Thái Cổ Thần Vương

Được sùng bái

Bên cạnh Ma Đế có một cường giả Ma Vương cảnh đứng dậy, nhìn về phía các cường giả, hắng giọng nói:
- Vạn Ma đảo thượng võ, Đọa Lạc Ma vực ta dĩ nhiên không ngoại lệ, chư vị đang ngồi có thể đến từ khắp nơi trên Đọa Lạc Ma vực, bái kiến Ma Đế, còn hôm nay, Ma Đế cũng sẽ cho các ngươi một cơ hội biểu hiện bản thân.
Mọi người nghe vậy liền trở nên nghiêm túc và trang trọng, bọn họ hiểu, đây thật sự là một cơ hội của bọn họ.
Tu sĩ ma đạo, sát phạt tranh đoạt của bọn họ tàn khốc hơn rất nhiều Tiên Vực, một số người từ tầng dưới bò lên, phải trải qua kiếp nạn nặng nề, mới có thể tiến lên chỗ cao, không bị người ta nô dịch. Cơ hội có thể gặp mặt Ma Đế, một trăm năm mới có một lần, hơn nữa còn có thể tiến lên, bộc lộ tài năng.
Cho dù không được Ma Đế coi trọng, chỉ cần biểu hiện đủ chói mắt sẽ có cơ hội được rất nhiều thế lực ma môn cường đại coi trọng, sau khi thịnh yến này chấm dứt, bọn họ sẽ có cơ hội gia nhập những thế lực Ma tông cao nhất.
Kỳ ngộ như vậy, chân chính có thể nói là trăm năm một lần.
Ma Vương bên cạnh Ma Đế chỉ tay về hướng chiến trường không gian nói:
Nơi đó là một ma trận, bên trong là Tu Di không gian, mênh mông vô tận, từ bên ngoài có thể thấy rõ tất cả chiến đấu phát sinh bên trong, còn các ngươi ở bên trong, ma niệm sẽ gặp phải hạn chế, trong ma trận, các ngươi chỉ có thể dùng mắt thường quan sát, chiến đấu hết khả năng, tranh thủ ở lại đến cuối cùng, chỉ có như vậy, Ma Đế đại nhân cùng với các vị Ma Vương, mới có thể chú ý tới sự hiện hữu của các ngươi, càng đi về phía sau, càng dễ làm người khác chú ý.
- Sở dĩ phải hạn chế ma niệm của các ngươi, là vì trong các ngươi có rất nhiều người biết nhau, để hết sức tránh khỏi một số người liên thủ tạo thành bất công, nhưng công bằng là chuyện tương đối, các ngươi phải hiểu muốn sinh tồn ở một nơi như Vạn Ma đảo phải cường đại hơn nữa, sẽ không có ai cho ngươi hoàn cảnh công bằng, chỉ có giãy dụa trong máu tươi mới có thể đi về phía trước, vì vậy đến bên trong, các ngươi có thể sử dụng mọi thủ đoạn giành chiến thắng.
Cường giả kia lớn tiếng nói:
- Nhưng Ma Đế và Ma Vương cũng nhìn ra được, các ngươi dựa vào chính mình, hay dựa vào ngoại lực, trong lòng đều có nắm chắc, nếu các ngươi tự biết không cách nào chiến thắng có nguy hiểm mất mạng, vậy thì cứ đi về hướng tầng không gian cao nhất, chỉ cần va chạm vào màn sáng, sẽ được lực lượng không gian đưa ra, nhưng trong quá trình chiến đấu rất nhiều trường hợp xử lý không kịp, tử trận ở bên trong, đừng oán người nào, các ngươi có thể tự lựa chọn có đi vào hay không.
- Cuộc chiến đấu này cuối cùng, Ma Đế đại nhân sẽ chọn ra mười cường giả đại kiệt xuất, thưởng cho bảy người bảo vật, ba người khác có thể nói lên một điều kiện với Ma Đế đại nhân, đây là ân điển của Ma Đế đại nhân, phải cố gắng lên, sau khi suy nghĩ kỹ càng, các ngươi có thể đi vào.
Ma Vương kia phất ống tay áo, mọi người chỉ thấy trên đài chiến đấu treo trên bầu trời, từng cánh cửa hư không lóe ra ánh sáng chói mắt, đã có thể bước vào bên trong rồi.
Chỉ thấy từng đạo thân ảnh đứng dậy, trong phút chốc, bữa tiệc mênh mông rộng lớn chấn động, mang đến cho người ta trùng kích thị giác rất mãnh liệt.
Ma Đế và các Ma Vương mỉm cười nhìn cảnh tượng này, nhìn thấy từng bóng người tiến vào cánh cửa của đài chiến đấu, bước vào bên trong đài chiến đấu Huyền Thiên.
- Được phân phối đến các nơi khác nhau.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên chợt lóe, hắn nhìn từng đạo thân ảnh đi vào bên trong, phát hiện cho dù đi vào cùng một cánh cửa, vẫn sẽ bị mang đến những chỗ khác nhau của chiến trường, truyền tống vô quy tắc, ở bên trong không tìm được đối phương, còn ở bên ngoài lại có thể thấy rất rõ ràng.
Trong lòng Tần Vấn Thiên hiểu rõ, làm như vậy, quả thật có thể tương đối công bằng, nếu không, một số đệ tử đại gia tộc sẽ tụ tập chung một chỗ trước tiên.
- Còn chưa xuất phát sao?
Hoàng Sát Thiên thản nhiên nói.
Tần Vấn Thiên cười cười, ngay sau đó đứng dậy.
- Tần công tử.
Hinh Vũ ở bên cạnh kêu lên một tiếng, Tần Vấn Thiên nhìn về phía nàng, chỉ thấy Hinh Vũ nhẹ giọng nói:
- Hinh Vũ ở bên ngoài đợi Tần công tử bình an trở về.
Tần Vấn Thiên cười gật đầu với Hinh Vũ, cước bộ đi về hướng hư không, đám người Tề Đại cũng vội vàng bước ra, đi về phía mảnh chiến trường kia, theo dòng người mênh mông cuồn cuộn, cùng đi vào bên trong đài chiến đấu hư không.
- Hinh Vũ, nàng chờ đấy.
Lúc này, Phách Kiêu đã đi tới phía trên Hinh Vũ, lạnh lùng mở miệng nói, ngay sau đó thân hình chợt lóe, cũng đi vào bên trong.
Đài chiến đấu hư không giống như vòng xoáy đáng sợ, không ngừng cắn nuốt từng nhân vật thiên kiêu.
Thương Viêm Thác cũng tiến vào, Nhan Ngọc Hân có chút khẩn trương, mặc dù lúc trước tất cả mọi người đều nhìn rất tự tin, nhưng khi chân chính đến đây nhìn thấy thiên kiêu như mây, cường giả vô tận, Nhan Ngọc Hân làm sao có thể không khẩn trương. Tới sinh nhật Ma Đế, nàng vốn định để cho Nhan Ngọc Nhược mở rộng tầm mắt, nhưng chính nàng mới lầ người mở rộng tầm mắt, nàng biết rằng ở đây, trượng phu mà nàng sùng bái, không đáng kể chút nào, có rất nhiều người còn xuất chúng hơn trượng phu của nàng.
- Hừ, đồ khốn khiếp.
Thân hình Nhan Ngọc Nhược chợt lóe, cũng đi về hướng đài chiến đấu treo trên bầu trời, nàng vẫn muốn đi bên cạnh Tần Vấn Thiên, nhưng không có tư cách đi qua, như vậy phải đi vào chiến trường tìm hắn.
- Ngọc Nhược, muội làm gì vậy?
Nhan Ngọc Hân nhìn thấy màn này quát lớn.
- Chuyện của ta không cần tỷ quản.
Nhan Ngọc Nhược nói.
Thân hình Nhan Ngọc Hân chợt lóe, tốc độ cực nhanh, chặn phía trước Nhan Ngọc Nhược nói:
- Muội muốn đi tìm cái chết sao, nơi này chính là Đọa Lạc ma đảo không phải là Hắc Thạch ma đảo, bên trong đều là ma tu cường đại, bọn họ sẽ không hạ thủ lưu tình, vạn ma quần chiến không phải là mấy cuộc chiến đấu, muội chưa tìm được tình lang đã bị người ta giết chết rồi.
Ma nữ đưa mắt nhìn về bên kia, nàng cũng biết lời nói của Nhan Ngọc Hân không phải không có lý, nhưng vẫn có chút không cam lòng.
- Muội nhìn xuống dưới, nhiều thiên kiêu như vậy đều không có ý định đi vào, muội đi vào làm gì?
Nhan Ngọc Hân kéo nàng nói:
- - Theo ta trở về.
Lần này Nhan Ngọc Nhược không phản kháng, theo Nhan Ngọc Hân trở về, cho dù hai người không hợp nhau, nhưng dù sao vẫn là tỷ muội, Nhan Ngọc Hân sẽ không nhìn nàng đi chịu chết.
- Có người nào muốn đi vào nữa không, nếu không còn ai đi vào, bây giờ sẽ đóng cửa đài chiến đấu, cấm bước vào nữa.
Trong hư không một vị Ma Vương lên tiếng, có một số người đang do dự, thân hình chợt lóe, đồng thời xông vào bên trong.
- Được rồi, bắt đầu từ giờ phút này, cấm vào đài chiến đấu nữa.
Cường giả Ma Vương ngay sau đó lui người về sau, không ảnh hưởng tầm mắt của mọi người, vô số cường giả ngẩng đầu nhìn chiến trường.
Mặc dù chiến trường bên trong rất lớn, nhưng từ bên ngoài nhìn vào phảng phất như có vô số ma tu hội tụ trong một khối chiến trường, chính là quần ma loạn vũ.
Muốn ở bên trong bộc lộ tài năng dễ vậy sao, chỉ cần hơi không cẩn thận thậm chí có thể bỏ mạng và bị thiêu cháy.
- Ma Cơ, nàng đánh giá cao người nào?
Ma Đế nhìn Ma Cơ đang rúc vào người hắn cười nói.
- Những người ngồi ở vị trí trước mặt lúc trước dĩ nhiên là nhóm kiệt xuất nhất, mười người được đánh giá cao nhất cuối cùng, nếu không có gì bất ngờ xảy ra chắc chắn sẽ nằm trong số bọn họ.
Ma Cơ cười nói.
- Lão Hạ, tiếp theo, ta thật sự muốn nhìn xem người thanh niên mà ngươi sùng bái, rút cuộc có năng lực như thế nào.
Ma Đế cười nói.
- Xem đi, ngươi sẽ rất vui mừng.
Trong mắt Hạ lão Ma Vương lóe lên ánh sáng chói mắt.
- Vậy ta sẽ đợi.
Đọa Lạc Ma Đế cười cười, đôi mắt hắn khóa chặt về phía Hoàng Sát Thiên đang ở trong chiến trường giữa không gian Tu Di.
Sau khi Hoàng Sát Thiên tiến vào chiến trường, trong nháy mắt trên thân thể của hắn xuất hiện quy tắc đáng sợ, bao phủ xung quanh, cả người hắn đều là quang hoa, ma quang hắc ám.
Rất hiển nhiên, Hoàng Sát Thiên cũng tu hành thủ đoạn tương tự Tiên Ma Biến, hóa tiên lực thành ma lực bá đạo.
Phía sau Hoàng Sát Thiên, một vòng màn sáng hắc ám đáng sợ xuất hiện, trong màn sáng, có một thanh ma binh kinh người lấp lánh, có ma kiếm hắc ám vô cùng sắc bén, trường mâu hắc ám vô cùng bá đạo, màn sáng phía sau hắn phảng phất là một tầng không gian độc lập, từ bên trong, không ngừng chảy ra nửa đoạn ma binh kinh người.
- Rất khá, lực lượng không gian như vậy, xuất thần nhập hóa, đã đi rất xa ngưỡng cửa Tiên Vương rồi, kế tiếp, để nhìn uy lực như thế nào.
Ánh mắt Đọa Lạc Ma Đế chợt lóe, các Ma Vương chung quanh đều âm thầm gật đầu, nhìn theo ánh mắt Ma Đế chú ý quan sát Hoàng Sát Thiên.
Thân thể Hoàng Sát Thiên khẽ động, hắn xuất hiện trên một mảnh cát vàng, trực tiếp bước tới hư không phía trước, rất nhanh trước người hắn xuất hiện một bóng cường giả, mặc dù tiên niệm bị ngăn cản, nhưng người của mảnh thế giới không gian này quá nhiều, nếu một đường đi về phía trước, vẫn có thể dễ dàng đụng phải những người khác.
Người kia cảm nhận được uy áp trên người Hoàng Sát Thiên sinh ra một luồng cảnh giác, hắn mơ hồ cảm nhận được, Hoàng Sát Thiên rất nguy hiểm.
- Ầm.
Màn sáng không gian phía sau Hoàng Sát Thiên bộc phát ra một trận cường quang kịch liệt, bao phủ tất cả, ngay sau đó người kia chỉ cảm thấy một trận ánh sáng chói mắt bắn tới, thần sắc không khỏi đại biến, khí thế trên người điên cuồng bộc phát, nhưng đã quá muộn.
Chỉ thấy ma kiếm, ma đao, trường mâu bên trong màn sáng không gian trong phút chốc xuyên qua hư không, giống như vạn binh phát ra cùng một lúc, bá đạo tới cực điểm, chỉ một giây sau, tiếng nổ chấn động mảnh không gian, thân thể vị cường giả kia trực tiếp biến mất trong ánh sáng, bị giết chết.
Người kia thậm chí không có cả cơ hội phản kháng, ma binh cũng không kịp lấy ra.
- Mạnh thật.
Ánh mắt các Ma Vương chợt lóe, không hổ là người Hạ lão Ma Vương cực kỳ sùng bái, một kích xuất thủ, quả nhiên mạnh mẽ đến đáng sợ.
- Ngươi thấy hắn khóa định vị trí thứ nhất được không?
Hạ lão Ma Vương cười nói.
- Phải quan sát thêm nữa, điểm này còn chưa đủ, ngươi nhìn Hạ Viên và Lão Sài, tất cả cũng không kém.
Ma Đế cười nói.
Mặc dù nói như thế, nhưng nếu lão bằng hữu đã mở miệng, hắn vẫn cho chút thể diện, chỉ cần Hoàng Sát Thiên đủ cường đại, như vậy cho hắn vị trí đứng đầu cũng là chuyện rất đơn giản.
Trong số các Ma Vương, Hắc Thạch Ma Vương cau mày lại, Hoàng Sát Thiên quả thật rất lợi hại, lại được Hạ lão quái vật cố gắng tiến cử, mà người này, tựa hồ lại có ân oán với Tần Vấn Thiên, nói như vậy, hắn có thể gây ra bất lợi không hay với Tần Vấn Thiên.
Ánh mắt của hắn nhìn về vị trí của Tần Vấn Thiên, lúc này Tần Vấn Thiên đang ở trong một rừng cây, hắn cũng đụng phải đối thủ thứ nhất.
- Thất trọng cảnh?
Người kia cảm nhận được trên người Tần Vấn Thiên tràn ngập khí tức, trong con mắt hiện lên nụ cười mang ý tứ châm chọc:
- Ngươi xem chiến trường này là chuyện đùa sao, cho dù thiên phú của ngươi cường đại đến mức có thể ngồi ở vị trí của khu vực trọng yếu nhất, nhưng ở đây không chỉ cần thiên phú, mà là nơi chiến đấu.
Tần Vấn Thiên nghe được lời của đối phương, chân mày khẽ nhí, cảnh giới của hắn hơi thấp là sự thật, nếu mỗi người gặp hắn sau khi cảm nhận được khí tức của hắn, sợ rằng cũng sẽ đến đây tìm hắn gây phiền toái, như vậy có thể sẽ vô cùng phiền toái!
Bạn cần đăng nhập để bình luận