Thái Cổ Thần Vương

Truyền thừa ba đời

Xa xa, rất nhiều thiên thần đang vây xem trong lòng cũng rung động. Thiên Vực Tần tộc, nếu năm đó Tần Thiên Cương không đi vào thiên quật này, như vậy Tần tộc hiện giờ sẽ nghênh đón thời kì cực kỳ cường thịnh, chỉ một mình Tần Thiên Cương thôi đã đủ để chống lại các thiên thần rồi.
Huống chi, còn có thê tử của lão, con lão Tần Viễn Phong.
Cũng may, xuất hiện những tình huống đó, nếu không Tần tộc quá mạnh mẽ, Thiên Vực e là sẽ mất cân bằng.
Tần Thiên Cương lại không rảnh để quan tâm trong lòng mọi người đang nghĩ gì, lão đi nhanh tới, vượt qua hư không, lạnh lùng nói:
- Năm đó, trong các ngươi ai tham dự trận giết chóc Viễn Phong con ta.
- Thiên Cương, Viễn Phong năm đó phản bội. Hiện giờ, ngươi lại ra tay với người của Tần tộc, không thấy có lỗi với tổ tiên của Tần tộc sao?
Tần Mặc hét lớn, hắn cũng bị Tần Thiên Cương đánh cho bị thương, trong lòng vô cùng chấn động, Tần Thiên Cương so với năm đó mất tích, gặp lại hắn ở trong thời không của Thần Tuyệt lộ thì đã cường đại và đáng sợ hơn.
Chỉ có đến cảnh giới thiên thần mới minh bạch, đây là một con đường vĩnh viễn không có cực hạn, ngươi không thể tưởng tượng được cảnh giới này có thể đi được tới trình độ nào.
Tần Chính mạnh không? Thân là gia chủ đương đại của Tần tộc, hắn đương nhiên cường đại. Trong các chư thiên ở ở Tiên Vực là có trình độ đứng đầu, không nói đến Tần Chính, chỉ nói tới thiên tuyển Tần Đãng Thiên, hắn có mạnh không? Đương nhiên là mạnh, với tuổi tác và thiên phú của hắn, tuyệt đối là xuất chúng, cổ kim hiếm thấy, là nhân vật vô song, hắn sau khi bước vào cảnh giới thiên thần không lâu đã phế bỏ được Thiên Dụ thiên thần.
Nhưng thế thì sao, bọn Tần Chính rất mạnh, nhưng ở trước mặt Tần Thiên Cương thì toàn bộ đều là không chịu nổi một kích, không có bất kỳ ai có thể chống đỡ được lão. Đây là sự chênh lệch tuyệt đối, có thể thấy được Tần Thiên Cương trong thời không này đáng sợ cỡ nào, không biết nếu so sánh với nhân vật thần vương cổ thì ra sao.
- Tần tộc đối đãi với Viễn Phong như vậy, ngươi không ngờ còn có mặt mũi nhắc tới tổ tiên với ta. Tần tộc, có xứng đáng với Tần Thiên Cương ta không?
Tần Thiên Cương nghe thấy lời nói của đối phương thì càng phẫn nộ hơn, lão bước nhanh tới thẳng vị trí của một vị thiên thần của Tần tộc.
- Phản đồ.
Thiên thần đó thần sắc lạnh như băng.
- Ha ha ha, Tần Thiên Cương ta không ngờ lại trở thành phản đồ.
Tần Thiên Cương cười điên cuồng, thời không chấn động, Tần Mặc thầm nghĩ không ổn rồi, rồi sau đó liền nghe thấy Tần Thiên Cương lạnh lùng nói:
- Giết ta đi, dám đối phó với cháu của ta, nếu Tần tộc đã bất nhân vậy thì hôm nay ta sẽ bất nghĩa.
Lão gầm lên một tiếng, nhân vật thiên thần vừa lên tiếng chỉ cảm thấy thời không quanh người chấn động, sau đó năm ngón tay của Tần Thiên Cương nắm chặt lại đánh thẳng về vùng không gian đó. Một quyền này giống như xuyên thủng vạn thời cổ không, xuyên thấu tất cả, ầm một tiếng, cường giả thiên thần đó cúi đầu, nhìn thân thể của mình, ngực không ngờ bị một quyền xuyên thủng, sau đó, hư không vỡ nát, hắn hoảng sợ hét lớn một tiếng, vẫn diệt trong tuyệt vọng.
Thiên thần vẫn lạc.
Cường giả của Tần tộc thấy một màn này thì giống như là không thể tin nổi, ai nấy cảm thấy cả người lạnh toát.
- Tần Thiên Cương.
Tần Chính hét lớn một tiếng, hắn tế ra một kiện pháp bảo, lập tức phun một ngụm máu lên pháp bảo. Trong khoảnh khắc trước người Tần Chính xuất hiện một tuyệt thế thần binh.
Đó là một kiện bảo giáp, bảo giáp che trời phủ đất, trong nháy mắt biến thành khổng lồ, bên trong chữ cổ lấp lánh, trào ra lực lượng đạo pháp siêu cường, trong nháy mắt đã bao phủ thân thể của Tần Thiên Cương. Sau đó, ánh sáng của chữ cổ vô tận bắn về phía Tần Thiên Cương. Vào lúc này, từ trong bảo giáp giống như có từng đạo thân ảnh viễn cổ đi ra, mỗi một chữ cổ đều cất chứa một thân ảnh, một loại lực lượng đạo pháp.
- Vạn Pháp Bảo giáp.
Tần Thiên Cương bị lực lượng vạn đạo đó bao phủ, chăm chú nhìn bảo giáp, ánh mắt lạnh lùng bá đạo, đây là một kiện chí bảo của Tần tộc, hiện giờ nằm trong tay Tần Chính, không ngờ lại dùng để đối phó lão.
Vạn Pháp Bảo giáp phóng thích ra uy lực hủy thiên diệt địa, bao trùm cả thương thiên, giết tới Tần Thiên Cương.
- Ầm ầm! Trên người Tần Thiên Cương bộc phát ra một cỗ uy lực kinh thế, lão giống như tồn tại chiến thần chí cường trong thiên địa, dưới công kích vô cùng, hàng lâm tới người hắn, điên cuồng nổ vỡ trong loạn lưu thời không.
Vạn Pháp Bảo giáp xoay tròn, ánh sáng đạo pháp bắn ra càng lúc càng mạnh, từng đạo thân ảnh đang đi ra đó khiến Tần Thiên Cương không đành lòng xuất thủ. Những thân ảnh này đều là ý chí của tổ tiên Tần tộc biến thành, Vạn Pháp Bảo giáp chính là tổ tiên Tần tộc liên thủ đúc ra, truyền thừa qua các đời, mỗi một chữ cổ được tổ tiên của hắn in đạo trên đó.
- Giết.
Tần Chính hét lớn, bảo quang trên Vạn Pháp Bảo giáp càng trở nên đáng sợ hơn, bao trùm khắp thương khung.
Xa xa các thiên thần đang vây xem điên cuồng lui ra sau, đây là ánh sáng diệt thế, Lạc Thần Xuyên đi đến trước người Tần Vấn Thiên, nhẹ giọng nói:
- Cẩn thận.
Tần Thiên Cương bước ra một bước, vừa hay chặn ở phía sau Tần Vấn Thiên, mà bản thân hắn thì đứng trong trung tâm gió lốc, chung quanh nổi lên gió lốc thời không đáng sợ.
Chỉ thấy vào lúc này, trong thiên địa xuất hiện vô số thân ảnh của Tần Thiên Cương, mỗi một thân ảnh đều lấp lánh hiện ra, bọn họ đồng thời nâng quyền đầu, thời không chấn động, phóng thích quang hoa theo Vạn Pháp Bảo giáp. Tần Thiên Cương gầm lên một tiếng, vô số thân hình đồng thời đánh ra quyền diệt thời không, va chạm với bảo quang này. Trong nháy mắt, trời sụp đất nứt, giống như vùng thời không này sẽ bị hủy diệt.
- Đi.
Tần Chính quát khẽ, đồng thời vào lúc hắn công kích, cường giả của Tần tộc đều rút lui. Khi Tần Chính lui ra xa, Vạn Pháp Bảo giáp hóa thành một luồng sáng đi theo hắn.
Nhìn bọn Tần Chính rời khỏi, Tần Thiên Cương không đuổi theo, có thể còn sống mà ra khỏi Thần Tuyệt lộ này thì chính là bọn họ mạng lớn.
Các chư thiên thái cổ lui về xa xa trong lòng vẫn chấn động, đây là chiến thần Tần Thiên Cương của Tần tộc, lão dùng lực lượng của bản thân có thể khiến các chư thiên của Tần tộc phải kinh sợ, đánh cho các cường giả thiên thần bị thương, tru sát một người. Tần Chính tế ra bảo giáp nghịch thiên của Tần tộc mới thoát đi được, nếu không nếu như thật sự đánh bừa, thiên thần của Tần tộc e là sẽ vĩnh viễn phải bỏ mạng ở chỗ này.
Sự cường đại của Tần Thiên Cương đã đạt tới một loại trình độ khác.
Xoay người, Tần Thiên Cương bước về phía Tần Vấn Thiên, Lạc Thần Xuyên rất biết điều tránh đi, để lại không gian cho hai ông cháu họ.
Tần Thiên Cương nhìn Tần Vấn Thiên, giống như muốn nhìn cho đã, không ngờ cháu của lão đã lớn như vậy rồi, hơn nữa, đã ngộ đạo, đi tới điểm cuối của thiên quật.
Sau đó, Tần Thiên Cương nhìn về phía mọi người ở xa xa nói:
- Các ngươi rời khỏi nơi này đi, ta có lời muốn nói với cháu của ta.
Mọi người mắt lóe sáng, lập tức đều rời đi.
- Vấn Thiên, không ngờ con của Viễn Phong đã trưởng thành rồi. Tốt, tốt lắm.
Tần Thiên Cương trong lòng cảm khái ngàn vạn, sau đó ánh mắt lại trở nên sắc bén, nói với Tần Vấn Thiên:
- Phụ thân ngươi, hiện giờ sống hay chết?
- Phụ thân năm đó bị Tần tộc lấy đi tất cả, nhưng theo ta được biết thì ông ta đã trùng tu một đời khác. Ở đời thứ hai mới có ta.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói. Sau đó, ở kể lại hết mọi chuyện với Tần Thiên Cương.
Tần Thiên Cương sau khi biết được tất cả những điều này thì song quyền nắm chặt, trên người có một cỗ tức giận không thể ngăn chặn phóng thích ra, giống như một con mãnh thú hồng hoang khủng bố, khiến người ta sợ hãi.
- Tần tộc, hay cho một Tần tộc.
Tần Thiên Cương ngẩng đầu, lạnh lùng nói:
- Vấn Thiên, thù này e là đành phải để ngươi báo vậy.
- Gia gia, ngươi hiện giờ.
Tần Vấn Thiên nhìn Tần Thiên Cương.
- Ta đã không còn, ta mà ngươi nhìn thấy chỉ là ta trong một thời không quá khứ nào đó.
Tần Thiên Cương cười nói với Tần Vấn Thiên, giống như hoàn toàn không thèm để ý.
- Sao có thể như vậy được. Nếu ta có thể nhìn thấy gia gia, có nghĩa là ngươi còn sống ở trong một thời không nào đó. Một khi đã như vậy thì nhất định sẽ có biện pháp.
Tần Vấn Thiên biết được đáp án, không ngờ là đáp án mà hắn không hy vọng nhất. Gia gia Tần Thiên Cương quả thực giống như Khúc Ma, kì thực đã vẫn lạc. ở đây chỉ là lão trong một thời không quá khứ nào đó. Khúc Ma cố ý đưa bọn họ tới đây để bọn họ có thể gặp mặt.
- Tu vi có mạnh tới mấy thì cũng không thể chết rồi mà sống lại. Thần Tuyệt lộ này tồn tại thời không thác loạn, ta ở ở trong một thời không nào đó vẫn tồn tại đã là tốt lắm rồi. Hơn nữa còn có thể nhìn thấy ngươi, ta đã cảm thấy thỏa lòng rồi.
Tần Thiên Cương lộ ra vẻ thờ không, lão đã vẫn lạc nhiều năm, nhưng ở trong thời không quá khứ lão vẫn tồn tại.
- Nếu như vùng thời không ở Thần Tuyệt lộ này nghịch chuyển, trở lại quá khứ. Gia gia chẳng phải vẫn có thể sống?
Tần Vấn Thiên mở miệng nói. Hắn khi tham gia Vạn Giới đại hội, trong thời gian giới đã từng trở lại quá khứ. Thời Quang Thần Vương, hắn đang theo đuổi thời quang chi đạo chí cường, có thể siêu thoát quá khứ tương lai.
- Vậy thì vẫn là thời không quá khứ, có gì khác với ta hiện tại đâu?
Tần Thiên Cương cười nói.
Tần Vấn Thiên sửng sốt, lập tức lại nói:
- Vậy nếu có thể trở lại thời không mà gia gia vẫn lạc, cứu gia gia ra, liệu có thể thay đổi chuyện đã xảy ra trong thời không, gia gia có thể vẫn còn sống.
Tần Vấn Thiên có chút không cam lòng, gặp được nhân vật chí thân, gia gia của hắn, cường giả tuyệt thế Tần Thiên Cương, lại biết được gia gia đã vẫn lạc.
- Hài tử ngốc.
Tần Thiên Cương vỗ vỗ vai Tần Vấn Thiên, nói:
- Không nói chuyện của gia gia, nói về ngươi đi, sao lại đến thiên quật, là vì biết ta đã vẫn lạc ở đây à?
- Vâng.
Tần Vấn Thiên gật đầu.
- Ta biết thiên quật đã mở, nghĩ đến gia gia từng đã tới nơi này, cho nên cũng xông vào, ngụy trang thân phận, nhưng lại không ngờ khi đột phá thì bị người của Tần tộc nhìn thấu, đuổi giết đến tận đây, chạy trốn tới nơi này, không ngờ được Khúc Ma tiền bối dẫn tới gặp gia gia.
- Ha ha, tiểu tử Khúc Ma đó có tâm.
Tần Thiên Cương cười nói.
- Gia gia, nơi này rốt cuộc là địa phương như thế nào, ta nhìn thấy không ít nhân vật thiên thần bị nhốt ở đây, bọn họ có phải đều ở một không quá khứ nào đó hay không, gia gia sao lại vẫn lạc.
Tần Vấn Thiên hỏi Thần Tuyệt lộ này tràn ngập những điều chưa biết, có lẽ gia gia biết được một chút.
- Thần Tuyệt lộ, năm đó gia gia nhất thời tham niệm, mới tạo thành hậu quả xấu, vẫn lạc ở đây.
Tần Thiên Cương thở dài nói:
- Vấn Thiên, thứ đó là phụ thân ngươi truyền cho ngươi à?
Tần Vấn Thiên mắt lóe sáng, hắn chăm chú nhìn Tần Thiên Cương, giống như nghĩ tới gì đó, nói:
- Gia gia là nói người nhỏ tinh thần?
Tần Thiên Cương sửng sốt, lập tức gật đầu:
- Bộ dáng đúng là giống như một người nhỏ tinh thần, nói như vậy, hắn là ở bên trong linh hồn của ngươi?
- Vâng, phụ thân truyền cho ta, sau khi ta bước vào thiên quật, nó có phản ứng. Chẳng lẽ đó là gia gia truyền cho phụ thân?
Tần Vấn Thiên tràn ngập hiếu kỳ nói.
- Đúng vậy, ba đời chúng ta đều có tế ngộ giống nhau, xem ra vận mệnh nhất định khiến nó thuộc về hậu nhân của ta.
Tần Thiên Cương ánh mắt trở nên sắc bén. Nếu Tần Viễn Phong đã truyền cho Vấn Thiên, như vậy sẽ không lo Vấn Thiên không ra được ngoài!
Bạn cần đăng nhập để bình luận