Thái Cổ Thần Vương

Người thần bí tới

Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành đứng trên võ đài, mặt hướng vào nhau, trong mắt đều lộ ra vui vẻ, chậm rãi tiến về phía trước, nắm lấy tay nhau, nhìn về phía mọi người.
- Vấn Thiên, bắt đầu sao chưa?
Tần Xuyên đang ở vị trí cao nhất hỏi.
- Chờ một chút.
Tần Vấn Thiên cười cười, vẫn còn rất nhiều người chưa tới.
Quả nhiên, trong thời khắc này, từ phía xa xuất hiện rất nhiều người đang đi tới.
Từng lớp người, trùng trùng điệp điệp, khoảng hơn mười trận doanh, hình như là từ các thế lực khác nhau, bọn họ đều bước trên không khí mà đến, trên người tràn ngập khí chất anh hùng cường thịnh, bọn họ cứ bước trên không cho đến tận thảm đỏ.
- Đại Hà Hoàng Triều Khâm Châu Thành Khâm Thiên Các đến đây chúc mừng.
- Đại Hạ Hoàng Triều Khâm Châu Thành Thạch gia đến đây chúc mừng.
- Đại Hạ Hoàng Triều Vọng Châu Thành gia tộc Hoa Thị đến đây chúc mừng.
- Đại Hạ Hoàng Tiều Thương Châu Thành Phái Tuyệt Sinh đến chúc mừng.
- Đại Hạ Hoàng Triều…
Hết người này đến người khác, lời chúc mừng liên tiếp không dứt, vang khắp một vùng trời, toàn bộ Đế Tinh Học viện chấn kinh, thâm chí rung đông cả Sở Quốc Hoàng Thành.
Các bá chủ Đại Hạ Hoàng Triều, đến.
Chỉ thấy phía trước, từng người từng người bước từ từ trên thảm đỏ lần lượt đi vào, ánh mắt hướng vào người ở trên lễ đài kia, chính là một thanh niên tuấn tú, năm nay Tần Vấn Thiên chưa đến 30 tuổi, hắn đã làm cho đám bá chủ Đại Hạ bọn họ không còn con đường nào khác ngoài quy thuận nếu muốn có chỗ đứng ở Đại Hạ.
Tần Vấn Thiên đứng trên lễ đài, nhìn qua tất cả mọi người một lượt, bước về phía trước một bước, cười nói:
- Các vị tiền bối đều đến đông đủ rồi, Vấn Thiên rất vui.
Trong lòng mọi người cười lanh nhưng không dám biểu lộ bất kì biểu hiện nào ra ngoài, chỉ có Thiên Cơ lão nhân cười mỉm nhìn Tần Vấn Thiên . Năm đó hắn ta dự đoán có “yêu tinh” quật khởi, Đại Hạ trở trời. Về sau trên các trận chiến Thiên Mệnh bảng, hắn dự đoán “yêu tinh” chính là Tần Vấn Thiên, sẽ làm thay đổi bầu trời Đại Hạ, không bao lâu sau, tất cả đều ứng nghiệm, chỉ sợ rằng xu hướng thống nhất toàn Đại Hạ sẽ không kẻ nào ngăn nổi.
- Tần tông chủ đã có lời mời, chúng ta đương nhiên phải đến, chỉ là lần trước nghe Tần tông chủ tuyên bố muốn xử lí chúng ta tại hôn lễ. Chúng ta thật không dám gật bừa, dù chúng ta không có thiên phú như Tần tông chủ, nhưng mà chúng ta cũng là tộc trưởng hoặc nhất tông chủ của Đại Hạ, quyết không thể ăn nhờ ở đậu. Xin Tần tông chủ hãy nói rõ.
Thạch gia lão tổ thần sắc sắc bén, lần này số người của bọn họ còn nhiều hơn so với lần ám sát Tần Vấn Thiên.
Ngoài các thế lực đã nguyện ý đi theo Tần Vấn Thiên ra, toàn bộ các cấp thế lực cường giả Thiên Tượng Cảnh đều ở đây, không sót một ai, Tần Vấn Thiên đã phái người gửi thiệp mời tới tất cả các thế lực. Không bỏ sót một ai, điều này có nghĩa là không một ai có thể thoát khỏi kiếp nạn này, ý của Tần Vấn Thiên rất đơn giản, thuận theo đại thế, không có ai được chỉ lo thân mình.
Tần Vấn Thiên nhìn Thạch lão tổ, thần sắc ngày càng trở nên sắc bén. Lại lần nữa quết qua tất cả mọi người có mắt ở đây, các bá chủ đều đang nhìn chằm chằm vào hắn. Trong ánh mắt ấy là vài phânf sức mạnh, điều này làm Tần Vấn Thiên phải suy nghĩ cân nhắc. Xem ra, thế lực của Đại Hạ quả thật chưa từ bỏ hy vọng.
- Thuận thiên mệnh, từ nay về sau, Thương Vương Cung chấp chưởng Đại Hạ, trở thành đế vương của Đại Hạ, các thế lực khác, tất cả đều phải hết lòng thần phục. Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói từng câu từng chữ, thanh âm vang khắp trời đất, nhìn vào mắt Tần Vấn Thiên, các vị bá chủ nội tâm chấn động, bọn họ đều cảm thấy Tần Vấn Thiên có vẻ đáng sợ hơn, cặp mắt kia dường như có vẻ xuyên thấu tất cả làm mọi người đều rất hoảng sợ.
- Tần Vấn Thiên, ngươi chắc chắn muốn làm như vậy ư?
Vương lão gia lạnh lùng nói. Tại thành Binh Châu, nhà họ Vương bọn họ là vô địch thiên hạ, không thế lực nào dám tranh giành oai phong với bọn họ, sao có thể chịu được việc trở thành thần tử của Thương Vương Cung.
Từ nay về sau, tại Đại Hạ này, Thương Vương Cung làm Vương, bọn họ làm thần dân thôi sao?
Mọi người ở học viện Tinh Hà đều hết sức run sợ, tuy đã từng nghe qua rất nhiều lời đồn, nhưng thật sự tận mắt chứng kiến thì lại là một chuyện khác, đối mặt với các nhân vật có thế lực ở hoàng triều Đại Hạ, Tần Vấn Thiên vẫn mạnh như vậy.
- Lần này có lẽ mọi người đều có mặt đông đủ rồi.
Giọng Tần Vấn Thiên lạnh lẽo như băng.
Thần sắc mọi người lặng đi, không biết những lời của Tần Vấn Thiên là ý gì.
- Lần trước các người ám sát ta, ta đã không tính toán, ta mong muốn Đại Hạ thống nhất, cũng không muốn làm suy yếu các thế lực ở Đại Hạ, nhưng các người vẫn cố chấp, không tỉnh ngộ như vậy, ta cho các ngươi hai lựa chọn, việc của hoàng triều Đại Hạ, chúng ta tự mình xử lí, hay đêt người của Hoàng Cực Thánh Vưc nhúng tay vào?
Tần Vấn Thiên nhìn chằm chằm vào bọn người kia, nói:
- Các người tự xử lí được, như vậy, ta không phải nhờ đến Hoàng Cực Thánh Vực, và các ngươi phải giải quyết việc này, nếu các ngươi muốn nhờ vào thế lực bên ngoài, vậy ta cũng không ngại, nói đi, các ngươi lựa chọn như thế nào?
- Hả?
Bọn họ nhíu mày lại, Không phải Tần Vấn Thiên bị thương sao? Vì sao còn dám tự tin như vậy?
Nghe ngữ khí ngông cuồng như vậy, có vẻ Tần Vấn Thiên đã biết sức mạnh của bọn họ là do đâu, hơn nữa bất luận là như thế nào, Tần Vấn Thiên vẫn tuyệt đối tự tin, cho bọn họ chọn.
Lúc mới đến bọn bá chủ này còn hung hăng, nhưng khi Tần Vấn Thiên vừa mở lời, đã làm bọn chúng khiếp sợ, không có kẻ nào dám nói tiếp.
- Ta không để ý việc thống nhất Đại Hạ, Khâm Thiên Các sẽ đứng ngoài mọi chuyện, không quan tâm đến tranh đấu ở Đại Hạ, nếu Thương Vương Cung nắm quyền Đại Hạ, Khâm Thiên Các ta cũng nguyện ý quy thuận, chỉ hy vọng Tần tông chủ không để Khâm Thiên Các ta bị cuốn vào giữa dòng thị phi.
Thiên Cơ lão chầm chậm mở miệng, làm cho bọn bá chủ lúng túng, Khâm Thiên Các vẫn là một trong những thế lực lớn ở Đại Hạ, vậy mà lại chủ động nhượng bộ.
- Tốt, sau khi Đại Hạ thống nhất, Thương Vương Cung, nắm quyền Đại Hạ, Khâm Thiên Các sẽ là nơi giáo dục con người, trở thành nơi tuyển chọn nhân tài khắp Đại Hạ, hơn nữa cũng giống như trước đây, quyền uy ở bảng đơn là phụ thuộc vào Thiên Mệnh Bảng, tiền bối có bằng lòng hay không?
Tần Vấn Thiên nhìn Thiên cơ lão nói.
- Tự nhiên như vậy là tốt nhất.
Thiên Cơ lão cười nói, việc này phù hợp trách nhiệm của Khâm Thiên Các.
Tần Ván Thiên gật đầu, Khâm Thiên Các chưa từng can dự vào việc tranh đấu với hắn, hắn sẽ không làm khó họ.
Thần sắc của các bá chủ khác trở nên khó coi, không ít bá chủ thậm chí đã có chút dao động, Khâm Thiên Các quy thuận thì được sắp xếp một chỗ tốt, nếu bọn hắn quy thuận thì sẽ như thế nào.
E rằng sẽ không có cơ hội như vậy, phía trước còn có Thiên Tuyệt Minh, Khương gia, Huyền Âm thế lực không đến lượt bọn họ.
- Nếu các ngươi đều không có ý kiến gì, vậy ta cứ theo quy đinh mà làm, các thế lực ở Đại Hạ, từ nay về sau, Thương Vương Cung nắm quyền Đại Hạ, có ai không phục không?
Tần Vấn Thiên lướt qua một lượt, nhìn chằm chằm vào bọn họ. Những bá chủ kia tỏ vẻ lúng túng, Vương lão gia mở miệng:
- Bọn ta không đồng ý. Thương Vương Cung không có tư cách thống trị Đại Hạ.
Tần Vấn Thiên bước từng bước xuống lễ đài, đi qua phía Vương lão gia, cả khoảng không gian như ngừng lại, tất cả ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào Tần Vấn Thiên.
Nghe đồn thời gian trước, lúc các bá chủ muốn truy sát Tần Vấn Thiên, hắn đã từng phải rút lui. Sự việc đó, hình như lại chuẩn bị xuất hiện nữa, hơn nữa ngày đó Tần Vấn Thiên bị trọng thương, nhưng lúc này đây hắn vô cùng mạnh.
Các bá chủ không tự chủ được lùi về phía sau, cứ như vậy nhìn về phía Tần Vấn Thiên và Vương lão gia, xung quanh đều là chư vị bá chủ, nhưng không một ai dám ra tay với Tần Vấn Thiên.
- Ngươi không phục?
Tần Vấn Thiên sắc lạnh nhìn Vương lão gia, nói.
- Đúng, tất cả bọn ta đều không phục.
Vương lão gia nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, bọn người kia đều hướng sự chú ý vào Vương lão gia, lần này bọn họ đều không biết nên tiến hay lùi.
- Rất tốt.
Tần Vấn thiên lạnh lùng, mi tâm hắn như thể xuất hiện một con mắt nữa, chỉ liếc qua đã làm cho Vương lão gia mơ hồ, ở đây chỉ có một mình hắn ta dám đối đầu với Tần Vấn Thiên, những người khác đều không dám.
- Đây cũng không phải lần đầu ngươi khiêu khích ta, lần trước ngươi định lấy người nước Sở ra uy hiếp ta, ta đã không tính toán, lần này người lại thích thành “chim đầu đàn”, như vậy ta đáp ứng ngươi.
Những lời của Tần Vấn Thiên vừa lọt vào tai của Vương lão gia, mọi người lập tức vây quanh hắn.
Vương lão gia đưa tay lên day mi tâm của mình, hắn ta phát hiện phải dùng đến ý chí nhưng vẫn không thể nào thoát khỏi được.
- Ngươi phá vỡ?
Mặt Vương lão gia trắng bệch, hắn ta không thoát khỏi ảo cảnh mà Tần Vấn Thiên tạo ra, đó biểu hiện mộng niệm của Tần Vấn Thiên đã vượt qua ý chí của hắn ta, làm hắn ta không thể thoát ra được.
- Đúng.
Tần Vấn Thiên thừa nhận, Vương lão gia u ám, sắc mặt như tro tàn.
- Binh Châu Thành Vương gia, xong.
Tần Vấn Thiên phất tay, ánh sáng chói lóa rực rỡ, che khuất cả bầu trời, áp lực như các ngôi sao đang rơi xuống, sức sát thương vô cùng lớn, căn bản là không thêt trốn thoát, Tần lão gia tuyệt vọng, không còn cách nào chống lại được Tần Vấn Thiên.
- Bành.
Đến cơ hội phản kháng cũng không có, Vương lão gia bị chính tay Tần Vấn Thiên giết chết, cơ thể tan thành mây khói.
Đế Tinh học viện lặng ngắt như tờ, bọn họ chăm chú nhìn cảnh này, Vuong lão gia có muốn phản kháng cũng không có cơ hội, bọn họ đã thấy Tần Vấn Thiên một chưởng giết chết Vương lão gia, như có ma lực vậy đó.
Các bá chủ mặt mũi tái nhợt, bọn họ thầm nghĩ:
- Sao lại chưa xuất hiện?
- Còn ai không phục?
Tần Vấn Thiên quan sát mọi người, giọng nói vẫn lạnh lùng như vậy.
Đúng lúc này Tần Vấn Thiên, bỗng ngẫng đầu hướng mắt ra xa.
- Tần Vấn Thiên, ngươi quá ngông cuồng rồi.
Một giọng nói cao ngạo truyền tới, Tần Vấn Thiên nhếch miệng, cười lạnh lùng, nụ cười chứa đựng ngàn vạn con dao sắc bén vậy, rốt cục cũng xuất hiện rồi, chờ hắn lâu quá rồi.
Đại Hạ này đất đai cằn cỗi, người không nhiều, nhưng Quân Ngự chỉ có một, việc Đan Vương điện bị tiêu diệt không thể giấu được hắn.
Hôm nay, hắn đến không phải chỉ có một người tới, bên cạnh còn có rất nhiều cường giả, bọn họ nhìn về phía Tần Vấn Thiên, ánh mắt tràn đầy tức giận.
- Ngươi đã tới.
Tần Vấn Thiên nhìn Quân Ngự, không nằm ngoài dự đoán, từ sáng sớm nay, hắn đã nhận được tin, Dược Hoàng cho người truyền tin tới, tin tức này có chút đặc sắc.
Ngày đó, trong Hoàng Cực Thánh Tông, Thánh Hoàng nói để bọn họ tự giải quyết vấn đề, Tần Vấn Thiên truy sát Tể Thu, thân phận của Thánh Hoàng như thế nào cũng không thay đổi được, Tể Thu bị giết là việc khó tránh, hắn không quan tâm đến một tử tôn nhiều như vậy.
Nhưng, Thánh Hoàng không quan tâm không có nghĩa là bá chủ Hoàng Cực Thánh Tông không quan tâm đến việc Tần Vấn Thiên làm xấu mặt bọn họ, hơn nữa sau khi hắn rời đi, có một nữ tử đã uy hiếp Hoàng Cực Thánh Tông, việc này nhất định phải nói rõ.
- Tần Vấn Thiên, nói cho ngươi biết một tin, hôn lễ của ngươi hôm nay, Dược Hoàng sẽ không tham gia.
Quân Ngự nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên.
- Ta biết.
Tần Vấn Thiên bình tĩnh nói, tin tức Dược Hoàng đưa tới đã nói rõ, có Hoàng Cực Thánh Tông cường giả đang đóng quân bên ngoài Dược Hoàng Cốc, không thể làm gì được, Dược Hoàng cũng không thể ra tay, mục đích của bọn họ chỉ có một, là để cho Dược Hoàng không thể rời khỏi Dược Hoàng Cốc.
- Hả?
Quân Ngự cau mày. Tần Vấn Thiên đã biết, Dược Hoàng thông báo cho hắn sao? Nhưng vì sao hắn lại dám tin tưởng như vậy, bọn họ đến đột ngột nhưng thế lực rất mạnh, Diệp Quốc Nhân Hoàng Diệp Thanh Vân cũng phải cân nhắc.
- Đát…đát…đát…
Đó là âm thanh thanh thúy truyền ra từ mặt thảm, dường như có quải trượng đang gõ vào mặt đất, đám người kia hơi nghi ngờ, nhìn theo âm thanh kia và cảm thấy khó hiểu.
Tần Vấn Thiên nhìn về phía đó, trái tim hắn rung động mãnh liệt, ánh mắt lập tức đỏ bừng và nhìn chằm chằm vào người kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận