Thái Cổ Thần Vương

Thiên đường có lối ngươi không đi

Hoàng cung của Trường Thanh Tiên quốc được xây dựng lại, Tần Vấn Thiên không chủ động xuất kích mà ở trong Trường Thanh Tiên quốc.
Giờ này hắn đã truyền lời khắp Thanh Huyền, mọi người đều biết hắn đã về, chỉ sợ thế lực khắp nơi đều đã có liên lạc chặt chẽ, vừa có động tĩnh mọi người sẽ biết được ngay tức khắc. Hắn sẽ gây ra một trận đại vây tiểu tại Thanh Huyền Tiên vực này một lần nữa, như lần đó, năm đó, các thế lực tề tụ Trường Thanh Tiên quốc hoàng cung tới giết hắn, như vậy có thể thanh toán một lần rồi.
Tần Vấn Thiên không chút nóng vội, hắn đã đến Thanh Huyền rồi, món nợ năm đó sẽ thanh toán toàn bộ.
Đồng thời hắn phái người đi tìm hiều tin tức về Quân Mộng Trần và Tiểu Hỗn Đản.
Nhưng đúng vào lúc này, Sâm La Tiên quốc truyền ra một tin tức lệnh cho Tần Vấn Thiên lăn tới Sâm La Tiên quốc để triều bái, quy thuận Sâm La Tiên quốc. Chuyện này khiến Tần Vấn Thiên có chút kinh ngạc. Sâm La Tiên quốc là điên rồi hay sao? Doanh thị bị diệt, Cửu Hoàng Tiên quốc hủy diệt giải thể, không ngờ Sâm La Tiên quốc lại dám cả gan yêu cầu hắn lăn tới triều bái?
Hay là Sâm La Tiên quốc có lòng tin siêu cường, chẳng lẽ Sâm La Tiên quốc cũng là truyền thừa từ thượng giới Thái Cổ Tiên vực?
Tần Vấn Thiên có thể hiểu được, Thái Cổ Tiên vực có người đi tới, cùng hắn hàng lâm Thanh Huyền, hơn nữa trước đó còn có tin tức có các cường giả Thái Cổ Tiên vực đến, giờ này bọn họ đi Tiên vực, cũng không làm đại sự gì gây ra chấn động khiến cho người phải chú ý. Tuy nhiên Tần Vấn Thiên phỏng đoán những nhân vật siêu phàm kia sợ là sẽ không tình nguyện tịch mịch, đến Thanh Huyền nhất định phải gây ra chút động tĩnh.
Các cường giả Tiên vực đều bị chú ý, Sâm La Đại Đế yêu cầu Tần Vấn Thiên lăn tới triều bái quy thuận. Thái độ của Tần Vấn Thiên sẽ như thế nào?
Tần Vấn Thiên chỉ truyền ra một câu nói: Sâm La Tiên quốc nên bị diệt, xoá tên khỏi Tiên vực.
Mọi người run sợ, người này còn cuồng vọng hơn người kia.
Ngày hôm đó Trường Thanh Tiên quốc có mấy vị khách tới, không phải là cường giả của những thế lực Tần Vấn Thiên đã điểm danh, mà thế lực bá chủ phía đông Tiên vực hiện nay. Người Thiên Biến Tiên môn đến.
Tiên quốc Hoàng Thành, Tần Vấn Thiên và đám người Trường Thanh Đại Đế nhìn ba đạo thân ảnh trước mắt. Tần Vấn Thiên chưa từng gặp gỡ ba người này, tu vi đều cường đại phi thường. Một vị đỉnh cấp Tiên đế, hai vị trung cấp Tiên đế. Người cầm đầu đỉnh cấp Tiên đế mặc trường bào bạch kim, chiếu sáng rạng rỡ, cả người lộ ra khí khái uy nghiêm cường đại.
- Tần sư đệ.
Ba người trông thấy Tần Vấn Thiên, người cầm đầu lập tức hô một tiếng, giờ này không có chút tị hiềm rồi. Nếu đã nhập thế Thiên Phù giới, lấy Thiên Biến Tiên môn hàng lâm Thanh Huyền, dĩ nhiên là sẽ không sợ bại lộ cái gì, trực tiếp xưng hô Tần Vấn Thiên là Tần sư đệ. Đám người Trường Thanh Đại Đế cũng không bất ngờ, bọn họ đã sớm đoán được một số chuyện. Quân Mộng Trần nhất mực là sư đệ của Tần Vấn Thiên, mà Quân Mộng Trần xuất thân từ môn phái bí ẩn này, Tần Vấn Thiên cũng sẽ làm như vậy.
- Mời ngồi.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói, Tiên đế cầm đầu lại phất tay áo, nói:
- Ta nói mấy câu liền rời đi, Tần sư đệ gặp đại nạn không chết, giờ này trở về uy phong tám hướng. Ta thật phấn khởi cho Tần sư đệ. Ngày hôm nay sư môn đã rời núi, khi Tần sư đệ trở về theo sư môn cùng nhau chinh phạt. Chúng ta đã là chúa tể một phương, nếu có thêm lực lượng của Tần sư đệ, không thể nghi ngờ là như hổ thêm cánh, càn quét Thanh Huyền, bình định thiên hạ.
- Nói Bạch Vô Nhai và Quân Mộng Trần đến nói chuyện với ta.
Tần Vấn Thiên lạnh nhạt lên tiếng, khiến cho đôi mắt của đối phương hơi ngưng tụ, lập tức cười nói:
- Quân Mộng Trần đã là người phản nghịch. Nếu Tần sư đệ gặp được hắn đừng quên xuất thủ tru diệt phản nghịch. Bạch Vô Nhai đang bế quan tu hành, không tiện tới đây.
- Vì sao Quân Mộng Trần phản nghịch?
Tần Vấn Thiên hỏi.
- Ta không thể biết, sư môn đối với hắn ân trọng như núi, hắn tu thành trong sư môn, cuối cùng không ngờ lại làm phản. Quả thực đại nghịch bất đạo.
Cường giả kia lạnh lùng hừ một tiếng.
- Đợi ta gặp được hắn sẽ hỏi rõ, mời ba vị trở về đi.
Tần Vấn Thiên trực tiếp ra lệnh trục khách. Ba người khẽ nhíu mày, người bên cạnh lạnh lùng lên tiếng:
- Tần Vấn Thiên, ngươi đây là có ý gì, chẳng lẽ không chịu quy thuận sư môn, cũng muốn bắt chước Quân Mộng Trần hay sao?
Tần Vấn Thiên cũng cau chân mày lại, lãnh mâu lập lòe, thần sắc rét lạnh, mở miệng nói:
- Thỉnh giáo một tiếng, tôn chỉ sư môn là cái gì? Sư môn có bắt buộc môn hạ đệ tử làm bất cứ chuyện gì hay không?
- Bây giờ không giống như ngày xưa. Ngày nay thiên hạ loạn thế, nếu chúng ta nhập thế đương nhiên phải đoàn kết cùng nhau, sóng vai chiến đấu cùng sư môn, thống nhất Thanh Huyền.
Lại một người mở miệng nói.
- Thì ra là thế. Giờ này ta mang theo lực lượng cường đại quay trở về, cuối cùng sư môn cũng nghĩ tới ta, muốn ta đoàn kết sóng vai chiến đấu cùng sư môn. Nhự vậy ngày xưa lúc ta nhỏ yếu, lúc các thế lực Thanh Huyền vây tiễu Tiên quốc hoàng cung thì sư môn ở đâu, ở chỗ nào? Có sóng vai chiến đấu cùng ta hay không?
Tần Vấn Thiên lạnh lùng chất vấn. Thiên Phù giới năm đó hắn vẫn chưa nhập thế xuất chiến, cũng không có câu oán hận gì quá lớn, đây là tôn chỉ trước sau như một của Thiên Phù giới.
Nhưng năm đó ngươi không xuất chiến, giờ này hắn trở nên cường đại lại muốn hắn quy thuận, sóng vai chiến đấu. Điều này thật buồn cười. Huống chi Thiên Phù giới hóa thân Thiên Biến Tiên môn, đã từng cưỡng bức Trường Thanh Tiên quốc quy thuận, đuổi giết Quân Mộng Trần. Nếu đã như vậy thì giữa hắn và Thiên Phù giới đã là một đao đứt thành hai đoạn rồi. Từ nay về sau, Thiên Phù giới là Thiên Phù giới, Tần Vấn Thiên là Tần Vấn Thiên, không hề có liên hệ gì với nhau.
- Nói như vậy, ngươi thật muốn học theo Quân Mộng Trần ấy sao?
Tiên đế cầm đầu lạnh lùng buông lời.
- Các ngươi có từng cảm nhận được ấn ký Thiên Phù giới trên người ta?
Tần Vấn Thiên đột nhiên hỏi. Nếu đối phương đã nói như vậy, cũng không cần phải nói gì nữa rồi.
Ba người khẽ nhíu mày, đây cũng là chỗ bọn họ kỳ quái. Giữa các đệ tử Thiên Phù giới đều có thể cảm ứng được thân phận của nhau, nhưng trên người Tần Vấn Thiên không có ấn ký của Thiên Phù giới.
- Ngươi sai người hủy diệt ấn ký rồi?
Cường giả kia mở miệng đáp.
- Năm đó Trường Thanh Tiên quốc đánh một trận, Tần Vấn Thiên ta đã chết qua một lần, ấn ký liền biến mất. Tần Vấn Thiên của ngày hôm nay đã không phải Tần Vấn Thiên như ngày xưa rồi, mời chư vị mau đi.
Tần Vấn Thiên lãnh đạm nói. Hắn đã nói rất rõ ràng, hắn đã chết qua một lần, giờ này hắn đã không phải là Tần Vấn Thiên năm đó, quan hệ cùng Thiên Phù giới bây giờ là đoạn tuyệt.
Sắc mặt của ba vị Tiên đế đều khó coi, nhìn Tần Vấn Thiên chằm chằm. Người cầm đầu đành nói:
- Nếu ngươi không còn là đệ tử của chúng ta, như vậy tương lai có xảy ra chuyện gì cũng đừng trách sư môn vô tình, cáo từ.
Dứt lời, ba người tất cả đều phất tay áo rời đi. Hành động này coi như uy hiếp Tần Vấn Thiên rồi.
Tần Vấn Thiên làm sao lại để ý mấy chuyện này. Hắn là thiếu nợ với Thiên Phù giới, năm đó một lòng trung thành đối với Thiên Phù giới. Nhưng bọn họ lại muốn Trường Thanh Tiên quốc quy thuận thần phục, còn có ý muốn diệt Trường Thanh Tiên quốc, lại khiến cho Quân Mộng Trần làm phản, đuổi giết Quân Mộng Trần. Như vậy cái chết năm đó có thể xem là đứt đoạn mối liên hệ ấy rồi.
Sau Thiên Phù giới, Trường Thanh Tiên quốc lại có khách đi tới. Lần này không ngờ là khách của Yêu tộc Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc cường đại. Hơn thế khách tới là một vị Thần Hồ nữ xinh đẹp đến mức khiến người ta kinh diễm. Nàng đích thân tới đây để đưa một người trở về.
- Tần đại ca.
Một nữ tử hấp dẫn nhưng không mất thuần mỹ đứng bên cạnh Thần Hồ nữ, bất ngờ chính là Luyện Ngục. Trong nháy mắt lúc nàng nhìn thấy Tần Vấn Thiên, thân hình lóe lên một cái, không ngờ lại nhào vào trong lòng Tần Vấn Thiên.
Tính mạng của nàng chính là Tần Vấn Thiên ban cho, đối với nàng trên thế giới này không có người nào có ý nghĩa vượt qua khỏi Tần Vấn Thiên. Năm đó Tần Vấn Thiên bỏ mình, nàng gần như tuyệt vọng, không ngờ hôm nay có thể gặp lại Tần Vấn Thiên đứng trước mặt lần nữa, dĩ nhiên nàng rất vui mừng.
- Luyện Ngục.
Tần Vấn Thiên ôm Luyện Ngục, vỗ vỗ bả vai của nàng, ánh mắt nhìn Thần Hồ nữ trong hư không, nữ tử này năm đó đã từng bị hắn đánh bại ở thành Cổ Đế.
- Đa tạ.
Tần Vấn Thiên cười nói.
Thần sắc Thần Hồ nữ lạnh như băng, quét nhìn Tần Vấn Thiên một cái rồi nói:
- Có người phó thác cho ta, giờ này ta đã đưa người đến, cáo từ.
Nói xong, Thần Hồ nữ trực tiếp nhẹ lướt đi, không ngừng giây lát nào.
Luyện Ngục ra khỏi ngực Tần Vấn Thiên, khóe mắt trảo nước, khóc thút thít nói:
- Lão yêu quái chết rồi.
- Lão yêu quái?
Tần Vấn Thiên ngưng tụ ánh mắt.
- Chính là lão yêu quái một mực chiếu cố Tiểu Hỗn Đản. Lão và Tiểu Hỗn Đản bị Già Diệp ma của Bằng Hoàng tộc cùng với tộc vương Thái Dương Hoàng Kim tộc đuổi giết, cuối cùng bị giết chết mất rồi. Tiểu Hỗn Đản trốn thoát.
Luyện Ngục vừa khóc nói. Trước khi Tần Vấn Thiên bị giết, mấy năm đó vẫn luôn là lão yêu quái chiếu cố nàng và Tiểu Hỗn Đản.
Lão yêu quái và cửu vĩ yêu Hồ tộc là tình bạn cố tri, mang nàng phó thác tại cửu vĩ yêu Hồ tộc. Sau khi nghe tin Tần Vấn Thiên còn sống quay về, nàng liền cho cửu vĩ yêu Hồ tộc đưa nàng trở về.
Tần Vấn Thiên khẽ run trong lòng, có chút buồn bã. Hắn nhớ tới năm đó lão yêu cùng với Tiểu Hỗn Đản, tuy không thân thuộc nhưng lòng hắn vẫn cảm nhận được một niềm thương cảm.
- Tiểu Hỗn Đản đó mà, hắn bây giờ ở nơi nào, ta đi tìm hắn.
Tần Vấn Thiên hỏi.
Luyện Ngục lắc lắc đầu, nói:
- Ta chỉ biết hắn một mực bị đuổi giết đến sâu trong hoang dã, bị thương, giờ này không biết ở nơi nào. Dù sao năng lực ẩn tàng của hắn rất mạnh, sẽ không có chuyện gì đâu.
Tiểu Hỗn Đản có thể thiên biến vạn hóa, hơn nữa lại vô cùng thông minh lanh lợi.
- Bằng Hoàng tộc, Thái Dương Hoàng Kim tộc.
Trên người Tần Vấn Thiên lộ ra sát niệm mãnh liệt.
Ầm ầm…
Vào thời khắc này, hư không run rẩy, trên bầu trời xuất hiện một đạo sát phạt quang mạc đáng sợ, có lực lượng khủng bố đi ngang qua hư không, đánh xuyên qua không gian. Một đạo quang thúc hủy diệt bay thẳng giết tới Trường Thanh Tiên quốc đế cung.
Chỉ thấy mấy thân ảnh bay lên trời, chính là thuộc hạ của Tần Vấn Thiên, đế quang lóng lánh trên thân của bọn họ, ngăn chặn quang thúc kia.
- Tần Vấn Thiên, không ngờ ngươi vẫn chưa chết.
Một đạo âm thanh lạnh như băng xuyên thấu hư không vang lên. Tần Vấn Thiên chậm rãi bay lên không, hắn thấy dường như hư không bị đánh xuyên rồi, có người cách hư không vô tận tiến hành công kích với Trường Thanh Tiên quốc.
Pháp bảo của Đoạt Thiên Lão ma - Đoạt Thiên bát. Năm đó đối phương đã từng công kích bằng Đoạt Thiên bát trên yêu Thần Sơn.
Xuyên thấu qua không gian bị đánh xuyên, hắn trông thấy một cảnh tượng cung điện màu đen, chỗ ấy xuất hiện một vài khuôn mặt: Đoạt Thiên Lão ma, Tử Đế, còn có Đông Thánh, ánh mắt của bọn họ lạnh như băng, đua nhau lộ ra sát ý bắn tới Tần Vấn Thiên.
- Thiên Đường có lối ngươi không đi. Địa Ngục không cửa ngươi lại muốn xông vào.
Thần sắc của Tần Vấn Thiên lạnh như băng, cuối cùng Đông Thánh và Tử Đế đã xuất hiện, hơn nữa còn chủ động đưa tới cửa.
Chỉ thấy bàn tay hắn đưa ra phía trước, trong phút chốc hư không đại chưởng ấn đáng sợ đi xuyên qua không gian, theo quang thúc kia đánh xuyên qua hư không, đại chưởng ấn đáng sợ từ trên trời giáng xuống. Đoạt Thiên Lão ma đột nhiên lóe mắt lên một cái, lạnh nhạt nói:
- Chuyện gì xảy ra, từ đâu mà hắn có năng lực không gian?
Quang mang của Đoạt Thiên bát đáng sợ, không ngừng xuyên thấu hư không công kích hủy diệt Tần Vấn Thiên, nhưng đã thấy Tần Vấn Thiên cất bước ra, từng phiến Không Gian chi môn lóng lánh xuất hiện thuận theo không gian thông đạo do Đoạt Thiên bát mở ra. Tần Vấn Thiên đi về hướng Không Gian chi môn, chỉ trong nháy mắt vượt qua không gian, hàng lâm.
Ngay sau đó, Tần Vấn Thiên xuất hiện tại sào huyệt của Đoạt Thiên Lão ma, hắn quan sát Đoạt Thiên Lão ma, Đông Thánh và Tử Đế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận