào làm cái gì, tìm chết sao?
Đồ Lãnh tính tình thô bạo, trong mắt hắn nhảy lên hào quang màu máu, tựa như rục rịch.
- Người trong tiên mộ, đều bị người ta phong ấn tu vi.
Hạ Thánh thở sâu, trong mắt lóe ra ra một đạo hào quang đáng sợ, nghe được lời hắn nói toàn bộ mọi người đều sửng sốt.
Táng tiên? Phong tiên?
Ai, đáng sợ như thế?
- Phong ấn ở cấp độ nào?
Khúc Ca hỏi.
- Không biết.
Hạ Thánh lắc lắc đầu:
- Các ngươi đều nghe rõ, nhất định không thể sử dụng ngũ giai thần binh, hoặc là thần binh pháp bảo cùng loại ngũ giai, một khi các ngươi sử dụng, các cường giả trong tiên mộ đi ra, tu vi sẽ trực tiếp giải phong ở cấp độ Thiên Tượng đỉnh phong, khi đó, chúng ta đều chỉ có đường chết; chỉ cần chúng ta không sử dụng, như vậy phong ấn có thể mang tu vi bọn họ áp chế ở Thiên Cương đỉnh phong.
- Điều này sao có khả năng, căn cứ tu vi chúng ta điều chỉnh cường độ phong ấn? Đây là nguyên nhân vì sao người Thiên Cương đỉnh phong là thích hợp tiến vào tiên cung nhất?
Có người hỏi.
- Đúng vậy, ta có thể nói rõ cho các ngươi, mặc dù là một vị cường giả phong ấn ở cấp độ Thiên Cương đỉnh phong, có thể dễ dàng diệt ta, nếu như là Thiên Tượng cường giả tiến vào, tu vi bọn họ áp chế sẽ ở Thiên Tượng đỉnh phong, như vậy, Hoàng Cực Thánh Vực ta không có bất cứ một vị Thiên Tượng nào có được thực lực chống lại bọn họ, cường giả Thiên Tượng đỉnh phong từng bước vào, đều là có bao nhiêu diệt bấy nhiêu.
Lời Hạ Thánh nói khiến mọi người hít thở đều thoáng dồn dập hẳn lên.
Nơi đây, rốt cuộc là chỗ đáng sợ như thế nào.
- Những tiếng rống đó, lại là người nào, bọn họ đều còn sống, mạnh bao nhiêu?
Lại có người hỏi.
- Không biết.
Hạ Thánh lắc đầu:
- Tiên cung mênh mông, nơi đó quá xa, người của Hoàng Cực Thánh Tông chưa bao giờ đến, vì thế có những lần thăm dò. Lần này chúng ta bước vào nơi này, chờ sau khi toàn bộ mọi người tiến vào, lại tụ tập cùng nhau, đoạt tiên pháp, tông môn đã từng hứa hẹn chúng ta, chỉ cần lấy được tiên pháp tiên khí, chúng ta đều có cơ hội tu hành.
- Hiện tại, các ngươi có thể đi một chút, nhưng chưa có mệnh lệnh của ta bất luận kẻ nào cũng không cho phép vọng động, cần chờ người khác đi ra sau đó hội hợp, nếu không giết không tha.
Trên người Hạ Thánh đột nhiên bộc phát ra một khí tức đáng sợ, chất chứa sát ý, tựa như là đang cảnh cáo mọi người.
Tần Vấn Thiên đứng dậy, sau đó bước chậm ra, đại địa hoang vu mênh mông vô biên có rất nhiều cổ mộ, lúc này, hắn đi tới trước một tòa cổ mộ.
Ở trước mắt Tần Vấn Thiên nổi lơ lửng một tờ sách cổ, bên trên giống như có từng đạo phù văn di động, lưu chuyển hào quang lấp lánh, nhưng ý thức lại không cách nào thẩm thấu đến trong đó, nhìn không thấu, điều này làm Tần Vấn Thiên sinh ra một loại cảm giác mãnh liệt, muốn đi lên trước, nắm vào trong tay một tờ sách cổ này.
Thân hình lóe lên, Tần Vấn Thiên tiếp tục di chuyển ở vùng đất táng tiên này, quan sát từng ngôi cổ mộ, lúc này trước mắt Tần Vấn Thiên có một thanh trường mâu màu máu, bên trong chứa uy thế nuốt trời, như có thể phá vỡ thiên địa, có được uy lực vô cùng, chỉ đứng bên người, cũng mơ hồ có loại cảm giác muốn sụp đổ, làm máu trong cơ thể người ta đều không tự chủ được rít gào, cực kỳ đáng sợ.
Không chỉ có Tần Vấn Thiên, mọi người đi trước đến nơi đây quan sát cổ mộ, trong lòng chịu chấn động mạnh, bọn họ đều mơ hồ có một sự xúc động mãnh liệt, muốn đoạt tiên khí, tiên pháp; mặc dù lấy ý chí vô cùng cứng cỏi của bọn họ, cũng cảm giác không thể chống lại loại dụ hoặc này.
- Ông!
Rốt cuộc, ở trên mảnh đất táng tiên này, bầu trời vẫn như cũ có tiếng rít gào ô ô, giống như cường giả đến từ viễn cổ, nơi nào đó, một chùm tia sáng phá trời, đột ngột ánh mắt toàn bộ mọi người đều nhìn phía đó, sắc mặt Hạ Thánh hơi tỏ ra khó coi, một luồng sát khí đáng sợ lóe qua.
- Mạc Dung, ngươi muốn chết.
Mái tóc dài trên người Hạ Thánh bay lên, giận quát một tiếng:
- Toàn bộ mọi người, đều trở về, tụ tập đến bên cạnh ta.
Từng cái bóng người lóe lên, trở lại bên người Hạ Thánh, Tần Vấn Thiên cũng đi về phía Hạ Thánh bên này, ánh mắt hắn lại vẫn nhìn chằm chằm Mạc Dung.
Mạc Dung, một vị thiên kiêu của Đại Địa Môn, hắn thấy được một bảo vật phi thường đáng sợ, một khối ấn cổ chất chứa lực lượng đại địa vô biên, lơ lửng trên một tòa tiên mộ, Mạc Dung muốn làm của riêng, thu hồi một khối ấn cổ này, nhưng cổ ấn hắn không bắt được, mộ phía dưới cổ ấn lại vỡ ra, ở trên mộ có một bóng người đang đứng.
Người này một mái tóc vàng yêu dị bay múa, lơ lửng như thanh kiếm sắc bén, trên người khoác một trường bào màu đất, ánh mắt nhìn chằm chằm phía trước, đôi con ngươi thâm thúy vô biên kia, làm người ta cảm thấy có sự run rẩy đến từ linh hồn.
- Ngươi là ai?
Người tóc vàng sắc mặt gầy, lộ ra vô tận khí thế sắc bén, hắn nhìn chằm chằm Mạc Dung, thế mà khiến thân thể Mạc Dung cũng run nhè nhẹ.
- Là ngươi chôn ta ở nơi đây, đoạt bảo của ta, phong ấn mạng ta?
Thanh âm trong miệng người này thốt ra như đến từ viễn cổ, bước chân hơi bước về phía trước, nhất thời Mạc Dung chỉ cảm thấy cả người bị một cỗ áp lực vô thượng áp bách, sắc mặt trắng bệch, không ngừng lắc đầu nói:
- Không phải ta.
- Ngươi đoạt bảo ta, phong mệnh ta, táng hồn ta, ngươi, đáng chết.
Bóng người tóc vàng bước chân ra, thân thể Mạc Dung đột ngột bạo lui, nhưng lại thấy bàn tay bóng người tóc vàng vươn ra về phía trước, ‘ầm’ một tiếng nổ vang, một thổ lao tù trực tiếp mang Mạc Dung gắt gao trói buộc tại chỗ, giống như muốn mai táng hắn.
- Ngươi, đáng chết.
Trong mắt người này bùng nổ sát khí đáng sợ, cả mái tóc vàng của hắn giống như hóa thành vô tận thanh kiếm sắc bén màu vàng, bùng lên chém giết.
- Không... Cứu ta.
Trên mặt Mạc Dung lộ ra nét tuyệt vọng, sau đó mái tóc vàng kia xuyên thấu đầu hắn, mang hắn trực tiếp đóng đinh tại chỗ.
Lúc này, đám người Hạ Thánh cũng tới cách đó không xa, bước chân bọn họ đột nhiên dừng lại, chỉ thấy bóng người tóc vàng thu hồi mái tóc vàng cắm vào đầu đối phương, nhuộm máu tươi, mái tóc vàng rủ xuống, nhuộm máu đỏ sẫm đặc biệt chói mắt, yêu dị như vậy.
- Thật mạnh.
Sắc mặt đám người Hạ Thánh khó coi, người này nở rộ khí tức chỉ là Thiên Cương đỉnh phong, giống rất nhiều người trong bọn họ, Mạc Dung cũng không phải người tầm thường, thực lực rất mạnh, nhưng ở trước mặt đối phương, ngay cả năng lực đánh trả cũng không có.
Chỉ thấy ánh mắt người nọ chuyển qua, nhìn phía đám người Hạ Thánh, ánh mắt hắn cũng tỏa ra hào quang màu vàng, chỉ liếc một cái, vậy mà làm người ta cảm giác được linh hồn cũng run rẩy.
- Các ngươi, phong mệnh ta, táng hồn ta, đoạt bảo ta?
Người này ngẩng đầu nhìn phía không trung, lại đột nhiên trở nên trống rỗng, giống như đang lẩm bẩm:
- Mà ta, là ai?
- Chuẩn bị liên thủ, dốc hết toàn lực chém giết.
Thanh âm trầm thấp của Hạ Thánh truyền ra, trên thân toàn bộ mọi người, tất cả đều nở rộ uy áp đáng sợ, mảnh không gian này cũng ở trong phút chốc trở nên bạo động.
- Ta, là ai?
Người nọ giống như chưa thấy, vẫn nhìn bầu trời, Hạ Thánh bắt đầu ra lệnh, mọi người vây đối phương lại.
- Khống chế trước, động thủ.
Hạ Thánh chợt quát một tiếng, vừa dứt lời, có cây, có xiềng xích, có lực lượng không gian, ở trong cùng tích tắc bùng nổ, nháy mắt dây mây cổ trói chặt đối phương, xiềng xích bay múa.
- Oành!
Đối phương thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Hạ Thánh, mặt đất cuộn lên, hóa thành một mảng lao tù, mang chính hắn mai táng vào bên trong, mà ở cùng lúc, công kích cuồng bạo của đám người Hạ Thánh đã đến, điên cuồng đánh ở trên đại địa lao tù màu vàng đất.
Lao tù rạn nứt, bóng người đối phương lại lần nữa xuất hiện, lực lượng trói buộc hắn lại sớm bị giãy thoát.
- Thùng.
Chỉ thấy đối phương bước chậm ra, chỉ một bước, thân thể một người phía trước hắn trực tiếp bị đại địa màu vàng đất chôn vùi, hắn nâng tay, vỗ ra về phía trước, tùy ý một chưởng lực, trực tiếp đập nát đại địa kia, ‘ầm’ một tiếng nổ vang, cường giả bên trong cũng trực tiếp tan xương nát thịt.
Hầu như ở cùng lúc, công kích của đám cường giả Hạ Thánh đã đến. Hạ Thánh tóc dài bay múa, hắn đấm ra, quyền quang lóng lánh, không gian như đang run rẩy, đánh vỡ tất cả, nhưng lại thấy bóng người tóc vàng nâng tay, một quầng sáng khủng bố màu vàng đất nhẹ nhàng xuất hiện, ‘Ầm’ một tiếng nổ, nắm tay Hạ Thánh đánh xuống, tiếng vang răng rắc truyền ra, từng cái vết rạn lan tràn, nhưng vẫn chưa thể đánh vỡ phòng ngự trong cái nâng tay của đối phương.
- Dung hợp chân ý sao, đây mới là lực lượng tương tự trong giải kiếm lều tranh, trong cái nâng tay đã có uy lực như thế, thậm chí khiến người ta không thể nhìn thấu tổ hợp chân ý trong đó, quá cường đại, bóng người tóc vàng này hô lên phong mệnh ta, táng hồn ta, chẳng lẽ, hắn là người chết? Hay là tiên bị phong ấn tu vi?
Tần Vấn Thiên rất chấn động, Hạ Thánh cũng không nói chuyện giật gân, dưới tiên mộ này tùy ý xuất hiện một vị cường giả, mặc dù bị áp chế tu vi, cũng có thể dễ dàng giết chết phá hủy bất cứ một cường giả nào trong bọn họ, bao gồm Hạ Thánh ở bên trong.
Đây là tiên, mặc dù tiên bị phong ấn, cùng cảnh giới, cũng là tồn tại vô địch, Thiên Cương vô địch thật sự, đặt ở Hoàng Cực Thánh Vực, chính là duy nhất.
Nếu như Tần Vấn Thiên có được chiến lực của đối phương, tuyệt đối có thể phong danh hiệu Thiên Cương vô địch.
Từng đạo khí tức mạnh mẽ đáng sợ đảo qua mảnh thiên địa này, giống như có vô số ánh mắt nhìn chằm chằm nơi này.
- Đều cút về cho ta.
Trong hư vô truyền đến một thanh âm yêu dị vô song, lạnh lùng, sắc bén, như là hạ đạt mệnh lệnh không thể hoài nghi, trong phút chốc, những cảm giác nhìn trộm, những khí tức mạnh mẽ kia, trong nháy mắt biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, mặc dù là Hạ Thánh chiến đấu trong lòng cũng kịch liệt run run, chủ nhân một thanh âm vừa rồi, là ai?
Hắn, mạnh bao nhiêu?
Giờ phút này, ở trong mảnh tiên cung rộng lớn vô biên này, có hai đôi mắt, giống như xuyên thấu hư vô, nhìn phía bên này.
Một người trong đó, cả người màu đen, yêu tuấn vô song, con ngươi sắc bén vô cùng, hắn nhìn các bóng người chiến đấu, đôi mắt băng hàn lạnh lùng kia không có bất cứ tình cảm nào, thấp giọng phun ra một thanh âm:
- Lại là một đám người không biết sống chết, chiến lực nhỏ yếu như thế, ngay cả vùng đất tiên mộ cũng không thể đi qua, ngươi trông cậy vào bọn họ có thể đạt được tòa tiên cung này, đạt được tất cả trong đây?
- Tám vạn năm, mộng của ngươi, còn chưa tỉnh sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận