Thái Cổ Thần Vương

Ngày diệt vong của Thần Đình

Nguyệt Trường Không chạy trốn, không còn thấy bóng dáng, thần niệm bao trùm cả bầu trời, bao trùm các địa vực vô cùng, vẫn không có tác dụng.
Nguyệt Trường Không hiện tại đã thức tỉnh kiếp trước, thâm sâu khó lường, trở thành một trong những thế lực gian tà bậc nhất thế gian, tất cả đạo pháp mà hắn tu hành, đều là những tà đạo ác độc, sức mạnh xấu xa tiêu cực của thế gian đều bị hắn sử dụng, hắn nuốt chửng người khác, sinh ra oán niệm, sát niệm, tấn công linh hồn, cơ thể của con người.
Trong hư không, một bộ hài cốt rơi xuống, Tần Vấn Thiên run rẩy vươn tay ra đỡ lấy, cơ thể Tiểu Hỗn Đản cũng run lên, trầm giọng gào thét, đôi mắt to lớn cực đại của nó không ngừng rơi lệ.
“A…”, từ trong miệng Tiểu Hỗn Đản dường như phát ra tiếng gầm thét trầm trầm tựa như tiếng thét của con người, không còn thuần túy là tiếng gào của yêu thú, nó ngẩng đầu nhìn về trời cao, trên người, làn ánh sáng rực rỡ đáng sợ đang cuộn chảy, càng lúc càng sáng, cơ thể nó dần dần biến to hơn, càng lúc càng lớn, trên đỉnh đầu xuất hiện một vương miện, cơ thể to lớn không gì sánh được đó lấp loáng chói sáng những đường vân rực rỡ, không khí hung ác xung quanh càng lúc càng trở nên đáng sợ, bầu trời đó, dường như bị khí thế hung tàn bao trùm, nhưng mọi người, hắn và Tần Vấn Thiên, lại dường như không cảm nhận được vậy.
Chỉ thấy ánh sáng xanh biếc lóe lên, từng chút từng chút ánh sáng sinh mệnh thấm vào bộ xương khô, từng chút từng chút tái tạo lên thân thể xác thịt cho bộ xương đó, cho đến khi, thiếu nữ xinh đẹp yêu kiều đó dường như lại một lần nữa xuất hiện trước mặt hắn.
Nhìn thiếu nữ đang nằm an nhiên ở ngay đó trước mặt mình, Tần Vấn Thiên lặng lẽ cúi đầu, khẽ đặt một nụ hôn lên vầng trán cô, khóe mắt hắn chảy ra dòng lệ, rơi trên khuôn mặt trẻ trung đó.
- Tiểu Diệp, cha nuôi sẽ cho những kẻ đó xuống địa ngục, cha bảo đảm.
Tần Vấn Thiên giống như đang cười, khi hắn rơi lệ, lại dường như đang cười.
Tiếng rít gào khàn khàn vang lên từ trong miệng của Tiểu Hỗn Đản, cơ thể nó phóng thẳng lên bầu trời, lao thẳng vào những đám mây trên trời cao, biến mất không còn thấy bóng dáng, không biết đã đi đến nơi xa xôi nào.
Tần Vấn Thiên ôm lấy cơ thể lạnh như băng đó, cũng không thấy hắn có hành động gì, hắn cũng chỉ biến mất ngay tại chỗ, phía dưới, vô số người ngẩng đầu lên, nhưng không còn thấy hắn đâu nữa, chỉ trong một ý niệm, không biết hắn đã đi đến bao xa rồi.
“Phù…”, vô số người ở phía dưới sợ hãi, bọn họ vừa rồi tận mắt chứng kiến trận đấu đó, nhân vật chính là Tần Vấn Thiên, một kẻ có danh tiếng chấn động Thái Cổ, và cả, Nguyệt Thần Nguyệt Trường Không của Tử Vi Thần Đình.
Vùng đất Huyền Vực, Tử Vi Thần Đình, là một trong những Thần Đình lơ lửng sừng sững ở cổ thành, vô cùng to lớn hùng vĩ, uy nghiêm đồ sộ, trong Thần Đình, có vô tận các cường giả, có Thần Đình Kỵ sĩ đáng sợ, đi lại trong thế giới ở Thần Đình để duy trì trật tự của Thần Đình, dù sao đi nữa, một thế lực như Tử Vi Thần Đình, có thể so với cả một phương thế giới, không biết nó rộng lớn tới thế nào.
Lúc này, một đội Kỵ sĩ Tử Vi Thần Đình đang đi lại trong Thần Đình, tuần tra.
Nhưng mà lúcnày, chỉ nghe thấy một tiếng sấm truyền tới, bọn họ chỉ cảm thấy dường như Thần Đình đang rúng động, hơi nhíu mày lại, bọn họ ngẩng đầu nhìn lên hư không, một Kỵ sĩ cường đại của Thần Đình tức giận quát lên:
- Ai dám hỗn xược?
Lời của hắn vừa dứt, một đạo ánh sáng giáng xuống, kèm với nó là một tiếng động cực lớn vang lên, dường như có một thứ cực lớn màu vàng đã tiến vào trong Thần Đình, chém thẳng vào người hắn, không chỉ có hắn, đội Kỵ sĩ Thần Đình, toàn bộ đều bị đạo ánh sáng sắc vàng kim đáng sợ đó chém trúng, trong nháy mắt, cơ thể của bọn họ đi theo làn ánh sáng sắc vàng kim kia cùng rơi xuống mặt đất của Thần Đình, máu tươi, không ngừng chảy ra.
Tiếng chấn động ầm ầm ầm vang trời lan ra, trên mặt đất xuất hiện những vết nứt, tất cả các cường giả bên trong Tử Vi Thần Đình đều cảm thấy một chấn động vô cùng mãnh liệt, bọn họ lũ lượt ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, trong ánh mắt lộ ra sự phẫn nộ, lộ ra sát niệm mãnh liệt.
Nhưng mà, ngay khoảnh khắc sau đó, sát niệm lạnh lẽo trong đôi mắt bọn họ đã bị thay thế bởi nỗi sợ hãi khủng khiếp mạnh mẽ.
Khi bọn họ ngẩng đầu lên, không nhìn thấy bóng người, chỉ thấy ánh sáng vàng kim rực rỡ khắp trời, mỗi đạo ánh sáng vàng kim, đều giống như sức mạnh sát phạt vừa rồi chém xuống vậy, là đôi cánh, đôi cánh sắc vàng kim, thời khắc này, khắp trời đều là những đôi cánh.
- Kẻ nào dám diễu võ dương oai ở Thần Đình?
Một tiếng thét giận dữ phát ra, thiên uy khủng khiếp phóng ra, nhưng đồng thời, một vài đôi cánh sắc vàng kim trảm xuống, trong chớp mắt, vô số các tiếng kêu thảm thiết vang lên, bùng nổ, trong Tử Vi Thần Đình, từng công trình từng tòa nhà đổ sụp xuống, trong Thần Đình, không biết có bao nhiêu tiếng kêu kinh hãi vang lên, những tiếng thét chói tai.
Thiên Thần trong Tử Vi Thần Đình ra tay, bọn họ đứng trên không trung của Thần Đình, liên kết với nhau tạo thành một bức Thần đồ, chặn ngang trên trời, chặn đứng sức mạnh sát phạt hủy diệt đáng sợ đó.
Trời cao như thể u ám không có ánh sáng, chỉ thấy một cơ thể cực kỳ to lớn xuất hiện, trên đầu có vương miện, toàn thân phát ra khí thế hung ác đáng sợ.
- Yêu nghiệt nơi nào?
Ánh mặt một nhân vật Thiên Thần lóe lên, lại dám diễu võ dương oai trước mặt bọn họ, phá hoại Thần Tông, thật quá hỗn xược vô lối.
Chỉ thấy đôi mắt yêu thú đó hung ác tàn bạo tới như thế, cơ thể nó còn đang không ngừng biến lớn rất lớn, uy thế chấn áp bao phủ cả tòa Thần Đình, khiến những người ở Thần Đình đều run rẩy, bọn họ thật sự cảm thấy hoảng sợ khủng khiếp. Đại yêu to lớn che lấp cả bầu trời này, thật sự cường đại tới độ bọn họ không cách nào tưởng tượng được.
- Hình như là Thôn Thiên Thú của Tần Vấn Thiên.
Một Thiên Thần của Tử Vi Thần Đình mở miệng nói, Thôn Thiên Thú này hình như biến đổi rồi, biến đổi khác trước đây, cơ thể nó đã to lớn lên rất nhiều, hơn nữa, khí thế trên cơ thể cũng biến đối, khiến bọn họ khi mới gặp thậm chí không thể nhận ra.
Chỉ thấy con cự thú trong không trung đó mở miệng, sau đó gào lên một tiếng kinh thiên động địa về phía đám người đó, chỉ một khoảnh khắc, một luồng thiên uy chí thượng bao trùm lấy cả bầu trời mặt đất, Thần Đình bao la rộng lớn vô bờ bến chấn động, từng tòa từng tòa kiến trúc bay đi theo gió, bay vút về trời cao, nhanh như một tia chớp giật.
- Không, chuyện gì xảy ra vậy, không…
Có người không kiềm chế được bản thân, run rẩy, sau đó, một sức mạnh thôn tính đáng sợ vô ngần chụp xuống lên người hắn, cơ thể hắn bay thẳng lên chiếc miệng đang há to giận dữ ở trên trời cao.
“Ầm ầm ầm”, từng tòa từng tòa nhà có kiến trúc kiên cố bị nhổ lên tận gốc, cũng bay về phía chiếc miệng của cự thú đó, mặt đất chấn động, những người trên mặt đất, càng kinh hãi muốn chết, dường như không dám tin vào mọi thứ mà bọn họ nhìn thấy.
Trời sụp đổ, đất nứt toác, có thể dùng những từ này để hình dung cảnh tượng ấy, quả thực không còn gì thích hợp hơn.
Tử Vi Thần Đình trước giờ luôn kiêu ngạo về những tòa kiến trúc Thần Đình, thì giờ đều đã bị nhổ tới cả gốc rễ, bay thẳng lên trời cao, bay vào trog vòng xoáy cực lớn đang bao phủ cả vòm trời.
Thôn Thiên Thú, có thể nuốt gọn cả trời đất, nhật nguyệt và tinh tú, đây tuyệt đối không phải là những truyền thuyết vô căn cứ.
- Chạy.
Có Thiên Thần của Tử Vi Thần Đình hô lên, hắn cảm thấy, đây sẽ là tai họa của Tử Vi Thần Đình.
Tần Vấn Thiên, cuối cùng muốn ra tay với Tử Vi Thần Đình rồi sao?
Yêu thú của Tần Vấn Thiên đã tới rồi, còn Tần Vấn Thiên, hắn ở đâu?
Bọn họ, tại sao muốn đối phó với Tử Vi Thần Đình? Hơn nữa, con Thôn Thiên Thú này vừa tới, đã làm càn hỗn xược như vậy, như thể có thù hận sâu sắc vô cùng, không tiếc bất cứ giá nào cũng phải dủy diệt Thần Đình.
Cùng với chiếc miệng lớn trên vòm trời, cả tòa Thần Đình, dường như đều bị nhổ lên, dần dần bay lên bồng bềnh, bay về phía chiếc miệng to lớn không gì sánh được kia.
- A
Có người sợ quá hét lớn, vô số ánh mắt như cầu khẩn nhìn về phía những cường giả Thiên Thần của Tử Vi Thần Đình cũng đang bay về phía trời cao.
Có Thiên Thần tay cầm kiếm tinh hồn, đâm về phía cơ thể khổng lồ của Tiểu Hỗn Đản, ánh kiếm quang tinh thần đó đâm xuyên trời cao, một nhát kiếm xuyên thủng mọi sự vật tồn tại, nếu không ra tay, e là Tử Vi Thần Đình thật sự sẽ bị nuốt mất.
Trong không gian đột nhiên có gió lớn nổi lên, cường giả đó cảm thấy toàn thân lành lạnh, ngay sau đó, một đạo thân ảnh xuất hiện trước mặt hắn, như thể dịch chuyển từ trên trời xuống đây, chỉ một cái liếc mắt, Thiên Thần đó dường như bị chìm vào trong, rơi vào thế giới mà cường giả vừa tới đó khống chế kiểm soát.
Người vừa tới phất tay, cũng chém ra một kiếm, kiếm này tựa như tới từ thiên ngoại, Thiên Thần đó còn chưa kịp phản ứng, đã bị chém thẳng vào ấn đường, máu tươi còn chưa kịp chảy ra, mãi tới khi đối phương ngã xuống, mới có máu tươi thấm ra.
Một vị Thiên Thần, một kiếm, chém chết.
Tinh Chủ của Tử Vi Thần Đình đứng ở phía dưới, đứng trong số các Thiên Thần Thần Đình, hắn bước ra, nhìn vào những công trình và những bóng người đang bay lên bầu trời, ánh mắt nhìn xa xăm vào hư không, nói với Tần Vấn Thiên:
- Tần Vấn Thiên, vì sao làm như vậy?
- Nguyệt Trường Không đâu?
Tần Vấn Thiên lạnh như băng hỏi, thần niệm của hắn bao trùm nhưng không tìm thấy Nguyệt Trường Không.
Nhưng các Thiên Thần khác của Tử Vi Thần Đình đều có ở đây.
- Không biết.
Tử Vi Tinh Chủ lắc đầu, hắn thật sự không biết Nguyệt Trường Không ở đâu.
- Tử Vi Thần Đình, không còn cần thiết phải tồn tại nữa.
Tần Vấn Thiên khẽ nói, một câu nói bình thản tới độ không hề có bất kỳ cảm xúc nào, giống như tuyên cáo số phận của Tử Vi Thần Đình, Tử Vi Tinh Chủ và vài vị Thiên Thần khác đều lộ ra vẻ phẫn nộ lạnh băng, Tần Vấn Thiên, hắn và Yêu Thú của hắn tự mình đánh tới đây, muốn hủy diệt hoàn toàn Tử Vi Thần Đình sao? Tên Tần Vấn Thiên này, ngữ khí có phần quá cuồng ngạo rồi.
Nhưng mà, lúc này Yêu Thú của Tần Vấn Thiên, sự tồn tại của nó, dường như còn càng đáng sợ hơn Tần Vấn Thiên, khiến người ta khủng hoảng sợ hãi, nó muốn nuốt trọn cả tòa Thần Đình!
Bạn cần đăng nhập để bình luận