Thái Cổ Thần Vương

Đại chiến Bạch Hổ tộc

Hai phe thế lực bên nào cũng không chịu yếu thế, khí thế đập vào mặt, uy áp cuồng bạo, tựa như có thể bùng nổ đại chiến bất cứ lúc nào.
- Ta cũng cảm thấy đáng tiếc, thánh viện không thể giết người, nếu không ta nhất định phải hưởng thụ mùi vị thịt bạch hổ nướng.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói. Hắn càng nhìn đám người Bạch Hổ tộc này càng ngứa mắt. Mặc dù Kim Sí Đại Bàng - Già Nam Thiên cũng kiêu ngạo bất tuân, nhưng người ta cao ngạo lại có tự tôn của người ta, lười kiếm chuyện gây sự với người cảnh giới thấp, mặc dù khiến người khác khó chịu, nhưng lại không vừa dâm vừa tiện như đám Bạch Hổ tộc này. Lúc trước đã hạ thủ với bọn họ, Bạch Mâu còn đánh thương hắn, dùng ngôn ngữ làm nhục Nam Hoàng Vân Hi và Nam Hoàng Sanh Ca, hiện giờ lời nói cũng chả có chút kiêng kỵ nào.
Tần Vấn Thiên thậm chí còn chắc chắn rằng, nếu như không phải kiêng kỵ quy củ của thánh viện, bọn họ sẽ thật sự làm ra một vài chuyện nhục nhã đối với mấy thánh nữ Nam Hoàng thị kia. Những nghiệt súc Bạch Hổ tộc này có thể coi người làm tọa kỵ mà cưỡi, thì sẽ luôn cho nhân loại là hèn mọn, có chuyện gì mà bọn họ không dám làm.
- Phải không?
Cường giả vương tộc bên Bạch Hổ tộc hung ác dữ tợn nói:
- Ta lại không muốn giết chết ngươi, mà muốn cho ngươi trở thành nô bộc đời đời cho Bạch Hổ tộc ta. Những mỹ nhân của Nam Hoàng thị kia, không chỉ làm nô, còn có thể sinh dục một vài đời sau, cũng không tệ chút nào. Bạch Hổ tộc chúng ta từng chơi qua không ít mỹ nữ nhân loại, nhưng còn chưa có người của Nam Hoàng thị, cũng có dự định thử một chút.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên trở nên giá rét, hắn sức nghĩ ra, chuyển mắt, nhìn về phía trên nấc thang, cao giọng nói:
- Tiền bối, có thể mở ra một địa phương tổ chức chiến trận sinh tử trong thánh viện hay không, giải quyết dứt điểm một số mâu thuẫn không cách nào hòa giải.
Ánh mắt mọi người nhìn chằm chằm về phía Tần Vấn Thiên. Người này xem ra là bị Bạch Hổ tộc chọc giận rồi, hai thế lực lớn cũng muốn đại chiến một trận chân chính.
- Bạch Hổ tộc ta cũng đồng ý, thánh viện này, đúng là thiếu một nơi chiến trường sinh tử.
Cường giả vương tộc bên Bạch Hổ tộc cũng ngẩng đầu nhìn lên, cao giọng nói.
Người của hai phe thế lực đều đứng chờ lệnh, mọi người ngẩng đầu nhìn về phía hư không trên bậc thang. Sau đó, trên hư không đó, giữa trời đất cổ đỉnh, đột nhiên xuất hiện một tòa chiến đài mênh mông trôi nổi, rồi có âm thanh vang lên nói:
- Ta vốn định chờ thêm mấy năm nữa, đến khi các ngươi tu hành thành công, cảnh giới mạnh hơn, cảm ngộ sâu hơn nữa mới mở ra chiến trường sinh tử. Nhưng nếu các ngươi đã yêu cầu, vậy ta toại nguyện cho các ngươi. Chiến đài này của thánh viện, chỉ cần là tự nguyện thì có thể đi vào, trong đó không bàn sinh tử, nhưng cần phải dựa vào thực lực của bản thân, không được phép mượn bất kỳ tiên binh pháp bảo nào.
- Đa tạ tiền bối!
Tần Vấn Thiên lên tiếng cảm ơn, mọi người trong thánh viện đều ngẩng đầu nhìn chiến đài trong hư không. Sau đó, Tần Vấn Thiên nhìn về phía người Bạch Hổ tộc nói:
- Nghiệt súc, đi lên.
Nói xong, hắn và các cường giả của Đấu Chiến Thánh Tộc, Nam Hoàng thị đều bay lên không, đi thẳng tới phía chiến đài, đồng thời nói với hai người Nam Hoàng Vân Hi và Nam Hoàng Sanh Ca:
- Các ngươi không cần phải lên.
Nam Hoàng Vân Hi và Nam Hoàng Sanh Ca có chút sửng sốt. Tu vi hiện giờ của các nàng cũng không tính là kém, chỉ là muốn quần chiến thì hiển nhiên cần cảnh giới cao ra trận, cho dù là Tần Vấn Thiên cảnh giới Tiên Đài tầng bốn cũng có chút miễn cưỡng.
- Tần Vấn Thiên nói không sai, các ngươi ở phía dưới này đợi đi.
Thánh nữ truyền thừa bối phận cao trong Nam Hoàng thị nói. Các nàng đồng loạt chạy thẳng lên chiến đài trên hư không kia.
Cường giả Bạch Hổ tộc liên tục gào to, cũng lưu lại những tộc nhân cảnh giới thấp, còn tộc nhân Tiên Đài tầng năm trở lên đều lao lên chiến đài. Trong nhất thời, bóng người phía dưới ùn ùn bay lên, trôi lơ lửng trên không, vây chung quanh nhìn ngắm chiến trường trên hư không.
Chiến trường nằm giữa bầu trời cổ đỉnh, cường giả hai bên tự đứng sừng sững một phương. Chiến đài sinh tử này được một màn sáng kỳ lạ bao phủ, tựa như tạo thành một không gian phong bế, ở bên ngoài nhìn vào thì thấy bát ngát nhưng chưa tới mức quá lớn, còn khi bước vào bên trong chiến đài rồi thì phát hiện, nó là một không gian tu di, bên trong lớn vô biên.
Hoàn cảnh này làm cho cường giả hai phe có chút sững sờ. Chiến trường lớn vô biên tới đáng sợ như vậy, dường như phong kín luôn cả đường lùi, chiến bại dù muốn chạy trốn cũng không dễ dàng.
- Trong chiến trường sinh tử, phương pháp đi ra là nhắm mắt ngưng thần, dùng cảm giác đi ra ngoài, cần qua ba hơi thở mới có thể thoát ra.
Lại có âm thanh vang lên, khiến cho ánh mắt mọi người co rụt lại. Trong lúc đại chiến, trước những tồn tại cường đại như vậy, thời gian ba hơi thở đủ để làm rất nhiều chuyện. Nhắm mắt ngưng thần trong khi sống chết là chuyện trước mắt, chỉ là một hơi thở đã có thể giết ngươi vô số lần, chứ đừng nói tới ba hơi thở, trừ phi người hai bên đều không muốn chiến nữa, mới có thể dùng thời gian ba hơi thở ở không đi ra ngoài.
- Nướng thịt bạch hổ ăn.
Tiểu tử ở bên cạnh chiến đài giương nanh múa vuốt, gào lên. Bạch Hổ tộc là vương trong yêu tộc, nếu có thể nướng thịt bạch hổ, tuyệt đối là vật siêu cấp đại bổ, hơn xa tiên đan diệu dược. Nếu yêu thú tư chất tầm thường hoặc cường giả nhân loại ăn được, thậm chí có thể thay đổi tư chất.
Tiên Vực có một vài yêu thú tư chất tầm thường, bọn họ vô cùng cố gắng tu hành, sau khi mạnh mẽ thì dựa vào việc săn giết chiếm đoạt các loại yêu thú huyết mạch cao quý, cường hóa bản thân, không ngừng dùng phương pháp như vậy để bù đắp thiếu hụt của bản thân thời kỳ Tiên Thiên. Trong lúc giãy giụa giữa sống và chết, từ không ngừng bị đuổi giết tới cuối cùng trở nên vô cùng đáng sợ. Loại yêu cường đại lên theo kiểu này vô cùng đáng sợ, không biết cao bao nhiêu đại yêu huyết mạch cao quý chết trong tay họ.
- Thật không nỡ giết mỹ nữ của Nam Hoàng thị, Nam Hoàng Vân Hi ở dưới không lên ta định sắc rồi, ta sẽ vô cùng yêu thương thánh nữ Nam Hoàng thị.
Một cường giả Bạch Hổ tộc nhìn chằm chằm đám người Tần Vấn Thiên nói:
- Còn Nam Hoàng Sanh Ca kia cũng tới phục vụ ta đi, nhất định sẽ thật sảng khoái, so với mấy mỹ nữ nhân loại đê tiện tầm thường kia thì kích thích hơn nhiều.
- Mỹ nhân nơi này cũng không tệ, bắt về sinh mấy thằng nhóc bạch hổ đi, xem có thể sinh ra đại yêu dị chủng không.
Người Bạch Hổ tộc vô cùng suồng sã nói.
Thánh nữ Nam Hoàng thị bước chân lên trước, sau lưng xuất hiện một đôi cánh phượng hoàng, Tiên Đài nở rộ, phượng ảnh xuất hiện, vô cùng rực rỡ tươi đẹp, ngọn lửa thiêu đốt vô cùng nóng bỏng cường thịnh như muốn đốt trụi mọi thứ.
- Giết.
Cường giả của Bạch Hổ tộc lao tới, sát khí cuốn lên trong thiên địa, cực kỳ kinh khủng, nhất là mấy cường giả vương tộc trong Bạch Hổ tộc, lại đáng sợ tới trình độ cao nhất, dấu ấn chữ vương trên trán tản ra uy thế bức người.
- Hạ sát thủ.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói. Cường giả Đấu Chiến Thánh Tộc bên người lập tức đạp mạnh chiến đài, thân thể tựa như trở nên khổng lồ hơn, thần viên xuất hiện, uy thế kinh người, toàn thân đều là quang hoa sáng chói, không ai sáng bằng.
- Oanh oanh oanh....
Khí thế cuồng bạo đè nén thiên địa, hai bên đều lao về phía trước, trong nháy mắt giao phong va chạm, công kích đều mang theo uy thế sát phạt vô thượng, từng người quấn lấy nhau. Bạch Hổ tộc thân là vương trong yêu tộc, chiến lực đương nhiên không thể nghi ngờ, mạnh mẽ đáng sợ, lực lượng vô song, tốc độ kinh người, sát khí xông thiên, phòng ngự đáng sợ, tất cả phương diện đều vô cùng hoàn mỹ.
Mỗi một lần công kích của Bạch Hổ tộc đều mang theo thuật thần thông trong tộc, một tiếng rống to có thể chấn diệt linh hồn, sát khí giết vào bên trong cơ thể phá hủy nội tạng, người thường hoàn toàn không thể chống lại sát khí đáng sợ đó, thân thể sẽ lập tức nổ tung.
Ánh mắt Bạch Mâu vẫn nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, hắn đi tới từng bước một, tuy cách nhau rất xa, nhưng Tần Vấn Thiên nhìn Bạch Mâu hiện giờ, không giống một bóng người, mà giống như một hổ vương sát khí xông thiên, nhìn xuống chúng sinh. Hư ảnh bạch hổ nguy nga kia bao trùm trời đất, một tiếng rống giận, cũng khiến Tần Vấn Thiên cảm thấy hổ vương kinh thiên kia muốn cắn nuốt hắn, một ngụm là có thể nuốt chửng hắn.
Bạch Mâu chính là cường giả vương tộc trong Bạch Hổ tộc, cho dù nghe giảng đạo ở thánh viện không có phá cảnh, nhưng vẫn là Tiên Đài tầng sáu, huyết mạch vương phẩm, Tiên Đài vương phẩm, một tiếng rống to là đủ phá hủy một người. Hắn cách không gầm một tiếng, muốn hủy diệt Tần Vấn Thiên.
Mọi người ở bên ngoài âm thầm lau mồ hôi thay Tần Vấn Thiên. Tần Vấn Thiên ở dưới uy thế đó hình như tỏ ra vô cùng nhỏ bé, giống như một kích là có thể nuốt chửng, trở thành bữa ăn cho Bạch Mâu. Rốt cuộc là Tần Vấn Thiên nướng bạch hổ ăn thịt, hay là bạch hổ nuốt người?
Thân thể thần của Tần Vấn Thiên nở rộ, một thân chân ngã, hóa thành thân thể thần ma, không ai sánh bằng. Hắn hét lớn một tiếng, sức mạnh chân ngã vô tận lập tức điên cuồng phóng thích. Yêu thú gầm thét, trấn áp hư không, kiếm khí lăng thiên, kích phá bầu trời... Công phạt vô tận trong một tiếng hét lớn này bộc phát ra, đánh về phía hư ảnh bạch hổ, âm thanh "ùng ùng" vang lên, hư ảnh bạch hổ nuốt trọn hết, vẫn bất diệt.
Thần Thủ của Tần Vấn Thiên xuất hiện, toàn thân được phủ thêm thần quang, uy thế ngút trời. Hắn giơ bàn tay lên, chỉ một cái về phía hư không, một Kim Sí Đại Bàng vô cùng to lớn xuất hiện, cơn lốc cuốn lên, hai cánh xé trời, chém về phía hư ảnh bạch hổ khổng lồ. Một tiếng "ầm" thạt lớn, bạch hổ sát khí ngập trời tan biến.
Tần Vấn Thiên nhìn đối diện phía xa, thấy Bạch Mâu lạnh lùng nhìn về phía hắn, một cường giả của Đấu Chiến Thánh Tộc cường thế ép tới, chiến đấu với Bạch Mâu.
- Graooo!!!
Một tiếng gào truyền tới, một bạch hổ Tiên Đài tầng năm dùng tốc độ vô cùng nhanh, len qua khe hở giữa các cường giả đang chiến đấu, đánh về phía Tần Vấn Thiên. Hắn hóa thành bản thể, thân thể trăm trượng, sát khí đáng sợ tới trình độ cao nhất, toàn thân là ánh sáng rực rỡ.
- Graooo!!!
Lại thêm một tiếng gầm thét, hắn lao nhanh tới, giống như một tia chớp nhào tới phía Tần Vấn Thiên. Tần Vấn Thiên hét lớn một tiếng, thân thể cũng lập tức biến lớn, trở thành cao hơn trăm trượng, kích cỡ y hệt đối phương. Quyền mang đánh ra, đối đầu với quyền bạch hổ của đối phương, muốn so đấu sức mạnh thân thể với cường giả Bạch Hổ tộc.
- Rắc rắc!
Tiếng xương nứt vang lên, bạch hổ khổng lồ kia bị đánh lui, phát ra tiếng gào trầm thấp. Hắn thân là vương tộc yêu giới, sức mạnh thân thể lại không bằng võ tu nhân loại.
Thân thể bạch hổ khổng lồ nở rộ sát khí màu vàng đáng sợ, bạch hổ kia lại gào thét nhào tới lần nữa. Khi gào thét trong hư không, dấu ấn chữ vương ở mi tâm sáng lên, một trảo của hắn đánh tới, thuật công phạt kèm sát khí đáng sợ hóa thành ánh sáng ngút trời đánh tới phía Tần Vấn Thiên, chính là thần thông yêu thuật sát phạt mạnh mẽ của Bạch Hổ tộc.
Cả không gian đều bị yêu thuật công phạt đáng sợ này nhấn chìm trong hủy diệt. Sát khí bao phủ trời đất, thân thể Tần Vấn Thiên phóng lên cao, chưởng ấn đánh ra, thần quang vô tận lưu chuyển trên bàn tay, đánh tan mọi thứ. Bàn tay hắn xuất hiện một Phương Thiên Họa Kích hủy diệt, nhắm về phía bạch hổ khổng lồ trong hư không. Một con đại bàng to lớn đáng sợ hét giận dữ với trời cao, ánh sáng hủy diệt tràn ngập hư không. Cường giả Bạch Hổ tộc gào bể trời, liên tục đánh ra công phạt chí cường, nhưng đều bị đại bàng xé nát, một Phương Thiên Họa Kích đen nhánh đáng sợ đánh tới, giống như do quy tắc hủy diệt biến thành, đâm thẳng.
- Graooo, graooo!!!
Một tiếng hống thê thảm kinh thiên động địa, chấn động cuộc chiến trên sinh tử đài. Toàn bộ cường giả Bạch Hổ tộc nhìn về phía này, toàn thân run rẩy. Bọn họ thấy một thanh Phương Thiên Họa Kích khổng lồ đen nhánh, xuyên thấu qua lớp phòng ngự đáng sợ của cường giả Bạch Hổ tộc, đâm vào thân thể cao lớn kia, rồi đâm xuyên qua lưng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận