Thái Cổ Thần Vương

Cổ Đế Nghệ

Mỗi một bước của Huyền Tinh đều như có long xà nhảy múa, lực lượng công phạt cường đại thậm chí không cần tiêu hao năng lực của bản thân hắn, thuần túy là đang lợi dụng trong đồ án Thần Văn nơi cung điện dưới lòng đất để phát động công kích .
Huyền Tinh hắn luyện ra một đôi Huyền Mâu, có thể nhìn qua liền xem thấu được Thần Văn, tạo nghệ về Thần Văn cực cao, chỉ cần địa cung này có Thần Văn công kích, hắn đều có thể tuỳ tiện mượn nhờ.
Lúc Tần Vấn Thiên cuồng chạy về phía trước liền cảm giác được sau lưng có lực lượng ngất trời tập kích mà đến, hắn không ngưng lại giây phút nào, lao thẳng đến một nơi đồ án, bước chân đạp mạnh, đồ án đột nhiên sáng lên, lộng lẫy chói lòa, trên thân thể hắn phảng phất như phủ thêm một tầng Ma Khải đáng sợ, cứng không thể gãy.
Xoay người hắn liền trực tiếp đấm ra một quyền, trong Ma Khải có khắc Thần Văn cường đại, quyền này đấm ra phảng phất như mang theo từng tôn ma đầu gào thét, đánh thẳng về phía Huyền Tinh, tiếng vang ầm ầm khủng bố chấn động trong địa cung, vang vọng cực kỳ đáng sợ, địa cung rung động khiến mọi người không khỏi cảm thấy toà cung điện dưới đất này có thể đổ sụp bất cứ lúc nào.
- Thần Văn Khải Giáp .
Thần sắc Huyền Tinh cực khó coi, trước đó Tần Vấn Thiên một mực đứng ở phương vị kia, hóa ra là sớm đã thấy được Thần Văn Khải Giáp, cướp trước một bước đoạt đi, chỉ thấy giờ khắc này toàn thân Tần Vấn Thiên sáng lòa, quang mang bắn ra bốn phía, lộ ra khí khái ngông cuồng không ai bì kịp.
Từng tôn thân ảnh lấp lóe mà đến, vây kín xung quanh Tần Vấn Thiên, người Song Kiêu minh và những thiên kiêu khác trong Cổ Đế chi thành đều hiểu địa cung này rất có thể chính là thông đạo thông tới Đế cung, Tần Vấn Thiên đoạt được địa đồ, chuyện này lớn lắm .
- Giao ra đây.
Huyền Tinh tiến tới từng bước một, chỉ thấy một đầu giao long đáng sợ cuốn thốc mà lên, khủng bố vô cùng, lao thẳng đến muốn cắn nuốt Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên cười lạnh một tiếng, huy động cánh tay đặt lên một nơi đồ án Thần Văn, rồi đột ngột chém mạnh xuống, phảng phất như một thanh ma đao đáng sợ từ trên vòm trời phách giết xuống, mãnh liệt va chạm cùng một nơi với giao long hắc ám, giao long băng diệt, ma đao phá toái .
- Tạo nghệ Thần Văn mạnh thật, dù hắn không có Huyền Mâu, nhưng vẫn rõ như lòng bàn tay về Thần Văn ở cung điện dưới đất này, dễ dàng sử dụng lực lượng trong đó.
Mọi người nhìn đăm đăm Tần Vấn Thiên, người này chiến đấu ở cung điện dưới đất quả thực như hổ mọc thêm cánh, thực lực trở nên càng mạnh hơn nhiều .
- Huyền Tinh, ngươi đối phó người Tiêu Môn ta như vậy e là không hay cho lắm.
Tiêu Lãnh Nguyệt cũng tiến ra trước, dù trên thân nàng khoác lên trường bào màu đỏ kiều diễm, nhưng giờ phút này toàn thân lại toàn là khí tức băng hàn, khiến người chung quanh nhịn không được lạnh run .
- Kẻ ngươi mời tới này lớn gan lắm.
Huyền Tinh cười lạnh nhìn Tần Vấn Thiên một cái, nói:
- Nếu địa đồ đã ở trên người hắn, vậy cứ để hắn dẫn đường, chư vị cùng theo, thế nào ?
- Được.
Tiêu Lãnh Nguyệt khẽ gật đầu, cũng không cự tuyệt, nếu thực sự tìm được Đế cung, lực lượng Tiêu Môn nàng là mạnh nhất, có gì phải sợ, ngược lại ở mảnh cung điện dưới đất này, bọn họ sẽ bó tay bó chân .
- Tần Vấn Thiên, ngươi dẫn đường .
Tiêu Lãnh Nguyệt nhấc chân lên đi đến sau lưng Tần Vấn Thiên, truyền âm nói với hắn:
- Làm không tệ .
Tần Vấn Thiên hé miệng cười khẽ, đạp chân ra trước, toà cung điện dưới đất này cực lớn, giống như một tòa Đế Lăng, mênh mông, âm trầm, lại lộ ra khí tức xa xưa thần bí .
Phía trước xuất hiện mấy giao lộ, mỗi giao lộ đều toát ra vẻ huyền bí .
- Đi đường nào ?
Tiêu Lãnh Nguyệt hỏi.
- Đường này!
Ngón tay Tần Vấn Thiên chỉ hướng một con đường trong đó, tiếp tục tiến về phía trước, đoàn người cùng theo, một cơn gió âm lãnh thổi tới mang theo khí tức âm sâm, khiến ai nấy không khỏi cảm thấy trên người có phần lạnh lẽo .
Mảnh không gian này tựa hồ là một động phủ to lớn, mặt trên là vách đá, phảng phất như đang ở trong cổ sơn, có điều những vách đá đó rất gập ghềnh lồi lõm, toàn bộ động phủ trình hiện hình thái bất quy tắc, không ngừng vươn dài về phía trước.
Chư vị thiên kiêu đều không nói gì, rất bình tĩnh, thần sắc trang nghiêm, nếu nơi này thật sự là con đường thông hướng Đế cung, vậy khả năng có thể đụng phải nguy cơ bất cứ lúc nào, bọn hắn không thể không cẩn thận.
Đúng lúc này, bước chân đột ngột ngừng lại, ánh mắt bọn hắn nhìn đăm đăm trước mặt, trên mặt đất bỗng có rất nhiều thi cốt, thậm chí, có cường giả dù vẫn lạc ở đây, nhưng thi thể vẫn được bảo tồn hoàn hảo .
- Cái này. ..
Mọi người kinh sợ không thôi, phía trước có một vách tường cổ thần bí, trên đó khắc vô tận phù văn, vô cùng phức tạp .
Thân hình Tiêu Lãnh Nguyệt chợt lóe, nàng đi tới trước một bộ thi thể hoàn hảo, chỉ thấy da thịt người kia như ngọc, quang hoa lấp lánh, da thịt người bình thường cũng không hoàn mỹ được như thế, nhưng đã không có khí tức, hiển nhiên là một người chết, hơn nữa không biết đã chết bao lâu .
- Ít nhất là cường giả Tiên Đài cảnh.
Ánh mắt Tiêu Lãnh Nguyệt ngưng lại nơi kia, da thịt như thế hẳn là tiên khu .
Bước chân nàng chậm rãi di động, lại tới trước một cỗ thi thể khác, thân thể cỗ thi thể này bị đánh nát, có xương cốt lộ ra bên ngoài, nhưng trên xương cốt kia lại phảng phất như có phù văn kỳ diệu, phảng phất như là đại đạo chí lý, cất chứa từng luồng uy áp, cực kỳ đáng sợ .
- Phù cốt, xem ra đã đúc thành Tiên Vương Thể, xương cốt toàn thân đều là chí bảo .
Thần sắc Tiêu Lãnh Nguyệt khẽ chấn, người này khi còn sống hẳn là nhân vật cấp Tiên Vương, xương cốt trong cơ thể đã sinh ra phù cốt, cất chứa quy tắc lực lượng cường đại.
Nơi này có rất nhiều thi thể, thậm chí tồn tại cả cường giả Tiên Vương, nhân vật như vậy đều chết ở nơi này .
- Thứ ngươi được đến rốt cục là gì, thật chỉ là địa đồ thôi ư?
Lúc này, chợt nghe một đạo thanh âm rét lạnh truyền ra, đôi Huyền Mâu của Huyền Tinh nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, thoáng hiện ra hàn ý, hắn không dễ tin người, huống chi là một người xa lạ, trước đó đồ quyển trên vách tường kia nhìn có vẻ đặc thù, phảng phất như có đồ án kỳ diệu đang lưu động, bởi vậy bọn hắn mới đồng thời ra tay tranh đoạt, nhưng có thật là địa đồ hay không thì trước mắt sợ rằng chỉ có mỗi Tần Vấn Thiên biết được.
Khi trước người hô lên lấy được bản đồ cũng là Tần Vấn Thiên.
Lúc này ánh mắt Tiêu Lãnh Nguyệt cũng nhìn về phía Tần Vấn Thiên, trong đôi mắt đẹp chớp qua một mạt quang mang, hiển nhiên trong nội tâm nàng cũng nảy sinh một tia nghi ngờ, chỉ mỗi Tần Vấn Thiên biết, vậy liệu đó có thật là địa đồ?
- Tần Vấn Thiên, ngươi nói thật với ta, đấy có thực sự là địa đồ của cung điện dưới đất này không, điểm cuối cùng là ở đâu, bây giờ chúng ta đang ở chỗ nào ?
Tiêu Lãnh Nguyệt truyền âm hỏi Tần Vấn Thiên, nghe được Huyền Tinh nhắc nhở, Tiêu Lãnh Nguyệt cũng bắt đầu hoài nghi .
- Đây là tuyệt lộ, căn bản không có địa đồ .
Lúc này, một đạo thanh âm vang lên, ánh mắt mọi người nhao nhao chuyển qua, lập tức nhìn về phía vách đá bên kia, chỉ thấy một vị thiên kiêu đứng ở đó, ngắm nhìn một bộ thân thể bất động nơi tiền phương, cỗ thân thể đó ngồi ở kia, phảng phất như là tọa hóa mà chết .
Trong đôi mắt đẹp của Tiêu Lãnh Nguyệt chớp qua một vẻ sắc nhọn, thân hình nàng lập tức lóe lên, những người khác cũng nhao nhao nhào tới chỗ người kia, thuận theo ánh mắt hắn, mọi người thấy mặt đất phía trước người đã tọa hóa đó có khắc một hàng chữ .
- Vài chục vạn năm tuế nguyệt dằng dặc, nghĩ đến trăm ngàn kết cục, không ngờ cuối cùng bị khốn ở đây, đại nạn đến mà chết.
Hàng chữ này xúc mục kinh tâm, khiến người nhìn mà lạnh run, chỉ thấy toàn thân lạnh buốt thấu xương, sống lưng lạnh toát.
Cường giả tọa hóa này, bị khốn ở đây mấy chục vạn năm ?
Nghĩ tới ngàn vạn kết cục, lại duy không nghĩ đến bản thân bị khốn ở đây, đến nỗi đại nạn buông xuống mà chết .
Vài vạn năm, con số kinh khủng cỡ nào, người này, rất có thể cũng là một nhân vật cấp Tiên Vương, đại nạn buông xuống, bị khốn chết trong tòa cung điện dưới đất.
Nhân vật cấp Tiên Vương còn như thế, huống hồ bọn họ?
Từng đạo ánh mắt băng lãnh rơi đến trên thân Tần Vấn Thiên, sát ý quét qua, thậm chí chúng cường giả Tiêu Môn cũng nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, thần sắc lạnh lùng, lộ ra sát niệm .
Nếu không bởi Tần Vấn Thiên muốn tiến vào nơi đây, bọn hắn đâu sẽ mạo hiểm tiến đến, Tần Vấn Thiên dẫn đầu đi vào, bọn hắn mới liều mình bước theo .
Như vậy, đồ quyển mà Tần Vấn Thiên lấy được rất có thể không phải địa đồ gì cả, căn bản không có địa đồ .
Thần sắc Tiêu Lãnh Nguyệt rét lạnh, Tần Vấn Thiên, lừa gạt nàng .
- Sao các ngươi không nhìn cho hết chữ viết trên đó.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói, mọi người đương nhiên đã xem xong rồi, phía dưới còn có thêm một hàng chữ, viết:
- Cổ Đế Nghệ, huyền bí ở địa cung này, phải làm sao mới ngộ được.
Sát ý trên thân mọi người vẫn không giảm, nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, nhân vật cấp Tiên Vương còn bị vây chết ở đây, bọn hắn, lại bị Tần Vấn Thiên dẫn vào .
- Các ngươi muốn nhập Đế cung, mà ta dẫn các ngươi vào, đây đích xác là thông đạo, nếu đã xác định là địa cung do nhân vật Cổ Chi Đại Đế dựng nên, đáng cười các ngươi cũng là Tiên Vực thiên kiêu, đã tự nguyện đi vào, bây giờ lại giận lây sang ta, không cảm thấy châm chọc ư?
Tần Vấn Thiên cười lạnh một tiếng:
- Ta nhớ đâu có ép buộc bất cứ kẻ nào vào đây?
Dù Tần Vấn Thiên nói như thế, nhưng thần sắc mọi người vẫn cứ bất thiện, thần sắc Hạ Thiên Hàn càng lạnh, nói:
- Lãnh Nguyệt, ta đã sớm nói người này không thể tin, bây giờ dẫn chúng ta vào tuyệt địa, đáng chết .
- Nhưng hắn cũng không nói sai, đây đích xác là thông đạo tới Đế cung Cổ Chi Đại Đế, nếu phá giải được huyền bí địa cung, rất có thể sẽ được đến bí mật của Cổ Đế Nghệ, thậm chí là truyền thừa .
Tiêu Lãnh Nguyệt mở miệng nói:
- Cổ Đế Nghệ, các ngươi hẳn cũng đều đã nghe qua .
Trong mắt mọi người thoáng hiện phong mang, nếu trước kia nhìn thấy tên của Cổ Đế Nghệ, bọn hắn chắc chắn sẽ kinh hỉ như điên, có điều giờ phút này khủng hoảng đã che lấp đi kinh hỉ, nhân vật cấp Tiên Vương chết ở chỗ này, bọn hắn kinh hỉ sao nổi .
- Đương nhiên biết, Cổ Đế Nghệ là nhân vật đã từng nhất thống Tiên Vực, nghe đồn mảnh Tiên Vực này từng có mấy lần nhất thống, những nhân vật tuyệt thế làm được điều này mới có tư cách xưng là Thiên Cổ Chi Đế, Cổ Đế Nghệ chính là một người trong đó, là nhân vật chấn thước cổ kim, không ngờ Đế cung của hắn thực sự nằm trong Cổ Đế chi thành, nếu bị ngoại giới biết được, tất sẽ dẫn phát một trường sóng to gió lớn .
Có người nói .
- Cổ Đế chi thành vốn độc lập với Tiên Vực, là một nơi bí ẩn, nếu không được cho phép, nhân vật Đế vương cũng khó đặt chân, trước kia có nghe qua trong Cổ Đế chi thành xuất hiện di tích Đại Đế, bây giờ tận mắt chứng kiến tên Cổ Đế Nghệ xuất hiện ở đây, càng khiến ta cảm nhận được sự thần bí khó lường của Cổ Đế chi thành.
Trong lòng Tiêu Lãnh Nguyệt tuy cũng khủng hoảng, nhưng đầu óc vẫn giữ được tỉnh táo.
- Nếu có thể được đến kinh thế chi pháp mà Cổ Đế Nghệ truyền lưu thế gian...
Tiêu Lãnh Nguyệt thì thào một tiếng, khiến nội tâm không ít người từng nghe qua về truyền thuyết Cổ Đế Nghệ không khỏi run lên .
Trong truyền thuyết, kinh thế chi pháp của Nghệ đã sớm thất truyền nhiều năm, những nhân vật cấp Tiên Vương này sở dĩ biết xuất hiện ở đây, e là cũng liên quan tới nó, vì kinh thế chi pháp của Cổ Đế Nghệ mà đến, đáng tiếc, bọn hắn không những không giành được, còn vẫn lạc chốn này!
Bây giờ bọn hắn cũng tiến vào đây, rốt cục là phúc hay là họa ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận