Thái Cổ Thần Vương

Song kiêu

Tiêu Môn, cỗ thế lực này được xếp hạng thứ ba tại Cổ Đế chi thành, tổng cộng có mấy trăm nhân vật thiên kiêu, có được mảng lớn quần thể kiến trúc, lưng tựa núi xanh, trước có suối chảy, giống như một tòa thành nhỏ, dựa núi cạnh sông mà kiến thành.
Trong Tiêu Môn, không khí trong lành yên tĩnh, Tần Vấn Thiên đã tới mấy ngày, nhưng vẫn chưa quá quen thuộc với mọi người ở đây, cũng không có người giới chiệu, chẳng qua bản thân hắn cũng là vô tâm ở lại chốn này .
Tiêu Lãnh Nguyệt một mực tìm kiếm Thanh Nhi, Tiêu Môn thế lực lớn, so với một mình hắn tìm kiếm thì hiển nhiên dễ dàng hơn nhiều. Một khi Tiêu Lãnh Nguyệt tìm được Thanh Nhi, hắn ở trong Tiêu Môn tự nhiên có thể kịp thời thu được tin tức, huống chi đối với Tần Vấn Thiên mà nói, nơi nào mà không phải tu hành, trong hay ngoài Tiêu Môn cũng vậy cả.
Trong cổ viện thanh tĩnh, dưới núi xanh, tu luyện tràng, Tần Vấn Thiên ngồi xếp bằng, hư không bốn phía là một mảnh mộng ảo, phảng phất như có chư thiên Tinh Thần, phảng phất như là mộng ảo chi cảnh .
Trong lòng bàn tay Tần Vấn Thiên nâng lên một khối phù cốt to lớn, trên phù cốt lưu động phù quang vô tận, có vô vàn đường vân thần bí khó lường, trong vùng hư không này, tựa hồ có một tôn hư ảnh bằng gió cực kỳ to lớn xuất hiện, hư ảnh bao phủ quanh thân thể Tần Vấn Thiên, rõ ràng không gió tiến vào, nhưng vẫn cứ có cảm giác như cuồng phong đang gào thét.
Tần Vấn Thiên nhắm mắt tu hành, trên người có quang văn vô tận lập loè mà hiện, khiến cho hư không mộng ảo, tự thành không gian, hắn chính đang vận hành vạn pháp lục .
Trong quá trình tu hành vạn pháp lục có thể sinh ra một cỗ không gian thần kỳ, thích hợp vạn pháp, diễn sinh vạn tượng, ngộ tính càng cao, có thể thấy được càng nhiều .
Chợt thấy phiến tinh không này không ngừng khuếch trương, giữa thiên địa có quang văn vô tận lập loè, tay Tần Vấn Thiên nâng phù cốt trôi nổi giữa trời, từng trận quang hoa lập loè, bỗng dưng phù văn thiên bằng trên phù cốt phảng phất như nhảy vọt ra, không ngừng hóa thân từng tôn phong bằng, như thể có thân pháp tuyệt thế phong bằng xuất hiện ở phiến tinh không này, toàn bộ thân pháp đều được khắc sâu vào trong não hải Tần Vấn Thiên.
Không chỉ như thế, phù văn trong phong bằng phù cốt lưu động mà ra, có thể hóa thành lực công kích tuyệt thế, có được uy lực vô tận, trên phù cốt nho nhỏ kia phảng phất như tuyên khắc vô tận phù văn thần bí, mỗi một phiến phù văn đều mang theo lực lượng cường đại, khiến người xem có thể cảm nhận được uy nghiêm tuyệt thế của phong bằng chí tôn xưng vương hư không ngày xưa.
Tần Vấn Thiên đắm chìm trong đó, lĩnh ngộ lực lượng trong đó, mượn vạn pháp lục dung nhập lực lượng bản thân vào trong đó, khiến chúng hóa thành của mình .
Sau một thời gian ngắn, ngoài sân viện hình như có tiếng bước chân truyền lại, Tử Tình Hiên đứng ở ngoài viện, thấy người tới là chủ nhân Tiêu Môn Tiêu Lãnh Nguyệt cùng mấy tên cường giả Tiêu Môn khác.
- Tần Vấn Thiên ở đâu ?
Chỉ thấy Hạ Thiên Hàn bên cạnh Tiêu Lãnh Nguyệt hất hàm hỏi Tử Tình Hiên.
Tử Tình Hiên nhíu mày, mở miệng nói:
- Đang tu hành .
- Ngươi gọi hắn ra đây, Lãnh Nguyệt tìm hắn có việc .
Hạ Thiên Hàn mở miệng nói, Tử Tình Hiên nghe mà không khỏi khó chịu, cái tên Hạ Thiên Hàn này đối xử với bọn hắn như hạ nhân, trong giọng điệu không có chút tôn trọng nào cả.
- Hắn đang tu hành .
Tử Tình Hiên lặp lại lần nữa, Hạ Thiên Hàn nhíu mày, quét Tử Tình Hiên một cái:
- Nếu đã gia nhập Tiêu Môn, được đến Tiêu Môn che chở, thì phải biết định vị mình ở đâu.
Tử Tình Hiên nhíu mày càng sâu, bọn hắn gia nhập Tiêu Môn là bởi Tiêu Lãnh Nguyệt thỉnh mời mới gia nhập, chứ đâu phải xin gia nhập. Huống hồ, dù không có Tiêu Môn che chở, tự mình Tần Vấn Thiên cũng có thể đánh lui Kỷ Lam Sơn, tên Đăng Tiên bảng Hạ Thiên Hàn này đúng là quá kiêu ngạo .
- Hạ Thiên Hàn, ngươi đừng hù dọa mỹ nữ đây, tốt xấu gì cũng đều là người Tiêu Môn chúng ta .
Lý Ngọc cười nói, cùng là cường giả Đăng Tiên bảng, nhưng tính cách Lý Ngọc có vẻ ôn hòa hơn nhiều .
- Chuyện gì .
Đúng lúc này, Tần Vấn Thiên và Quân Mộng Trần cùng nhau đi ra, Tiêu Lãnh Nguyệt cười với Tần Vấn Thiên một tiếng, nói:
- Ta có việc muốn thương lượng cùng ngươi, có tiện đi vào nói chuyện không?
- Được.
Tần Vấn Thiên khẽ gật đầu .
- Các ngươi chờ ở đây .
Tiêu Lãnh Nguyệt tiến tới, cùng Tần Vấn Thiên sóng vai tiến vào trong nội viện, Hạ Thiên Hàn thoáng nhíu mày, trong mắt ẩn ẩn toát ra vẻ không vui .
Tiêu Lãnh Nguyệt và Tần Vấn Thiên cùng đi đến tu luyện tràng, chỉ thấy Tiêu Lãnh Nguyệt lấy ra một bức tranh từ trên người, đưa cho Tần Vấn Thiên nói:
- Ngươi xem những hình vẽ này một chút.
Tần Vấn Thiên nhận lấy, trên bức đồ án có một tòa cung điện huy hoàng, nhìn vô cùng uy nghiêm, trước cung điện có một thông đạo phủ đầy bụi gai, trên thông đạo khắc rất nhiều đường vân, rắc rối phức tạp, kỳ diệu vô cùng .
- Đây là cái gì ?
Tần Vấn Thiên vấn đạo, những đồ văn này cực kỳ huyền diệu, đều là Thần Văn vô cùng lợi hại, có thể biến hóa vô hạn, một khi dẫn động sai lầm có thể gây ra hậu quả hủy diệt.
- Cổ Đế chi thành chính là di chỉ Cổ Đế, đấy không phải tin đồn, mà là sự thật, tòa cung điện này có khả năng là đế cung Cổ Đế, vốn đã chìm vào trong bóng tối không biết bao năm, trải qua nhiều đời cường giả thăm dò mới đào móc ra. Thậm chí vì thế mà rất nhiều người đã phải mất mạng, đến tận hôm nay, toà di chỉ Đế cung này vẫn như ẩn như hiện, đã có thể thấy được bằng mặt thường, chỉ là chưa ai có thể bước vào được trong đó, những Thần Văn này chính là trở ngại chưa thể khắc phục.
Tiêu Lãnh Nguyệt giải thích cho Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên cười cười, hắn không phải kẻ ngu, lập tức hiểu ra mục đích vài ngày trước Tiêu Lãnh Nguyệt mời mình gia nhập Tiêu Môn, chẳng qua hắn gia nhập Tiêu Môn cũng có mục đích riêng, vậy nên cũng không có gì. Ngược lại nếu hắn không có chút giá trị nào, thì sao Tiêu Lãnh Nguyệt phải mời hắn gia nhập Tiêu Môn?
- Chỉ nhìn qua đồ án đủ biết những Thần Văn này rất phức tạp, nhưng chưa thực sự trải nghiệm, ta không cách nào biết được có giải quyết được không
Tần Vấn Thiên dứt khoát nói .
- Được, vậy chúng ta trực tiếp xuất phát tới đó luôn .
Tiêu Lãnh Nguyệt mở miệng nói, trong đôi mắt đẹp lấp lóe tinh mang, lộ vẻ khí khái mười phần, rất có phong thái quyết đoán. Nếu không với thân phận nữ tử e là khó mà có được thành tựu như thế, xếp hạng thứ sáu trên Đăng Tiên bảng đâu phải là ai cũng có thể ngồi vào được.
- Có thể .
Tần Vấn Thiên nhẹ gật đầu .
Tiêu Lãnh Nguyệt khẽ cười Tần Vấn Thiên, nói:
- Tạo nghệ Thần Văn của ngươi rất cao, nếu ngươi có thể làm được, Tiêu Lãnh Nguyệt ta nhất định sẽ không bạc đãi ngươi .
Khoảng cách hai người tương đối gần, nhìn dung nhan mỹ lệ kia gần trong gang tấc, Tần Vấn Thiên dù có định lực siêu phàm thì trong lòng cũng khó tránh khỏi rung động, ý cười trên mặt Tiêu Lãnh Nguyệt càng xán lạn, xoay người nói:
- Lên đường thôi, có điều bây giờ nơi đó đang có rất nhiều cường giả, bao gồm cả cao thủ Đăng Tiên bảng, đối thủ lớn nhất là người của Song Kiêu minh, minh chủ bọn họ là hai huynh đệ, đều là nhân vật được xếp hạng trên Đăng Tiên bảng, huynh trưởng xếp thứ tư, đệ đệ thì có tạo nghệ Thần Văn cực siêu phàm .
Tiêu Lãnh Nguyệt quay người đi ra, để lại một trận thanh hương, Tần Vấn Thiên khẽ cười nhạt một tiếng, Tiêu Lãnh Nguyệt này đúng là mị lực vô song, giơ tay nhấc chân đều có lực hấp dẫn khó nói bằng lời, nàng chỉ cần tùy ý biểu hiện thân cận chút liền có thể sinh ra một cỗ ma lực, khiến cho người ta mê muội .
Cùng theo Tiêu Lãnh Nguyệt đi ra sân viện, Tần Vấn Thiên rõ ràng cảm giác được ánh mắt mấy người nhìn mình hơi có phần bất thiện, chẳng qua hắn cũng không để ý, quay sang nói với Quân Mộng Trần và Tử Tình Hiên:
- Giúp ta trông chừng Tiểu Hỗn Đản .
- Không cần ta theo cùng?
Quân Mộng Trần hỏi.
- Không cần .
Tần Vấn Thiên lắc đầu, Tiêu Lãnh Nguyệt đã tự thân xuất mã, lấy thực lực bây giờ của Quân Mộng Trần và Tử Tình Hiên, có theo cũng không được người ta để vào trong mắt, nơi đó hẳn là cường giả như mây .
- Xuất phát .
Tiêu Lãnh Nguyệt nhàn nhạt mở miệng, chỉ thấy nàng đạp mạnh bước chân, lập tức cả đám đằng không mà lên .
Tiêu Lãnh Nguyệt khoác một thân trường bào đỏ hoa lệ, cao quý kiều diễm, tạo nên một đạo phong cảnh mỹ lệ giữa trời.
Tốc độ đoàn người cực nhanh, đi thẳng tới mục tiêu .
Phía bắc Cổ Đế chi thành có một tòa băng nguyên, phảng phất như là một mảnh thế giới băng hà vô tận, trên hư không nơi này có một mảnh lực lượng vô cùng thần kỳ, không cách nào phi hành trên không trung được.
Trong mảnh thế giới băng hà kia, tựa hồ có một tòa Đế cung trắng như tuyết, thuần tịnh không một vết rách, không một hạt bụi trần, lại mang đến cho người ta cảm giác hư vô mờ ảo, trước Đế cung có cổ lộ thông đạo, lộ ra khí tức cổ xưa, phảng phất như là do hậu nhân cường hành mở ra, trải qua nhiều đời cố gắng mới nhìn thấy được di chỉ Đế cung.
Nơi này có rất nhiều cường giả tụ tập.
Từ hư không xa xa có tiếng rít truyền đến, đám cường giả kia nhao nhao ngẩng đầu, lập tức nhìn thấy nơi đó có một đạo thân ảnh nữ tử kinh diễm.
- Tiêu Lãnh Nguyệt tới .
Không ít người chỉ thoáng liếc mắt liền nhận ra Tiêu Lãnh Nguyệt, nàng dẫn theo cường giả Tiêu Môn đến đây, xem ra cũng cực có hứng thú với tòa di chỉ Đế cung này .
- Tiêu Lãnh Nguyệt .
Chợt thấy một vị thanh niên thiên kiêu ngẩng đầu nhìn về phía Tiêu Lãnh Nguyệt, cười nói:
- Sao ngươi còn chưa buông bỏ, ta nói qua rồi, nếu ngươi gả cho ta hoặc ca ca, chúng ta liền dẫn ngươi đi vào Đế cung, ngươi chỉ cần ngồi mát ăn bát vàng .
- Huyền Tinh, chớ nói càn .
Hạ Thiên Hàn lạnh giọng quát một tiếng .
- Hạ Thiên Hàn, ngươi còn chưa đủ tư cách nói chuyện với ta .
Ánh mắt thanh niên quét về phía Hạ Thiên Hàn, tiếp tục cười nói:
- Tiêu Lãnh Nguyệt, ngươi là con gái Tiêu Đế, phụ thân ta là Huyền Đế, có thể nói môn đăng hộ đối, ta và huynh trưởng sáng lập Song Kiêu minh cũng xếp trên Tiêu Môn của ngươi, nếu ngươi chướng mắt ta, vậy gả cho huynh trưởng cũng được.
Ở Cổ Đế chi thành, Tiêu Lãnh Nguyệt xếp hạng thứ sáu trên Đăng Tiên bảng nên ít có người dám chọc, nhưng không chút nghi ngờ, hai vị minh chủ Song Kiêu minh là ngoại lệ .
Hai vị minh chủ Song Kiêu minh danh xưng song kiêu, chính là con trai Huyền Đế ử, Huyền Dương thực lực cường đại, xếp thứ tư trên Đăng Tiên bảng, Huyền Tinh có tạo nghệ Thần Văn cường đại, thực lực bản thân cũng không hề yếu, xếp hạng 27 trên Đăng Tiên bảng, hai huynh đệ có thể nói thực sự là nhân trung chi long.
Ở Cổ Đế chi thành, thực lực Song Kiêu minh tương đương Tiêu Môn, song phương thường có mâu thuẫn, minh chủ Huyền Tinh của Song Kiêu minh thường xuyên cầm Tiêu Lãnh Nguyệt trêu đùa, nói muốn để Tiêu Lãnh Nguyệt trở thành con dâu Huyền Đế.
- Ngươi ...
Sắc mặt Hạ Thiên Hàn tái xanh, Tiêu Lãnh Nguyệt lại chỉ phất phất tay, nhìn Huyền Tinh cười nói:
- Huyền Tinh, ngươi ngay cả ta đều đánh không lại, có tư cách gì cưới ta ?
- Đây chỉ là tạm thời thôi, ta đánh không lại ngươi, nhưng Huyền Dương có thể, ngươi gả cho hắn ta cũng không ý kiến .
Huyền Tinh cười nói .
- Hừ, Huyền Tinh, ngươi cứ vào Đế cung đã rồi hẵng phách lối.
Tiêu Lãnh Nguyệt cười lạnh, lập tức nhìn sang Tần Vấn Thiên nói:
- Tần Vấn Thiên, ngươi xem đồ văn nơi này, có thể phá giải được không ?
Ánh mắt Tần Vấn Thiên sớm đã quét tới cổ đạo trước mặt, đồ văn nơi đó huyền diệu vô cùng, nhất thời hắn hoàn toàn không cách nào khám phá, lông mày không khỏi hơi nhíu lại, tâm thần chìm vào trong đó .
- Ha ha, thì ra ngươi mời người tới giúp, chỉ bằng hắn ? Ở Cổ Đế chi thành này, ta không phá được Thần Văn, liệu còn ai có thể phá, nếu có người có thể đi vào Đế cung, kẻ đó nhất định phải là ta .
Huyền Tinh ngạo nghễ nói, thần sắc cuồng vọng vô cùng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận