Thái Cổ Thần Vương

Lạc Thần Lệ

Trong cung điện của Lạc Thần thị.
Lạc Thần Lệ đi loanh quanh trong phòng, do dự chần chừ. Một lúc lâu sau nàng rốt cuộc lấy ra một khối thủy tinh truyền tin, đưa tiên niệm vào.
Lạc Thần Lệ tìm một lũ tiên niệm trong đó, truyền âm:
- Phụ thân.
Một giọng nói hiền hòa vang trong đầu Lạc Thần Lệ:
- Lệ nhi.
Nghe thanh âm quen thuộc Lạc Thần Lệ hơi cúi đầu, lại truyền âm:
- Phụ thân, nữ nhi gặp một người trong Huyền Vực, nữ nhi do dự không biết có nên nói cho phụ thân biết không.
Giọng nói hoang mang khẽ hỏi:
- Là ai?
Lạc Thần Lệ im lặng một lúc, rất là rối rắm, cuối cùng truyền tin:
- Hắn họ Tần.
Thanh âm trong đầu Lạc Thần Lệ lạnh lùng hơn:
- Người của tộc đó?
Dù không ở bên cạnh nhưng Lạc Thần Lệ cảm thấy lạnh, nàng nói:
- Phụ thân, nữ nhi tra tìm Yêu Thần Chi Vẫn mới gặp phải hắn, trên người thê tử của hắn có một trường bào phượng hoàng đã xúc phát Yêu Thần Chi Vẫn.
- Không thể nào! Nếu có trường bào như vậy nên ở trong tộc ta, tộc kia không có!
Lạc Thần Lệ nói:
- Ừm, nữ nhi cũng tin tộc đó không có. Nhưng hắn nói ngày hắn thành hôn mẫu thân của hắn tặng cho thê tử, hắn không biết mẫu thân của mình là ai, có lẽ cũng không biết phụ thân của mình, nhưng hắn họ Tần.
Lạc Thần Lệ không biết lời của nàng gây chấn động lớn cỡ nào cho nam nhân trung niên ở nơi xa xôi.
Như nam nhân trung niên khẳng định, chỉ có người tộc Lạc Thần thị mới có trường bào như vậy, họ Tần sẽ không có. Nhưng mẫu thân của hắn tặng cho hắn, và hắn họ Tần.
Giọng nói lại vang lên trong đầu, tiên niệm truyền tin âm điệu hơi run:
- Hắn bao lớn?
- Trông rất trẻ, thê tử của hắn càng trẻ tuổi, chỉ có cảnh giới Tiên Đế. Nhưng thiên phú của hắn rất tốt, cảnh giới Giới Chủ, và là Phi Phàm Giới Chủ. Trong Đại Hội Vạn Giới Huyền Vực, mới rồi hắn phát ra mười ba loại lực lượng Thiên Tâm Ý Thức, ánh sáng rực rỡ. Dường như hắn cũng điều tra thân phận của mình, trong đối thoại với hắn làm nữ nhi cảm giác hắn nghi ngờ thân phận của nữ nhi, cố ý hỏi nữ nhi là ai. Có lẽ hắn biết chút chuyện, muốn tìm đáp án.
Bên kia đột nhiên im lặng, thật lâu sau mới truyền đến giọng nói:
- Lệ nhi nên biết hắn là ai, cũng nên biết lòng của phụ thân. Chờ ở Huyền Vực, phụ thân đến ngay.
Con ngươi Lạc Thần Lệ co rút, lo lắng nói:
- Nhưng phụ thân . . .
Giọng nói trong đầu trở về hiền hòa:
- Không sao, Lệ nhi nên biết phụ thân.
Mắt Lạc Thần Lệ ửng đỏ, gật mạnh đầu, nàng đương nhiên biết phụ thân, biết lòng của phụ thân, thiên hạ này có ai không biết phụ thân từng làm gì cho họ.
Lạc Thần Lệ cất thủy tinh truyền tin, hai tay ôm đầu gối trầm tư như thiếu nữ, khóe mắt ửng đỏ. Nàng nên trách phụ thân sao? Nhưng chuyện này liên quan gì phụ thân? Nàng cũng biết phụ thân hy vọng nàng làm như thế nào.
Thật lâu sau Lạc Thần Lệ đứng dậy, dường như đã có quyết định, nàng đi ra ngoài phòng.
Tần Vấn Thiên không biết trong lòng Lạc Thần Lệ giãy dụa cỡ nào.
Nghe Đông Hoàng Anh nói, Tần Vấn Thiên mỉm cười nói:
- Được làm bằng hữu với tiểu công chúa Đông Hoàng thị là vinh hạnh của Tần mỗ, nhưng sợ làm đen thanh danh của tiểu công chúa. Mới không lâu ta mang tiếng cường đạo.
Đông Hoàng Anh cười nói:
- Chút việc nhỏ, ta rất tò mò thiên phú của ngươi từ đâu đến, tới bây giờ ta chưa lĩnh ngộ một loại Thiên Tâm Ý Thức nào. Trông ngươi còn trẻ như vậy mà đã lĩnh ngộ mười ba loại Thiên Tâm Ý Thức, hơn nữa Thiên Tâm Ý Thức bản mệnh càng bá đạo, một lời cắt đứt sống chết.
Tần Vấn Thiên nói:
- Là vì Long Uyên Hạo Vũ quá yếu, nếu gặp Giới Chủ mạnh thật sự thì không thể làm như vậy.
Giới Tâm của Tần Vấn Thiên có thể nghiền áp Long Uyên Hạo Vũ nên mới giây giết gã.
Đông Hoàng Anh cười ngọt ngào hỏi:
- Thiên tài Giới Chủ của Long Uyên Phủ ở trong mắt ngươi chỉ được đánh giá một câu quá yếu, nếu Long Uyên Hạo Vũ sống lại sẽ bị tức chết.
Hai người nói chuyện một lúc vô tình quen thuộc hơn, tựa như họ vốn là người quen.
Ngay lúc này giữa hư không đột nhiên truyền đến áp lực cường đại. Tần Vấn Thiên cau mày.
Lát sau một đám người rầm rộ giáng lâm, là người của Long Uyên Phủ, toàn là cường giả Giới Chủ, uy áp phát ra mạnh mẽ biết bao.
Tào Thiên ngước đầu nhìn người đến, lạnh lùng hỏi:
- Long Uyên Phủ không dám thua sao?
Một cường giả Giới Chủ mạnh mẽ của Long Uyên Phủ mở miệng nói:
- Tào Thiên, tuy ngươi là người của Tào gia nhưng Long Uyên Phủ ta không phải hạng không danh không tiếng trong Thì Quang Chi Thành. Các ngươi đánh cướp Thiên Tiên Lâu chỉ bằng một câu của Tào Thiên nhà ngươi lật sang trang mới?
Cường giả Giới Chủ Long Uyên Phủ không nói về cái chết Long Uyên Hạo Vũ mà lấy cớ Thiên Tiên Lâu bị cướp tránh cho người ta lên án.
Tào Thiên lạnh lùng nói:
- Long Uyên Phủ nổi tiếng quá, vậy các ngươi nói xem muốn sao?
- Ngươi người của Tào gia, việc ngươi làm Long Uyên Phủ chúng ta sẽ trực tiếp giao thiệp cùng Tào gia. Còn bốn người này Long Uyên Phủ ta phải mang đi.
Tào Thiên lạnh nhạt nói:
- Cuồng vọng! Ta nói rồi, việc này là ý của ta, một mình Tào Thiên này gánh chịu, muốn mang họ đi phải bước qua xác của ta!
Ai đều biết Long Uyên Phủ không dám giết Tào Thiên, rõ ràng là uy hiếp Long Uyên Phủ.
Cường giả kia nói:
- Thiên Tiên Lâu bị cướp không lẽ vì ngươi là nên xóa bỏ? Long Uyên Phủ ta thành cái gì?
Đông Hoàng Anh nhìn người Long Uyên Phủ, lên tiếng:
- Long Uyên Phủ có thể nể mặt ta cho qua chuyện này không?
Cường giả Long Uyên Phủ hơi ngạc nhiên, họ không ngờ chỗ này có người Đông Hoàng thị. Tào gia vốn là gia tộc thống ngự Xích Dương Thiên, Đông Hoàng thị là bá chủ Đông Hoàng Thiên, hai bá chủ Tiên Vực đều có người đứng về phía Tần Vấn Thiên.
- Không phải Long Uyên Phủ ta không nể mặt tiểu công chúa nhưng việc này ảnh hưởng rất lớn, Long Uyên Phủ ta không thể không truy cứu. Nhưng tiểu công chúa đã lên tiếng thì ta chỉ bắt một người, ngọn nguồn vụ việc do Thanh Thành Giới Chủ mà ra, hắn cướp người trong Thiên Tiên Lâu ta mới dẫn đến những chuyện sau này, nên ta phải mang Thanh Thành Giới Chủ đi. Còn những người khác, Long Uyên Phủ nể mặt tiểu công chúa và Tào gia sẽ không truy cứu, làm vậy ít nhiều gì Long Uyên Phủ giữ được mặt mũi.
Long Uyên Phủ nói thẳng mục đích người họ muốn đối phó nhất là Tần Vấn Thiên.
Cướp Thiên Tiên Lâu chỉ là một chuyện, cần xử lý là Tần Vấn Thiên tru sát Long Uyên Hạo Vũ trước mắt công chúng, Long Uyên Phủ không thể tha cho hắn được.
Đông Hoàng Anh khó chịu hừ lạnh một tiếng:
- Long Uyên Phủ đúng là cho ta mặt mũi, xem ra ta chỉ là tiểu bối, nói chuyện không có sức nặng.
- Sao tiểu công chúa nói vậy, việc này liên quan đến danh dự của Long Uyên Phủ ta, phải hết sức thận trọng. Long Uyên Phủ chỉ bắt một người đã là vì nể tiểu công chúa.
Tuy Đông Hoàng thị rất mạnh nhưng Đông Hoàng thị là thế lực thống ngự Tiên Vực hạ giới, không vươn tay đến Thì Quang Chi Thành được. Chẳng lẽ Đông Hoàng thị vì chút chuyện nhỏ này đối phó Long Uyên Phủ sao? Điều này không hiện thực, một vị tiểu công chúa không có sức nặng như thế, càng sẽ không bất chấp tất cả vì một người ngoài. Nên Long Uyên Phủ vốn chẳng cần nể mặt Đông Hoàng Anh.
Tào Thiên lạnh lùng hỏi:
- Nói vậy là Long Uyên Phủ muốn đánh nhau?
Cường giả Long Uyên Phủ cứng rắn nói:
- Ta không có ý đó, nhưng Long Uyên Phủ phải mang người này đi. Nếu các vị quyết ngăn cản thì Long Uyên Phủ đành đắc tội.
Đám Giới Chủ bộc phát uy áp, đại chiến sắp bùng nổ.
Phương xa vọng lại âm thanh:
- Các ngươi thử mang hắn đi xem!
Mọi người lấy làm lạ, họ biết có người đến gần nhưng trong Thì Quang Giới cường giả nhiều như mây, có người đến xem náo nhiệt không lạ, kỳ lạ là người tới muốn nhúng tay vào.
Tần Vấn Thiên mắt lóe tia sáng nhìn người đến.
Người tới là nữ nhân, nữ nhân xinh đẹp tự xưng Hoang Vực Lạc Thần thị.
Thấy mỹ nhân tuyệt sắc và đám cường giả đằng sau nàng, một Giới Chủ của Long Uyên Phủ hừ lạnh một tiếng:
- Ngươi thật biết núp sau lưng nữ nhân.
Đầu tiên là Đông Hoàng Anh, sau đó là Lạc Thần Lệ đều là người đẹp, duyên nữ nhân của Thanh Thành Giới Chủ quá tốt.
Biểu tình Thập Lý Xuân Phong kỳ dị, gã biết thân phận của người đến, họ cũng bênh vực Tần Vấn Thiên sao? Ánh mắt Thập Lý Xuân Phong càng lạ.
Có tiếng hừ lạnh quát:
- Càn rỡ!
Lão nhân đi bên cạnh Lạc Thần Lệ phát ra uy áp cực kỳ đáng sợ giáng xuống người Giới Chủ mở lời châm chọc. Giới Chủ Long Uyên Phủ cảm nhận uy áp mạnh mẽ đó cơ mặt cứng ngắc, những người này là loại người nào?
Lạc Thần Lệ lạnh băng nhìn lướt qua người Long Uyên Phủ, mở miệng nói:
- Biến!
Ngữ điệu mạnh mẽ bá đạo còn hơn Đông Hoàng Anh.
Đám cường giả Long Uyên Phủ mặt lạnh băng. Họ là thế lực siêu mạnh trong Thì Quang Chi Thành, chưa từng gặp vũ nhục như hôm nay, các thế lực uy hiếp họ, cao ngạo như đứng trên đầu họ.
Một lão nhân mạnh nhất trong Long Uyên Phủ lên tiếng:
- Thật càn rỡ, hôm nay ta phải mang người này đi!
Lão nhân danh chấn Thì Quang Chi Thành, là nhân vật đại năng Giới Chủ thật sự. Long Uyên Phủ nhiều lần bị coi rẻ khiêu khích, lão không giận mới lạ.
Mặt Lạc Thần Lệ lạnh băng liếc đối phương, bá đạo nói:
- Ngươi dám mang hắn đi thì ta dám trực tiếp san bằng Long Uyên Phủ!
Giọng điệu bá khí còn hơn Đông Hoàng Anh. Đông Hoàng Anh không dám nói lời cuồng vọng như thế, vì nàng biết mình không làm được. Đông Hoàng Anh ở trong Đông Hoàng thị chưa có sức ảnh hưởng to đến vậy, còn nữ nhân trông trẻ tuổi và xinh đẹp hơn nàng lại dám tuyên bố như thế.
Một Giới Chủ trẻ không ngốc, nàng dám buông lời ngông cuồng thì tất nhiên có tự tin.
Cường giả Long Uyên Phủ kia mở miệng hỏi:
- Các ngươi là ai?
Lạc Thần Lệ lạnh lùng liếc đối phương:
- Hoang Vực, Lạc Thần thị.
Người Long Uyên Phủ tim rớt cái bịch, cả đám mặt trắng bệch.
Hoang Vực, Lạc Thần thị, cường giả đến từ thế lực đó đương nhiên có năng lực san bằng Long Uyên Phủ.
Long Uyên Phủ chưa từng bực tức như vậy, đám Giới Chủ cao ngạo bị một câu chặn họng tức ngực. Lá gan của họ lớn tới đâu cũng không dám vênh váo trước mặt người Lạc Thần thị, huống chi nữ nhân này dám tuyên bố như thế thì nàng sẽ có thân phận gì trong Lạc Thần thị?
Bạn cần đăng nhập để bình luận