Thái Cổ Thần Vương

Một phong thư khiêu chiến

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Tần thành, đây là lần đầu tiên Tần Vấn Thiên đặt chân đến tòa thành cổ kính hùng vĩ này. Chỉ e người của Tần tộc không bao giờ nghĩ đến việc Tần Vấn Thiên dám đặt chân đến nơi này.
Đi trên đường phố phồn hoa, Tần Vấn Thiên sâu sắc cảm nhận được sự cường đại của tòa thành này, cho dù là các nhân vật giới chủ cũng không thiếu, đâu cũng có thể nhìn thấy. Nơi ở của Tần tộc thế lực đẳng cấp của Thiên Vực, chỉ có thể là Tần thành phồn hoa.
- Nơi này, hẳn là có dấu chân của phụ thân.
Tần Vấn Thiên thầm nghĩ trong lòng. Phụ thân hắn sinh ra tại Tần tộc, trưởng thành trong Tần tộc. Khi còn bé, tất nhiên sẽ thường xuyên đi lại trong tòa thành trì này. Bây giờ hắn cũng đã tới nơi này, cảm nhận được mị lực của nơi đây.
Đi dạo trong thành, ánh mắt hắn hướng về trung tâm tòa thành ở nơi xa. Ở nơi đó, hắn có thể nhìn thấy ở nơi xa, tòa Tần cung nối thẳng đến chân trời. Nơi đó chính là Tần tộc. Cho dù đứng ở ngóc ngách nào ở, chỉ cần ngươi ngẩng đầu là có thể nhìn thấy Tần cung, bởi vì Tần cung quá lớn, lớn đến vô biên. Nghe nói, Tần cung so với các vùng đất khác ở Tần thành còn lớn hơn. Bên trong từng tòa thành đều có các thế hệ cường giả của Tần tộc cư trú và tu hành.
Lúc này, bên trên hư không có Thánh Thú rong ruổi. Trên lưng Thánh Thú có mấy thân ảnh đứng đầy, người cầm đầu là một đôi thanh niên nam nữ, thanh niên anh tuấn vô song, nữ tử xinh đẹp tuyệt luân, nhìn một chút có thể khiến cho tim đập thình thịch, nhưng người trong Tần thành đều không dám có suy nghĩ xấu. Bọn họ biết thân phận của những người này, họ đi ra từ trong Tần cung.
- Tần Nham, Tần Lam, nghe nói là bọn họ đến cung Cửu Thiên Huyền Nữ để đưa thiệp mời.
Rất nhiều người phía dưới ngẩng đầu ngóng nhìn lên bầu trời. Những thế lực đẳng cấp đều được Tần tộc phái người đến đưa thiệp mời.
- Tần Nham cùng Tần Lam đều đã trở thành Giới Chủ phi phàm, không biết bao nhiêu thanh niên nam nữ sinh lòng ái mộ đối với bọn họ, nhất là Tần Lam, dựa vào thân phận, cảnh giới cùng mỹ mạo của nàng, chỉ sợ chỉ có các thiên kiêu của các thế lực cao cấp mới có thể cứng với nàng.
Có người cảm thán trong lòng, nữ tử giống như v ậy, bọn họ chỉ có thể nhìn từ xa, không dám khinh nhờn, cho dù là cường giả Giới Chủ cũng không dám có ý nghĩ xấu.
- Lại có người phía dưới đang bàn tán.
Trên không, Tần Nham đang đứng trên Thánh Thú cười nhẹ nói.
Đôi mặt đẹp của Tần Lam hiện lên sự ngạo nghễ, không nhìn xuống phía dưới. Những lời bàn tán như vậy, nàng đã nghe qua rất nhiều, nhưng mà, ai nói nữ tử nhất định phải gả chồng. Trừ khi có nhân vật tuyệt thế như tộc huynh Tần Đãng Thiên của nàng xuất hiện, có lẽ nàng mới có thể động tâm.
- Thiệp mời cũng đã phát rồi, không cần vội trở về tộc, đi hưởng thụ thiên hạ mỹ thực được không?
Tần Nham vừa cười vừa nói, đôi mắt đẹp của Tần Lam lóe lên, lập tức nhẹ gật đầu. Mỹ thực là niềm yêu thích của nàng, ngẫu nhiên hưởng thụ ở bên dưới, quả thực không tệ.
- Xem ra muốn đi Thực Thần Cư.
Có người nghe được cuộc đối thoại trên không, nghĩ thầm trong lòng, Thực Thần Cư chính là tửu lâu đứng đầu Tần thành.
- Thực thần cư.
Tần Vấn Thiên nhỏ giọng thì thào, khuếch tán thần niệm, lập tức phóng đi về hướng nào đó.
Là tửu lấu lớn nhất Tần thành, điều khiện của Thực Thần Cư vô cùng tốt, vị trí rộng rãi mỗi bàn đều có một đình đài riêng, có thể yên tĩnh thưởng thức mỹ thực, Hơn nữa, khách tới nơi này hầu như đều là những nhân vật có cảnh giới Giới Chủ. Người bình thường có khi không trả nổi giá của nơi này.
Tần Nham cùng Tần Lam vừa đến, lập tức có không ít người nhận ra, chắp tay vưới bọn họ nói:
- Tần công tử, Tần Lam tiểu thư.
Hai người tùy ý gật đầu, tìm một chỗ tốt rồi ngồi xuống. Tần Vấn Thiên cũng đi theo, ngồi cách bọn họ không xa. Vốn dĩ trong tửu lâu vô cùng ồn ào, tuy nhiên lúc này lại an tĩnh không ít, hiển nhiên là bởi vì có Tần Nham cùng Tần Lam đến đây.
- Mọi người đều tùy ý, không cần khách sáo.
Tần Nham nhìn mọi người, thản nhiên nói. Đám người mỉm cười gật đầu, một vị Giới Chủ nói:
- Đã sớm nghe danh Tần công tử cùng Tần Lam tiểu thư. Hôm nay được gặp mặt, quả nhiên danh bất hư truyền.
Tần Nham cười một tiếng, không để ý đến. Lời nịnh nọt như vậy, hắn đã nghe nhiều, tuy nhiên tất cả chỉ là hư ảo, không có ý nghĩa gì. Mục tiêu của hắn, cũng không phải giới phàm phu tục tử có thể so sánh được.
- Tần Lam tiểu thư xinh đẹp vô song. Mặc dù ta chưa gặp qua đệ nhất mỹ nữ Thiên Vực Nghê Thường, tuy nhiên dựa vào nhan sắc của Tần tiểu thư, chắc là không hề thua kém.
Có một vị Giới Chủ trẻ tuổi khen. Không có nữ nhân nào không ưa thích người khác khen mình xinh đẹp, Tần Lam cũng không ngoại lệ.
- Ngươi chưa từng gặp qua nhưng ta đã gặp. Đẹ nhất mỹ nữ Thiên Vực Nghê Thường, quả thực xinh đẹp hơn ta nhiều.
Tần Lam thản nhiên nói. Mặc dù nàng thích người khác khen mình nhưng không có nghĩa nàng sẽ dương dương tự đắc. Nàng từng được nhìn thấy Thần nữ Nghê Thường, xét về phương diện mỹ mạo thì nàng không thể sánh bằng.
- Tần tiểu thư thật khiêm tốn. Người kia lại nói.
Tuy nhiên, hôn lễ của Thiên Tuyển Chi Tử cùng Thần nữ Nghê Thường giờ đây được truyền khắp thiên hạ, quả thực là một chuyện đáng mừng, một đôi trời sinh, thần tiên quyến lữ.
- Đó là đương nhiên, chỉ có Thần nữ Nghê Thường mưới xứng với tộc huynh của ta.
Tần Lam bình tĩnh nói, rất nhiều người nhìn gò má của nàng, dung nhan mỹ lệ, ngữ khí nhu hòa, khiến cho lòng người nảy sinh ý nghĩ ái mộ.
- Không sai, Tần Thiên Thần được xưng là Thiên Tuyển, lực chiến đấu vô song, mới đạt đến Thần cảnh đã phế bỏ được người được xưng là Thiên Dụ Thiên Thần. Bây giờ chỉ sợ không biết đã mạnh đến mức nào, giống như Tần chủ, một đời bất bại, hiếm có trên đời,
Một người khác lại mở miệng nói, trong giọng nói lộ ra mấy phần sùng bái. Tần chủ Tần Chính, Thiên Tuyển Tần Đãng Thiên, một đôi cha con này xác thực đều là nhân vật vô song, giống như một tín ngưỡng, cao cao tại thượng.
- Đó là tất nhiên.
Trên mặt Tần Lam hiện lên một nụ cười nhàn nhạt khiên cho nàng càng kiều diễm động lòng người.
- Gia chủ Tần tộc Tần Chính thật sự chưa bị đánh bại lần nào sao?
Lúc này, một giọng nói nhàn nhạt truyền đến, ánh mắt đám người sáng lên, nhìn về phía người nói chuyện. Tần Vấn Thiên yên lặng ngồi ở đó, đưa lưng về phía Tần Nham cùng Tần Lam.
Tần Nham cùng Tần Lam nhìn về phía Tần Vấn Thiên, hai người nhíu mày, người trước mắt này, không biết thực lực ra sao, lại dám chất vấn bọn họ.
- Tất nhiên.
Tần Nham thản nhiên nói, ngữ khí khẳng định.
Tần Vấn Thiên cười châm chọc một tiếng:
- Nhưng theo ta được biết, năm đó Tần Chính từng bại trong tay một người mấy lần.
- Nói láo.
Sắc mặt Tần Lam lạnh xuống, nơi này là Tần thành, lại người dám dõng dạc nói như vậy.
- Tần tộc chi chủ của chúng ta thua trong tay người khác, tại sao chúng ta chưa từng nghe qua?
Đôi mắt của Tần Nham hiện lên ý cười lạnh, giọng nói cũng lạnh thêm mấy phần.
- Người của Tần tộc mà cũng không biết sự tồn tại của Tần Viễn Phong sao?
Tần Vấn Thiên mở miệng nói. Lập tức, con ngươi của mọi người trong tửu lâu đều co lại, nhìn chăm chăm vào Tần Vấn Thiên. Cái tên này là cấm kị của Tần Thành, không có người nào dám nhắc đến, nhất là trước mặt người của Tần tộc.
Cái người này cũng dám nói đến Tần Viễn Phong.
Qủa nhiên, sắc mặt của Tần Nham và Tần Lam đều lạnh xuống.
- Chẳng qua chỉ là một phản đồ của Tần tộc mà thôi.
Tần Nham lạnh lùng mở miệng.
- Nhưng theo ta được biết, phản đồ trong miệng của ngươi đã từng đánh tới Tần tộc, đánh bại Tần Chính. Rất nhiều cường giả của Tần tộc liên thủ mới đánh bại được Tần Viễn Phong. Nếu như vậy, các ngươi lấy dũng khí ở đâu ra mà dám nói Tần Chính chưa từng bại lần nào?
Ngữ khí của Tần Vấn Thiên đam mạc. Tần Nham phóng thích ra hàn ý trên người, mặc dù hắn vẫn ngồi nguyên tại chỗ, nhưng phảng phất như hắn có thể ra tay bất cứ lúc nào.
- Ngươi là ai?
Tần Lam quay đầu lại, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên hỏi. Tần Vấn Thiên vẫn đưa lưng về phái bọn họ. Nhưng lúc này, hắn chậm rãi quay người lại, lúc hắn xoay người, đường nét trên khuôn mặt cũng thay đổi, rất nhanh, một gương mặt trẻ tuổi vô cùng anh tuấn hiện ra.
Lúc Tần Lam nhìn thấy gương mặt này, trong lúc nhất thời lại bị khí thế của Tần Vấn Thiên áp đảo.
- Tần Vấn Thiên.
Giọng nói nhàn nhạt của Tần Vấn Thiên truyền đến. Lúc này, trong lòng đám người ở tửu lâu không khỏi run lên mãnh liệt. Con trai của Tần Viễn Phong – Tần Vấn Thiên.
Hắn vậy mà lại tới Tần thành, liếc mắt là có thể nhìn thấy trụ sở của Tần tộc, hắn lại có can đảm đi vào tòa thành này, lẻ loi một mình. Hơn nữa, lại nói ra thân phận của mình trước mặt cường giả Tần tộc.
Thân thể của Tần Nham và Tần Lam trong nháy mắt liền lui về sau, vô cùng cảnh giác. Tin tức ở Hoang Vực đã sớm truyền ra, những nơi mà Côn Chủ từng xuất hiện, rất nhiều các thế lực lớn mạnh đang đề phòng bọn họ. Bây giờ, Tần Vấn Thiên đột nhiên xuất hiện tại Tần thành, Tần Nham với Tần Lam đương nhiên cho rằng hắn đên đối phó với hậu bối của Tần tộc.
- Nếu như các ngươi có ý đồ muốn lấy thủy tinh truyền tấn ra, ta đảm bảo các ngươi sẽ không sống được đến lúc truyền tin đâu.
Tần Vấn Thiên từ tốn nói, hai người kia vừa định lấy ra thủy tinh truyền tấn liền ngừng ngay ý nghĩ này. Danh tiếng của Tần Vấn Thiên bây giờ không kém gì Thiên Tuyển Chi Tử Tần Đãng Thiên chút nào. Một trận chiến trong hải vực Vô Nhai giúp hắn thành danh.
Hai đại thiên thần của Tần tộc, trước mặt hắn cũng không chịu nổi một kích. Bây giờ, hắn lại xuất hiện ở Tần thành.
Lòng Tần Lam rung động kịch liệt, đôi mắt đẹp chăm chú nhìn thân ảnh anh tuấn trước mắt. Nàng vẫn luôn muốn biết rốt cục Tần Vấn Thiên là nhân vật thế nào, hôm nay, nàng đã thấy, hắn cũng phong hoa tuyệt đại giống Tần Đãng Thiên. Hắn tùy ý đứng ở chỗ kia liền tạp cho người ta một áp lực không gì sánh được. Hắn còn trẻ như vậy, anh tuấn như vậy.
Hơn nữa, hắn cũng họ Tần, trong cơ thể chảy dòng máu của Tần tộc.
- Yên tâm, ta không đến để giết các ngươi, cũng không muốn bắt cóc các ngươi.
Tần Vấn Thiên nhàn nhạt mở miệng, hắn lập tức vung tay một cái, một trang giấy bay ra, tỏa ra hào quang sáng chói, phấp phới trước mặt Tần Nham cùng Tần Lam.
- Đây là chiến thư, các ngươi liền chuyển giao cho Tần tộc đi. Tần Đãng Thiên được xưng là thiên tuyển, tự cảm thấy vô song cao ngạo, các ngươi cũng cho rằng hắn bất khả chiến bại. Đã như vậy, chắc chắn hắn không thể không có dũng khí để ứng chiến.
Tần Vấn Thiên nhàn nhạt mở miệng, lời nói vừa dứt, hắn bước một bước, lực lượng không gian phun trào, thân ảnh của Tần Vấn Thiên biến mất trong phút chốc.
- Chiến thư.
Mọi người trong tửu lâu rung động trong lòng. Tần Vấn Thiên hạ chiến thư với Tần Đãng Thiên.
Ánh mắt của Tần Nham cùng Tần Lam đều nhìn về phía phong chiến thư kia. Tần Vấn Thiên khiêu chiến Thiên Tuyển Chi Tử của Tần tộc, mà ngày khiêu chiến, rõ ràng là ngày đại hôn của Tần Đãng Thiên và Thần nữ Nghê Thường.
Đây là vô tình hay là cố ý?
“Đi, về tộc.
Tần Lam nhận chiến thư nói. Thân ảnh của hai người lóe lên, trực tiếp rời khỏi quán rượu.
Nhưng mà những người trong tửu lâu đều tận mắt chứng kiến hết thảy. Rất nhanh, tin tức đã lam ra toàn bộ Tần thành. Con trai của Tần Viễn Phong Tần Vấn Thiên lại dám xuất hiện, tự mình giao một phong chiến thư cho người của Tần tộc để bọn họ chuyển giao về trong tộc.
Con trai Tần Viễn Phong Tần Vấn Thiên, chính thức lựa chọn khiêu chiến Tần Đãng Thiên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận