Thái Cổ Thần Vương

Mắt chó coi thường người

- Khương Yển muốn làm gì đây?
Mọi người nhìn thấy động tác của Khương Yển, sắc mặt ngưng trọng, đã thấy hắn đang mang theo bảo tháp vừa luyện chế thành đánh về phía một tòa Cửu Tiên Chung, hình như hướng thẳng đến một người thanh niên.
Thanh niên này ngẩng đầu lên, ánh mắt quét qua Khương Yển, mặc dù tu vi của hắn không mạnh nhưng trong mắt lại lóe lên phong mang lóng lánh.
- Người này tên là Vấn Thiên, mấy ngày trước các vị thiên kiêu đến Cửu Tiên Chung hòng đối phó hắn, lại bị hắn mượn thế của Cửu Tiên Chung đánh bại. Cảm ngộ của hắn với Cửu Tiên Chung rất sâu, có thể mượn ngàn vạn phù văn hóa thành công kích, uy lực đáng sợ, Khương Yển ngày trước vì hắn mà chịu thiệt thòi lớn, mất hết mặt mũi, hôm nay mượn thần binh mới luyện chế ra mà đánh giết tới, cũng không biết là để thăm dò hay là để cứu vãn danh dự.
Có người mở miệng nói, lúc này rất nhiều người tại Phiêu Tuyết thành cũng biết rõ việc xảy ra, chỉ có những những nhân vật thế lực lớn đến sau không quá rõ ràng. Bọn họ nhìn động tác của Khương Yển, nhao nhao nghe ngóng, không khỏi nhìn về phía Tần Vấn Thiên, ánh mắt mang theo vài phần hứng thú. Người này lại có thể chống cự tất cả thiên kiêu liên thủ, còn cuồng vọng không giới hạn?
Ngay lúc này, Khương Yển đã đáp xuống trước mặt Tần Vấn Thiên, bảo tháp trôi nổi trước người, ánh mắt của hắn lạnh lùng, lóe lên từng tia sáng âm hàn. Từng tia khí tức vừa lạnh vừa nóng từ trong bảo tháp tuôn ra ngoài, dường như có từng tia sáng phóng ra ngoài, phi thường đáng sợ, một khi bảo tháp như thể phát ra uy lực là có thể có lực lượng công phạt đáng sợ trực tiếp tru sát đối thủ.
- Không phải ngươi đối với phù văn có lĩnh ngộ rất sâu sao, tại sao không có luyện khí, sẽ không phải là…
Khương Yển nhìn Tần Vấn Thiên, từ trên cao nhìn xuống, trong ánh mắt lộ ra một tia khí phách và cao ngạo cũng không biết có phải bởi vì ngày đó chịu khuất nhục nên lúc này muốn đòi lại từ chỗ Tần Vấn Thiên hay không.
Tần Vấn Thiên ngẩng đầu, quét mắt nhìn Khương Yển một lát, lập tức phun ra một chữ:
- Cút.
Lời này vừa dứt, dường như Cửu Tiên Chung cũng kêu vang. Một chữ cút này quanh quẩn trong hư không, kéo dài mãi không tiêu tán. Tất cả những người xung quanh đều đã nghe rõ được, ngẩng đầu lên nhìn về bên này, chỉ thấy sắc mặt Khương Yển tái nhợt, ánh mắt lạnh lùng nhìn Tần Vấn Thiên. Hắn chỉ cảm thấy, đời này, cho tới tận bây giờ, đây là lần sỉ nhục lớn nhất mà hắn thừa nhận.
Hắn luyện chế ra thần binh đẳng cấp cao nhất, đến đây hòng chất vấn đối phương, mang theo ý tứ cuồng vọng, ấy vậy mà đối với phương lại chỉ cấp cho hắn một chữ. Cút.
Loại cuồng ngạo này còn cuồng ngạo hơn hắn cả trăm lần, quả thực không coi ai ra gì, hoàn toàn không thèm đặt Khương Yển như hắn vào mắt.
- Giết.
Khương Yển phẫn nộ quát lớn, lập tức, chỉ thấy bảo tháp trực tiếp áp bách và hạ xuống, trong khoảnh khắc xuất hiện bảo quang đáng sợ khuếch tán ra chung quanh, bảo tháp kia dường như đang phóng đại vô hạn, bao phủ toàn thân Tần Vấn Thiên, tất cả những nơi màn sáng bao lấy đều là lực lượng hủy diệt, muốn phá hủy tất cả.
Bàn tay Tần Vấn Thiên vung mạnh, một tiếng vang thật lớn vang lên, Cửu Tiên Chung phát ra tiếng vang làm đầu óc Khương Yển rúng động. Ngay sau đó phù văn đáng sợ ập tới, Tần Vấn Thiên đưa tay đánh ra một quyền, chỉ trong tích tắc, ánh sáng màu vàng vô tận mang theo uy năng thông thiên triệt địa đánh nát vòm trời. Tiếng nổ ầm ầm vang vọng, chỉ thấy quầng sáng màu vàng từ bảo tháp đánh ra bị quyền mang phá hủy.
- Vù.
Khương Yển bước lên phía trước, hắn áp bách Tần Vấn Thiên. Khí thế tăng nhanh, đồng thời bảo tháp biến lớn, trong đó phóng thích ra hỏa diễm âm u lạnh lẽo giống như thể hóa thành đại trận ngập trời, phô thiên cái địa. Liệt hỏa từ trên không trung trút xuống giống như muốn hủy diệt toàn bộ phiến hư không này. Lúc Tần Vấn Thiên ngẩng đầu lên, chỉ thấy cả vòm trời đều bị vật gì đó che khuất, chỉ còn lại hỏa diễm âm u lạnh lẽo vô cùng đáng sợ, không khí nơi này bị đốt cháy vặn vẹo mơ hồ, hình như có hơi nước đang bay lên cao.
Sắc mặt Tần Vấn Thiên không đổi, hắn hừ lạnh một tiếng. Chỉ thấy hắn đánh ra một quyền, trong chốc lát, phù quang vô tận giống như hội tụ thành một dòng sông dài, toàn bộ phù văn cộng minh với Cửu Tiên Chung cùng bay lên, dường như chút đang tụ tập lên người hắn. Thân mình Tần Vấn Thiên khoác áo giáp hoàng kim, không ai sánh bằng, trên tay hắn có ánh sáng màu vàng, ẩn ẩn có khí tức vô kiên bất tồi, đáng sợ đến cực điểm.
- Cút!
Tần Vấn Thiên lại quát lên một tiếng, vẫn chỉ nói một chữ như trước. Một quyền này của hắn đánh ra mang theo phù văn vô tận giống như hội tụ lại với nhau thành một con song dài ánh sắc vàng, cuối cùng hóa thành một nắm đấm màu vàng ngàn trượng như muốn đánh sập vòm trời, trực tiếp phá tan liệt diễm âm u lạnh lẽo của bảo tháp, đánh vào chính giữa bảo tháp. Bảo tháp cực lớn phát ra tiếng nổ nổ mạnh vang rền, sau đó trực tiếp bị chấn bay ra ngoài, đụng vào người Khương Yển.
Khương Yển trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bị đánh bay đến giữa không trung, chỉ trong tích tắc, dường như đã bị một quyền này của Tần Vấn Thiên đưa lên tới chín tầng mây.
- Thực sự mạnh vậy sao?
Ánh mắt đám người lập lòe phong mang. Tần Vấn Thiên mượn lực lượng của Cửu Tiên Chung, quả nhiên vô cùng lợi hại, có thể dễ dàng điều động lực lượng của ngàn vạn phù văn của Cửu Tiên Chung, hóa thành công kích đáng sợ, chiến đấu vì hắn.
Từ trong đôi mắt của một loạt cường giả Khương thị bắn ra từng đạo hàn quang, áp bách về phía Tần Vấn Thiên. Trong đó có vài nhân vật Tiên Thai, trên người bọn họ mang theo uy thế của tiên nhân, lợi hại vô cùng. Mặc dù cách nhau rất xa nhưng Tần Vấn Thiên vẫn như trước ngay lập tức cảm nhận được lực lượng áp bách này. Ánh mắt đối phương dường như có thể xuyên thấu linh hồn, khí tức ấy giống như có thể xuyên thấu vào thân thể.
Cường giả thuộc cảnh giới Tiên Thai là nhân vật thuộc về một cấp độ khác, nếu bọn họ muốn đánh chết mình, e rằng có mượn lực lượng phù văn của Cửu Tiên Chung cũng không đủ.
- Xem ra, ta cần luyện khí thông tiên, trở thành nửa đệ tử của Phiêu Tuyết lâu chủ nửa, như vậy mới có cơ hội hiểu được huyền bí của Cửu Tiên Chung, đạt tới xu thế mạnh nhất.
Tần Vấn Thiên thầm nghĩ ở trong lòng. Xung quanh nhìn đâu cũng thấy cường địch, mặc dù những vị cường giả Tiên Thai kia giờ phút này còn không có lý do để ra tay đối phó hắn, nhưng ai mà biết được sau đây sẽ phát sinh ra biến cố gì cơ chứ.
Hắn tuyệt đối không thể mang hi vọng gửi gắm trên người đối phương, mà là muốn bản thân mình đạt được sức mạnh cường đại hơn nữa, như vậy mới có thể ứng phó tất cả những biến cố nguy cơ.
Thân hình Khương Yển hóa thành một vệt sáng bay trở về, hắn vẫn đang nắm bảo tháp trong tay, sắc mặt lại tái nhợt, không có hăng hái như vừa rồi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên lộ ra sát niệm vô tận.
Toàn bộ đám người Khương thị thấy một cảnh như vậy, thần sắc cũng cực kỳ lạnh lẽo. Chỉ có điều, bọn họ thân là cường giả Tiên Thai, nếu chỉ bởi vì Khương Yển bị đánh bại mà ra tay đối phó người ở cảnh giới thấp hơn thì e rằng sẽ bị người khác cười chê.
- Khương Yển.
Chỉ nghe thấy tiếng một vị cường giả Tiên Thai hô lên, ánh mắt của Khương Yển ngay lập nhìn về phía đối phương.
- Sỉ nhục này cần dùng máu mà rửa sạch, ngươi đã hiểu rõ chưa?
Người nọ nhìn Khương Yển nói.
- Đương nhiên.
Khương Yển gật đầu, mạng của người này nhất định sẽ là của hắn, do hắn giết chết, nếu không, hắn về sau không có chỗ đứng trong Khương thị, làm sao có thể phục chúng.
- Xem ra ngươi căn bản không biết hai chữ nhục nhã viết như thế nào. Đến giờ phút này lại vẫn có thể cuồng ngôn, thật là tức cười.
Tần Vấn Thiên vừa dứt lời, phù văn càng lưu động mạnh hơn nữa. Hắn nhưu đang tắm mình trong đó, giống như đã chiến thắng, sát niệm trên người gào thét. Thần sắc Khương Yển tái nhợt đi, lập tức thân thể lui nhanh như chớp về phía sau, chỉ có ánh mắt vẫn lạnh bang như trước nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên.
- Ta chống mắt coi ngươi có thể cả đời trốn nơi Cửu Tiên Chung hay không.
Khương Yển giận dữ hét lớn.
- Ít nhất ta cũng có thể làm cho ngươi phải cút ra ngoài, vĩnh viễn không được đặt chân tới gần phạm vi của Cửu Tiên Chung. Tần Vấn Thiên chân đạp hư không, thân thể phóng lên trời, phù quang cũng theo hắn mà động. Bàn tay hắn đánh lên không trung, hắn đánh thẳng về phía trước, một đạo chưởng ấn như hái sao phá hủy tất cả và nhắm thẳng về người Khương Yển.
Thân thể Khương Yển lui nhanh về phía sau, tốc độ nhanh như tia chớp, Tần Vấn Thiên không chút khách khí truy kích.
- Ngươi...
Khương Yển gào thét, Tần Vấn Thiên điên cuồng đuổi theo không bỏ, chưởng ấn khủng bố vẫn theo sát sau lưng Khương Yển. Khương Yển chật vật bỏ chạy, trực tiếp chạy ra khỏi phạm vi của Cửu Tiên Chung, chỉ đành phát ra tiếng rống giận phẫn nộ trong hư không.
- Khi bại khi thắng, cuồng ngôn không ngớt, lần đầu tiên ta thấy loại người không biết nhục nhã đến nhường này.
Tần Vấn Thiên ngẩng đầu, châm chọc một tiếng, tiếp đó, ánh mắt của hắn không tiếp tục nhìn sắc mặc khó coi của Khương Yển mà là nhìn khắp bốn phía. Trước Cửu Tiên Chung, các cường giả luyện khí vẫn như trước, rất nhiều người đều đã đến thời khắc mấu chốt.
- Đông.
Đúng vào lúc này, Cửu Tiên Chung bị dẫn động, chỉ thấy một vị nhân vật thiên kiêu luyện chế ra một kiện thần binh cường đại, cũng là cấp cao nhất trong ngũ giai giống như của Khương Yển, quang huy chói mắt, chính là một vị thiên kiêu Luyện Khí Sư của Vạn Thánh Thư viện.
- Sư huynh lợi hại.
Sách Lộ Dao chậm rãi bước đến khen một tiếng, mặt người nọ rộ lên nét mỉm cười, ánh mắt của hắn ngưng trọng nhìn Cửu Tiên Chung. Vừa rồi, hắn từ trong Cửu Tiên Chung đạt được một tia cảm ngộ, đáng tiếc, hắn cũng như những người khác không có cách nào cởi bỏ bí mật của Cửu Tiên Chung. Hắn ẩn ẩn cảm thấy Cửu Tiên Chung chất chứa huyền bí bác đại tinh thâm, hắn mặc dù mượn lực lượng của Cửu Tiên Chung luyện khí, nhưng lực lượng mượn được chẳng qua cũng chỉ là một góc của tảng băng trôi mà thôi.
- Vạn Thánh Thư viện không hổ danh là thế lực cấp đỉnh cao của vùng Vân Châu, thiên kiêu nào cũng có, luyện khí cũng có thiên kiêu giỏi giang đến vậy.
Bùi Thiên Nguyên mỉm cười mở miệng nói ra, lập tức, cách đó không xa, trên mặt của cường giả cảnh giới Tiên Thai của Vạn Thánh Thư viện đều mỉm cười vui vẻ.
- Hôm nay thật sự là đã được mở rộng tầm mắt, các vị thiên kiêu chỉ động thủ một chút mà đã luyện chế ra thần binh ngũ giai thượng phẩm, thật sự là lợi hại.
Phiêu Tuyết lâu chủ nhìn xuống phía dưới tán thưởng một tiếng, tránh đề cập tới chuyện vừa rồi của Khương Yển cùng với Tần Vấn Thiên, chỉ đề cập đến chuyện luyện khí.
- Đúng vậy, bên kia, lại có người luyện chế ra thần binh cường đại.
Quý Không đưa ngón tay chỉ về phương xa.
Xa xa, cả đám người nhìn về phía Cửu Tiên Chung, thần binh lợi khí không ngừng được tạo ra, thực sự kinh người.
- Mặc dù tạo nghệ trên phương diện thần văn của người này rất phi phàm, chỉ đáng tiếc không thể luyện khí, tự nhiên không có cách nào thấu hiểu được huyền bí của Cửu Tiên Chung, còn không có lợi bằng các thiên kiêu luyện chế ra thần binh.
Bùi Thiên Nguyên liếc nhìn Tần Vấn Thiên và nói ra. Lời này vừa nói ra, lập tức người của tất cả các thế lực lớn đều cảm thấy thoải mái chút ít. Lúc trước Tần Vấn Thiên cường thế triển áp Khương Yển, mượn thế lực của Cửu Tiên Chung mà triển áp tất cả các thiên kiêu.
Mặc dù người mất mặt nhất là Khương Yển, nhưng tất cả các thế lực lớn cũng có chút trên mất mặt theo, bị người đoạt mất danh tiếng, lời nói của Bùi Thiên Nguyên ngược lại vừa hay, khiến cho người của các thế lực cảm thấy thoải mái, đây cũng chính là chỗ cáo già của Bùi Thiên Nguyên.
- Quận Vương nói chí phải, dù có thể mượn lực lượng của phù văn nhưng lại không cách nào câu thông với Cửu Tiên Chung, vậy còn không có ích bằng luyện chế thần binh.
Có người rung rung chòm râu cười nói.
- Nhìn kìa, lại có cường giả luyện chế ra thần binh cường đại, anh hùng xuất thiếu niên, đây là người của Cửu Nhạc Thư viện đấy, đệ tử của thế lực lớn thật bất phàm.
- Ha ha, Chiến Thiên tiên phủ các ngươi cũng giống như vậy mà.
Tất cả thế lực lớn cùng tâng bốc nhau.
Tần Vấn Thiên không để ý đến lời nói của những người này, hắn bước chân đi tới hướng Xa Viên, chỉ thấy lúc này Xa Viên vẫn còn đang luyện chế một thanh thần binh trường thương, Tần Vấn Thiên nói với hắn:
- Xa Viên huynh, hình dáng của thần binh đã thành, xem ra ngươi đối với thần binh này có yêu cầu rất hà khắc, ta không có sở trường hỏa diễm, thần binh này có thể cho ta mượn luyện một chút hay không.
Đôi mắt sáng ngời của Xa Viên nhìn Tần Vấn Thiên.
Vừa rồi hắn cũng nghe thấy lời của mọi người, trong nội tâm có chút không cam lòng. Tần Vấn Thiên về mặt phù văn có tài nghệ đến như thế, trấn áp tất cả các đại thiên kiêu, ngược lại hôm nay lại bị ghen ghét, hắn cũng muốn nhìn một chút xem Tần Vấn Thiên luyện khí như nào.
Nếu có thể luyện chế ra thần binh ngũ giai cấp cao nhất cũng vừa làm xấu mặt bọn họ một phen, ai bảo bọn họ mắt chó khinh thường người ta!
Bạn cần đăng nhập để bình luận