Thái Cổ Thần Vương

Thô bạo

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Thanh Huyền Tiên vực run rẩy trước cái chết của đám người Đoạt Thiên Lão ma, Tử Đế và Đông Thánh Tiên đế.
Giờ này rất nhiều người đang suy đoán hiện tại Tần Vấn Thiên cường đại ra sao?
Trận đánh chư đế vây tiễu Trường Thanh Tiên quốc năm đó, hắn giết chết ba đại Tiên đế, thời điểm ấy hắn là Tiên Vương cảnh, vậy suy đoán hiện tại là tu vi đỉnh cấp Tiên đế. Như vậy người cấp bậc Tiên đế hẳn là không ai có thể chiến thắng được Tần Vấn Thiên rồi. Nếu muốn giết Tần Vấn Thiên thật khó như lên trời, trừ phi thịnh thế chi chiến một lần nữa, một nửa thế lực Tiên vực tham dự vây tiễu sát lục.
Trong lúc mọi người vẫn còn tham khảo đắm chìm trong cái chết của đám người Đoạt Thiên Lão ma, tại khu hoang dã, dãy núi cổ xưa đứng vững giữa trời, kiến tạo từng pháo đài cung điện to lớn vô biên. Những cung điện này khổng lồ hơn rất nhiều so với cung điện của nhân loại, bởi vì nơi này là Bằng Hoàng tộc, chính là nơi Bằng Hoàng tộc đại yêu cư trụ.
Thời khắc này, trên bầu trời Thiên Sơn mạch có một đạo thân ảnh bạch y hàng lâm không biết từ lúc nào, ánh mắt của hắn nhìn xuống không, gió thổi qua làm áo trắng tung bay.
- Vù vù. . .
Tiếng gió gào thét đột nhiên vang lên, từng đạo sóng âm đáng sợ phá toái hư không, chỉ thấy nhiều thân ảnh đại yêu xông vào hư không tựa như tia chớp, đưa mắt nhìn thân ảnh bạch y ấy. Những đại yêu xuất hiện có rất nhiều loại, đa số đều là loài chim, trong đó ngẫu nhiên có Bằng Tộc đại yêu, còn có yêu thú huyết mạch phượng hoàng.
Bằng Hoàng tộc dĩ nhiên không thể toàn bộ đều là Bằng phượng hoàng, bản thân loại đại yêu dị bẩm thiên phú biến dị này cực kỳ thưa thớt, đều là vương bên trong tộc quần. Bọn họ khống chế được rất nhiều yêu thú có huyết mạch khác bọn họ, cũng rất nhiều đại yêu làm nô tài nô dịch không có quan hệ huyết mạch.
Tần Vấn Thiên không nhìn những yêu thú này, tiên niệm bao phủ sào huyệt của Bằng Hoàng tộc, có một đạo ý nghĩ trực tiếp xuyên thấu từng tầng trở ngại, hàng lâm trong một tòa yêu động vô cùng rộng lớn.
- Già Diệp ma, lăn ra đây.
Âm thanh của Tần Vấn Thiên truyền xoáy vào trên thân một đại yêu trong động phủ, siêu cấp đại yêu mở hai tròng mắt ra, một đạo hào quang đáng sợ chí cực tỏa ra từ hai con ngươi to lớn, lập tức hắn chậm rãi đứng lên, cánh chim vươn ra, hai tròng mắt lóe lên, thân thể hắn liền biến mất không thấy.
Già Diệp ma, Bằng Hoàng tộc Hoàng, có Bằng Hoàng tộc huyết mạch vô cùng đáng sợ, thần thông thiên phú, hắn lập lòe một lần trực tiếp vượt qua hư không, Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy một đạo công kích chém tới hắn còn nhanh hơn cả chớp giật, còn sắc bén hơn so với lợi kiếm. Qúa nhanh, nhanh đến Tiên đế tầm thường đỉnh cấp cũng không kịp phản ứng. Đây thiên phú của Bằng Hoàng tộc với tốc độ cực hạn.
Nhưng Già Diệp ma gặp phải là Tần Vấn Thiên, bước chân hắn đạp một cái, khắp hư không đều trở nên chấn động, từng dãy núi chung quanh vỡ nát dưới cổ chấn động đáng sợ đó, lập tức chư yêu đã thấy Tần Vấn Thiên chặn được một kích của Già Diệp ma, một đạo đại chưởng ấn của hắn vắt ngang trước người, đẩy lui Già Diệp ma.
Thân thể Già Diệp ma nhanh chóng xoay quanh trong hư không giống như như ảo ảnh, kêu to một tiếng. Dường như Tần Vấn Thiên bị một đoàn Phượng Hoàng chi hỏa bao phủ vào trong đó, bắt đầu bốc cháy rừng rực. Già Diệp ma lại chấn động lên đôi cánh, tia chớp tập kích ra, một đôi lợi trảo đáng sợ mang theo lực lượng vô kiên bất tồi chụp giết tới. Tần Vấn Thiên ở dưới lợi trảo của hắn tỏ ra cực kỳ nhỏ nhoi, trong lợi trảo xuất hiện thần thông bảo thuật kinh khủng, như là có từng đầu thiên địa thần cầm xuất hiện, muốn xé nát vụn thân thể của Tần Vấn Thiên.
Chung quanh có vô số đại yêu xoay quanh giữa không, xoay tròn quanh Tần Vấn Thiên, nhìn cuộc chiến giữa Tần Vấn Thiên và vua của bọn. Tuy giờ này Tần Vấn Thiên có danh tiếng cực lớn nhưng Già Diệp ma là vua của bọn họ, Bằng Hoàng tộc vương lợi hại đến bực nào, bọn họ không tin Tần Vấn Thiên có thể thắng được vua của bọn họ tại cảnh giới này.
Chỉ thấy Tần Vấn Thiên vươn tay, đánh ra nhất chỉ, kiếm hóa Thiên Bằng, chém chết Thần cầm. Hắn đưa bàn tay ra, thiên địa nổ oành đùng, kịch liệt chấn động. Tần Vấn Thiên lại nhanh chóng mở rộng bành trướng, bàn tay của hắn tự nhiên cũng nhanh chóng trở nên to lớn, thân thể to lớn như là một vị thần linh, bàn tay trực tiếp bắt lấy lợi trảo của Già Diệp ma.
Già Diệp ma kêu to một tiếng, hai cánh khép lại chém tới Tần Vấn Thiên. Một kích của đôi cánh như chém ra hàng vạn hàng ngàn thần binh, hắn hé miệng hộc ra Phượng Hoàng Thần lửa muốn tiêu diệt hết thảy.
Nhưng khoảnh khắc trên người của Tần Vấn Thiên lại xuất hiện vô số dây mây, hình như hắn hóa thân thành một gốc Thụ Yêu, vô số dây mây tự sinh ra, thuận theo trảo bén của Già Diệp ma không ngừng bò lên trên, muốn khốn trụ thân hình khổng lồ của hắn. Thần binh chém tới bị một đạo kim thân Phật Môn pháp thân rực rỡ chặn lại. Sau đó hai cánh của Già Diệp ma cũng bị đã quấn chặt, điên cuồng vùng vẫy.
Lực lượng của Già Diệp ma cường đại đến bực nào, nhưng khoảnh khắc hắn điên cuồng vùng vẫy, Tần Vấn Thiên lại không nhúc nhích tí nào. Thân thể cao lớn của Già Diệp ma lao lao khổn trụ.
Kiếm sắc bén tỏa ra rực rỡ vô biên, Tần Vấn Thiên đâm vào trong bụng của Già Diệp ma. Già Diệp ma kêu thảm một tiếng, càng vùng vẫy kịch liệt hơn, vô số vị đại yêu kinh khủng dưới không điên cuồng vọt tới, đã thấy Tần Vấn Thiên mang theo Già Diệp ma phóng lên cao, lập tức hắn đi tới lưng của Già Diệp ma, nhổ lấy chiếc lông của Bằng phượng hoàng, máu me đầm đìa, tiếng kêu thảm thiết không ngừng.
Già Diệp ma điên cuồng run rẩy, xuyên qua hư không không xong. Tần Vấn Thiên không ngừng nhổ lông của nó, tiếng gào thê thảm chấn động thiên địa. Cường giả Bằng Hoàng tộc điên cuồng xung kích ra, vây không gian, nhưng lại không có cơ hội hạ thủ Tần Vấn Thiên trên lưng Già Diệp ma.
Lúc này cánh tay của Tần Vấn Thiên như lưỡi dao sắc bén, còn muốn sắc bén hơn so với lợi kiếm, đâm chém vào đầu của Già Diệp ma, lập tức rút ra một sợi gân.
Một tiếng kêu thê thảm chói tai khiến cho thiên địa cũng run rẩy. Tiếng kêu thảm thiết khiến cho cường giả Bằng Hoàng tộc cũng muốn nổi điên, điên cuồng vây quanh Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên đứng ngạo nghễ trên lưng của Già Diệp ma. Lúc này toàn thân Già Diệp ma đều là máu tươi, trông cực kỳ thê thảm, hơi thở thoi thóp, chỉ thấy lóe lên một hư không chi môn lóng lánh, xuất hiện bên cạnh Tần Vấn Thiên.
- Trong vòng một tháng, đưa tin ta trở về cho Tiểu Hỗn Đản biết, nếu trong vòng một tháng hắn chưa quay về, ta sẽ rút lông vũ với luyện khí trên người hắn, cạo chi cốt của hắn để hầm canh, cắt gân trên người hắn để luyện cầm huyền.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói, lập tức kéo Già Diệp ma cực kỳ thê thảm vào bên trong Không Gian chi môn, không gian lóng lánh, trực tiếp biến mất không thấy.
Yêu thú vô tận phát ra tiếng gầm điên cuồng, hoàn toàn bạo loạn. Nhưng bọn họ không biết thời khắc này nên làm cái gì, Tần Vấn Thiên hàng lâm cường thế, nhổ nhổ lông rút gân của Già Diệp ma, trong bọn họ ai có thể đối phó được Tần Vấn Thiên đây?
Già Diệp ma chính là Bằng Hoàng tộc Hoàng, người Bằng Hoàng tộc là mạnh nhất, bởi vì đối phó với đồng bạn yêu thú của Tần Vấn Thiên mà không ngờ lại thê thảm đến mức này.
Dĩ nhiên, Già Diệp ma cũng không cô độc, bởi vì sau khi đối phó với hắn xong, Tần Vấn Thiên liền hàng lâm Thái Dương hoàng Kim tộc. Cường giả Thái Dương hoàng Kim tộc ngạo khí ngất trời, thanh tẩy Thái Dương Thần Hỏa, nhất là tộc Vương càng đáng sợ cực điểm như là Thái Dương thần minh vậy. Tuy nhiên không được bao lâu, hắn liền nhận được kết quả giống như Già Diệp ma, bị Tần Vấn Thiên kéo ra như một con chó chết, mang đi hoàng cung Trường Thanh Tiên quốc.
Lúc này tin tức về cái chết của Đoạt Thiên Lão ma, Tử Đế và Đông Thánh vừa vặn khuếch tại Tiên vực, thậm chí rất nhiều nơi chưa nhận được tin tức, Già Diệp ma và Thái Dương hoàng Kim tộc tộc Vương đã bị Tần Vấn Thiên ném vào trong hoàng cung của Trường Thanh Tiên quốc.
Tin tức này đồng loạt khuếch tán rất nhanh theo tin đám người Đoạt Thiên Lão ma bị diệt, người Tiên vực bị chấn động không nói nên lời, kinh đào trong lòng thật lâu vẫn không thê bình tĩnh được.
Rất là bạo lực, thật là bá đạo!
Đây chính là Bằng Hoàng tộc Vương, Thái Dương hoàng Kim tộc tộc Vương đều là nhân vật yêu thú cự phách không ai bì nổi, đủ để xưng hùng tại Man Hoang đại sơn, chiến lực nghịch thiên, cũng là số một số hai tại thành Cổ Đế, không người nào dám chọc.
Nhưng tộc nhân trước mặt bọn hắn đã bị Tần Vấn Thiên nhổ lông rút gân, quả thực thảm đến không thể thảm hơn a.
Có người bắt đầu truyền tình hình cụ thể của hai trận chiến đấu, rất nhiều người nghe xong thở dài một tiếng. Tiên đế cảnh, Tần Vấn Thiên vô địch, không ai có năng lực chiến thắng được hắn. Tuyệt đại yêu nghiệt, Đế Cảnh vô song, Cổ Chi Đại Đế không ra, ai dám tranh phong.
Cuối cùng bọn họ đã hiểu rõ vì sao cường đại như Doanh thị, đáng sợ như Cửu Hoàng Tiên quốc đều bị hôi phi yên diệt.
Đơn giản là giờ này Tần Vấn Thiên đã có lực lượng ngự trị trên tất cả mọi người.
Bằng Hoàng tộc, Thái Dương hoàng Kim tộc tao ngộ vô cùng nhục nhã, nhưng bọn họ không dám giết vào hoàng cung Trường Thanh Tiên quốc. Tận mắt nhìn thấy trận chiến ấy, nhìn thấy sự thô bạo của Tần Vấn Thiên, bọn họ sợ hãi Tần Vấn Thiên thật sâu. Bọn họ bắt đầu hạ lệnh truyền tin tức tới mười vạn đại sơn man hoang, hy vọng đem tin tức truyền đến tai yêu thú đồng bạn của Tần Vấn Thiên, lệnh hắn mau trở về tìm Tần Vấn Thiên, nếu không sát thần ấy phát điên, sợ rằng vua của bọn họ phải thảm rồi.
Hai đại Yêu tộc cự phách, bởi vì một câu nói của Luyện Ngục mà thời khắc này đang thở thoi thóp nằm trên mặt đất tại hoàng cung Trường Thanh Tiên quốc, thê thảm đến mức không thể thê thảm hơn.
Đám người Trường Thanh Đại Đế nhìn hai vị cự phách hữu khí vô lực nằm ở đấy, lại nhìn Tần Vấn Thiên giây lát, chỉ có thể cảm thán một tiếng “yêu nghiệt”, ngoài ra hắn còn có thể nói được gì?
Hai trong mắt mỹ lệ của Luyện Ngục tựa như phun ra hỏa diễm, nhìn chòng chọc vào hai đại nhân vật cự phách. Bọn họ chính là kẻ đã giết chết Lão yêu quái, Tiểu Hỗn Đản bị đuổi giết có được chỗ chạy trốn, giờ này Tần đại ca trở về, cuối cùng cũng xả được cơn giận.
- Luyện Ngục, ta cho hai tộc bọn họ truyền tin tức, Tiểu Hỗn Đản có thể nghe được không?
Tần Vấn Thiên hỏi.
- Ừ! Hai đại tộc đàn này có uy vọng cực cao tại man hoang. Nếu bọn họ phát ra tin tức là có thể lan truyền khắp man hoang. Tiểu Hỗn Đản sẽ biết được.
Luyện Ngục gật đầu. Nàng liền nghĩ tới lão yêu quái, ánh mắt hơi đỏ hồng lên.
Tần Vấn Thiên xoa nhẹ vào đầu của Luyện Ngục, cầm khuôn mặt của nàng, nói:
- Tất cả qua rồi, không cần suy nghĩ nữa.
- Ừ.
Luyện Ngục dựa sát vào người Tần Vấn Thiên, chỉ có trước mặt Tần Vấn Thiên thì nàng mới như thế. Nàng vì Tần Vấn Thiên mà sinh, có lưu luyến rất sâu nặng đối với hắn. Thời gian Tần Vấn Thiên rời đi, lão yêu quái đều quan tâm tới nàng, cho nên mới phải thương tâm như thế.
- Loa truyền tin tức ra ngoài, sau một tháng Tần Vấn Thiên ta thỉnh mời quần hùng Tiên vực tới đây để giải quyết hết thảy ân oán của Thanh Huyền Tiên vực.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói. Trường Thanh Đại Đế và đám người Cơ Đế sáng mắt lên. Đây là Tần Vấn Thiên muốn chiêu cáo thiên hạ, triệu tập quần hùng Tiên vực hàng lâm.
Lần này sẽ giống như năm đó, một nửa thế lực Tiên vực liên thủ, đi tới vây giết Tần Vấn Thiên sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận