Thái Cổ Thần Vương

Lục Yến Tuyết

Sở Thanh Y đi rồi, Lục Chiến nhìn Tần Vấn Thiên, thở dài một tiếng rồi sau đó cũng bỏ đi. Hắn rất không muốn bị cuốn vào trong tranh đấu của Phiêu Tuyết Thánh điện, nhưng vẫn không thể tránh được.
Tần Vấn Thiên đạm mạc nhìn tất cả những gì đã phát sinh, trong lòng tuy có gợn sóng, nhưng lại cũng không phải quá lớn.
Thánh nữ Mạc Tiêu Tiêu của Phiêu Tuyết Thánh điện đấu với Sở Thanh Y, không ngờ lựa chọn lấy hắn ra để khai đao à? Chuyện nực cười như vậy, lấy mình ra làm điểm đột phá của Sở Thanh Y à? Nàng ta nhất định sẽ thất vọng thôi.
- Quan hệ của ngươi và Thanh Y là thế nào?
Lục Dao có chút tò mò nhìn Tần Vấn Thiên, nghe đối thoại giữa Sở Thanh Y và Tần Vấn Thiên, hai người hình như không giống như là bạn tốt, lại càng không thể là quan hệ yêu đương. Ngược lại, đối thoại của hai người như là từng có một số ân oán, nhưng một khi đã như vậy thì Sở Thanh Y vì sao lại không tiếc mất một viên đại hoàn đan để cứu hắn?
- Chẳng có quan hệ gì cả.
Tần Vấn Thiên bình tĩnh nói. Lục Dao sửng sốt, cười cười lắc đầu:
- Ngươi không muốn nói thì thôi, cách thọ yến còn có một đoạn thời gian nữa, ngươi dưỡng thương cho tốt vào. Thanh Y sẽ nghĩ biện pháp tận lực bảo vệ an nguy cho ngươi.
- Đa tạ.
Tần Vấn Thiên nhẹ nhàng gật đầu với Lục Dao, nữ tử này có thể dưới hoàn cảnh như vậy mà vẫn đáp ứng chiếu cố hắn thì cũng là bằng hữu không tồi.
Về phần an nguy của hắn thì không tới phiên người khác bảo vệ.
Nhân vật hắn cần cảnh giác là cường giả cảnh giới Tiên Đế chứ không phải là một tòa phủ thành chủ. Đông Thánh Tiên Đế mời cả nhân vật vô cùng lợi hại xuất thủ, đây mới là chuyện phiền toái, trừ phi có nhân vật siêu cường bảo hộ bên cạnh, nếu không thì hắn không thể xuất hiện trong tầm mắt của Đông Thánh Tiên Đế, không thể để Đông Thánh Tiên Đế biết được mình đang ở đâu.
Đoạn thời gian tiếp theo, Lục Dao chiếu cố Tần Vấn Thiên rất tận tâm, thường xuyên nấu thuốc cho Tần Vấn Thiên dùng. Tần Vấn Thiên vốn không cần những thứ này, nhưng mà nhìn thấy Lục Dao kiên trì thì cũng cảm ơn hảo ý của Lục Dao, mỗi lần đều không chối từ. Đồng thời bản thân cũng không ngừng khôi phục lực lượng, từng chút từng chút chữa trị thân thể đang bị thương nặng của mình. Tinh khí thần dần dần đã có chuyển biến tốt, gân cốt mạch bị hao tổn cùng với nhục thể đang không ngừng được chữa trị.
- Ngươi điên rồi à, không ngờ vẫn cho hắn dùng đan dược, chẳng lẽ ngươi không biết hiện giờ đang gặp phải thế cục ra sao ư?
- Tu vi của Lục Yến Tuyết nghe đồn đã tới Tiên Vương trung giai, đây là tốc độ tu hành nhanh cỡ nào chứ, thiên tư xuất chúng, ở trong Phiêu Tuyết Thánh điện đang rất được coi trọng. Khi nàng ta tới tham gia thọ yến tất nhiên sẽ dẫn phát náo động, đến lúc đó sẽ có rất nhiều cường giả tới, ngươi không ngờ vẫn còn chiếu cố người này, trở thành kẻ địch với nhất mạch của Lục Yến Tuyết, nàng ta là thân sư thúc của Mạc Tiêu Tiêu đó.
- Đúng vậy, lập tức bắt hắn giao cho Mạc Tiêu Tiêu, quên Sở Thanh Y đi.
Bên ngoài truyền đến tiếng mắng, mặc dù cách một cự ly, nhưng vẫn lọt vào tai Tần Vấn Thiên. Tần Vấn Thiên tỏa Tiên niệm ra, lập tức hắn nhìn thấy một nhóm thanh niên của Lục gia đi tới chỗ Lục Dao. Bọn họ đều đang nghiêm mặt quát mắng, rất không khách khí.
- Khi có Thanh Y các ngươi sao không có ai đứng ra lên tiếng. Hiện giờ Thanh Y phó thác hắn cho ta, bản thân nàng ta thì có việc phải đi, các ngươi lại to gan nhảy ra nói này nói nọ ra.
Lục Dao nhìn những người cùng thế hệ với mình ở trước mặt, tức giận đến mức cả người run rẩy, bị ngôn ngữ của những người này đả kích.
- Sở Thanh Y là thánh nữ của Phiêu Tuyết Thánh điện, chúng ta không thể xung đột chính diện với nàng ta được. Hiện giờ nàng ta đã rời đi, có lẽ bản thân nàng ta cũng không định quản chuyện này nữa, ngươi thì lại cứ ở đây cố đến cùng. Huống chi, chúng ta giao người cho Mạc Tiêu Tiêu và Lục Triển Phi, cho dù là Sở Thanh Y trở về biết được thì cũng không thể nói được gì.
Có một vị nữ tử lạnh lùng nói.
- Đúng vậy chúng ta có thể tỏ ý tốt với Mạc Tiêu Tiêu. Dù sao ở Lục gia chúng ta, năng lượng của Mạc Tiêu Tiêu cũng lớn hơn Sở Thanh Y.
Có người phụ họa.
- Các ngươi chớ quên lời nói của Thanh Y lúc rời đi đấy. Các ngươi muốn lấy lòng Mạc Tiêu Tiêu cũng được, nhưng nếu thật sự trực tiếp bắt người giao cho Mạc Tiêu Tiêu, Thanh Y sẽ không chết không ngừng với các ngươi. Cái giá phải trả này các ngươi hay suy xét cho kỹ vào.
Thanh âm của Lục Dao trở nên cường thế, cực kỳ lạnh lùng, khiến cho mọi người sửng sốt, có chút do dự.
Chỉ thấy một thanh niên sắc mặt rất khó coi, nói vào bên trong:
- Một phế nhân mà ngươi cũng muốn bảo vệ hắn, có thể dẫn tới nhất mạch của chúng ta bị gia chủ trách phạt. Lục Dao, ngươi đúng là không thức thời.
- Lục Dao, tương lai nhất mạch này của chúng ta có gì thì ngươi chính là tội nhân.
Đoàn người phất tay áo rời đi. Lục Dao tức giận đến nỗi ngực phập phồng, nhìn những bóng người đang bỏ đi kia, trong lòng rất khó chịu.
- Một đám tiểu nhân thế lợi.
Lục Dao tức giận nói.
- Nếu biết vậy thì còn tức giận làm gì.
Chỉ thấy một đạo thanh âm truyền đến. Lục Dao quay đầu lại thì liền thấy Tần Vấn Thiên đang đi tới, không khỏi mở miệng nói:
- Tần công tử nghe thấy hết rồi à?
- Ừ.
Tần Vấn Thiên nhẹ nhàng gật đầu, nói:
- Yên tâm đi, một chút chuyện nhỏ, sẽ không ảnh hưởng đến ta đâu.
- Vậy thì tốt, Tần công tử có có thương tích, chớ có tức giận làm ảnh hưởng tới việc khôi phục. Thanh Y đã giao ngươi cho ta, ta cho dù không thể chữa khỏi hẳn cho ngươi, nhưng tuyệt đối không để cho thương thế của ngươi nặng thêm đâu.
Lục Dao cười cười, Tần Vấn Thiên đi đến bên cạnh Lục Dao hay không cười nói:
- Lục Dao, ngươi tâm nguyện gì không?
- Ngươi hỏi cái này làm gì?
Lục Dao nhìn Tần Vấn Thiên, có chút tò mò.
- Ngươi đưa đại hoàn đan cho ta dùng. Ta đã nói là sẽ đích thân trả lại cho ngươi phần nhân tình này, tất nhiên là nói được thì làm được. Có điều ta không biết ngươi cần gì cho nên mới hỏi ngươi có tâm nguyện gì, để xem ta có thể thỏa mãn hay không.
Tần Vấn Thiên mỉm cười nói.
Tuy nói có đại hoàn đan hay không thì hắn cũng chẳng sao, nhưng hắn là người ân oán rõ ràng, hai người bình thủy tương phùng, phần nhân tình này tất nhiên là phải trả.
Lục Dao lại bật cười khanh khách, lộ ra vẻ vui tươi thuần phác.
- Ngươi cười cái gì?
Tần Vấn Thiên ngạc nhiên.
- Ta cười ngươi ngốc, bản thân mình còn khó bảo toàn, lại còn đi hỏi ta có tâm nguyện gì hay không. Chẳng lẽ ngươi có thể hoàn thành cho ta được à?
Lục Dao lườm Tần Vấn Thiên một cái. Mặc dù nói là không tin, nhưng vẫn khiến cho người ta cảm giác thoải mái.
- Ta ngốc á?
Trán Tần Vấn Thiên xuất hiện gân xanh, rất ít người dám nói với hắn như vậy.
- Chẳng lẽ không đúng à?
Lục Dao nhìn thấy thần sắc xấu hổ của Tần Vấn Thiên thì cười khẽ, trông vô cùng đáng yêu.
- Đương nhiên, tâm nguyện của ta kỳ thật rất đơn giản. Ta muốn ở trong gia tộc được coi trọng một chút chứ không phải là loại bèo dạt mây trôi. Có điều thiên phú của ta không được tính là cao nhất trong gia tộc, bởi vậy tâm nguyện này nói thì đơn giản nhưng thật ra lại rất khó. Thần thông công pháp lợi hại, thuật luyện đan, còn có các loại thần binh lợi khí đẹp mắt, đại khái đều không có duyên với ta. Quan trọng hơn là tương lai hôn sự của ta có thể cũng không thể do ta tự làm chủ, nếu gia tộc coi trọng ta thì có lẽ ta mới có thể có quyền lựa chọn.
Ánh mắt Lục Dao nhưng nhìn về phương xa, có chút cảm khái. Có điều rất nhanh nàng ta lại thu hồi ánh mắt, nhìn Tần Vấn Thiên nói:
- Ta nói với ngươi những chuyện này để làm gì nhỉ, đều là những lời hư vọng, ngươi đừng có cười ta đó.
- Không đâu.
Tần Vấn Thiên lắc đầu:
- Có lẽ ta thật sự có thể giúp ngươi thực hiện những nguyện vọng này đó.
- Thôi bỏ đi, có thể thực hiện được một hai cái trong đó là ta đã cảm thấy mỹ mãn thỏa mãn rồi.
Lục Dao lắc đầu:
- Việc này tạm thời không nghĩ đến, trước tiên vượt qua cửa ải khó khăn lần này đã rồi tính. Lần này trên thọ yến của lão gia tử, chỉ sợ sẽ không để ngươi được yên đâu. Cũng không biết Thanh Y có nghĩ ra được biện pháp gì không.
- Không sao đâu.
Tần Vấn Thiên nhẹ giọng nói.
- Hy vọng là như vậy. Tần công tử mau về dưỡng thương đi. Nếu thật sự không ổn thì xem có lén lút chuồn đi được không.
Lục Dao nói.
Tần Vấn Thiên không nói gì, trở về phòng mình tiếp tục khôi phục thân thể, thân thể bị thương nặng đang không ngừng tốt lên.
Theo thời gian trôi qua, thọ yến của Lục thành chủ phủ thành chủ cuối cùng cũng đến.
Thọ yến của Lục thành chủ trăm năm một lần, chấn động cả thành. Một ngày này, Hàn Minh Tiên thành rúng động, cường giả của thế lực lớn đều tới, gửi bái thiếp chúc thọ, còn có rất nhiều thế lực đưa quà mừng đến rồi đi. Bọn họ ngay cả tư cách vào phủ dự thọ yến cũng không có. Người được mời vào phủ thành chủ đều phải có địa vị phi phàm.
Một ngày này, trong phủ thành chủ rộng lớn náo nhiệt phi phàm, các phủ đệ đều bận rộn. Chỉ độc có phủ của Lục Dao nơi Tần Vấn Thiên đang ở thì vô cùng im ắng, không ai tới hỏi thăm. Hiển nhiên, chuyện gần đây ảnh hưởng tới tòa phủ thành chủ này đã khiến cho địa vị của nhất mạch của Lục Dao trở nên có chút vi diệu.
Lục Dao than thầm trong lòng, xem ra tâm nguyên của nàng ta chỉ sợ là là vĩnh viễn không thể thực hiện được rồi, càng lúc cách càng xa. Tần Vấn Thiên lúc này đã đi ra, đi ra ngoài phủ đệ.
- Đứng lại.
Có người cản trước mặt Tần Vấn Thiên, lạnh lùng quát to.
Tần Vấn Thiên nhíu mày:
- Tự do của ta cũng bị hạn chế à?
- Hiện tại mới nghĩ đến chạy trốn thì muộn mất rồi.
- Trốn á?
Tần Vấn Thiên nhìn người ngăn hắn lại, nói:
- Ta là Lục gia hình như đâu có thù hận gì, Lục gia các ngươi thật sự muốn phải giết ta cho bằng được à?
- Vậy thì phải xem thành chủ quyết định như thế nào. Tóm lại, việc đại hoàn đan chưa giải quyết xong thì không cho ngươi ra khỏi đây một bước.
Một người lạnh lùng nói.
Tần Vấn Thiên cười lạnh đáp lại;
- Được rồi, chỉ sợ đến lúc đó ta không muốn đi thì các ngươi lại xin ta đi thôi.
Nói xong, hắn trực tiếp xoay người trở về. Chỉ thấy Lục Dao ở đằng kia lướt tới, trong mắt đẹp giống như có mấy phần lo lắng.
- Sao thế?
Tần Vấn Thiên mở miệng hỏi.
- Lục Yến Tuyết đến, hơn nữa dẫn theo không ít không ít cường giả của Phiêu Tuyết Thánh điện, bao gồm cả nhân vật cùng thế hệ với nàng ta. Lão gia tử dã tự mình ra nghênh đón rồi.
Lục Dao mở miệng nói, nàng ta nhìn những người canh gác ở đó, lạnh lùng nói:
- Cút đi, các ngươi đây là đang giám thị ta đấy à?
- Lục Dao tiểu thư thứ tội, chúng ta cũng chỉ là phụng mệnh làm việc mà thôi.
Một người cười lạnh nói, ánh mắt giễu cợt nhìn hai người.
- Đừng làm khó họ.
Tần Vấn Thiên thản nhiên nói.
Thần sắc Lục Dao có chút lo lắng. Lúc này xa xa có tiếng xé gió truyền đến, Sở Thanh Y đã đến. Lục Dao ánh mắt có chút chờ mong nhìn nàng ta thì thấy Sở Thanh Y đi đến bên này, nhìn Tần Vấn Thiên nói:
- Bất kể là như thế nào thì ta cũng sẽ bảo vệ ngươi, bất chấp tất cả mọi giá.
Lục Dao nghe thấy lời này thì tâm lại càng không ngừng trầm xuống.
Tần Vấn Thiên nhìn ánh mắt dứt khoát và kiên quyết của Sở Thanh Y, mỉm cười với nàng ta, nói:
- Cám ơn, chúng ta đi dự tiệc thôi.
Sở Thanh Y nhìn thấy nụ cười của Tần Vấn Thiên thì ngây ngẩn cả người, lập tức trịnh trọng gật đầu:
- Được.
Lần này tới Phiêu Tuyết Thánh điện, trưởng bối bảo nàng ta đừng nhúng tay vào chuyện của phủ thành chủ, đơn giản là vì địa vị của Lục Yến Tuyết ở Phiêu Tuyết Thánh điện đang càng ngày càng cao.
Lúc này, nơi tổ chức yến hội có rất nhiều cường giả tụ tập. Ánh mắt của bọn họ đều nhìn về một phía. Đám đại nhân vật Lục thành chủ tự mình ra đón chào, nhìn một nhóm thân ảnh đang đi tới. Mỗi người trong các nàng đều nổi bật bất phàm, ngự không mà đi, sắp hàng lâm tới bên này.
- Yến Tuyết, ngươi đã trở lại.
Lục thành chủ cao hứng nói.
- Tất nhiên phải về chúc thọ phụ thân rồi.
Lục Yến Tuyết thoạt nhìn khoảng hơn ba mươi tuổi, cũng khá xinh đẹp, có khí trường phi phàm, là nhân vật Tiên Vương. Nàng ta đáp xuống đất, phất tay nói:
- Yến Tuyết chúc mừng đại thọ của phụ thân.
- Chúc mừng đại thọ của Lục thành chủ.
Rất nhiều đệ tử của Phiêu Tuyết Thánh điện đồng loạt khom người, lập tức dâng đại lễ. Lục thành chủ mặt mày tươi cười, nói:
- Yên Tuyết, mau vào nhập tọa đi.
- Vâng.
Lục Yến Tuyết nhẹ nhàng gật đầu.
- Sư thúc.
Mạc Tiêu Tiêu đứng dậy, hô một tiếng với Lục Yến Tuyết.
- Cô cô.
Lục Triển Phi cũng hô lên.
Lục Yến Tuyết nhìn về phía bên kia, khẽ gật đầu với hai người. Nàng ta trực tiếp ngồi lên chủ vị, được mọi người vây quay, rất nhiều cường giả đều đứng dậy chắp tay chào hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận