Thái Cổ Thần Vương

Thần Chi Thủ cường đại

- Hắn thật sự tu luyện được tuyệt học của Cổ Chi Đại Đế Nghệ đế.
Thần sắc Tiêu Lãnh Nguyệt cực lạnh, mắt nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, trong bất tri bất giác, Tần Vấn Thiên cánh nhiên đã tu thành Thần Chi Thủ, thần thông trong truyền thuyết vốn đã thất truyền ở Tiên Vực, hắn nhất định đã giành được pháp quyết tu hành của Thần Chi Thủ trong địa cung, hắn một mực lén lút gạt nàng.
- Hỗn trướng, gia hỏa xảo trá, uổng phí ta nơi nơi duy hộ hắn.
Tiêu Lãnh Nguyệt càng nghĩ càng tức giận, trong mắt đã sinh sát cơ.
- Đây là Thần Chi Thủ?
Trong mắt Tham Lang ở bên cạnh Tiêu Lãnh Nguyệt cũng hiện vẻ bén nhọn, nếu đúng là tuyệt học thất truyền của Cổ Chi Đại Đế, sợ rằng đủ để cuộn lên một trường phong bạo.
Ở Cổ Đế chi thành, di tích đế cung Nghệ đế xuất hiện sớm đã là chuyện mà mọi người đều biết, thậm chí rất nhiều cường giả đã tự thân tới qua di tích, có điều vẫn chưa ai tu được lực lượng huyết phù, mà vừa lúc ấy đám đông chung quanh đều chứng kiến uy năng mà Tần Vấn Thiên sử dụng ra, thần sắc ai nấy đều trở nên nghiêm túc, gắt gao nhìn chằm chằm tiền phương.
- Theo lời đồn Nghệ đế có tuyệt học kinh thế là Thần Chi Thủ, năm đó Nghệ đế chính dựa vào thực lực ngất trời cùng với tuyệt học Thần Chi Thủ mà chinh phạt Tiên Vực, trở thành Cổ Chi Đại Đế vô địch, nhất thống trọn cả Tiên Vực.
Chư cường giả thầm thì tự nhủ, dù là chư cường giả Diệt Thần Cung đang áp chế Tần Vấn Thiên hay Kỷ Lam Sơn, thần sắc ai nấy đều ngưng cố, nhìn chằm chằm tiền phương.
- Đây là thần thông gì?
Kỷ Lam Sơn coi chừng đại thủ chưởng thuế biến của Tần Vấn Thiên, hỏi.
- Ngươi thử thử thì biết.
Tử kim chi quang nơi đại chưởng ấn của Tần Vấn Thiên cực đáng sợ, lực lượng trong Tinh Tượng đang không ngừng tan vào trong đại chưởng ấn, chỉ thấy trong chưởng ấn xuất hiện một can trường thương màu tím vàng, sau lưng Tần Vấn Thiên sinh ra lông cánh phong bằng, giống như hậu duệ thần linh, có được uy thế quân lâm thiên hạ.
- Đây là uy năng của Thần Chi Thủ ư? Có thể trán phóng ra lực lượng thế nào? Trường thương vừa xuất hiện kia phảng phất như cũng là một bộ phận của Thần Chi Thủ.
Tiêu Lãnh Nguyệt nhìn thấy trường thương kia do phù quang vô tận đan chéo mà thành, phù văn đáng sợ từ trong đại chưởng ấn của Tần Vấn Thiên không ngừng chảy vào trong trường thương, khiến cho bề mặt thanh trường thương không ngừng có phù văn lưu động.
Lúc này trong thân thể Tần Vấn Thiên ẩn ẩn có tiếng gầm gừ khủng bố truyền ra, lực lượng toàn thân hắn phảng phất như được kích phát đến trạng thái mạnh nhất, lại thêm gia trì từ chiến quyết khiến cả người hắn đều tiến vào trạng thái cực phấn khích. Thậm chí có phần nào đó giống như trạng thái lúc sử dụng Diệt Tiên nhất kiếm, tiêu hao đạt tới một trình độ cực đáng sợ, khí tức toàn thân trèo lên đến một đỉnh phong.
Đây là khẩu quyết kích phát Thần Chi Thủ. Hơn nữa, Tần Vấn Thiên biết đây tịnh không phải là Thần Chi Thủ hoàn chỉnh, mà chỉ là cấp độ nhập môn của Thần Chi Thủ. Nếu không lấy thực lực Thiên Tượng cảnh của hắn, làm sao có thể phát huy ra được uy lực thực sự của Thần Chi Thủ, đó là tuyệt học thất truyền từng được Cổ Chi Đại Đế dùng để chinh phạt thiên hạ. Dù chỉ mới cấp độ nhập môn đã phức tạp vô cùng, có được uy lực chừng như vô tận.
Mà lại, Thần Chi Thủ này Tần Vấn Thiên không phải muốn thôi phát là thôi phát ngay được, cần có thời gian chuẩn bị ngưng tụ lượng lớn thần nguyên, giống như lúc ngưng ra Thần Văn đại chưởng ấn ở cung điện dưới đất. Từ đầu tới cuối Tần Vấn Thiên không hề lừa lối Tiêu Lãnh Nguyệt, dù muốn dạy nàng, Tiêu Lãnh Nguyệt cũng không khả năng tu thành Thần Chi Thủ, người không thể phá giải được bí ảo ở cung điện dưới đất thì không khả năng tu thành Thần Chi Thủ.
Hơn nữa đó còn gần gần chỉ là cơ sở.
- Tất phải tốc chiến tốc quyết.
Tần Vấn Thiên thầm nói trong lòng, ở loại trạng thái chiến đấu này, dù nguyên phủ hắn có lớn hơn nữa cũng không căng chống được bao lâu, không biết sau khi hắn bước vào cảnh giới Thiên Tượng tầng thứ chín thì liệu có thể sử dụng thần thông kinh thế này thuần thục không. Chẳng qua Tần Vấn Thiên cũng hiểu, tưởng muốn sử dụng thuần thục thần thông này, điều đầu tiên phải làm là tu luyện Luyện Thần Đồ Lục đến một cảnh giới nhất định.
- Ông.
Cuồng phong lướt qua, thân thể Tần Vấn Thiên giống như một tôn đại bằng trong gió, nhanh như thiểm điện, chỉ nháy mắt đã xông tới một vị thiên kiêu Diệt Thần Cung, hách nhiên chính là cường giả ngọc quan từng đụng độ khi xưa, chính vì sự tham lam của người này mà khiến hắn kết xuống thù hận với Diệt Thần Cung.
Thần sắc cường giả ngọc quan kia đột nhiên biến ảo, đương sơ hắn đã không thể chiến thắng Tần Vấn Thiên, càng huống hồ là bây giờ, khi Tân Vấn Thiên đã tu hành được lực lượng càng thêm đáng sợ, thân thể hắn trực tiếp bạo lui, chợt thấy trường thương trong tay Tần Vấn Thiên bạo kích mà ra, phiến hư không trước mặt phảng phất như bị xuyên thủng, từng đạo quang mang vàng rực đâm ra, giữa chùm quang mang là một mũi thương vàng óng đâm phá hư vô trực tiếp hàng lâm, cường giả ngọc quan rống giận một tiếng, tiên quang trán phóng, oanh, một tiếng nổ vang.
Chỉ thấy thân thể cường giả ngọc quan bị đẩy lui, một kiện tiên binh xuất hiện trước người, ngăn lại kích kia, nhưng hắn hoàn toàn không có vẻ gì là đắc ý, chỉ có thất lạc, hắn sử dụng tiên binh, ở trong Cổ Đế chi thành, đây là chuyện cực kỳ mất mặt.
Từng đạo ánh mắt quay sang nhìn hắn, cường giả ngọc quan chỉ cảm thấy trên mặt nóng bừng, lập tức hắn lại nghe Tần Vấn Thiên lạnh giọng nói:
- Ngươi cũng xứng xưng thiên kiêu, phế vật mà thôi, chỉ có biết bắt nạt người cảnh giới thấp nhỏ mới vào Cổ Đế chi thành, Diệt Thần Cung, hóa ra chỉ là một quần giá áo túi cơm.
Thiên Phù Tiên Điển của Kỷ Lam Sơn trán phóng đến trạng thái mạnh nhất, Thiên Phù kiếm xuất hiện, chỉ thấy hắn đạp bước mà ra, lao thẳng tới chỗ Tần Vấn Thiên, thân làm cung chủ Diệt Thần Cung, cường giả trên Đăng Tiên bảng, Kỷ Lam Sơn hắn tất phải đánh bại Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên cũng nhìn chằm chằm Kỷ Lam Sơn, lông cánh sau lưng lấp lánh mà động, trực tiếp xông hướng đối phương.
- Giết.
Kỷ Lam Sơn giận quát một tiếng, Thiên Phù kiếm phảng phất như có thể tru diệt thiên địa từ vòm trời chém xuống, mang theo phù quang vô tận, nhưng đồng thời với đó, Thần Chi Thủ cũng oanh ra trường thương màu tím vàng, hai đạo công kích đều ẩn chứa phù quang ngút trời, trực tiếp va chạm vào nhau, vô số phù văn bắn tung tóe, hào quang đáng sợ xé rách tầng trời, Thần Chi Thủ của Tần Vấn Thiên chợt vỗ đánh mà ra, trường thương tím vàng cánh nhiên trực tiếp phá không giết ra, có hào quang phù văn đáng sợ lượn lờ trên thân trường thương, giết thẳng tới Thiên Phù Tinh Tượng của Kỷ Lam Sơn giữa trời cao.
Ngàn Phù kiếm nứt gãy, đám đông quan chiến không khỏi giật mình, Tần Vấn Thiên chẳng qua chỉ là cường giả cảnh giới Thiên Tượng tầng thứ bảy, sử dụng Thần Chi Thủ lại cánh nhiên có được lực công kích đáng sợ như vậy, tuyệt học Nghệ đế rốt cuộc cường hoành đến mức nào?
Ngẩng đầu lên, mọi người chỉ thấy trường thương vô cùng đáng sợ kia mang theo hào quang phù văn vô tận trực tiếp cắm vào trong Thiên Phù Tinh Tượng giữa hư không, trong tích tắc, thần chi quang hoàn đáng sợ phảng phất như trấn áp Thiên Phù Tinh Tượng ngay trên vòm trời, khiến cho Kỷ Lam Sơn rống giận một tiếng, tưởng muốn dùng lực lượng tinh tượng kích phá nó đi.
Cũng vừa lúc ấy, thân xác to lớn giống như phong bằng của Tần Vấn Thiên hàng lâm, Thần Chi Thủ trực tiếp công phạt mà ra, trích tinh đại chưởng ấn xuất hiện, có được uy thế hủy thiên diệt địa, lực lượng công phạt này nhìn như tương tự Trích Tinh Chưởng mà trước kia Tần Vấn Thiên tu hành, song phảng phất như đã trải qua nhiều lần tiến hóa, đâu chỉ cường đại một bậc, lúc chưởng ấn oanh giết mà ra chừng như thật có thể hái xuống nhật nguyệt tinh thần, chôn diệt hết thảy, phù quang giống như thần linh có vẻ đủ sức trấn vụn bất cứ lực lượng nào.
Trên người Kỷ Lam Sơn bạo phát ra quang hoa vô tận, hắn rống giận một tiếng, phù văn lưu động quanh thân, chỉ thấy hai tay hắn xỏ xuyên thiên địa, phảng phất như có vạn pháp cổ đỉnh xuất hiện, phá diệt hết thảy lực lượng công kích, uy năng phù văn lay động đất trời, không lực lượng nào có thể kháng cự.
- Bành.
Công kích lay động thiên địa chấn đãng bốn phương tám hướng, đại thủ ấn đáng sợ kia chấn nát cổ đỉnh, dư ba chưởng ấn phách xuống vẫn còn rất khủng bố, oanh ở trên người Kỷ Lam Sơn.
Thân thể Kỷ Lam Sơn bạo lui, lại vẫn không tránh được công kích từ chưởng ấn, phốc một tiếng, chỉ thấy hắn thổ ra máu tươi, huyết dịch đỏ sẫm bay múa trong hư không, bị lực lượng kia đẩy ra xa, trong tích tắc đã bay về phương xa, tá rơi phần nào lực lượng hủy diệt.
- Cái này...
Mọi người không khỏi thất thần, Tần Vấn Thiên nhờ vào chưởng ấn của thần, cánh nhiên đánh bại cường giả trên Đăng Tiên bảng, Kỷ Lam Sơn!
- Thần Chi Thủ, mạnh thật.
Chư nhân chung quanh đã không đơn giản là tới xem náo nhiệt nữa rồi, bọn họ thực sự bị tuyệt học Nghệ đế mà Tần Vấn Thiên trán phóng ra chấn hám.
Thiên kiêu ở Cổ Đế chi thành đâu phải nhân vật tầm thường bên ngoài, Kỷ Lam Sơn này chính là cường giả trên Đăng Tiên bảng, mặc dù chỉ xếp hạng 300, nhưng vẫn không phải nói vượt cấp khiêu chiến là có thể vượt cấp khiêu chiến, thế mà Tần Vấn Thiên không chỉ vượt cảnh giới đánh bại hắn, hơn nữa còn vượt qua hai đại cảnh giới.
Uy năng Thần Chi Thủ hẳn phải cường hoành đến mức nào?
- Kỷ Lam Sơn, ngươi không được, ta và Diệt Thần Cung cũng không đại cừu, là người Diệt Thần Cung các ngươi bắt nạt ba sư huynh đệ ta lần đầu bước vào Cổ Đế chi thành, tưởng muốn đoạt lấy giới chỉ trữ vật nên ta mới phản kích, giờ các ngươi lại muốn khiêu hấn, Tần Vấn Thiên ta cảnh cáo các ngươi, nếu các ngươi vẫn cứ không chịu bỏ qua, ta mặt kệ các ngươi là hậu duệ Đế hay dòng dõi Vương, sẽ không chút lưu tình nữa đâu.
Tần Vấn Thiên giận quát một tiếng, chứng kiến khí thế của hắn, Tiêu Lãnh Nguyệt ẩn ẩn cảm thấy Tần Vấn Thiên như biến thành người khác, từ Tần Vấn Thiên nhẫn nhịn khi trước đến tuyệt đại phong hoa bây giờ, tựa hồ đã xảy ra thuế biến, đây liệu có đúng là cùng một người?
- Bắt hắn lại!
Tiêu Lãnh Nguyệt mở miệng nói, tựa hồ không cần nàng nhiều lời, chư cường giả Tiêu Môn đã vây lại, dù lúc này thực lực Tần Vấn Thiên rất mạnh, bọn họ vẫn cứ muốn bắt lại.
Tần Vấn Thiên, hắn nắm trong tay Thần Chi Thủ.
Nhìn cường giả Tiêu Môn kề cận, Tần Vấn Thiên giận mắng một tiếng:
- Trước là môn chủ Tiêu Môn thấy cường giả Diệt Thần Cung muốn đối phó ta, bức ta thoát ly Tiêu Môn, làm sao, giờ ta đã không còn là đệ tử Tiêu Môn, môn chủ ngươi lại muốn giết người đoạt bảo?
- Hừ.
Tiêu Lãnh Nguyệt hừ lạnh một tiếng, không thèm để ý Tần Vấn Thiên.
- Tiêu Lãnh Nguyệt, từ lần đầu tiên ngươi mời ta gia nhập Tiêu Môn đã phí hết tâm cơ muốn tính toán ta, đáng cười chính là, Tần Vấn Thiên ta thẳng thắn tương giao, tuy cũng có điều phòng phạm với ngươi, nhưng lời ta trước nay luôn không giả, đáng tiếc ngươi chưa từng tin tưởng. Không phải ta châm chọc ngươi, dù pháp quyết Thần Chi Thủ này có đặt ở trước mặt ngươi, ta nói cho ngươi làm sao để tu hành, ngươi cũng không tu thành được.
Tần Vấn Thiên sảng giọng nói, tựa hồ không chỉ nói cho Tiêu Lãnh Nguyệt nghe, mà cũng là nói cho tất cả mọi người nghe:
- Tuyệt học Nghệ đế thất truyền thiên cổ, các ngươi chỉ thấy nó cường đại, không biết nó tu hành khó khăn, nếu thật sự dễ dàng lĩnh ngộ tu thành như thế, thì làm sao có thể xưng là kinh thế tuyệt học, rất nhiều người trong chư vị đều là con cháu đế vương, tuyệt học của nhân vật Tiên đế khó tu hành cỡ nào, các ngươi sao còn không biết? Tu hành Thần Chi Thủ khó hay không, chính các ngươi nghĩ thử xem.
- Nói lớn không ngượng, ý ngươi là thiên phú của người trong Cổ Đế chi thành không cách nào siêu việt ngươi?
Ngay lúc mọi người đang tự hỏi lời Tần Vấn Thiên vừa nói, nơi xa một đạo thanh âm cuồn cuộn ập tới, hách nhiên chính là Song Kiêu minh Huyền Tinh.
- Chí ít thì vẫn mạnh hơn Huyền Tinh ngươi nhiều, chúng ta đồng thời sa vào cung điện dưới đất, ngươi chờ chết ở kia, nghĩ cách muốn đối phó ta, ta lại tập trung cảm ngộ bí ảo Thần Văn, cuối cùng phá giải bí ảo dẫn mọi người thoát ra, Huyền Tinh ngươi không thừa nhận, nhưng đấy là thực tế.
Tần Vấn Thiên lành lạnh nói:
- Muốn tu hành Thần Chi Thủ, đầu tiên cần có tạo nghệ Thần Văn cực cao, nếu ngay cả Huyền Tinh đều không bằng, căn bản đừng nên xa vọng, lúc ở cung điện dưới đất, đối mặt với bí ảo của Thần Chi Thủ, Huyền Tinh căn bản chẳng lĩnh ngộ được một tia một hào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận