Thái Cổ Thần Vương

Man Hoang chi vương

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
- Trăm năm quật khởi sao, có điều lá gan của người này không khỏi quá lớn rồi, ngay cả U Hoàng công chúa của Bắc Minh Tiên triều cũng dám đùa giỡn. Hiện giờ U Hoàng công chúa đã là Tiên Đế rồi đó.
Có người không nhịn được mà cảm khái, bọn họ thân là người phía bắc Tiên Vực, tất nhiên là nghe nói nhiều về Bắc Minh U Hoàng, đối với thiên kiêu của khu vực khác thì không có cảm giác rõ ràng. Nhưng sự xuất chúng của Bắc Minh U Hoàng thì bọn họ nghe nhiều nên quen rồi.
- Nói thế cũng đúng, người này mở miệng ra nói là khiến người khác hiểu lầm, giống như hắn và U Hoàng công chúa từng có một đoạn cố sự gì đó vậy. U Hoàng công chúa dường như rất tức giận, ngăn cản không cho hắn nói ra, càng thú vị hơn là, còn là ở ngay hoàng cung của Bắc Minh Tiên triều, điều này...
Rất nhiều người đều nghĩ không thông, Tần Vấn Thiên tuy rằng là Tiên Vương, nhưng cho dù xuất chúng tới mấy thì làm sao có thể ở hoàng cung Bắc Minh Tiên triều hàng phục được U Hoàng công chúa?
Tần Vấn Thiên lại không để ý đến tới lời nói của mọi người, ánh mắt hắn chiếu lên người Bùi Thanh, lộ ra vẻ sắc bén nói:
- Lúc trước trong hoàng cung ngươi còn chưa thấy xấu hổ à, còn ở đây nói năng lung tung, hiện giờ chắc ngươi cũng biết ta là ai rồi, tất nhiên cũng biết lịch sử tu hành của ta, cũng biết những lời ta nói không phải là giả. Ngươi ở trước mặt ta khoe thiên phú tu hành của ngươi, tự tát vào mặt thế vẫn chưa đủ kêu à?
- Lại còn xỉa xói Bùi Thanh, người này quả thực là sát thần, ai cũng dám trêu. Tiên Đế cũng không ngoại lệ.
Rất nhiều người đều trợn tròn mắt. Tần Vấn Thiên này không khỏi quá kiêu ngạo rồi. Ở các địa phương Tiên Vực dường như đều có kẻ thù của hắn, hắn chẳng lẽ không sợ à?
- Nhất thời tu hành xuất chúng có thể chứng tỏ gì chứ. Ở Tiên Vực có không biết bao nhiêu thiên kiêu tu hành cực nhanh, quật khởi như sao chổi. Nhưng mà cũng chẳng qua là phù dung sớm nở tối tàn, vẫn lạc như sao chổi. Chỉ là hoa thơm một thoáng mà thôi, khi ngươi có thể đứng ở độ cao như ta thì mới có tư cách đứng ở trước mặt ta khoe khoang. Nếu không, ngươi có tư cách gì mà nói chuyện với ta. Bùi Thanh ngạo nghễ nói.
- Lần trước sư đệ của ngươi khiêu chiến ta, ngươi thề sống thề chết là nếu bại thì sẽ xin lỗi ta. Sau khi chiến bại thì lại là tư thái y như hiện giờ, trực tiếp bỏ đi. Giờ thì lại giở cái bộ mặt này ra, khiến người ta thấy ghê tởm, ngươi cho rằng ta muốn nhìn thấy mặt ngươi lắm à?
Tần Vấn Thiên nhìn Bùi Thanh lạnh lùng nói:
- Chuyện của ta và U Hoàng, ngươi nhúng tay vào làm gì? U Hoàng chưa bao giờ để ý đến ngươi cả, đồ vô liêm sỉ.
- Ngươi...
Bùi Thanh tay chỉ về phía Tần Vấn Thiên, trong mắt hiện sát ý.
- Đừng có chỉ chỏ vào ta, ngươi có cảnh giới Tiên Đế, ta tất nhiên không đánh lại ngươi. Nhưng mà nếu ngươi xuất thủ với ta, trưởng bối đang bí mật quan sát của ta giết ngươi cũng là chuyện đương nhiên.
Tần Vấn Thiên không hề sợ hãi nói, khiến mọi người mắt lóe sáng. Nơi này xuất hiện người của các thế lực lớn, rất nhiều người đều là tồn tại Tiên Vương cảnh, Tiên Đế thì chỉ có lưa thưa mấy người. Nhưng nhiều nhân vật cường đại như vậy, chắc ở trong bóng tối sẽ có rất nhiều nhân vật Đế cảnh quan sát tất cả.
- Còn cả người của Thiên Lam Tiên quốc, người của Bạch Hổ tộc nữa. Những người muốn giết ta và gây xích mích, muốn làm gì thì tự mình lên đi, người cùng cảnh giới muốn khiêu chiến ta nhận tất, còn nếu không dám thì im cái miệng đi.
Tần Vấn Thiên ánh mắt đảo qua mọi người, lạnh lùng mà cường thế, nhìn cường giả vừa xúi giục của Thiên Lam Tiên quốc cùng với Sâm La Tiên quốc, ánh mắt bất thiện.
Dù sao cũng đã đắc tội rồi, hắn cũng không ngại đắc tội thêm một chút, phàm là người đối địch với hắn, hắn nhận tất.
Ai muốn chiến, chỉ cần là cùng cảnh giới, cứ tới đây.
Về phần cảnh giới cao hơn. Người có cảnh giới cao hơn hẳn chỗ nào cũng có, thậm chí là cao tới trình độ của Bùi Thanh, Tần Vấn Thiên không ngu đến mức tiếp nhận tất cả khiêu chiến, nếu như vậy thì hắn chỉ có nước chết.
- Kiêu ngạo.
Mọi người nhìn Tần Vấn Thiên, người này thật sự quá kiêu ngạo, nghe nói hắn vừa bước vào Tiên Vương không bao lâu, vậy mà không ngờ dám khiêu khích tất cả những người có thành kiến với hắn, chỉ cần là người cùng cảnh giới khiêu chiến thì đều đồng ý hết.
Quả nhiên, lời này vừa được nói ra, lập tức yên lặng hơn nhiều. Ở đây đều là người của các thế lực đỉnh cấp, Tần Vấn Thiên đã nói rồi, hoặc là bước ra đánh nhau hoặc là câm miệng, không dám đánh mà còn lắm lời thì chính là tự tát vào mặt.
- Tần huynh phong cách quá.
Chỉ thấy một người cười cười đi ra, ánh mắt Tần Vấn Thiên hướng về phía đó, nhìn thấy là thân ảnh quen thuộc, rõ ràng chính là đối thủ lúc trước ở phía nam Tiên Vực Nam Hoàng thị khi giúp Nam Hoàng Vân Hi đoạt vị trí thánh nữ truyền thừa đã gặp phải, Khương Tử Dục.
Người này thần bí khó lường, lại vô cùng cường đại, am hiểu thuật của Phật môn. Lúc trước tu vi cao hơn Tần Vấn Thiên, về sau cũng vào Thiên Đạo Thánh viện tu hành, cũng tới Vạn Ma đảo. Hiện giờ hắn không ngờ cũng đã bước vào cảnh giới Tiên Vương, khiến Tần Vấn Thiên có chút kinh hãi.
Từ cảnh giới Tiên Thai đến cảnh giới Tiên Vương là rất khó vượt qua. Khương Tử Dục lúc trước lúc trước cảnh giới cao hơn hắn, nhưng tốc độ tu hành của hắn có thể nói là rất nhanh, vậy mà Khương Tử Dục không ngờ có thể theo kịp, chỉ có thể nói là thiên phú tất nhiên cực cao.
- Trong nam bộ Khương thị có rất nhiều thuật thần thông thần bí khó lường, thậm chí bí pháp thủ đoạn. Ở trong ba thị tộc cổ xưa của nam bộ, Khương thị nhất mạch trước nay là thần bí nhất và nhún nhường nhất, Doanh thị nhất mạch là ngông nghênh nhất, khuếch trương lãnh thổ lớn nhất. Nhưng Khương thị nhất mạch lại chưa bao giờ có dấu hiệu suy yếu. Bởi vì thiên kiêu hành tẩu bên ngoài của tộc này tuy rằng không nhiều lắm, nhưng mỗi một người đều rất lợi hại.
Nam Hoàng Minh Nguyệt ở bên cạnh truyền âm với Tần Vấn Thiên, nói:
- Khương Tử Dục là cùng thời với ngươi, người bên cạnh hắn tên là Khương Tử Hoa, cùng thời với ta, rất đáng sợ.
Tần Vấn Thiên mắt lóe sáng, nhìn thoáng qua Khương Tử Hoa bên cạnh Khương Tử Dục. Người này tuấn tú bất phàm, cả người vô cùng sạch sẽ, không nhiễm một hạt bụi, tu vi rất mạnh, cảnh giới cao hơn hắn rất nhiều.
- Nhiều ngày không gặp, Khương huynh vẫn sáng chói như xưa.
Tần Vấn Thiên cười nói, giở trò lá mặt lá trái.
- Lần đầu tiên thấy Tần huynh đã biết Tần huynh tương lai tất nhiên sẽ xuất chúng, tiền đồ vô lượng. Hiện giờ quả nhiên là vậy, trong mấy chục năm ngắn ngủi đã có thể quật khởi, đặt chân vào cảnh giới Tiên Vương. Những lời mà năm đó ta nói với Tần huynh vẫn hữu hiệu, Tần huynh nếu chịu tới Khương thị nhất tộc của ta làm khách, tất nhiên sẽ được tôn làm thượng khách.
Khương Tử Dục cười nói.
- Nếu có cơ hội thì tất nhiên sẽ tới.
Giơ tay không đánh người tươi cười, hắn lúc trước cảm thấy Khương Tử Dục không có hảo tâm, nhưng nếu Khương Tử Dục không trở mặtvới hắn thì hắn tất nhiên sẽ không cố ý đi gây thù chuốc oán.
- Rất chờ mong.
Khương Tử Dục cười cười.
- Đệ tử của Khương gia từ khi nào thích nâng chân thối của người khác như vậy.
Chỉ thấy một đạo thanh âm ngạo nghễ truyền ra, người lên tiếng mặc trường bào hoàng giả, uy danh hiển hách, rõ ràng chính là Doanh thị, một trong ba thị tộc cổ phía nam Tiên Vực. Lãnh thổ lớn nhất, ngoài mặt cũng cường đại nhất. Năm đó thế hệ hậu bối cũng từng có chút khúc mắc với Tần Vấn Thiên. Có điều đã đến cấp bậc Tiên Vương, cũng không biết Tiên Vương của Doanh thị có còn để ý tới chút việc nhỏ này hay không.
- Miệng chó không mọc được ngà voi.
Khương Tử Hoa lườm người vừa lên tiếng một cái, người đó lập tức thần sắc lạnh lùng, bá đạo cất bước đi về phía trước, nói với Khương Tử Hoa:
- Rất nhiều người gọi ngươi là người ưu tú nhất trong các Tiên Vương đời này của Khương thị nhất tộc, nên ta cũng luôn muốn lĩnh giáo.
- Lúc nào cũng được.
Khương Tử Hoa lạnh lùng đáp lại, lập tức cường giả của Doanh thị trên người bùng nổ khí tức.
- Tiên Vực Tài Quyết, rất nhiều thế lực phía đông Tiên Vực liên thủ, bao gồm cả Hoàng Sát Thiên ngươi bị Tần Vấn Thiên đánh bại. Tiên Vực Tài Quyết chi chiến bại trận, còn có ở bên trong Thiên Đạo Thánh viện không biết có bao nhiêu người bị tru diệt, thậm chí Bạch Hổ tộc còn tộc nhân bị nướng thịt ăn. Dưới tình hình như vậy, Tần Vấn Thiên đã đến đây, các ngươi không ngờ còn có thể đứng xem náo nhiệt, thậm chí bị đối phương khiêu khích mà không ai dám đánh, thật đúng là nực cười.
Một thanh âm như có như không truyền ra, cũng không biết là ai nói, đối phương am hiểu bí thuật, tựa hồ cố ý khơi mào xung đột, chiến đấu.
- Giấu đầu lòi đuôi, muốn nói gì thì đứng ra mà nói.
Một đạo thanh âm sắc bén truyền ra, chính là một vị vương giả trong kiếm cường đại của Chí Tôn kiếm phái. Hắn đứng đó, trên người giống như có kiếm khí vô cùng.
- Ha ha, Chí Tôn kiếm phái chắc cũng chết không ít người. Sao, không có năng lực báo thù à, tìm ta làm gì, ta vì sao phải đi ra?
Thanh âm đó lại truyền ra, giống như đến từ các nơi. Chỉ thấy ở phía Chí Tôn kiếm phái có một vị Tiên Vương thanh niên đang ngồi trên kiếm, trên người đột nhiên xuất hiện kiếm ý mãnh liệt, kiếm khí tùy thời có thể hung mãnh ùa ra.
- Vừa vào cảnh giới Tiên Vương, đánh bại hắn thì dễ thôi, nhưng như vậy có ý nghĩa gì đâu, trong bóng tối của nhân vật Đế cảnh theo dõi, giết hắn thì ắt sẽ bị ngăn cảnh, việc gì phải đánh cho mất công.
Thanh niên ngồi trên thân kiếm, lạnh lùng lên tiếng, tu vi của hắn tương đương với Tần Vấn Thiên, đều là Tiên Vương sơ giai, có điều lại ở trên đỉnh phong của cảnh giới này, tùy thời có thể phá cảnh bước vào Tiên Vương trung giai.
Trên người người này có kiếm ý chí tôn, cực kỳ bất phàm, lời nói cũng vô cùng tự tin.
- Nói không sai, lần này đến chung quy cũng là vì Man Hoang Thập Vạn Đại Sơn có bạo động. Chẳng lẽ lại ở đây dẫn tới nội chiến của cường giả Đế cảnh à?
Có người của Thái Hoa Tiên triều lên tiếng, mặc hoa phục cổ xưa, mang theo khí khái của vương giả.
- Lần này, rất nhiều nhân vật Tiên Vương cực kỳ ưu tú của các thế lực lớn đều tới.
Nhìn thấy một đám nhân vật đến từ thế lực đỉnh cấp của các nơi Tiên Vực tề tụ, rất nhiều người kinh hãi không thôi.
- Giết hắn thì không khỏi quá tiện nghi cho hắn rồi, ta muốn nuốt sống hắn.
Một thanh âm bá đạo truyền ra, mọi người hướng ánh mắt sang nhìn, liền thấy một nhân vật Tiên Vương ngưng tụ cánh chim bay trong không trung, bên trên hắn là thân ảnh của một vương giả đang đứng, chân đạp Tiên Vương, dùng cường giả Tiên Vương làm tọa kỵ, có thể thấy được cường giả này của Bạch Hổ tộc vô song bá đạo thế nào.
- Tần công tử, người muốn đối phó ngươi nhiều thật đấy.
Một tiếng cười khẽ truyền ra, lần này người lên tiếng là một vị mỹ nữ, hơn nữa, không ngờ là Dao Thai tiên tử.
- Lúc trước nghe một vị sư muội nhắc tới Tần công tử, không ngờ Tần công tử đã bước vào cảnh giới Tiên Vương, chúc mừng.
Vị Dao Thai tiên tử Tiên Vương cảnh đó mỉm cười nói.
- Đa tạ tiên tử.
Tần Vấn Thiên nhìn nàng ta, mỉm cười gật đầu. Tình cờ nhìn lướt qua người bên cạnh tiên tử này, quả thật là một vị tuyệt thế mỹ nữ.
Tần Vấn Thiên biết, lần này Tiên Vực có rất nhiều thế lực tới, hơn nữa, có rất nhiều nhân vật thiên kiêu đỉnh cấp.
- Nhìn những yêu thú đó kìa, bạo động rồi.
Đúng lúc này, có tiếng kinh hô truyền ra, chỉ thấy yêu thú đồng loạt bạo động. Lập tức, yêu thú vô tận không ngờ phủ phục quỳ xuống, giống như đang triều bái, nghênh đón vương của bọn họ.
Xa xa, từng cỗ yêu uy khủng bố ập tới, cường đại đến mức bất khả tư nghị. Cỗ yêu khí đó lờ mờ như muốn ép sập tất cả.
Các đại yêu trên sơn mạch phía trước, bao gồm cả Yêu Vương cũng đều quỳ lạy dưới đất, thế thì người sắp tới là tồn tại loại gì?
- Man Hoang Thập Vạn Đại Sơn yêu, thật sự muốn tấn công Tiên Vực à?
Rất nhiều người đều tạm thời gạt ân oán sang bên, nhìn về bên đó.
Chỉ thấy từng cỗ khí thế khủng bố xộc ra, Tiên niệm của mọi người tỏa ra, nhưng mà không ngờ bị từng đạo Tiên niệm bá đạo đến cực điểm trực tiếp công kích đánh tan. Sau đó, vạn yêu đồng thanh nức nở, phủ phục ở đó, nghênh đón vương của bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận