Thái Cổ Thần Vương

Chiêu Mộ

Giọng nói của Đông Thánh Đình khiến nhiều nhân vật thiên kiêu đông cứng lại, chỉ cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, trong lòng thì mất mát.
Trong số bọn họ có không ít người vẫn luôn chờ mong, mong đợi trong hai mươi người đứng đầu sẽ có tên của bọn họ, nhưng càng đợi càng sợ hãi, khi đợi đến cuối cùng lại nghe thấy Đông Thánh Đình muốn để hai người Hoa Thái Hư và Lệ tiến vào hai vị trí cuối cùng, thay thế các thiên kiêu khác.
Trong mười ba châu của Đông Thánh chỉ có duy nhất thiên kiêu đứng đầu của một châu không được gọi tên, đó là Kinh Châu.
Tất cả thiên kiêu đứng đầu mười hai châu còn lại đều được thăng cấp. Việc này cũng chứng minh thành quả tuyển chọn của các châu.
Nhưng, người xếp hạng thứ hai, thứ ba của các châu gần như không có mấy người vào vòng trong.
Rất tàn khốc, dù sao vòng này chỉ chọn ra hai mươi người, rất nhiều nhân vật thiên chi kiêu tử cũng bị ngăn cản ở bên ngoài.
- Điện hạ nói đúng. Giống như suy nghĩ của Lưu Ly công chúa vậy, dù chọn ai vào vòng trong bây giờ, cũng sẽ tạo nên tranh luận, không ai có thể lực đủ để áp chế những người khác. Nếu vậy, ta đồng ý với ý kiến của điện hạ, trực tiếp để Hoa Thái Hư và Lệ tiến vào hai mươi người đứng đầu.
Có cường giả Đông Thánh Tiên môn nói.
- Được, ta cũng không có ý kiến.
Trên mặt Vạn Hóa Tiên Vương nở nụ cười mỉm, liếc mắt nhìn Hoa Thái Hư ở bên cạnh.
- Ta cũng không có ý kiến.
Bất bại Ma Vương chính là một vị ma tu, hắn ngồi ở vị trí đầu tiên, rất ít nói chuyện, giống như một vị Ma Thần vậy, toàn thân hắn tràn ngập uy áp cường đại. Đệ tử Lệ của hắn cũng có khí tức tương tự như hắn, nếu không hắn cũng sẽ không thu y làm đệ tử thân truyền. Rất nhiều nhân vật đại năng khi thu đệ tử, đều sẽ dựa trên sở thích của mình rồi mới lựa chọn đệ tử có năng lực thích hợp với cách tu hành của mình.
Tại sao các vị Tiên Vương phải phản đối đề nghị này của Đông Thánh Đình, đương nhiên tất cả đều nhất trí đồng ý, Đông Thánh Đình cười nói:
- Nếu các vị trưởng bối đều không có ý kiến, chúng ta cứ quyết định như vậy đi. Hai mươi người đứng đầu sẽ có tên của mười tám người do Lưu Ly công chúa gọi tên cộng thêm Hoa Thái Hư và Lệ.
- Phù...
Vân Châu trận doanh, Mục Vân thở dài. Hắn cứ nghĩ mình sẽ có một cơ hội, nhưng không ngờ đến tên của hắn cũng chưa từng được nhắc đến, khiến lòng hắn cảm thấy vô cùng mất mát.
- Răng rắc.
Chu Vũ của Chiến Thiên Tiên Phủ xiết chặt hai nắm tay, phát ra tiếng răng rắc. Lực chiến đấu của hắn cũng được coi là vô cùng cường đại, biểu hiện lúc trước cũng có chút kiệt xuất, nhưng tên của hắn lại chưa từng được nhắc đến. Thậm chí, hắn còn không nhìn thấy ánh mắt của Lưu Ly công chúa lướt qua hắn, dường như, ngay từ đầu đã không có ý muốn gọi tên hắn.
Rất nhiều người cũng có cảm giác mất mát như Mục Vân và Chu Vũ rất, bọn họ đều tự cho rằng bản thân cũng có một chút cơ hội, nhưng đáng tiếc, sự thực tàn khốc. Trong một trăm sáu mươi người chỉ chọn ra hai mươi người, các nhân vật thiên kiêu đến từ mười ba châu của Đông Thánh đều tranh giành chiếc ghế này, nhưng hai suất cuối cùng lại bị Hoa Thái Hư và Lệ thay thế, quyết định này gần như loại đi phần lớn nhân vật thiên kiêu.
- Vân Châu có ba người, Tây Mạc Châu cũng có ba người được bước tiếp vào vòng trong, thật sự không tồi.
Một nhân vật Tiên Vương nhỏ giọng nói, có chút xúc động. Đông Châu cũng chỉ có hai người, thiên kiêu Cô Tô Thiên Kỳ đứng đầu cùng với thiên kiêu Hạ Cửu Phong đứng thứ hai.
Tam giáp của Tây Mạc Châu đều thăng cấp thành công.
Về phần Vân Châu, ngoại trừ hạng nhất Cổ Chiến Thiên, còn có ba thiên kiêu yêu nghiệt, lại là sư huynh đệ nên quan hệ vô cùng tốt khiến người ta có cảm giác như bọn họ cùng chung mối thù, cùng sinh cùng tử. Dù phải đối mặt với nhân vật cường quyền như Diễm Uyên Tiên Vương cũng không hề ngần ngại, cùng nhau chống đối.
- Xem ra, ta không thể tiếp tục đồng hành với các ngươi rồi.
Mộ Nham đứng bên cạnh Tần Vấn Thiên nói. Quỷ Đao Mộ Nham, thiên phú của hắn cũng được coi là đặc biệt xuất chúng, nhưng cũng phải dừng lại ở đây. Mười tám người trước mắt, thật sự rất xuất chúng, là thiên kiêucó thiên phú cao nhất của các châu.
- Ngươi cũng đã có màn biểu hiện vô cùng xuất sắc.
Tần Vấn Thiên nhìn Mộ Nham cười. Mộ Nham gật đầu, nhìn ba người Tần Vấn Thiên, nâng chén nói:
- Được gặp ba vị huynh đệ lợi hại như các ngươi, ta cũng thật sự kiêu ngạo thay cho các ngươi. Chúc các ngươi đi tới cuối cùng.
- Đúng, chúng ta nhất định sẽ đi tới cuối cùng.
Quân Mộng Trần nâng chén nói. Tần Vấn Thiên và Tử Tình Hiên cũng lập tức giơ ly rượu lên, uống cùng Mộ Nham.
- Không ngờ vừa mới nhặt được mạng trở về, đã lại đắc ý nhanh như vậy.
Chu Vũ căm phẫn nhìn bốn người này, vô cùng không vui, trong lòng hắn đang phải kiềm chế lửa giận. Thân là nhân vật thiên kiêu cường đại của Chiến Thiên Tiên Phủ, Chu Vũ hắn tự thấy mình có chiến lực siêu tuyệt, nhưng ngay cả tư cách được gọi tên cũng không có vậy mà ba người trước mắt hắn lại đều thăng cấp thành công.
Tần Vấn Thiên còn là kẻ thù của Chiến Thiên Tiên Phủ, từng tiêu diệt không ít cường giả của Chiến Thiên Tiên Phủ.
Tư vị cay đắng trong lòng Chu Vũ lúc này, có thể tưởng tượng được.
Quân Mộng Trần lạnh lùng liếc qua, lại nghe Tần Vấn Thiên nói:
- Mộng Trần, không cần chấp nhặt với người như vậy. Rồng chân chính phải bay lượn trên trời xanh chứ không phải tích cực bò trườn với rắn rết.
- Ngươi...
Chu Vũ chỉ ngón tay về phía Tần Vấn Thiên, vô cùng phẫn nộ. Dù gì tu vi cảnh giới của hắn cũng là Thiên Tượng bát trọng, có thể lập tức giết chết bất kỳ người nào trong ba người Tần Vấn Thiên, thế mà lại bị bọn họ dùng lời nói sỉ nhục như vậy.
- Thật không biết ngươi có cảm thấy thẹn với tâm mình hay không.
Quân Mộng Trần châm chọc liếc mắt nhìn Chu Vũ, lập tức không thèm xen vào đối phương nữa. Chiến Thiên Tiên Phủ và rất nhiều thế lực khác của Vân Châu nhìn cảnh ba người Tần Vấn Thiên đắc ý, trong lòng đều cảm thấy khó chịu. Đương nhiên, còn bởi bản thân bọn họ cũng có mâu thuẫn với Tần Vấn Thiên, nếu như không có thù hận này, e rằng bọn họ cũng sẽ nguyện ý kết giao với Tần Vấn Thiên, góc độ để nhìn nhận sự việc cũng khác trước.
- Một trận đánh này giằng co tốn không ít thời gian, các thiên kiêu chắc đều có chút mệt mỏi, các vị cứ nghỉ ngơi hai canh giờ, tùy ý hoạt động.
Đông Thánh Đình phất tay với mọi người, cười nói. Trận chiến này khiến mọi người phải tập trung tinh thần, quả thật cũng có chút mệt mỏi, có thể thả lỏng một chút cũng là chuyện tốt.
- Được, Tiên yến vẫn sẽ diễn ra, các vị cứ tùy ý, cần gì đều có thể nói với thị nữ.
Đông Thánh Đình đứng dậy, hắn bưng ly rượu đi về phía Lưu Ly công chúa, cười hỏi:
- Công chúa thấy thiên kiêu mấy ngày qua có biểu hiện thế nào?
- Bọn họ đều rất xuất sắc, xuất hiện không ít nhân vật kiệt xuất.
Lưu Ly công chúa khẽ gật đầu.
- Vậy công chúa ấn tượng với ai nhất. Công chúa nghĩ rằng ai có thể tiến vào tam giáp, trở thành nhân vật Thánh Tử.
- Điều này còn tùy vào các ngươi, sao ta có khả năng đoán ra được.
Mắt của Lưu Ly mắt công chúa nhìn về phía các thiên kiêu. Nàng cũng đang quan sát, chuyện phụ thân dặn dò nàng, cuối cùng có liên quan đến Tiên yến của Đông Thánh Tiên môn này hay không.
- Được, không nói đến chuyện này nữa. Đông Thánh Đình từ trước đến nay luôn kính trọng ngưỡng mộ Bạch Đế tiền bối, đáng tiếc đến giờ vẫn chưa có duyên gặp mặt, sau này nếu có cơ hội, mong rằng công chúa sẽ tiến cử ta, khiến ta có thể hoàn thành tâm nguyện được bái kiến Bạch Đế.
Đông Thánh Đình nói cực kỳ lợi hại, trong lúc lơ đãng còn thổi phồng Bạch Đế.
Nhân vật Tiên Vương bên cạnh nhìn thấy cảnh tượng bên này đều rất ăn ý không ai đi quấy rầy Đông Thánh Đình nói chuyện với Lưu Ly công chúa. Lão hồ ly nào cũng hiểu rõ, mỗi người bọn họ tự trò chuyện với nhau. Những nhân vật Tiên Vương bình thường khó có thể gặp gỡ, hôm nay đều tập trung ở đây, dù bình thường có chút không thoải mái cũng sẽ không đề cập tới, mà trò chuyện vui vẻ với nhau, giống như mỗi người đều là bạn lâu năm vậy.
- Vạn Hóa Tiên Vương, ngươi đúng là càng ngày càng trẻ đẹp.
Bất Tử Tiên Vương nhìn Vạn Hóa Tiên Vương cười nói. Trên mặt Vạn Hóa Tiên Vương thể hiện sự cao quý, thật sự nàng rất đẹp, dù đã tu hành nhiều năm, nhưng thân là nhân vật Tiên Vương, thoạt nhìn vẫn trẻ tuổi, hơn nữa bởi tu vi cường đại, khí chất đều tự nhiên tỏa ra trong mọi cử động khiến người ta si mê. Đối với người bình thường, nàng giống như nữ thần vậy, không chỉ tôn kính mà còn có cả tôn trọng.
- Lão Tiên Vương vẫn như vậy.
Vạn Hóa mỉm cười.
- Không chỉ người đẹp mà dạy đồ đệ cũng lợi hại. Ta đã sớm nghe nói tới đệ tử Hoa Thái Hư của ngươi từng đi tới Luân Hồi thế giới để thí luyện, lá gan của ngươi cũng thật lớn, đó là nơi nào, là nơi người có thể sống sót đi ra đều là vật hiếm, cho dù đi ra cũng trở thành bị điên.
Bất Tử Tiên Vương liếc mắt nhìn Hoa Thái Hư thật sâu, thấy thần sắc của đối phương vẫn vô cùng bình tĩnh, tâm tính vô cùng kiệt xuất.
- Đây cũng là cố gắng của bản thân hắn.
Vạn Hóa Tiên Vương cười nói.
- Vẫn do ngươi có tính tình tốt, ngươi xem Diễm Uyên Tiên Vương này, bộ dạng tức giận ngập trời.
Bất Tử Tiên Vương mỉm cười lắc đầu, ánh mắt nhìn về phía Diễm Uyên Tiên Vương, đã thấy đối phương đang bước xuống phía dưới, theo ánh mắt của Diễm Uyên Tiên Vương, bọn họ nhìn thấy đám người Tần Vấn Thiên.
Hóa ra, có một vị Tiên Vương đại năng của Đông Thánh Tiên môn đi đến chỗ Tần Vấn Thiên.
Mấy người Tần Vấn Thiên, Quân Mộng Trần, Tử Tình Hiên, Mộ Nham và Cố Lưu Phong đều tập trung lại một chỗ, có một vị nhân vật Tiên Vương đại năng đi tới, Nhàn Vân Tiên Vương lập tức tiến cử nói:
- Đây là một vị Tiên Vương của Đông Thánh Tiên môn, Thái Huyền tiền bối.
- Ra mắt tiền bối.
Người Vân Châu đều lập tức cúi người. Thái Huyền Tiên Vương khoát tay áo, cười ấm áp, ánh mắt hắn nhìn về phía đám người Tần Vấn Thiên và Quân Mộng Trần, cười nói:
- Hai người các ngươi có tự tin sẽ tiến vào tam giáp không?
- Chúng ta sẽ cố gắng hết sức.
Tần Vấn Thiên thấy khuôn mặt ấm áp của Tiên Vương, dường như không có ác ý, hắn mới khách khí đáp lại.
- Đúng, nếu vào tam giáp, các ngươi sẽ trở thành đệ tử của bệ hạ, nhưng bệ hạ bình thường cũng khá bận rộn, trừ khi trở thành đệ tử thân truyền, nếu không cũng rất ít khi đích thân chỉ giáo cho các ngươi. Dù là đệ tử thân truyền, thời gian bệ hạ có thể dạy bảo cũng không nhiều, phần lớn thời gian đều tu hành trong Đông Thánh Tiên môn. Đến lúc đó, các ngươi cũng có thể tu hành với ta, ta sẽ cố gắng hết sức dạy bảo các ngươi, nếu các ngươi không thể trở thành Thánh Tử cũng không sao, nếu các ngươi nguyện ý, có thể bái nhập môn hạ của ta trong Đông Thánh Tiên môn.
Thái Huyền Tiên Vương chứa ý cười, nói. Việc này khiếnthần sắc của cường giả Vân Châu đều đông cứng lại, ánh mắt nhìn về phía Tần Vấn Thiên cũng thay đổi. Đây là nhân vật đại năng của Đông Thánh Tiên môn Tiên Vương tự mình đến đây chiêu mộ đồ đệ, ý muốn nói dù hai người bọn họ không trở thành Thánh Tử, chí ít cũng có thể trở thành đệ tử Tiên Vương.
Điều này khiến rất nhiều người đều lo lắng, bọn họ lo lắng Tần Vấn Thiên thăng chức quá nhanh, nhưng Nhàn Vân Tiên Vương lại rất cao hứng, cười nói:
Tần Vấn Thiên, Quân Mộng Trần, Thái Huyền Tiên Vương chính là Tiên Vương tiền bối vô cùng cường đại.
- Thái huyền.
Nhưng đúng lúc này, có một giọng nói truyền đến, Diễm Uyên Tiên Vương đã đi đến bên này, nhìn Thái Huyền Tiên Vương, nói:
- Thái Huyền, suy nghĩ của ngươi e rằng sẽ không trở thành hiện thực đâu. Bọn họ sẽ không trở thành Thánh Tử, nhất là Tần Vấn Thiên, càng không có khả năng này.
- Diễm Uyên, ngươi nói như vậy lại thể hiện lòng dạ của bản thân có vẻ hơi hẹp hòi rồi.
Thái Huyền Tiên Vương nhíu mày nói. Diễm Uyên này cũng nên để ý tới thân phận của mình hơn chút, không ngờ chiến tướng của bệ hạ lại ngang nhiên nói ra những lời như thế này.
- Hừ. Ngươi cũng biết chuyện mấy năm trước bệ hạ từng thu đồ đệ ở Luân Hồi thế giới.
Diễm Uyên Tiên Vương mở miệng nói.
- Đương nhiên ta biết, nhưng chuyện cụ thể thế nào thì ta cũng không rõ.
Thái Huyền Tiên Vương nói.
- Lần đó bệ hạ thu nhận đồ đệ chính là người này. Hắn đã suýt nữa trở thành đệ tử của bệ hạ.
Diễm Uyên Tiên Vương chỉ vào Tần Vấn Thiên, nói:
- Nhưng, hắn không thấy được lòng tốt của bệ hạ, cuối cùng lại không nghe theo lời của bệ hạ, phẩm hạnh không tốt, lúc này bệ hạ mới thay đổi chủ ý, từ bỏ hắn.
Thái Huyền Tiên Vương nghe thấy lời này, sắc mặt lập tức thay đổi, thần sắc không ngừng lóe lên. Thảo nào, thảo nào Diễm Uyên Tiên Vương và Đông Thánh Đình đều có đối thái độ ghét bỏ với Tần Vấn Thiên, hóa ra đây chính là nguyên nhân.
- Tuy người này lại tới đây, muốn nắm lấy cơ hội này một lần nữa, nhưng không có khả năng dễ dàng như vậy.
Diễm Uyên Tiên Vương nhìn Tần Vấn Thiên, tiếp tục mở miệng nói!
Bạn cần đăng nhập để bình luận