Thái Cổ Thần Vương

Bắc Thành Làm Động Tĩnh Lớn

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Tần Vấn Thiên nhìn đằng trước.
Khu vực mạch khoáng này hóa thành địa ngục đỏ máu, dần dần có chất lỏng đỏ chảy ra. Mạch khoáng rộng lớn đều bị hủy, cúi đầu nhìn xuống nơi đó tựa như biển máu sôi trào bốc hơi hủy diệt khủng bố.
Tần Vấn Thiên lẩm bẩm:
- Mặt đất nơi này sớm bị nung chảy.
Tần Vấn Thiên hỏi người bên cạnh:
- Khoáng thạch này mới được phát hiện gần đây sao? Trước kia là cái gì che chắn nó phát ra lực lượng?
Tiên Đế vẫn nhìn thẳng đằng trước, đáp lời:
- Hình thành siêu đế thạch cần điều kiện đặc biệt, nếu so sánh nó với nhân loại thì như Đế cảnh đột phá đến đẳng cấp khác. Nó đột phá đến cấp bậc cung chủ nên mới bộc phát ra lực lượng hủy diệt kinh người, trước kia có lẽ lực lượng của nó chưa thành hình.
Mắt Tần Vấn Thiên lấp lóe tia sáng, thầm nghĩ:
- Nhiều đại năng Thái Cổ Tiên Vực không đào hết mạch khoáng mà khai thác từ từ chắc cũng vì nguyên nhân này.
Khoáng thạch hấp thu tinh hoa trong thiên địa, ánh sáng sao có thể dần dần lột xác, vô cùng kỳ diệu.
Tần Vấn Thiên hỏi nhỏ:
- Nói vậy khoáng thạch này vô duyên với chúng ta?
Cường giả đứng cạnh gật đầu nói:
- Loại siêu đế thạch mang tính công kích này không có Tiên Đế nào lấy đi được.
Tần Vấn Thiên không nói gì thêm, hắn tìm một chỗ ngồi xuống, tiên niệm tràn ngập lẳng lặng cảm nhận loại lực lượng này. Tần Vấn Thiên không đi lên thử, bản thân hắn phi phàm nhưng không cho rằng mạnh hơn tất cả Tiên Đế ở đây. Loại lực lượng hủy diệt này đúng là hắn không thể đụng chạm vào.
Tần Vấn Thiên lẳng lặng cảm nhận lực lượng kỳ diệu thật lâu, mãi khi thời hạn một năm đến nhưng Ly Hỏa cung chủ không xuất hiện, mặc kệ khoáng thạch giải phóng uy năng kinh người. Đối với chủ một cung, quản lý nhiều nơi, dù xuất hiện khoáng thạch đẳng cấp cỡ này chưa đủ sức làm Ly Hỏa cung chủ tự mình đến. Hở chút chạy tới thì y không có thời gian tu hành này, sẽ bận rộn với mấy việc lặt vặt này.
Mạch khoáng đào ra siêu đế thạch tuy rằng hiếm thấy nhưng không quá hiếm hoi, Ly Hỏa cung chủ chỉ cần biết có chuyện này, sai người ghi lại, chờ có rảnh đến lấy là được.
Tần Vấn Thiên tiếp tục đào khoáng vài năm trong thực nhật mạch khoáng mới đi. Dù chỉ được mang theo mười phần trăm tài nguyên khoáng sản đào được cũng đã thu hoạch nhiều, đương nhiên không thể so sánh bên Đế Thiên thu lợi. Đào khoáng là phải đào từng khoáng thạch, hay gặp nguy hiểm bị cướp giật tru sát, đâu thoải mái bằng đại sư luyện khí mở phách mại hành. Nhưng với Tần Vấn Thiên quan trọng hơn hết không phải đào khoáng mà là kiến thức, tôi luyện.
Tần Vấn Thiên âm thầm trở lại phủ thống lĩnh khu Bắc thành. Tòa phủ thống lĩnh vắng vẻ mấy chục năm vẫn yên tĩnh như xưa, như không hề tồn tại, dần bị nhiều thế lực lớn khu Bắc thành bỏ qua. Sức ảnh hưởng của phủ thống lĩnh quá yếu, yếu ớt đến nổi hiện giờ một số thế lực nhỏ không thèm tiến cống, chủ động đến cửa thu thuế cũng khó khăn. Sự thống trị của phủ thống lĩnh trong khu Bắc thành chỉ còn cái vỏ rỗng.
Giờ lại đến ngày tiến cống mười năm một lần, trước cửa phủ thống lĩnh khu Bắc thành vắng có thể giăng lưới bắt chim, không có người chủ động tiến cống, yên tĩnh khiến người thấy nặng nề, nhưng người phủ thống lĩnh dường như đã thói quen.
Trong phòng hồ sơ phủ thống lĩnh.
Tần Vấn Thiên lẳng lặng lật xem hồ sơ. Quản gia, thị nữ, Tà Đế đứng bên cạnh.
Tần Vấn Thiên vừa xem hồ sơ vừa hỏi:
- Những cái này đã chỉnh lý rõ ràng chưa? Có sai sót gì không?
Quản gia trả lời:
- Không có, mấy năm nay theo lệnh của đại nhân âm thầm phái người tìm hiểu. Vì các thế lực lớn đã không có lòng cảnh giác với phủ thống lĩnh nên làm việc rất to gan, có thể nói là trăm ngàn chỗ hở. Những người này, Cổ Hà Phách Mại Hành xảy ra chút chuyện gì là dễ dàng điều tra rõ.
Tần Vấn Thiên cười nói:
- Không phải không có lòng đề phòng, phải nói là bọn họ không thèm để ý sự tồn tại của phủ thống lĩnh.
Nụ cười đó như tự giễu nhưng quản gia nhìn nửa bên khuôn mặt tuấn tú của Tần Vấn Thiên, trái tim run rẩy.
Mấy năm nay quản gia ở chung với Tần Vấn Thiên thời gian ngắn ngủi, thống lĩnh năm xưa mới nhậm chức tru sát ba phó thống lĩnh xong ít khi xuất hiện trong tầm mắt quản gia, nhưng mỗi lần lộ mặt đều mang đến áp lực mãnh liệt. Quản gia còn nhớ rõ cái chết của ba phó thống lĩnh, nhân vật như vậy nhẫn nhịn mấy chục năm, sai người âm thầm ở bên ngoài thu gom tư liệu một số thế lực, ghi thủ đoạn ngầm của họ vào hồ sơ, chờ khi hắn ra tay sẽ là tình hình thế nào?
Mỗi khi quản gia nghĩ đến sẽ rùng mình sởn tóc gáy. Sợ là có người sắp xui xẻo, sao quả tạ.
Tần Vấn Thiên nhỏ giọng nói:
- Lỗ hổng của Cổ Hà Phách Mại Hành rõ ràng nhất, Tà Đế, ngươi nói xem lấy họ khai đao được không?
Tần Vấn Thiên nói nhẹ tênh như đang nhắc tới một việc nhỏ bé không đáng kể.
Quản gia đứng bên cạnh thót tim, nói nhỏ:
- Thống lĩnh, thế lực sau lưng Cổ Hà Phách Mại Hành rất khủng bố, hơn nữa có bóng dáng Hạ Lan thị.
Khóe mắt Tần Vấn Thiên liếc qua:
- Ta có hỏi ngươi sao?
Quản gia nhìn đôi mắt kia đánh rùng mình, câm như hến.
Tà Đế nhẹ gật đầu đồng ý:
- Động vào Cổ Hà Phách Mại Hành sẽ bớt việc nhiều, thế lực khác đều thấy, không cần chúng ta hành động tiếp.
Tần Vấn Thiên bình tĩnh nói:
- Kêu Từ Lạp triệu tập người, chuẩn bị xuất phát đi.
Tim quản gia rớt cái bịch, sắp hành động rồi sao?
Tà Đế không nói nhiều, khẽ ừ:
- Tốt!
Tà Đế cất bước ra ngoài.
Cổ Hà Phách Mại Hành là một phách mại hành rất lớn trong khu Bắc thành. Phách mại hành này đã hình thành thị trường vô cùng hoàn thiện, xung quanh có nhiều lầu các giao dịch san sát nhau, mỗi ngày có nhiều cường giả đến đây giao dịch.
Lúc này có người ngước đầu nhìn đằng trước, thấy một hàng cường giả tiến đến, mặc trang phục phủ thống lĩnh.
- Nhìn kìa, người phủ thống lĩnh đến!
Có người cười khen:
- Suýt quên lại đến ngày thu cống phú. Đám người phủ thống lĩnh này việc nghiêm túc không làm, thu cống phú thì rất tích cực.
- Họ chỉ có bấy nhiêu bản lĩnh, thống lĩnh cũng cụp đuôi làm người thì những người khác trong phủ thống lĩnh làm sao được? Đại khái bị trận chiến Tru Hồn Châm năm xưa hù sợ rồi.
Đám đông xì xầm to nhỏ.
Trong khi họ nói chuyện Từ Lạp đã dẫn người đến, mắt bắn ra tia sáng lạnh. Lát sau Từ Lạp đến trước một giao dịch các, chưởng quầy ở bên trong mỉm cười liếc gã một cái rồi nhìn về phía khác, hoàn toàn xem gã như không khí.
Từ Lạp đi vào giao dịch các, bình tĩnh nói:
- Phủ thống lĩnh đến thu cống phú.
Chưởng quầy giao dịch các cười nói:
- Từ phó thống lĩnh, chúng ta còn chưa chuẩn bị xong, có thể chờ chút không? Từ phó thống lĩnh đi Cổ Hà Phách Mại Hành thu cống phú trước đi.
Người xung quanh nở nụ cười nhưng không phát ra tiếng.
Cổ Hà Phách Mại Hành? Đã bao giờ phủ thống lĩnh dám thu thuế của Cổ Hà Phách Mại Hành? Mấy năm nay chưa từng có.
Từ Lạp ném ra một tờ giấy rơi xuống trước mặt chưởng quầy:
- Đây là tiêu chuẩn tiến cống, trước kia giao dịch các của ngươi là thế lực tứ đẳng, nhưng mấy năm nay giao dịch các không ngừng lớn mạnh, bây giờ định nghĩa là thế lực tam đẳng. Lập tức chấp hành theo tiêu chuẩn tiến cống mới, phải nộp ngay!
Con ngươi chưởng quầy co rút, nụ cười cứng ngắc. Chưởng quầy cúi đầu nhìn tiêu chuẩn tiến cống, thế lực tam đẳng nộp tài nguyên nhiều gấp mười lần thế lực tứ đẳng.
Ánh mắt chưởng quầy lạnh xuống, khó chịu hỏi:
- Từ thống lĩnh làm vậy là sao?
Từ Lạp lười nói nhiều, lạnh băng gằn giọng:
- Nộp ngay!
Chưởng quầy lạnh lùng nói:
- Mười năm nay giao dịch các của ta gặp nhiều rắc rối nhưng chưa từng quấy rầy phủ thống lĩnh, tự động xử lý, quy mô giao dịch không thay đổi. Từ thống lĩnh đột nhiên đến định nghĩa giao dịch các của ta là thế lực tam đẳng thì hơi không ổn.
Từ Lạp phất tay, thoáng chốc người phủ thống lĩnh sau lưng gã tiến lên bao vây giao dịch các. Mặt chưởng quầy xanh mét.
Từ Lạp lạnh lùng nói:
- Cho ngươi thời gian một nén nhang, nếu không nộp cống phú thì giao dịch các này sẽ bị đóng cửa ngay!
Chưởng quầy tức giận chỉ vào Từ Lạp, người rung rung:
- Ngươi . . .!
Xem ra Từ Lạp chuẩn bị trước mới đến, tính lấy họ lập uy?
Chưởng quầy nhìn các thế lực lớn xung quanh.
Nhiều người đã cảm giác khác lạ, trừ Từ Lạp ra hai phó thống lĩnh khác cũng khống chế hai giao dịch các, giương cung bạt kiếm.
Rất nhiều cường giả bay đến, xem tình hình bên này hơi kỳ.
Cổ Hà Phách Mại Hành nằm ngay giữa những giao dịch các, người qua kẻ lại rất nhộp nhịp. Lúc này nhiều người tuôn ra phách mại hành chạy tới vây xem, phủ thống lĩnh làm cái gì? Hình như sắp xảy ra chuyện.
Một Tiên Đế đi ra khỏi Cổ Hà Phách Mại Hành, dẫn theo nhiều người đến.
Tiên Đế nhìn lướt qua tình hình xung quanh, mở miệng hỏi:
- Đã xảy ra chuyện gì?
Một chưởng quầy nhìn Tiên Đế, mở miệng nói:
- Hà Lão, những người phủ thống lĩnh này trực tiếp thăng cấp giao dịch các chúng ta, bắt nộp cống phú gấp mười lần.
Hà Lão khó chịu lên tiếng:
- Từ Lạp phó thống lĩnh, những giao dịch các này tồn tại dựa vào Cổ Hà Phách Mại Hành ta, các người gây sự như vậy sẽ ảnh hưởng việc làm ăn của phách mại hành ta.
Từ Lạp liếc Hà Lão một cái, không đáp lại.
Chợt một hàng cường giả từ bên ngoài xông tới, giữa hư không giáng xuống khí thế cường đại, một đám người rầm rộ đi tới, dẫn đầu là Tà Đế.
Nhìn cường giả từ bên ngoài liên tục xông vào, tất cả đều mặc trang phục phủ thống lĩnh, những người có mặt đều hiểu việc này không giống bình thường.
Phủ thống lĩnh đang nhằm vào Cổ Hà Phách Mại Hành?
Mắt Hà Lão lạnh băng hỏi:
- Phủ thống lĩnh có ý gì?
Không lẽ tính xử bọn họ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận