Thái Cổ Thần Vương

Uy lực của Thiên Tượng

Nhóm: Liliana
Nguồn: Truyenyy
---------------
Lão tổ Trần gia liếc mắt nhìn đám người xung quanh, cất cao giọng nói:
- Các vị, tạm thời đều lui ra phía sau.
Không cần nhiều lời, mọi người dần dần tản ra phía sau, làm sao dám tới gần nơi này.
Cường giả Thiên Tượng, uy năng mạnh mẽ cỡ nào. Nếu vầng mặt trời Thiên Tượng chói chang này phát ra uy lực, công kích sẽ khủng khiếp tới mức nào, sợ rằng dư âm đủ để tiêu diệt cường giả Thiên Cương bình thường.
Trong nháy mắt, đoàn người mênh mông lùi về phía xa, ngay cả Âu Dương thế gia cùng với người của Khương gia cũng lùi lại.
Cho dù Tần Vấn Thiên có xuất hiện ở đây, bọn họ vẫn cho thấy lập trường của mình, sẽ không tham gia vào cuộc chiến.
Ba nhân vật Thiên Tượng của Đan Vương điện, vẫn ngồi trên đài, bọn họ đường nhiên sẽ không đi.
Ngoài ra, chỉ có Thiên Cơ lão nhân vẫn ngồi ở chỗ cũ, hắn chính là chủ nhân của cuộc chiến chủ nhân Thiên Mệnh bảng hôm nay.
- Thiên Cơ lão nhân, chuyện hôm nay, hôm khác ta sẽ tới Khâm Thiên các thỉnh tội. Chỉ là hôm nay, có người đánh cắp Thánh Hoàng lệnh của Trần gia ta, ta nhất định phải giải quyết ở nơi này, mong ngài thứ lỗi.
Lão tổ Trần gia này nhìn về phía Thiên Cơ lão nhân, mở miệng nói.
Thiên Cơ lão nhân không tỏ thái độ gì, vẫn ngồi ở đó, bình tĩnh nhìn mọi người ở đây.
- Tần Vấn Thiên, người đã thả, Thánh Hoàng lệnh, phải chăng nên giao lại cho ta.
Trần gia lão nhân nhìn Tần Vấn Thiên nói.
- Ta chỉ nói Thánh Hoàng lệnh hiện ra, nhưng không nói sẽ giao cho ngươi.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng mở miệng nói, bàn tay vẫn nắm chặt Thánh Hoàng lệnh.
Lão tổ Trần gia nheo mắt lại, nhìn chằm chằm vào đối phương, không giao ra, Tần Vấn Thiên hôm nay cũng đừng hòng rời khỏi nơi này.
Nhưng nhìn thấy lúc này, Quân Ngự vung ống tay áo lên, đứng dậy, ánh mắt rơi trên người đại bàng, nhàn nhạt mở miệng:
- Ta không quan tâm Thánh Hoàng lệnh của Trần gia, Tần Vấn Thiên, ngươi dám cả gan ra tay với Đan Vương điện chúng ta, hôm nay, ta không giết ngươi, ngươi phải theo ta về Đan Vương điện.
Đồng tử cực lớn của Tần Vấn Thiên nhìn về phía Quân Ngự, khí tức toàn thân của người này rất đáng sợ, tràn ngập uy lực của Thiên Tượng, toàn thân toát ra khí chất phi phàm.Vì sự xuất hiện của hắn, người của Âu Dương thế gia không dám ra tay.
Người này, ngày xưa là Đan Vương đệ tử của Đan Vương điện, hiện tại bái nhập Hoàng Cực Thánh Tông, trở thànhtrưởng lão môn nhân Hoàng Cực Thánh Tông.
Tần Vấn Thiên không biết Hoàng Cực Thánh Tông, cũng không biết thế lực này mạnh tới mức nào, có thể làm cho Quân Ngự vừa xuất hiện, liền có được thế độc tôn, dường như toàn bộ Đại Hạ, hắn đều không coi ra gì.
Hắn chỉ biết, đã là người của Đan Vương điện, thì chính là kẻ thù.
Đã kẻ thù, hắn cần gì quan tâm đối phương đến từ thế lực nào?
Chỉ là hiện tại, thế lực bênTần Vấn Thiên, so sánh với thế lực liên thủ của Trần gia và Đan Vương điện, quả thật quá yếu.
Huyền Âm điện, có hai nhân vật Thiên Tượng, lại thêm Thanh Mị tiên tử, cũng chỉ có ba người mà thôi.
Đối phương có tới sáu vị Thiên Tượng.
Nếu như Âu Dương thế gia và Khương gia không rút lui, bọn họ cũng không đến mức có này cục diện.Nhưng mà, Âu Dương Lão tổ không dám chiến, dẫn đến lúc này phảiđối mặt với tình thế nguy hiểm như vậy.
Chỉ có điều cũng vào lúc này, một thân thể khác của Tần Vấn Thiên hộ tống đám Âu Dương Cuồng Sinh đến hoàng cung của Đại Hạ Cổ Hoàng triều.
Trong cungCổ Hoàng, ngoại trừ bọn họ ra không còn ai khác, cho nên ánh mắtlúc này tập trung ở Khâm Thiên các, liệu có ai còn nhớ tới hoàng cung cổ xưa này.
Tần Vấn Thiên đến chỗ này, liếc mắt đã tìm thấyVân Mộng Di, hiện tại ở chỗ này thêm hắn nữa, tổng cộng có bảy người.
Hắn, Âu Dương Cuồng Sinh, Sở Mãng, Phàm Nhạc, Vân Mộng Di, Tần Chính, còn có một người khác Tần Vấn Thiên có chút bất ngờ, người này chính là đệ tử Mạc Phong của Độc Vương.
Giờ phút này một cảnh tượng ở Cổ Hoàng cung khiến cho Tần Vấn Thiên run rẩy con ngươi, nhìn chằm chằm về phía trước, chỉ thấy trước người Vân Mộng Di, trong Cổ Hoàng cungmênh mông, có một khoảng đất lõm xuống, dường như bị cắn nuốt hết, nhưng mà, chỗ mặt đất bị lõm xuống đó đã biến mất, tại khoảng đất rộng lớn bị lõm xuống đó xuất hiện từng tòa cung điện cổ xưa.
- Đây là hoàng cung trong lòng đất của Đại Hạ hoàng triều, chính là nơi tuyệt mậtcủa Đại Hạ, cho dù chín đại gia tộc năm đó cũng không biết làm thế nào để mở ra, bởi vậy từ không có đã tìm ra được.
Vân Mộng Di nhìn mọi người mở miệng nói:
- Hoàng cung trong lòng đất này, tên là Đại Hạ Hoàng Lăng, chỉ có những người trong hoàng thất mới hiểu được điều bí ẩn trong đó.
- Vậy ngươi để cho chúng ta đến trước, là vì sao?
Tần Vấn Thiên mở miệng hỏi, hiện tại, tình hình bên kia không ổn, Vân Mộng Di cho mời bọn họ đến, là vì cái gì?
- Ngươi làm việc vì Tần Vấn Thiên, khi biết lúc này hắn đang phải đối mặt nguy hiểm, Hoàng Lăng khôi lỗi thủ vệ đại trận, ta có thể khởi động.
Vân Mộng Di mở miệng nói, lập tức chỉ thấy thân hình của nàng lóe lên, bước tới lối vào của Hoàng Lăng, trong miệng thì thào nói nhỏ:
- Không ngờ trận này dưới sự thủ hộ của trận Chu Tước, cũng may trận Chu Tước tan biến, ta mới có thể khai quật ra.
Lúc nàng nói chuyện, bàn tay vỗ động, nhất thời bụi bặm khắp bầu trời, gió lạnh thổi qua. Nhìn thấy chỗ lối vào Hoàng Lăng, xuất hiện bảy chiến sĩ khoác áo giáp nghiêm túc và trang trọng.Những chiến sĩáo giáp đó giống như những bức tượng vạn năm bất động vậy, mà lại trông rất sống động, giống như người thật vậy.
Bảy người, bảy phương vị lớn, mơ hồ tựa nhưbảy Sát Tinh thần, mơ hồ lộ ngụ ý sát phạt.
- Bảy hình nộm này đều là chiến sĩ hình nộm cấp năm, cho dù thực lực của chúng ta có hạn, nhưng uy lực phát huy ra cũng đủ để dọa người. Nhưng, bảy người Thất Sát Khôi Lỗi, cần tuyệt đối tín nhiệm, ta không dám tùy ý co người khác bước vào, nhất niệm thất sát, bảy người tất cả giết.Bảy người cần một lòng, một diệt, diệttất cả.
Vân Mộng Di liếc mắt nhìn Tần Vấn Thiên, nàng không quen biết Tần Vấn Thiên, những người khác, đều đã từng kề vai sát cánh chiến đấu cùng, có thể tin tưởng.
- Yên tâm.
Tần Vấn Thiên hiểu rõ hàm ý trong ánh mắt củaVân Mộng Di, khẽ gật đầu, ra hiệu cho hắn hiểu rõ.
Đại Hạ Cổ Hoàng triều, xưng bá một phương, thực lực mạnh mẽ vô biên, nội tình thâm hậu, không ngờdưới Chu Tước trận, lại vẫn chôn dấu Hoàng Lăng.
Bên trong Hoàng Lăng này, nhất định vẫn cất giấu bí mật.
Chỉ là hiện tại, Tần Vấn Thiên càng thêm nghi ngờthân phận của Vân Mộng Di.
Nàng lại có thể tìm được Hoàng Lăng dưới lòng đất, hơn nữa, còn biết về Thất Sát Khôi Lỗi này.
- Chuẩn bị tiến khôi lỗi.
Vân Mộng Di thân hình lóe lên, lập tức đi tới phía sau khôi lỗitrung tâm, ngón tay điểm ra, trong phút chốc ánh sáng lóe lên, khôi lỗi mở ra. Vân Mộng Di trực tiếp đi vào trong đó, cuối cùng lại hoàn toàn vừa vặn ởbên trong khôi lỗi.
Những người khác đều làm theo, lập tức, tất cả đều vào khôi lỗi.
Trong chớp mắt Tần Vấn Thiên đi vào khôi lỗi, lại cảm giác được rõ ràng sự đáng sợ của khôi lỗi.
Hắn cũng có chút hiểu biết sơ qua về khôi lỗi, toàn thân khôi lỗi này đều do những vậy phi phàm tạo nên, sở khắc thần văn tất cả đều khủng khiếp, có thể dẫn động ngập trời lực ngôi sao.
Càng làm cho Tần Vấn Thiên cảm thấy chấn động chính là, lúc này, bảy người bọn họ, lại có cảm giáctâm niệm tương thông.
Thất Sát Khôi Lỗi dường như đem ý thức của bọn họ tập trung ở một điểm.
- Ta tới dạy các ngươi thế nào để khống chế khôi lỗi, trước khi chạy tới Khâm Thiên các cần phải học được.
Âm thanh của Vân Mộng Di trực tiếp rơi vào trong đầumọi người, làm cho tất cả bọn họ đều có vẻ mặt rất nghiêm túc.
Thất Sát Khôi Lỗi, nhất niệm thất sát.
Khi Vân Mộng Di dạy mọi người mở khôi lỗi ra, một luồng uy lực ngôi sao xông thẳng lên trời, mây trên khoảng không mơ hồ có ánh sáng ngôi sao lập lòe xuất hiện, cuối cùng lại dường như muốn hóa thành một ngôi sao Thiên Tượng.
Khủng khiếp ánh sao ngút trời, bảy vị khôi lỗi, hóa thành lưu quang, nhanh chóng vút về hướng Khâm Thiên các.
…………………
Tình hình bên này, một thân thể khác Tần Vấn Thiên, hắn hiển nhiên biết được rõ ràng.
Tình hình ở Khâm Thiên các, cũng đã tràn ngập nguy cơ, hiện tại Tần Vấn Thiên cần có thêm chút thời gian, nếu như Thất Sát Thủ HộKhôi Lỗi chạy tới, chí ít, cũng có thể chống lại được một vị Thiên Tượngcường đại.
Đại Bằng nhìn sự uy hiếp của Trần gia, cường thế của Quân Ngự, cười lạnh nói:
- Quay về Đan Vương điện, Đan Vương điện không sợ ta lại cầm yêu kiếm?
- Kiếm này mặc dù là yêu kiếm, cũng đã được ta phong tỏa, há lại để ngươi có thể lại khống chế.
Quân Ngự ngạo nghễ mở miệng, khiến cho Tần Vấn Thiên trong lòng càng cảm thấy buồn cười.
Yêu kiếm bị phong tỏa?
Hắn mặc dù không biết tình hình cụ thể của yêu kiếm, nhưng kiếm này nếu là yêu kiếm, hận thiên quá thấp, năm đóhắn kéo kiếm mười vạn dặm, lấy huyết mạch nuôi kiếm, kiếm cũng chỉ rên rỉ không chịu để hắn khống chế. Sự kiêu ngạo của thanh kiếm này, có thể tưởng tượng được mãnh liệt tới mức nào.
Hiện tại, yêu kiếm ban thưởng hắn Tiên Pháp, có thể đảo ngược Yêu Thần sử dụng. Đây là khả năng ngập trời tới mức nào? Chỉ bởi một chữ duyên.
Không nói đến Quân Ngựnày, cho dù cái gọi là Hoàng Cực Thánh Tông trưởng lão sư tôn của hắn, làm sao có thểđộng được vào yêu kiếm.
- Ngươi đúng là nói khoác không biết ngượng, ngày xưa hai vị Thiên Tượng trong Đan Vương điện của ngươi, bị ta đả thương, bây giờ, lại dám lời nói ngông cuồng phong tỏa yêu kiếm.
Trong giọng nói của Tần Vấn Thiên lộ ra ý châm chọc .
- Ngươi không cần nói nhảm gì nữa, nếungươi không chịu theo ta đi tới Đan Vương điện, vậy thì chỉ có thể kéo ngươi đi.
Quân Ngự nhàn nhạt mở miệng, một uy lực khủng khiếp từ trên người hắn lan tràn ra.
- Muốn ra tay rồi sao, nhiều cường giả Thiên Tượngnhư vậy, thật sự coi trọng ta, nếu như thế, vậy thì đánh liền đi.
Bóng người của Đại Bằng lơ lửng dựng lên, huyết mạch bắt đầu thiêu đốt, một luồng yêu khíngập trời từ trên người hắn bạo phát.
Vù!
Đại Bằng lập lòe, trong nháy mắt vượt qua không gian, xông về phía Trần Phàm của Trần gia.
- Hấp hối giãy dụa.
Ba vị Thiên Tượng của Trần gia ở đó, sao có thể để cho Tần Vấn Thiên động vào Trần Phàm, trong khoảnh khắc bong người của Đài Bằng lập lòe bọn họ lại đã phát hiện ra.
Ầm!
Đại Bằng đập vào một tấm lá chắn hỏa diễm, chỉ thấy trước người Trần Phàm, ánh sáng tinh tượng rơi ra, hóa thành ngọn lửa? Giáp, Đại Bằng, chỉ là đem đánh vỡ nát.
- Chênh lệch giữaThiên Tượng và Thiên Cương, là không thể vượt qua, sợ rằng, ngươi còn không biết cái gì gọi là Thiên Tượng?
Cường giả Thiên Tượngtrẻ tuổi nhất của Trần gia, chính là em trai gia chủ hiện tại của Trần gia, hắn một bộhoa phục màu vàng kim, hư không tinh tượng lập lòe.Khoảng không trên thân thể hắn, như có một người khổng lồ bằng lửa, dường như từ trong dung nham đi ra, có uy lực kinh người.
Vù!
Chỉ thấy người này tùy ý đánh ramột quyền, trong phút chốc, dường như có nham thạch nóng chảy của người khổng lồ phát ra.Lợi trảo của Đại Bằngđáp lại, trong chớp mắt va chạm với đối phương, thân thể dường như bị nướng đỏ bừng lên.Lợi trảo như bị nghiền nát, bị cháy cuộn ngược vào.Thân thể vô cùng to lớn không chịu nổi phun ra một ngụm máu tươi.
- Giữa Thiên Tượng và Thiên Cương, là biến chất, không thể vượt qua, ngươi hóa thân Đại Bằng, không mượn yêu kiếm, ở trước mặt Thiên Tượng, tựa như giun dế nhỏ bé.
Người này lại một lần nữa đi ra, bàn tay một trảo, hư không ánh sáng ngôi sao rơi xuống, hóa dấu bàn tay lớn của người khổng lồ nham thạch, hướng về phía Đại Bằng.
Ầm!
Thần hình vô cùng cao lớn của Đại Bằng dường như đều bị khống chế.Người thanh niên đang nhấc thân thể của Đại Bằng, đi tới bên cạnh hắn.
- Vấn Thiên ca ca.
Bạch Tình nhìn thấy cảnh tượng như vậy, sắc mặt đột nhiên trắng bệch, muốn xông ra phía trước, đã thấy Huyền Âm điện chủ vung tay lên, nói:
- Mang nàng đi.
- Vâng.
Có người tuân mệnh, cưỡng chế Bạch Tình đang giãy dụa lùi về phía sau rời khỏi, Huyền Âm điện chủ không hề có hành động, bởi vì, nàng nghe được tin tức truyền đến của Tần Vấn Thiên.
Bàn tay của người khổng lồ ngập trời túm Tần Vấn Thiên về trước người Thiên Tượng trẻ tuổi nhất của Trần gia.Khuôn mặt của người này nhìn qua chỉ là một thanh niên.Khóe miệng hắn lộ ra vẻ lạnh lùng như lưỡi dao, nhìn chằm chằm vào Thánh Hoàng lệnh trong tay Tần Vấn Thiên.Nnhưng hắn lại không để ý, trong đôi mắt sắc bén của Đại Bằng, đang để lộ ra sát khí ác liệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận