Thái Cổ Thần Vương

Lôi Kéo

- Thuật phong ấn mạnh quá!
- Đại trận phong ấn này thật là lô hỏa thuần thanh, đăng phong tạo cực. Đế Thiên mới chỉ là Tiên Đế sơ giai, ở trong trận này hắn đủ sức đối kháng cường giả Tiên Đế đỉnh cấp.
Mọi người thấy cảnh này rất là rung động. Trận pháp hủy diệt của Nhan Phong cực mạnh thế nhưng bị Đế Thiên ngăn cản, có thể tưởng tượng y khắc trận phong ấn lợi hại thế nào. Trận pháp lợi hại là thứ yếu, ghê gớm hơn là thiên phú, tiềm lực kinh khủng của Đế Thiên. Mới chỉ là Tiên Đế sơ giai đã khắc ra trận pháp đối phó Tiên Đế đỉnh cấp.
Thực lực của Đế Thiên tiến bộ bước vào Tiên Đế trung giai, thậm chí đỉnh cấp thì sao? Trận pháp của y mạnh thêm mấy phần sẽ là cục diện gì? Chẳng phải là vô địch Đế cảnh? Địa vị của Đế Thiên trong Ly Hỏa thành sẽ siêu nhiên ngay.
Người Nhan thị biểu tình cực kỳ khó xem. Bọn họ là thế gia trận pháp đương nhiên rõ ràng tạo nghệ trận pháp của Đế Thiên có ý nghĩa gì, càng như vậy họ càng muốn tru diệt tiểu tử này.
Vì thế trận pháp của Nhan Phong công kích càng cuồng bạo, cánh cửa phong ấn tuy nhìn như không giới hạn nhưng không có nghĩa nó thật sự không đáy, tất nhiên có trận pháp chống đỡ. Khi công kích mạnh đến trình độ tuyệt đối là có thể phá hủy nó.
Trận pháp vô cùng kỳ diệu, không đến cực hạn thì ngươi không phá được trận pháp, có thể làm đến không có dấu hiệu gì.
Trận pháp hủy diệt nhấn chìm tất cả điên cuồng công kích, Nhan Phong không cho Đế Thiên cơ hội nào. Đế Thiên chỉ có nước phòng ngự, hai tay liên tục vung, cánh cửa phong ấn và cuộn tranh phong ấn vô tận điên cuồng bay ra. Trên trận đạo đài xuất hiện các cặp mắt đáng sợ, đó là phong ấn chi nhãn, tựa như vực sâu phong ấn sâu thẳm vô biên, bắn ra tia sáng có thể phong ấn lực lượng của đối phương ập đến.
Cảnh tượng giữa hai trận đạo đài cực kỳ đồ sộ, đặc biệt trận đạo đài của Đế Thiên, công kích và phòng ngự đan xen vào nhau, ánh sáng đủ màu lấp lánh bùng nổ tràn ngập lực lượng hủy diệt, khiến người thấy lạnh lẽo. Nếu lực lượng trận pháp này khuếch tán ra ngoài có thể dễ dàng phá hủy Tiên Đế trung giai, uy hiếp đến Tiên Đế đỉnh cấp.
Đế Thiên chợt mở miệng, bình tĩnh như thể không quan tâm nhận thua:
- Cuộc chiến đấu trận này ta nhận thua.
Nhiều người hít sâu:
- Phù.
Nhận thua sao?
Nhưng họ không bất ngờ, Đế Thiên có thể kiên trì trong cuộc sát phạt của Nhan Phong, ngay mặt đối kháng mà không suy sụp là đã rất hiếm có.
Còn về thua, hôm nay Đế Thiên khiêu chiến Nhan thị thắng thua đã rõ ràng, Nhan thị thua, thua thê thảm, thất bại thảm hại.
Nhan Phong lạnh lùng nói:
- Chiến đấu còn chưa kết thúc, nhận thua là thế nào?
Nhan Phong chỉ tay, trận pháp cuồng bạo, điên cuồng sát phạt ập đến. Nhan Phong lơ lửng bên trên trận đạo đài, toàn thân dâng lên lực lượng hủy diệt ngập trời.
Nhiều người mắt lóe tia sáng.
Mặc Phi Mặc gia cười nhạt, đứng dậy nói:
- Đế Thiên đã nhận thua, thắng thua chấm dứt, thế gia trận đạo Nhan thị vẫn cắn chặt không nhả là mất phong độ.
Một lão nhân liếc Mặc Phi:
- Chuyện của Nhan gia liên quan gì ngươi?
Nhan thị và Mặc gia cùng là thế gia trận đạo, cạnh tranh đấu đá lẫn nhau. Mặc gia không giống thế lực lớn khác trong Ly Hỏa thành cần nhờ vả Nhan thị, bản thân họ am hiểu trận pháp, chẳng cần Nhan thị nên mới dám lên tiếng. Thế lực khác dù cảm thấy Nhan thị dám chơi không dám chịu nhưng ngại mở miệng đắc tội, lỡ sau này có việc cầu người thì không tốt.
Lại một giọng nói vang lên:
- Tạo nghệ trận đạo của đại sư Nhan Phong quả nhiên phi phàm, nhưng muốn chiến thắng đại sư Đế Thiên e rằng không dễ. Trong một chốc không thể phân ra thắng thua, đại sư Đế Thiên đã nhận thua thì thôi dừng tay đi.
Người Nhan thị nhìn lại, thấy là người phủ thống lĩnh nói chuyện, phó tướng của thống lĩnh Hạ Hầu.
Người phủ thống lĩnh đã lên tiếng, đám người Nhan thị lòng chùng xuống. Xem ra phủ thống lĩnh muốn lôi kéo đại sư trận pháp tán tu này.
Đúng vậy, một đại sư trận pháp xuất sắc và chưa tham gia thế lực nào tất nhiên thành đối tượng mọi người giành giật.
Người dẫn đầu Nhan thị mở miệng nói:
- Nhan Phong, được rồi.
Mặt Nhan Phong trầm xuống, lực lượng hủy diệt trên người dần tán đi, trận pháp trên trận đạo đài bình ổn lại. Mắt Nhan Phong vẫn lạnh băng trừng Đế Thiên, sát ý vẫn mãnh liệt.
Đế Thiên không để bụng, chắp tay nhìn các cường giả Nhan thị:
- Hôm nay đến thỉnh giáo, đã đắc tội nhiều. Nhan thị không uổng là thế gia trận đạo, tạo nghệ về trận pháp phi phàm, Đế mỗ hơi bội phục. Trong lúc xin chỉ giáo xảy ra chút chuyện không thoải mái mong Nhan thị đừng trách móc, bỏ qua chuyện này. Ta tin tưởng Nhan thị làm thế gia nên có khí phách đó.
Mọi người ngạc nhiên nhìn Đế Thiên, sao tiểu tử này đột nhiên khách sáo như thế?
Lúc trước Đế Thiên cực kỳ cuồng ngạo, nói chuyện ngông nghênh khinh cuồng.
Người Nhan thị cũng sửng sốt, nhưng ngẫm kỹ liền hiểu. Bọn họ không đoán sai, mục đích của Đế Thiên đã đạt tới thì không cần kết thù với Nhan thị nữa, có thể xí xóa được thì xóa bỏ. Phong cách làm việc của người này bí ẩn khó dò như chính y.
Nhan Phong lạnh lùng hừ mũi, hơi khó chịu:
- Hừ!
Muốn xóa bỏ ân oán? Giết hai đại sư trận pháp của Nhan thị, đạp lên họ nổi tiếng rồi muốn bỏ qua tất cả? Đế Thiên nghĩ quá đơn giản.
Người Nhan thị lạnh băng trừng Đế Thiên.
Đế Thiên không thấy lạ, y cũng không để bụng. Hôm nay Đế Thiên mượn Nhan thị nổi tiếng nhưng cũng vì người của Nhan thị bất kính trước. Ngươi không kính ta thì ta kính ngươi làm gì? Ngươi muốn khắc sát trận vậy ta trả lại.
Giờ cũng thế, Đế Thiên muốn bỏ qua chuyện này, hai bên không can thiệp nhau. Nếu Nhan thị cắn chết không nhả, sau này khăng khăng giết y thì y sẽ ăn miếng trả miếng.
Đế Thiên chắp tay cười chào:
- Cáo từ.
Đế Thiên hủy trận pháp mình khắc sau đó xoay người đi.
Mặc Phi mỉm cười nói:
- Đại sư Đế Thiên, Mặc Phi rất bội phục tạo nghệ trận đạo của đại sư, Mặc gia cũng là thế gia trận đạo, đại sư Đế Thiên có đồng ý đến Mặc gia giao lưu luận bàn một phen? Cùng nhau học hỏi kinh nghiệm trận đạo, hơn nữa Mặc gia có nhiều sách cổ trận đạo.
Người Nhan thị mặt càng đen, chưa ra khỏi cửa đã lôi kéo kẻ thù của họ?
Mọi người đương nhiên nghe ra Mặc Phi nói luận bàn chỉ giáo không phải như Đế Thiên đến Nhan thị, nếu y đồng ý đi thì sẽ luận bàn vui vẻ, đây là đang lôi kéo người.
Đế Thiên cười nói:
- Tốt, hôm nào rảnh sẽ đi bái phỏng Mặc gia, khi đó hy vọng Mặc gia sẽ chào đón.
Lại có người thế lực lớn lên tiếng mời chào:
- Đế Thiên huynh, các hạ là người Hàn gia Ly Hỏa thành, khi nào Đế huynh rảnh mời đến Hàn gia chơi.
Đế Thiên vẫn cười tủm tỉm gật đầu:
- Được, nhất định.
Nhiều thế lực không rảnh lo đến Nhan thị, giành nhau lôi kéo, Đế Thiên đều đồng ý. Mọi người cảm thấy Đế Thiên không lạnh lùng như lúc trước, hơi thân thiện.
Đoàn người rời đi, nơi chiến đấu trận đài nhiều cường giả Nhan thị xanh mặt nhìn nhau.
Cuối cùng có người mở miệng hỏi:
- Sau này đối phó hắn như thế nào?
Lão nhân Nhan thị khẽ thở dài:
- Lần này hắn mượn Nhan thị ta nổi tiếng, hấp dẫn các thế lực lớn chú ý, đối phó hắn sẽ khiến phủ thống lĩnh nghi ngờ, tạm chờ xem đi.
Muốn giết một đại sư trận pháp vốn không đơn giản, hơn nữa đại sư trận pháp này sắp nổi tiếng.
Như mọi người dự đoán, Đế Thiên một trận chiến thành danh. Ba cuộc chiến phá trận, võ trận, đấu trận thắng hai, giết hai đại sư trận pháp Nhan thị cảnh giới Tiên Đế trung giai, trận chiến thứ ba Nhan thị đưa ra đại sư Nhan Phong Tiên Đế đỉnh cấp cũng không thể tru sát Đế Thiên, là y chủ động nhận thua mới kết thúc trận đấu.
Một vị Tiên Đế sơ giai dựa vào trận pháp làm đến trình độ này, có thể tưởng tượng thiên phú và tiềm lực trận đạo của y đáng sợ đến đâu. Viện lực Đế Thiên cư ngụ bỗng chốc được các thế lực giành nhau đến thăm hỏi tặng quà, mời đại sư Đế Thiên đến chỗ họ. Cũng có người mời đại sư Đế Thiên làm khách khanh thế lực, gia tộc.
Đế Thiên vẫn ở trong biệt viện thuê, mấy ngày nay không ngừng bận rộn làm thị nữ mệt chết.
Trong biệt viện.
Thị nữ kiểm kê nhiều trữ vật giới chỉ sau đó giao cho Đế Thiên:
- Công tử, nhiều quà như vậy công tử thật sự nhận hết, không từ chối sao?
Đế Thiên ngẩng đầu, mắt lộ ra ngoài mặt nạ lóe ý cười:
- Vật đưa lên cửa tại sao không nhận?
Thị nữ ít khi thấy Đế Thiên cười bỗng chốc nhìn thẫn thờ.
Đế Thiên giải thích rằng:
- Những người đến tặng quà chỉ bày tỏ tấm lòng, không phải quà quý gì, nếu chút ít này mà mơ thu mua được ta thì là vũ nhục chỉ số thông minh của họ. Chẳng qua muốn kết duyên lành, chúng ta nhận thì hai bên xem như quen nhau, sau này khi họ có cần sẽ đến tìm ta, đây cũng là điều ta muốn.
Thị nữ ngồi xuống đối diện Đế Thiên, hai tay chống cằm nhìn y:
- Xem ra công tử đã suy nghĩ kỹ càng, định kiếm số tài nguyên tu hành khổng lồ. Công tử có thể tháo mặt nạ xuống cho ta xem không?
Đế Thiên lườm tiểu thị nữ, nói:
- Rất xấu, sợ làm nàng sợ.
Thị nữ lắc đầu nói:
- Ta không tin, công tử là vì rất trẻ tuổi anh tuấn, sợ thiên phú cao hù người khác nên mới đeo mặt nạ.
Đế Thiên cười nói:
- Nàng rất khéo nói.
Ngoài biệt viện bỗng vọng vào giọng nói:
- Thống lĩnh Hạ Hầu phủ thống lĩnh đến thăm đại sư Đế Thiên!
Mắt Đế Thiên lóe sáng nhìn ra ngoài, cười nói:
- Đón khách đi.
Thị nữ giật mình kêu lên:
- Không ngờ Hạ Hầu thống lĩnh đến!
Thị nữ ra cửa đón khách, rất nhanh Hạ Hầu thống lĩnh mang theo phó thống lĩnh lúc trước ở Nhan thị đi vào.
Đế Thiên chắp tay nói:
- Thống lĩnh đại nhân tự mình đến làm sáng nhà tranh.
Bản tôn của Đế Thiên từng gặp Hạ Hầu, thậm chí bị nhục nhã mấy câu nên biết mặt.
Hạ Hầu thống lĩnh ở trong Ly Hỏa Cung hết sức vênh váo, vậy mà tự mình đến chơi làm Đế Thiên bất ngờ.
Hạ Hầu thống lĩnh mỉm cười nói:
- Khách sáo, ta đã nghe nói sự tích của đại sư Đế Thiên, rất giỏi, Hạ Hầu bội phục. Hôm nay đến chơi ta không nói quanh co, phủ thống lĩnh thiếu nhân tài như ngươi, Đế Thiên có đồng ý vào phủ thống lĩnh? Ta sẽ nhâm mệnh ngươi làm phó thống lĩnh ngay, khi đó ngươi có cơ hội tiếp xúc với cung chủ, sau này trong năm thống lĩnh sẽ có một vị trí thuộc về ngươi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận