Thái Cổ Thần Vương

Tái Chiến Diêm Thái Tử

Ánh mắt Diêm La Vương lại hướng về phía Quân Mộng Trần, ngược lại kẻ quát hắn lăn đến quỳ xuống sám hối là Tần Vấn Thiên lại bị quăng qua một bên không để ý đến.
- Láo xược với người tiên quốc Sâm La ta, quỳ xuống.
Diêm La Vương chợt quát một tiếng, giống như thiên uy, đất trời nổ ầm, hư không chấn động, một loại lực lượng vô hình kinh khủng như sấm sét giữa trời quang, xuyên thấu qua hết thảy, chấn động trong lòng mọi người. Cơ thể Quân Mộng Trần cũng rung rung, có chút lắc lư, nhưng ánh mắt y vẫn sắc bén như cũ, ngẩng đầu nhìn Diêm La Vương đứng trong hư không.
- Năm đó cảnh giới tu vi của Đao Kiếm Tiên Vương thấp hơn ngươi, ngươi thắng được hắn, thì làm sao, hôm nay lại muốn ra tay với ta ư? Diêm La Vương, tuy là danh tiếng ngươi rất uy phong bên ngoài nhưng trong mắt ta ngươi chẳng là cái thá gì.
Ánh mắt Quân Mộng Trần từ hư không nhìn lại, nhắm thẳng vào Diêm La Vương.
Hai tròng mắt Diêm La Vương áp bức Quân Mộng Trần, sau đó cười rộ lên, trời đất run rẩy, hư không chấn động, tưởng chừng như không gian mênh mông khắp đất trời đều phải sụp đổ, gã vẫn ngồi trên long liễn như cũ, cao cao tại thượng, nhìn xuống thiên hạ, không ai bì kịp.
- Không nghĩ đến thứ nhà ngươi cũng dám khiêu khích bổn vương. Thật là không biết sống chết.
Gã giơ tay lên, chuẩn bị tru diệt Quân Mộng Trân nhưng chỉ thấy ánh mắt Tần Vấn Thiên nhìn về phía đệ đệ Diêm La Thiên, nói:
- Quỳ xuống.
Âm thanh nhanh như chớp xông về phía Diêm La Thiên, ánh mắt Diêm La Thiên cùng lúc nhìn về Tần Vấn Thiên, chỉ cảm thấy uy lực sát phạt cuồn cuộn kéo đến, thế tới không đỡ được, gã hét lớn một tiếng, quy tắc cả người bùng nổ, phải lùi bước về phía sau.
- Oanh.
Trong hư không dường như có bàn tay vô hình vỗ xuống từ trên trời cao, ấm một tiếng vang thật lớn, gã rên lên một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, cơ thể đổ rạp xuống, bò lổm ngổm ở đấy, tựa như gục ngã trong hư không.
- Ngươi láo toét ...
Diêm La Vương hét lớn một tiếng, Địa Ngục Sâm La xuất hiện trong chớp mắt, biến thành uy lực vô thượng, bao phủ cả thảy dất trời hư không, kể cả nơi bọn Tần Vấn Thiên với Quân Mộng Trần đang đứng. Tất cả đều bị Địa Ngục Sâm La bao trùm lấy.
- Ngươi láo xược.
Tần Vấn Thiến ngẩng đầu nhìn hư không, không thèm chú ý đến hết thảy:
- Bắt nạt một kẻ cảnh giới thấp, ngươi cảm thấy mình rất oai phong phải không. Đệ đệ ngươi chỉ tu vi Tiên Vương trung cấp, ta có thể giết nó không cần ra tay, ngươi có tin là ta có thể khiến nó chết ngay lập tức.
Hai tròng mắt Diêm La Vương xuyên thấu hết thảy, nhìn lại phía Tần Vấn Thiên. Đao Kiếm Tiên Vương không chỉ quát hắn lăn đến quỳ xống, bây giờ còn lấy tính mạng đệ đệ gã ra uy hiếp.
- Oanh.
Khí tức bạo loạn cuốn khắp trời đất, ánh sáng hủy diệt vô tận từ trên trời rơi xuống, Diêm La Vương đứng dậy từ long liễn, hoàng bào bay phất, giống như đế vương vô thượng, vô cùng tôn quý, đứng trên hết thảy chúng sinh.
- Diêm La Vương, năm đó ngươi bắt nạt Đao Kiếm Tiên Vương có cảnh giới thấp hơn ngươi, đánh thắng đối phương lại dương dương tự đắc. Hôm nay đối phương mạnh mẽ trở lại, để ngươi lăn đến quỳ xuống sám hối, nhưng ngươi lại đùa giỡn oai phong trước mặt ta, ngươi cảm giác ngươi giỏi lắm sao? Hôm nay ngươi cũng thấy, đệ đệ ngươi và ta giống nhau thôi, Đao Kiếm Tiên Vương nói có thể để nó quỳ xuống, chẳng qua cũng là khinh thường ra vẻ trước mặt kẻ yếu như ngươi vậy thôi. Ngươi không thấy xấu hổ à?
Khí thế Quân Mộng Trần bùng nổ cả người, dù đang ở giữa Địa Ngục Sâm La nhưng vẫn không có chút sợ hãi, gào thẳng về Diêm La Vương đang đứng trong hư không khiêu khích.
- Rất lâu rồi không có ai dám ngang ngược như vậy trước mặt bổn vương.
Diêm La Vương nhìn Quân Mộng Trần đang nói chuyện ở dưới:
- Ngươi có biết, những lời ngươi vừa nói lúc nãy sẽ mang đến hậu quả gì hay không?
- Thật là không chịu nổi giọng điệu này. Loại người như ngươi sống được đến bây giờ cũng xem như là kì tích.
Quân Mộng Trần nhìn Diêm La Vương nói:
- Hoặc là có một thân thế tốt nên rất nhiều người không dám giết ngươi, nếu không những kẻ khác đều là loại người như ngươi vậy đã chết không biết bao nhiêu lần.
- Quả thực là quá cuồng ngạo.
Mọi người thầm nghĩ trong lòng. Nhưng mà thực lực Thái tử tuyệt thế còn ở đó, gã có vốn liếng như vậy, người khác sẽ cho là gã tuyệt thế vô song, không ai dám cợt nhả như Quân Mộng Trần vậy.
- Diêm La Vương, bổn tọa để ngươi lăn đến đây quỳ xuống sám hối nói xin lỗi, không phải là để ngươi đến diễu võ dương oai, ngươi không nghe được à?
Đúng lúc này, Tần Vấn Thiên vẫn đang lơ lửng trên không trung phun ra một câu nói khiến mọi người bất ngờ. Lại một nhân vật giống như Diêm La Vương vậy, thật sự là một người ngông một người cuồng. Xem ra ác nhân còn cần ác nhân dạy dỗ, xem xem hôm nay Đao Kiếm Tiên Vương có phải là đối thủ của Diêm La Vương hay không.
Chỉ là trước lúc khai chiến, đa số mọi người đều cho rằng Đao Kiếm Tiên Vương này lành ít dữ nhiều, dù hắn rất mạnh, có thể giết Tiên Vương cao cấp dễ như trở bàn tay, một lời dọa lui được cường giả tiên quốc Cửu Hoàng nhưng tiếng tăm của Thái tử tuyệt thế quá mạnh, gã đã đánh ngang đánh dọc khắp thành Cổ Đế suốt hơn ba mươi năm, khó gặp được đối thủ, e là Đao Kiếm Tiên Vương khó mà ra tay được.
- Trước đây bổn vương rất coi trọng ngươi, còn đã cho ngươi cơ hội, chỉ cần ngươi chịu quỳ xuống thần phục với ta, đi theo bổn vương, ta sẽ cho ngươi một con đường sống, cũng ban cho ngươi tiền đồ sáng lạn. Nhưng ngươi không nghĩ đến lại một lòng vẫn muốn chết, nếu vậy thì bổn vương thành toàn cho ngươi.
Diêm La Vương nhìn Tần Vấn Thiên, cũng không tránh khỏi tức giận, âm thanh lạnh lùng, giống như muốn chọc gã tức giận cũng khó.
- Để bọn họ ra ngoài đi.
Tần Vấn Thiên phất tay nói, không nhiều lời.
- Ra ngoài.
Âm thanh của Diêm La Vương vang lên, Địa Ngục Sâm La xuất hiện là chỗ hổng, thân hình đám Quân Mộng Trần lóe lên, đi ra phía bên ngoài, rời khỏi Địa Ngục Sâm La, chỉ còn Tần Vấn Thiên ở lại.
- Đợi ta giết chết hắn rồi sẽ đến ngươi, ta sẽ không để ngươi phải đợi quá lâu đâu.
Diêm La Vương nhìn Quân Mộng Trần một cái, nếu Tần Vấn Thiên dám ngang ngược vậy thì trước giết chết hắn, tránh lại có người nói gã ức hiếp người có cảnh giới thấp hơn. Nếu Đao Kiếm Tiên Vương này dám khiêu chiến hắn, ắt đã đặt chân vào Tiên Vương cao cấp, điểm này cũng có thể đoán được.
Địa Ngục Sâm La gầm thét, cực kì đáng sợ, mọi người đưa mắt nhìn về, Đao Kiếm Tiên Vương cùng với Diêm La Vương thật sự sẽ đánh nhau ư? Lúc trước còn cho là Diêm La Vương khinh thường phải xuất hiện, chỉ phái người đến chém tên ồn ào này.
Bên ngoài Địa Ngục Sâm La, Diêm La Thiên và Quân Mộng Trần bước ra, chỉ thấy sắc mặt Diêm La Thiên rất khó coi, vừa mới nãy đây thôi, gã đã bị Tần Vấn Thiên ép phải quỳ xuống, nhục nhã vô cùng.
- Quân Mộng Trần, không nghĩ đến là ngươi sẽ đứng về phía Đao Kiếm Tiên Vương. Đợi đến lúc hắn ta chết đi, cũng chính là ngày giỗ của ngươi.
Diêm La Thiên mắt lạnh băng nhìn Tần Vấn Thiên nói.
- Ngươi còn dám nhiều chuyện với ta?
Quân Mộng Trần híp mắt nhìn Diêm La Thiên.
- Đợi đấy.
Diêm La Thiên vung ống tay áo, đi về phía các cường giả tiên quốc Sâm La đang đứng, sau đó nhìn vào cảnh tượng hủy diệt trong Địa Ngục Sâm La.
- Ngược lại ta rất muốn nhìn xem ngươi đã bước vào Tiên Vương cao cấp rồi liệu có thể để ta dùng đến quy tắc lĩnh vực hay không, đừng lại như lần trước nằm đấy giả chết.
Diêm La Vương vung tay lên, chân đạp thiên địa, trong chớp mắt, Địa Ngục Sâm La phát ra tiếng nổ lớn, một người một yêu ma xuất hiện, khí thế đáng sợ, cho dù một người một yêu bất kì ai đứng ra đều có chiến lực Tiên Vương đỉnh cao, khí thế ngập trời.
- Loạn pháp à.
Tần Vấn Thiên lẩm bẩm, điều đáng sợ nhất của Địa Ngục Sâm La không phải lực lượng hủy diệt của nó và yêu ma vương, mà là loạn pháp, hạn chế người đứng trong đấy mượn quy tắc lực lượng thiên địa, khiến đối thủ không thể phát huy được thực lực chân chính.
- Ầm ầm ...
Một cây trường thương Minh Vương đánh đến, phong bạo hủy diệt kinh người, mũi thương như lốc xoáy hủy diệt, cuốn lấy hết thảy, đâm về cơ thể Tần Vấn Thiên, chỉ thấy Tần Vấn Thiên vẫn bình tĩnh đứng yên, trên người có vô tận quy tắc bao phủ, từ trong ra ngoài, thể quy tắc, thân thể không diệt.
- Phốc!
Một thương đâm tới, để lộ uy áp kinh khủng không thể địch nổi, lúc trường thương thiên địa Minh Vương đâm vào vầng sáng quanh người Tần Vấn Thiên, chỉ được chốc lát rồi nát vụn ra, biến thành điểm sáng hủy diệt, biến mất không thấy, trở thành hư vô.
- Thể quy tắc thật mạnh mẽ, có thể chống được lọai quy tắc giữa Địa Ngục Sâm La dựa vào thể quy tắc, một kích hủy diệt đó cũng bằng với lực đánh của một cường giả Tiên Vương. Nhưng công kích như vậy cũng không thể phá được thể quy tắc của hắn.
Chừng một kích này là đã có thể cảm nhận được sự mạnh mẽ của Đao Kiếm Tiên Vương, không ít người vẻ mặt nghiêm trọng, kẻ dám khiêu chiến Diêm La Vương quả nhiên không phải là nhân vật tầm thường.
Ngay lúc ấy, bọn họ nhìn thấy một bàn chân to lớn che khuất cả bầu trời đạp xuống, để lộ lực lượng hủy diệt ngập trời và áp lực đáng sợ, bàn chân lớn kia giống như dấu chân Ma thần, để lộ ánh sáng phù văn hắc ám, đạp lên hết thảy, có một số người đã từng nhìn thấy trận chiến năm ấy mới biết được, ba mươi năm trước, bàn chân này đã đạp Đao Kiếm Tiên Vương xuống nhưng lại không thể giết hắn, Đao Kiếm Tiên Vương này giống như là thân thể bất diệt.
Hôm nay, bàn chân này lại đạp xuống, không biết sẽ có kết cục ra sao.
- Xuy xuy ...
Âm thanh the thé đáng sợ truyền ra, bàn chân to lớn kia đạp xuống, đè bẹp tất cả, cứ đạp xuống không ngừng, giống như lần trước cũng muốn đè chết luôn Đao Kiếm Tiên Vương trong đấy.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Ngay lúc này, mọi người chỉ thấy trong bàn chân to lớn kia bừng lên tia sáng rực rỡ, sau đó nó bị xé nát không ngừng, để lộ bóng người bé nhỏ ở bên trong. Dù nhỏ bé nhưng thân hoa bao phủ quanh người, hủy diệt hết thảy, bàn chân to lớn kia không những không đè bẹp hắn, mà ngược lại còn bị xé tan, giống như Địa Ngục Sâm La này trúng phải công kích, căn bản không phá được lực phòng ngự của hắn.
Địa Ngục Sâm La bạo động, các loại công kích điên cuồng đánh về phía Tần Vấn Thiên nhưng kết cục tất cả đều như nhau, chạm đến người Tần Vấn Thiên lập tức tan tành, hóa thành mây khói, không có bất kì công kích nào có thể phá được thể quy tắc của hắn. Diêm La Vương muốn dùng quy tắc lĩnh vực để giết chết Đao Kiếm Tiên Vương là điều không thể.
Cường giả tiên quốc Sâm La và Diêm La Thiên đều mang vẻ mặt hết sức bất ngờ, bọn họ biết quy tắc lĩnh vực của Diêm La Vương đáng sợ biết bao nhiêu, vậy mà lại không phá nổi phòng ngự của Đao Kiếm Tiên Vương.
Trong hư không, sắc mặt Diêm La Vương ngược lại rất bình tĩnh, giống như không kinh ngạc tí nào, không thèm để ý kết cục như vậy, hắn nhìn Tấn Vấn Thiên, thản nhiên nói:
- Khó trách là lần này trở về lại ngang ngược đến vật, quả nhiên là có vài phần thực lực, có thể xem nhẹ được công kích quy tắc lĩnh vực của ta, nhưng ngươi cho là, chỉ có chừng đấy đã đối đầu vói bổn vương được rồi ư?
- Tuy nói là quy tắc lĩnh vực của ngươi chỉ áp dụng được với những ngườic ảnh giới thấp hơn, nhưng bổn tọa cũng hy vọng thực lực ngươi mạnh hơn chút, nếu chỉ vẻn vẹn dựa vào một cái quy tắc lĩnh vực mục nát vậy thì cũng không thú vị tẹo nào.
Tần Vấn Thiên lạnh nhạt đáp lời, tranh phong lẫn nhau, trong giọng nói hai người không khỏi lộ ra kiêu ngạo tột cùng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận