Thái Cổ Thần Vương

Giận cá chém thớt

Bóng đêm bao trùm, trong ánh trăng của Thông Thiên giới, một tiếng gào khuất nhục kia, truyền ra rất xa.
Tần Vấn Thiên đổi địa điểm tiếp tục ăn thịt nướng. Thịt nướng này là vật đại bổ, nhiều lợi ích, khó trách rất nhiều người ăn thịt linh yêu trong này.
Trước kia Tần Vấn Thiên đã từng nghe nói, máu thịt của những đại yêu kia đều là vật đại bổ, còn bổ hơn cả đan dược, vô cùng quý trọng. Thậm chí dùng máu đại yêu còn có thể tẩy tủy thân xác, làm cho thân thể mạnh mẽ hơn, càng đừng nói tới việc ăn một đại yêu. Nếu như có thể ăn thịt đại yêu Thiên Bằng tộc hoặc Bạch Hộ tộc, thì không biết sẽ bổ tới mức nào. Chuyện này có lẽ cũng là mơ ước của rất nhiều nhân loại, chỉ là không có ai dám làm như vậy mà thôi.
Huống chi, nếu đã là đại yêu, đại yêu thuần huyết có tiềm lực lớn tới cỡ nào, dùng để làm tọa kỵ hoặc nô dịch thì tốt hơn nhiều, ai chịu ăn. Giống như Bạch Hổ tộc nô dịch võ tu loài người, khiến bọn họ trở thành hạ nhân, hơn nữa còn cướp đoạt mỹ nhân loài người để hưởng dụng. Yêu và ngươi, đại đa số thời điểm là đối lập.
- Hình như là tiếng của cô gái kia?
Ánh mắt Tần Vấn Thiên chợt lóe. Hành vi của cô gái kia quả thực khiến cho Tần Vấn Thiên cảm thấy chán ghét, dán vào hắn muốn có được bí pháp tu hành của hắn, nhưng đáy lòng lại sinh ra ác ý, muốn hắn sống không được chết không xong, quả thực là lòng dạ hiểm độc. Bản thân hoàn toàn không biết nàng ta, sau khi đánh nàng ta tới trọng thương như vậy, với một vị đại mỹ nữ như thế, nếu gặp phải một vài hạng người tà ác, có lẽ sẽ làm cho người ta sinh ra tà niệm, sẽ gặp phải chuyện khuất nhục nhất.
Thân hình Tần Vấn Thiên chợt lóe, nhanh như chớp đi truy tìm giọng nói kia. Nơi mi tâm của hắn như có con mắt thứ ba, có khả năng cảm ứng đáng sợ. Hắn trở lại nơi vừa chiến đấu, lần theo khí tức mơ hồ của đối phương để đuổi theo, không ngừng đi tới phía trước.
Ở trong một ngọn núi phía xa, trong một động phủ, hai tên đàn ông kia đang lấy quần áo trải trên đất, đặt thân thể Sở Thanh Y lên trên. Nhìn thân thể mềm mại bóng loáng như ngọc, hoàn mỹ không tỳ vết kia, trong mắt hai người lộ ra vẻ dâm tà. Năng lực tu hành của đệ tử Thực Thiên Thánh Giáo vốn là âm ngoan cay độc, rất nhiều đệ tử có tâm tính thiên về âm độc. Sở Thanh Y là mỹ nhân cỡ nào, còn là thánh nữ của thánh điện Phiêu Tuyết, ngày thường cao cao tại thượng không coi ai ra gì, bọn họ cũng thuộc một nhóm thiên kiêu hiếm thấy, mà lại bị Sở Thanh Y làm nhục.
Hiện giờ, Sở Thanh Y mặc cho bọn họ làm thịt, hai người sao có thể không sinh ra tà niệm. Nếu có thể làm nhục thánh nữ băng thanh ngọc khiết của thánh điện Phiêu Tuyết, thì là chuyện sung sướng cỡ nào.
Sở Thanh Y nằm trên đất, hai dòng nước mắt tuôn trào, trong mắt nàng tràn đầy vẻ bi phẫn, đau đến không muốn sống. Nàng là nhân vật nào, là thánh nữ của thánh điện Phiêu Tuyết, cao cao tại thượng, không ai sash bằng, đàn ông tầm thường không thể với tới, nàng nhìn cũng không nguyện ý nhìn một cái. Ở trong mắt nàng, chỉ có thiên chi kiêu tử kiệt xuất nhất mới có thể xứng với nàng.
Người theo đuổi nàng rất nhiều, trong đó không thiếu nhân vật tuyệt thế, ví dụ như một vị tuyệt đại thiên kiêu của Lôi Thần Điện, vẫn luôn theo đuổi nàng. Mà hôm nay, nàng lại phải chịu khuất nhục như vậy, sống không bằng chết.
- Thật đẹp.
Trong mắt một thanh niên Thực Thiên Thánh Giáo tràn đầy tà mang:
- Cho dù nơi này không phải thế giới chân thật, nhưng lại độc nhất vô nhị. Sở Thanh Y, ngươi luôn mang bộ dạng thánh khiết, cao cao tại thượng, không thể với tới, có từng nghĩ tới ngày hôm nay.
Hai người tiến lên trước, ngồi xổm cạnh thân thể Sở Thanh Y, bàn tay chậm rãi sờ lên thân thể mềm mại của nàng. Thân thể Sở Thanh Y run rẩy, cũng không có lực phản kháng.
- Cho dù là ở thánh viện Thiên Đạo, ta cũng sẽ giết chết các ngươi.
Giọng nói Sở Thanh Y giá rét tận cùng, hai người cười to nói:
- Sở Thanh Y, ngươi thật là cao ngạo, giờ phút này mà còn mạnh miệng.
Sở Thanh Y nhắm mắt lại, thân thể mềm mại vẫn run rẩy, tựa như thuận theo ý trời.
Ầm!!!
Vào thời khắc này, cấm chế động phủ bị phá vỡ, một bóng người lao tới.
Tần Vấn Thiên đưa mắt lập tức thấy một màn này quả nhiên giống như suy nghĩ trong lòng hắn. Hắn nhìn thân thể hoàn mỹ của Sở Thanh Y một cái, thì thấy Sở Thanh Y lúc này cũng mở hai mắt ra, nhìn Tần Vấn Thiên, trong mắt có thù oán cùng khuất nhục.
Ầm!!!
Trên thân thể lấp lánh ánh sáng, Tần Vấn Thiên dậm chân đi tới phía hai người kia.
Trên thân hai người kia có độc khí tràn ra, sức mạnh ăn mòn đáng sợ trong nháy mắt bao phủ mảnh không gian này.
Thân thể Tần Vấn Thiên đều là thần quang, vạn pháp bất xâm, độc khí và sức mạnh ăn mòn sau khi chạm tới thân thể hắn đều bị hủy diệt. Thân thể đáng sợ kia của hắn, tựa như trời sinh khắc chế loại năng lực này.
Bước chân tới, Tần Vấn Thiên đáp xuống trước mặt một người, thần thủ bạo kích đánh ra, một tiếng ầm vang thật lớn, thân thể người nọ trực tiếp bị thần thủ phá hủy, một kích cũng không chịu nổi.
Bàn tay của một người khác lập tức đánh lên trên thân Tần Vấn Thiên, nhưng cảnh giới của hắn ngang với Tần Vấn Thiên, vậy mà lại không cách nào gây tổn thương thân xác của Tần Vấn Thiên. Ánh mắt Tần Vấn Thiên nhìn qua, đánh ra thêm một chưởng nữa, hủy diệt hắn.
- Ngươi muốn làm nhục ta sao. Ta nhất định sẽ khiến ngươi muốn sống cũng k được.
Sở Thanh Y thấy Tần Vấn Thiên đi về phía mình, lại thấy bàn tay Tần Vấn Thiên giơ lên, một luồng ánh sáng hủy diệt lập tức đánh về phía nàng, tru diệt Sở Thanh Y ở nơi này. Hiện giờ điều mà Sở Thanh Y muốn nhất có lẽ là chết một cách thống khoái trong Thông Thiên giới, kết thúc sinh mạng của mình trong Thông Thiên giới.
Tuy là Sở Thanh Y muốn Tần Vấn Thiên sống không được chết không xong, nhưng Tần Vấn Thiên lại không có ý nghĩ dùng phương thức như vậy làm nhục một nữ nhân, mà thống khoái kết thúc sinh mạng đối phương. Người có ranh giới cuối cùng, cho dù Sở Thanh Y không phải người tốt lành gì, hắn thà rằng giết đối phương, chứ không làm ra việc tà ác như đám người Thực Thiên Thánh Giáo.
Còn về chuyện Sở Thanh Y sau này sẽ làm cái gì, Tần Vấn Thiên không quan tâm, cho dù là nàng hận hắn thấu xương, nhưng Tần Vấn Thiên hắn không thẹn với lương tâm. Từ lúc mới bắt đầu là do Sở Thanh Y chủ động trêu chọc hắn, hắn tự hỏi bản thân đã tốt tới mức tới cứu Sở Thanh Y, thì đã coi như là hết tình hết nghĩa, không phụ lòng nàng.
...
Thánh viện Thiên Đạo, trên tế đàn Thông Thiên, một tòa tế đài trong đó, thân thể của Sở Thanh Y rớt từ trên tế đài xuống đất, ho khan một tiếng, lại có vết máu trào ra. Nàng chỉ cảm thấy toàn thân vô lực, tựa như bị thương nghiêm trọng. Nhưng vết thương nặng hơn là về tinh thần, trong con ngươi nàng có hận ý mãnh liệt, thân thể mềm mại khẽ run, nàng ở trong Thông Thiên giới lại phải nhận sự khuất nhục như vậy.
Trong mắt nàng tràn đầy hận ý đáng sợ, hai tay nắm thật chặt, muốn bi phẫn hét to, lại bị nàng cứng rắn cản lại, không nói gì.
- Thánh nữ.
Bên cánh có mấy bóng người đi tới, nhìn Sở Thanh Y.
Sở Thanh Y đứng dậy, mở miệng nói:
- Ta không sao.
- Thanh Y, nàng thế nào rồi, lúc trước thấy thân thể nàng vẫn luôn run rẩy.
Lúc này, trong hư không có một bóng người lao tới đây, sau đó đáp xuống trước mặt Sở Thanh Y. Người này thân thể khôi ngô, mặc một bộ trường bào màu tím, hai mắt lấp lánh có thần, vẻ mặt sáng láng, nhìn một cái là biết nhân vật phi phàm, thực lực vô cùng mạn mẽ.
Người này là nhân vật tuyệt đại thiên kiêu của Lôi Thần Điện, được tôn sùng là con của Lôi Thần, truyền thừa có thần uy lôi đình kỳ lạ, lúc công phát có uy thế hủy thiên diệt địa, cực kỳ đáng sợ. Những tiên hữu cùng cảnh giới ít ai có thể chống lại hắn. Lúc trước hắn cũng đã ở tỏng Thông Thiên giới một thời gian dài, thậm chí từng tiến vào Thông Thiên tiên bảng, sau đó đi ra.
Hắn có tên là Lôi Bá, là người theo đuổi Sở Thanh Y. Thiên phú và thực lực của hắn được Sở Thanh Y nhận định là có thể xứng với nàng.
- Không có chuyện gì, ở trong Thông Thiên giới gặp phải vây giết. Ta muốn giết mấy người, người của Thực Thiên Thánh Giáo, còn có cái tên có được tinh hồn vàng đen và Tiên Đài thánh phẩm lúc kiểm tra bước vào thánh viện Thiên Đạo. Ta muốn bọn họ chết...
Giọng nói Sở Thanh Y tràn ngập băng hàn, giống như âm thanh tới từ địa ngục, khiến cho những người đứng bên cạnh cảm giác từng trận khí lạnh.
- Bọn họ gặp nàng ở trong Thông Thiên giới, nhưng lại không có ở trên tế đàn này. Ta đoán thánh viện không chỉ có một tòa đâu, người vây giết nàng có lẽ không có mặt ở đây. Chỉ là nếu nàng muốn bọn họ chết, ta sẽ vào trong Thông Thiên giới, tru diệt bọn họ.
Lôi Bá lên tiếng, giọng nói bá đạo, tựa như chuyện hắn muốn là có thể làm được.
- Nếu thánh nữ nói tới người có Tiên Đài thánh phâm, thì ta lại nhớ tới một người bên cạnh hắn lúc đó. Cũng là Tiên Đài thánh phẩm hoàn mỹ, nên ta có ấn tượng tương đối sâu, đã từng gặp hắn mấy lần trong thánh viện.
Một cô gái của thánh điện Phiêu Tuyết đứng cạnh lên tiếng.
- Gặp ở nơi nào?
Sở Thanh Y hỏi:
- Mang ta đi tới đó.
- Không biết hiện giờ hắn còn ở nơi đó nữa không.
Đối phương trả lời, sau đó thân hình chợt lóe, đi trước dẫn đường.
Tòa thánh viện này có một mảnh núi cổ kỳ diệu, trong núi cổ tích chứa các loại thần thông thần kỳ. Có người tu hành ngộ đạo ở nơi này, lấy được năng lực công phạt vô cùng mạnh mẽ. Lúc này, Quân Mộng Trần đang ngồi tu hành trước một núi cổ. Ngồi nơi đây tu hành, hắn giống như Tần Vấn Thiên, biết bản thân bị yếu về mặt cảnh giới, khi giao phong với thiên kiêu của các thế lực cao cấp trong thánh viện Thiên Đạo rất khó khăn, chỉ có thể sớm tăng cảnh giới lên, mới có thể xông xáo thuận lợi trong thánh viện Thiên Đạo.
Lúc này, một nhóm người ùn ùn kéo tới, khí tức mạnh mẽ bao phủ lấy thân thể của Quân Mộng Trần.
- Tỉnh lại.
Một tiếng quát vang lên, khiến cho Quân Mộng Trần rên lên một tiếng. Hắn mở hai mắt ra, mơ hồ có chút tức giận, nhìn chằm chằm một nhóm người trong hư không. Hắn không hề nhận ra những người này, nhưng lãnh ý trên người bọn họ cuốn tới, thật giống như có thâm cừu đại hận với hắn vậy.
- Các ngươi có ý gì vậy, ta có từng đắc tội với các ngươi sao?
Quân Mộng Trần hỏi.
- Ta xin hỏi ngươi, ngươi có quan hệ như thế nào với người có tinh hồn vàng kim, Tiên Đài hoàn mỹ kia?
Sở Thanh Y lạnh lùng hỏi.
- Đó là sư huynh ta. Chuyện này liên quan gì tới ngươi.
Quân Mộng Trần dứt khoát đáp lại, không chút che giấu. Từ trước tới giờ hắn vẫn luôn thẳng thắn bộc trực, đương nhiên sẽ không giấu diếm quan hệ giữa hắn với Tần Vấn Thiên.
- Vậy là đủ rồi.
Sở Thanh Y lạnh lùng nói. Lôi Bá nhìn xuống dậm chân tới, trong phút chốc có một cỗ uy thế cực kỳ bá đạo cuốn xuống, làm cho mảnh không gian này tràn đầy ánh sáng lôi đình, từ bầu trời bổ xuống, tiếng nổ ầm cực kỳ đáng sợ. Trong nháy mắt cảnh tượng hủy thiên diệt địa ra đời, đám người ở xa xa vội vàng nhìn sang, sắc mặt kinh hãi.
Vẻ mặt Quân Mộng Trần vô cùng khó coi. Cảnh giới tu vi của người này cực cao, vượt qua hắn quá nhiều, loại chiến đấu này hoàn toàn không thể chiến thắng.
Thân hình chợt lóe, hắn lui về phía sau, lại thấy Lôi Bá nổi giận gầm lên một tiếng, trong hư không đã xuất hiện một yêu long lôi đình đáng sợ, đánh xuống, trong nháy mắt bọc lấy thân thể Quân Mộng Trần.
Quân Mộng Trần rống to, Thế Giới đồ xuất hiện, mượn uy thế Thế Giới, một kích kinh thế, càn quét mọi thứ, khiến cho lôi long hỗn loạn. Nhưng tu vi của Lôi Bá cao hơn hắn quá nhiều, tên kia chỉ bước chân ra, một chưởng ấn bá đạo đánh giết ra, vạn long tỏa thiên, đánh lên trên người Quân Mộng Trần. Trong phút chốc, toàn thân Quân Mộng Trần run rẩy kịch liệt, lôi uy tiến vào cơ thể, thân thể lóe lên sấm sét, đụng lên vách núi, miệng phun máu tươi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận