Thái Cổ Thần Vương

Tịnh Thế Đạo

Trong đám sương mù màu đen, gương mặt cực lớn đó treo lơ lửng phía sau lưng Nguyệt Trường Không, hung dữ đáng sợ.
- Ngươi muốn xử hắn thế nào?
Khuôn mặt cực lớn đó nhìn Nguyệt Trường Không hỏi.
- Chất dinh dưỡng.
Nguyệt Trường Không chỉ trả lời hai chữ ngắn gọn, đây luôn là việc mà hắn muốn làm, Tần Vấn Thiên chẳng phải rất mạnh hay sao? Đã từng, sỉ nhục hắn, khiến hắn không còn mặt mũi nào nữa, cướp đoạt hết mọi hào quang rực rỡ của hắn, tất cả những thứ này, Tần Vấn Thiên nên bồi thường cho hắn thế nào đây.
Chất dinh dưỡng, hắn muốn để cho Tần Vấn Thiên trở thành chất dinh dưỡng, chỉ có như vậy, tất cả mọi thứ mới có thể coi như đã kết thúc.
- Tốt.
Khuôn mặt cực lớn đó cười tà ác, trong khoảnh khắc, làn sương mù màu đen vô tận, không đầu không cuối lao về phía Tần Vấn Thiên nuốt chửng hắn, giống như một cái đầu rất lớn, đều hóa thành ác quỷ tà ác, muốn gặm sạch sẽ máu thịt của Tần Vấn Thiên.
Đôi đồng tử tăm tối của Tần Vấn Thiên tràn đầy tia sát phạt vô tận, hắn rút kiếm, kiếm rít lên trên bầu trời, trong khoảnh khắc vô số kiếm ý thời không được sinh ra, bao trùm lấy cơ thể hắn, xung quanh hắn, là ánh kiếm quang vô tận, chỉ thấy Tần Vấn Thiên bước tới một bước, cơ thể hắn biến mất khỏi nơi hắn đang đứng, đi thẳng về phía Nguyệt Trường Không.
Nợ máu, trả bằng máu.
Chi chít vô số những cái đầu vẫn bám theo hắn, bám lên bức màn kiếm, từng chút từng chút, gặp nhấm bức màn kiếm ý, muốn ăn nuốt hết, đương nhiên, cũng không ngừng bị kiếm ý chém nát, nhưng những cái đầu này là vô cùng vô tận, tiếp tục như vậy thì sớm hay muộn bức màn kiếm quang cũng sẽ bị gặm sạch.
Bàn tay Tần Vấn Thiên vung xẹt qua, lập tức vẽ ra một dòng sông kiếm, ngăn lại tất cả lực lượng tà ma, những cái đầu đó bị ngăn lại bên ngoài, không cách nào tiếp cận thân thể Tần Vấn Thiên.
- Cũng có chút đạo hạnh đó.
Gương mặt cực lớn đó càng cười tợn, sau đó, xung quanh khuôn mặt đó xuất hiện vô số những hư ảnh, là do những cái đầu đó hóa thành, mỗi một cái đầu, đều là một oan hồn, có những oán niệm cực kỳ mãnh liệt, lúc này, những oán niệm đó hóa thành niệm lực vô cùng khủng khiếp, vô ảnh vô hình, khi Tần Vấn Thiên nhìn về phía trước, cảm giác một sức mạnh ảnh hưởng tới linh hồn của hắn.
- Cha nuôi
Trong đầu dường như xuất hiện một gương mặt.
- Tiểu Diệp.
Lòng Tần Vấn Thiên chấn động, đó là khuôn mặt của Phàm Diệp với nụ cười rạng rỡ, thế nhưng rất nhanh chóng khuôn mặt đó lại biến đổi, trở nên dữ tợn khủng khiếp, khuôn mặt đầy vệt máu, lạnh băng băng nhìn chăm chăm hắn:
- Cha nuôi, là cha hại chết con, là cha hại chết con.
Tần Vấn Thiên cảm thấy trong lòng thống khổ, đương nhiên hắn biết tất cả chỉ là những hình ảnh giả, nhưng hắn vẫn cảm thấy sao mà mãnh liệt như thế, linh hồn chịu sự công kích mãnh liệt.
Sau đó, từng khuôn mặt từng khuôn mặt không ngừng xuất hiện, không ngừng biến hóa trong đầu Tần Vấn Thiên.
- Tần Vấn Thiên, là ngươi hại chết chúng ta, là ngươi, khiến cho Nguyệt Trường Không lớn mạnh tới ngày hôm nay, đều là lỗi của ngươi.
Những oán niệm đáng sợ đó hóa thành sức mạnh khủng khiếp, linh hồn Tần Vấn Thiên đang bị những oán niệm này tra khảo, giày vò hành hạ.
Lại có vệt lệ xuất hiện trên khóe mắt Tần Vấn Thiên, nhưng ánh mắt của hắn lại vẫn kiên cường như thế, vẫn lạnh băng không gì sánh được, toát ra sát niệm mạnh tới cực điểm.
- Giết.
Tần Vấn Thiên chỉ hét lên một tiếng, Bất Tử Kinh giống như kiếm đạo linh hồn diễn sinh, đâm rách chém nát những khuôn mặt đó, chém đứt tiêu diệt hàng ngàn hàng vạn những sợi oán niệm.
“Ầm”, một oán thần hư ảo khủng khiếp vô cùng xuất hiện, toát ra những oán hận lớn khủng khiếp, đụng độ với kiếm đạo linh hồn của hắn.
Nguyệt Trường Không, hắn đã ăn vô số cường giả, không ngờ lại luyện oán niệm của bọn họ để làm bản thân lớn mạnh, có thể dùng oán thần công kích linh hồn của hắn, tấn công nội tâm của hắn.
- Người bạn cũ của ngươi tu hành pháp linh hồn, hơn nữa, sức mạnh linh hồn rất cường đại, xem ra muốn ăn hắn biến hắn thành chất dinh dưỡng, còn cần phải bỏ thêm chút sức lực.
Khuôn mặt to lớn đó nói với Nguyệt Trường Không:
- Bản thân ngươi, không ra tay sao, sức mạnh của ta, đều đang dần dần truyền thụ cho ngươi, hơn nữa, cuối cùng đều là của ngươi.
Nguyệt Trường Không gật đầu, tuy rằng có chút không quen với cái gọi là linh hồn tiền thế, hơn nữa, tên này thật sự rất lợi hại, thủ đoạn kinh thiên, hiện tại lợi hại hơn hắn rất rất nhiều, có thể tinh luyện tất cả mọi sức mạnh xấu xa tiêu cực để sử dụng, hơn nữa, cảnh giới càng cao, càng đáng sợ.
Phía sau Nguyệt Trường Không, có một hố đen đáng sợ xuất hiện, giống như miệng của Tà Thần, một tiếng kêu kinh thiên động địa vang lên, hố đen kéo dài về phía trước, nuốt chửng tất cả, nó đang di chuyển về phía Tần Vấn Thiên, dường như muốn nuốt chửng hắn.
Cơ thể khổng lồ của Tiểu Hỗn Đản lao về phía trời cao, ánh mắt nó cũng lạnh giá tới cực điểm, đồng thời hét lên một tiếng lớn, Thôn Thiên cự Thú có thể nuốt thiên địa nhật nguyệt tinh tú, hai sức mạnh thôn tính chiếm đoạt đó đối kháng với nhau, hư không ở giữa bọn họ đều giống như muốn bị suy sụp nghiền nát, xuất hiện từng đường từng đường hủy diệt.
- Vấn Thiên, Vấn Thiên…
Trong nội tâm dường như có người đang gọi mình, thâm tâm Tần Vấn Thiên run lên, đó là Phàm Nhạc và Huyền Tâm.
- Tại sao lại muốn hại chết Tiểu Diệp, ngươi là cha nuôi của nó, vì sao, không bảo vệ để cho nó phải chết.
Tiếng nói của bọn họ, giống như đang tra khảo Tần Vấn Thiên, trong lòng Tần Vấn Thiên, hắn tự trách móc bản thân vô cùng, trên khuôn mặt xuất hiện vẻ áy náy day dứt, rất thống khổ.
- Là tâm ma, ngươi phải cẩn thận.
Trong đầu hắn, một âm thanh vang lên nhắc nhở bản thân, là ý chí của Tư Thần Thiên Thần, luôn tồn tại phía trong đầu của Tần Vấn Thiên.
- Tâm ma sao?
Nội tâm Tần Vấn Thiên vẫn có rất nhiều ý nghĩ được sinh ra, có sự tra hỏi của Phàm Lạc và Huyền Tâm, có sự tra hỏi của Thanh Nhi và Khuynh Thành, từng khuôn từng khuôn mặt thân quen không ngừng xuất hiện, đều là người thân của hắn, hơn nữa, đều dường như rất bất mãn đối với hắn.
- Tên Nguyệt Trường Không này bản thân hắn đã hóa thân tà ma, hắn giống như đang khống chế trong tay các lực lượng tiêu cực xấu xa của thế gian, ý chí của ngươi phải đủ kiên định bền vững, nếu không sẽ chết không có chỗ chôn thân đâu, nếu như vậy, Thiên Quật và Thần Tông, sẽ thật sự kết thúc.
Tư Thần Thiên Thần nhắc nhở.
- A…
Tần Vấn Thiên hét lớn lên một tiếng, đạo thời không phóng ra, giống như muốn khiến thời gian và không gian dừng lại, nhưng oán niệm và tâm ma, làm sao có thể dừng lại?
Tâm ma hóa thành một vị ma thần, không ngừng tra khảo nội tâm của Tần Vấn Thiên.
Trên trời cao, đám sương mù màu đen điên cuồng cuồn cuộn, những cái đầu vô tận, không khuôn mặt vô cùng tận, chỉ thấy khuôn mặt cực lớn đó phì ra một hơi, nhất thời, trong số vô cùng vô tận những khuôn mặt ấy có từng sợi từng sợi ánh sáng hắc ám lập lòe, không ngừng ngưng tụ trong trời đất, mơ hồ, có một thanh binh khí đáng sợ tới cực điểm xuất hiện, binh khí này có hình trường mâu dài, toát ra khí tức giết chóc vô cùng vô tận, đó là trường mâu chết chóc được ngưng tụ từ những sát niệm còn sót lại của vô số những linh hồn đã chết, dường như đủ để tiêu diệt mọi Thiên Thần trong thế gian.
Giống như lời Tư Thần Thiên Thần đã nhắc nhở, hiện nay Nguyệt Trường Không và kiếp trước của hắn, đã có thể vận dụng các loại sức mạnh xấu xa tiêu cực đáng sợ, không cần tưởng tượng cũng biết, thân thế kiếp trước của Nguyệt Trường Không tà ác tới mức độ nào, các Thiên Thần của Tử Vi Thần Đình khi đoán ra thân phận của hắn thì cứ thế thuần phục, không dám có bất kỳ chất vấn nào, một sức mạnh uy hiếp đáng sợ như vậy, từ xưa tới nay có được mấy người?
Nhưng chỉ thấy lúc này, trên trời cao, có ánh sáng đâm rách đám sương mù màu đen, rọi xuống phía sau Tần Vấn Thiên, lập tức, ánh sáng thuần khiét không gì sánh được đó càng lúc càng chói sáng rực rỡ, trong trời đất, dường như có vô tận các cổ Phật đang giảng kinh phật, phật âm không ngớt, phía sau Tần Vấn Thiên, một cổ Phật vô thượng xuất hiện, đó là Tinh Hồn.
Đối phó với sức mạnh tà ác, mấy biện pháp của phật môn luôn là thích hợp nhất, chỉ có điều, phật tu của thế giới Tây Phương, lại không có tâm từ bi, bọn họ không sử dụng những sức mạnh này để đối phó với tà ác, trái lại, để làm ra những việc tà ác.
Thế gian, bản thân sức mạnh không tồn tại tốt xấu, thiện ác, không ở phật hay ma, chỉ ở tâm người.
Những năm vừa rồi, Tần Vấn Thiên đương nhiên không để trôi qua lãng phí, hắn đã thử liên kết rất nhiều các Tinh Hồn của Cửu Trung Thiên, những sức mạnh Tin Hồn đó cường đại vượt qua mọi sự tưởng tượng, và Tần Vấn Thiên sẽ lựa chọn một số để tu hành ngộ đạo.
Lúc này, hắn triệu hồi Phật đạo Tinh Hồn, trấn ác những thứ tà ác.
Trên người phật, phóng ra vô vàn những ánh sáng thánh khiết chói lòa, trong ánh phật quang đó, dường như còn dung nhập cả sức mạnh quang minh, trên thực tế cũng thực sự là như vậy, đạo này, không chỉ có sức mạnh của phật, còn có quang minh, không gian thời gian, sức mạnh huyết mạch, hòa hợp lĩnh ngộ trở thành một đạo siêu cường, Tịnh Thế Đạo.
Đạo này phát ra, vùng đất tội ác này, hóa thành thánh địa, những nơi thánh quang đi qua, các loại ác tà đều bị thanh tẩy hủy diệt, oán thân, tâm ma, tất cả đều không thể xâm phạm quấy nhiễu tới hắn.
Vô số những khuôn mặt lại gần Tần Vấn Thiên, đều bị siêu độ, tan thành mây khói, ánh sáng chiếu rọi lên khuôn mặt nhợt nhạt của Nguyệt Trường Không, da thịt của Nguyệt Trường Không sắp bị đốt cháy thanh lọc mất, hắn nhanh chóng rút lui, trốn vào trong đám sương đen dày đặc.
Trong ánh sáng tịnh thế, đám sương mù màu đen đó cũng xuất hiện một lỗ sâu, giống như đang bị xé ra từng chút từng chút một.
- Không ngờ ngươi còn tu luyện cả đạo phật môn.
Khuôn mặt cực lớn đó phát ra thanh âm lạnh như băng, sức mạnh mà hắn ta tu luyện chính là sức mạnh tà ác bậc nhất trong thế gian, thật sự có hơi bị khắc chế bởi sức mạnh phật môn.
- Đạo pháp vô môn.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói, hiện nay phật môn ở thế gian, đang nói là nói tới thế giới Tây Phương, nhưng mà, hắn không thừa nhận, thế giới Tây Phương có thể đại diện cho phật môn, đây là phật đạo, đạo pháp vô môn, phật, vốn dĩ nên từ bi, thế giới Tây Phương, lại lợi dụng đạo từ bi để làm những chuyện tàn nhẫn.
- Ha ha, thú vị đó, cuối cùng cũng biết bản thân ta ở đời này tại sao cứ cố chấp mãi với ngươi như thế, đến ngay cả ta, cũng đã có hứng thú rất mãnh liệt đối với ngươi rồi.
Khuôn mặt cực lớn đó lạnh lùng nói, nếu như là trước kia, Tần Vấn Thiên biết Nguyệt Trường Không có tiền thân thì chắc chắn sẽ kinh ngạc, nhưng hiện nay, trong tim hắn chỉ có thù hận, còn như Nguyệt Trường Không là người hay quỷ, là yêu hay ma, hắn đều không quan tâm, hắn muốn y phải chết.
- Giết.
Khuôn mặt cực lớn đó lạnh lùng mở miệng, trường mâu sát thần do vô tận những sát niệm hội tụ mà thành xẹt ngang trời đất, lao vào giết chóc Tần Vấn Thiên, trời cao nổi lên những cơn gió bão giết chóc đáng sợ, tất cả mọi thứ, đều bị hủy diệt dưới đòn công kích này.
Ánh sáng thánh khiết rực rỡ vô cùng chiếu trên thân kiếm, Tần Vấn Thiên vung kiếm, một nhát kiếm này, phóng ra ánh sáng thánh kiếm rực rỡ, sinh ra những ánh kiếm quang tịnh thế, đụng độ với trường mâu giết chóc, trời cao chấn động, kiếm và mâu đều bị vỡ nát, hủy diệt.
Đây hoàn toàn không phải là kết thúc, xung quanh Tần Vấn Thiên sinh ra vô tận những ánh sáng thánh kiếm, cùng với một cái chỉ tay của hắn được giải phóng ra toàn bộ, lao về giết chóc khuôn mặt cực lớn kia.
- Không ngờ.
Gương mặt cực lớn đó lóe lên, kiếm quang tới, chiếc đầu đó bị nổ tung tiêu hủy, sau đó sương mù đầy trời dường như bị ánh sáng xé rách, sương đen vô tận trôi dạt bỏ chạy về mọi hướng, đôi mắt Tần Vấn Thiên cực lạnh, từng luồng từng luồng ánh sáng đuổi theo, không muốn buông tha cho bất kỳ một làn sương mù màu đen nào.
- Ngươi muốn giết ta?
Trong không trung, có thanh âm truyền tới:
- Bao nhiêu năm trước ta còn không chết, ngươi thì làm sao có thể giết ta, sau này, chúng ta sẽ còn gặp lại.
Thế giới Tây Phương, Phật Nhân Quả quan sát mọi thứ, thần sắc hắn vẫn bình thản như trước giờ, sâu không lường được.
- Tà làm sao thắng phật, đáng tiếc, ngươi không vào phật môn ta.
Hắn khẽ nói, dường như đang thương tiếc thay cho Tần Vấn Thiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận