Thái Cổ Thần Vương

Ngươi không phải là đối thủ của ta

Tử Tĩnh Hiên chăm chú nhìn Tần Vấn Thiên. Xem ra, Tần Vấn Thiên vẫn không từ bỏ tam giáp.
Chỉ là không biết hắn sẽ lấy phương thức gì để đi tranh giành tam giáp giống như hoàn toàn không có khả năng kia?
Đông Thánh Đình không muốn cho hắn vào thì làm thế nào hắn vào được?
Ánh mắt nàng ta chầm chậm đảo qua, lại nhìn lên cuộc đại chiến trên không trung, Quân Mộng Trần và Cô Tô Thiên Kỳ vẫn đang chiến đấu. Hai người đều cường đại đến mức không thể tưởng tượng nổi, quá đáng sợ. Cô Tô Thiên Kỳ vung trường thương thái dương lên, mỗi một thương đều phát ra ánh sáng mặt trời, lúc bắn ra mang theo ánh sáng mặt trời bùng nổ bắn ra nung chảy mọi thứ.
Nhưng Quân Mộng Trần chỉ một quyền đã có thể phá bỏ, quyền pháp của hắn kinh thiên động địa, chính là quyền của Vương giả, mỗi một quyền đều ẩn chứa uy lực vô tận.
Hơn nữa, tốc độ công kích của hai người cực kỳ nhanh, trong chớp mắt đã va chạm vô số lần.
Ầm, ầm, ầm.
Trong lò luyện mặt trời phát ra âm thanh ầm ầm, lửa lớn đáng sợ giống như dung nham nóng chảy với thế mạnh mẽ lao ra ngoài, luyện thành từng thanh trường thương kinh hãi thế tục. Chín bóng người vươn bàn tay ra, một trường thương khổng lồ rơi vào tay bọn họ. Trong tay bản thân Cô Tô Thiên Kỳ cũng nắm một thanh trường thương, mắt nhìn về phía trước, bàn chân hắn bước ra, một uy lực tịch diệt ép xuống Quân Mộng Trần.
- Chết.
Một tiếng quát lớn vang lên, trường thương của Cô Tô Thiên Kỳ đâm ra, từng bóng dáng khổng lồ kia đâm ra một thương kinh hãi thế tục, phong tỏa đất trời, muốn giữ chặt Quân Mộng Trần ở trên không trung.
Quân Mộng Trần điên cuồng hét lên, trước người ngưng tụ lại một tấm lá chắn bão lốc đáng sợ, nhưng dưới uy lực của thương pháp không ngừng nổ tung, bức vẽ thế giới trời xanh điên cuồng xoay chuyển. Một áp lực kinh khủng không ngừng rót vào bên trong cơ thể của Quân Mộng Trần, khiến cho khí thế vương đạo của hắn càng thêm cường thịnh. Thân hình khoác khôi giáp vương giả hắn giống như mang theo vương miện, trên tay xuất hiện bao tay vương giả, dưới chân xuất hiện chiến xa vương long.
Chỉ thấy Quân Mộng Trần giơ hai tay lên, trong trong bức tranh thế giới trời xanh vô số dòng khí loạn lưu chuyển về phía hắn. Trong đất trời toàn bộ là khí tức tịnh diệt, đó chính là khí tức đến từ loạn thế, giống như cực kỳ xa xưa, hư không bạo động. Khoảng không gian kia giống như là hư không của loạn thế, duy nhất chỉ có chiến tranh vô tận, đó là thế giới hoang dã mà Quân Mộng Trần là vương của thế giới đó.
Từng thanh trường thương kinh hãi thế tục xuyên qua dòng lũ loạn thế, mặc cho dòng khí hủy diệt ập tới, vẫn dũng mãnh tiến về phía trước, nhất định phải giết chết Quân Mộng Tưởng ở nơi đó, cho dù là vương giả tối cao cũng phải chết. Trên người Cô Tô Thiên Kỳ ngưng tụ chín bóng dáng, giống như cửu đại Tiên Vương, trường thương của mỗi Tiên Vương đâm ra đều là một thương sát phải chết, có thể phá hủy đất trời, khuấy động càn khôn.
Khí thế vương giả trên người Quân Mộng Trần càng lúc càng đậm, đám người phía dưới ngẩng đầu nhìn thấy một cảnh này cho dù là nhân vật Tiên Vương cũng cảm thấy hoảng sợ, đây vẫn là cảnh giới Thiên Tượng. Nếu như sau này Quân Mộng Tưởng thành nhân vật tiên đài hoặc là cường giả giả Tiên Vương, vậy sẽ là loại cảnh tượng như thế nào, quả thật khó mà tưởng tượng nổi.
Có một số người bẩm sinh đã vô cùng mạnh mẽ ví dụ như Quân Mộng Tưởng, Cô Tô Thiên Kỳ.
Có một số người sau này mới mạnh mẽ, rõ ràng nhất chính là Hoa Thái Hư.
- Loạn Thế Vương Quyền.
Quân Mộng Tưởng quát lên một tiếng, hai tay xé trời cao, một khoảnh khắc này toàn bộ dòng khí hư không cuộn lên, hóa thành quyền quang loạn thế vô tận, quần vương đạo màu tử kim ngưng tụ thành quyền tử kim thực thể, xuyên qua hư không, phá hủy khắp nơi, ánh sáng tử kim rực rỡ chói mắt người.
Loạn Thế Vương Quyền vô tận này xuyên qua hư không cùng với từng thanh trường thương va chạm vào nhau, bạo phát ra âm thanh cuồng bạo kinh thiên động địa. Tiếp theo là nhìn thấy Loạn Thế Vương Quyền xuyên thấu qua, khiến trường thương bị nghiền nát, trực tiếp hóa thành ánh sáng tử kim vô tận, đánh về phía Cô Tô Thiên Kỳ.
Vẻ mặt Cô Tô Thiên Kỳ cứng đờ, nhìn thấy Loạn Thế Vương Quyền kia nuốt hết mọi thứ đánh tới, hắn tập trung toàn bộ lực lượng, một lần nữa đánh ra thương pháp của hắn, lại chỉ thấy từng tiếng ầm ầm vang lên không ngớt. Đám người chỉ thấy thân thể Cô Tô Thiên Kỳ bị đánh bay ra ngoài, tinh tượng trên bầu trời dần dần trở nên ảm đạm, lập tức tiêu tan trên bầu trời.
- Phụt.
Cô Tô Thiên Kỳ đứng trên không, chỉ thấy hắn phun ra một ngụm máu tươi, cơ thể bị thương, nhưng tim hắn lại càng đau hơn.
Cô Tô Thiên Kỳ tham gia Tiên yến trăm năm mới tổ chức một lần của Đông Thánh Tiên môn, mục đích là muốn giành vị trí thứ nhất, trở thành sự tồn tại chói mắt nhất, hắn không cho phép mình thua trận, nhưng hiện giờ hắn lại thua trận.
Đệ nhất Đông Châu Cô Tô Thiên Kỳ hắn thua trận rồi.
- Cô Tô Thiên Kỳ thua trận.
Vô số bóng dáng trên Tiên yến nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng đều vô cùng chấn động.
Mộng Quân Trần hắn không chỉ biểu hiện ra thiên phú đặc biệt, chiến lực của hắn cũng là vô song, chỉ nhìn thấy lúc này Quân Mộng Trần mặc dù giống như vương giả cũng đang thở dốc, nhưng hắn đã đánh bại Co Tô Thiên Kỳ cường đại.
Trận chiến này đủ để hắn vang danh Đông châu đại địa.
Trên cao, Cổ Chiến Thiên yên tĩnh lại, vô cùng yên tĩnh, cho dù là Tiên yến, cũng không có ai nói chuyện, giống như vẫn còn đang chìm đắm trong kết cục của trận chiến này.
- Ta thua rồi.
Hắn vừa dứt lời, Quân Mộng Trận đã thu lại toàn bộ khí thế trên người, tinh tượng biến mất, khôi giáp vương giả biến mất, giống như lại hóa thành một người thanh niên thanh tú hoàn tonaf vô hại. Ánh mắt của hắn nhìn về Tần Vấn Thiên và Tử Tĩnh Hiên, lộ ra một nụ cười vui vẻ.
Hắn thắng rồi. Trận thắng lợi này khiến cho vị trí tam giáp của hắn tên xứng với người thực, không phải chỉ dựa vào việc biểu hiện ra loại thiên phú đặc biệt nào đó, mà là thiên phú cộng thêm thực lực.
Hắn thắng rồi, thắng trận lợi này khiến cho Cô Tô Thiên Kỳ thua trận mà Quân Mộng Trần hắn không thua trận.
Ánh mắt Quân Mộng Trần lại nhìn về chỗ Đông Thánh Đình trên Tiên yến kia, nói:
- Bản thân ta không có một lần thua trận, nhưng Cô Tô Thiên Kỳ đã có, như vậy nên xếp hạng thế nào?
- Các vị thấy thế nào?
Ánh mắt Đông Thánh Đình nhìn về các Tiên Vương ở bên cạnh.
- Mặc dù hai trận trước xếp hạng của Quân Mộng Tưởng có phần tụt lại phía sau, nhưng ở trận chiến này hắn biểu hiện ra tiềm chất kinh người, cùng với việc không có thua trận lần nào, bệ hạ tất nhiên sẽ yêu thích, có thể giành được vị trí đứng đầu.
Có Tiên Vương cười nói, hắn đương nhiên hiểu rõ tâm tư của Đông Thánh Đình, cũng hiểu rõ tâm tư của Đông Thánh Tiên Đế. Đông Thánh Tiên Đế chắc sẽ nhận người đệ tử này, hơn nữa còn sẽ là thân truyền.
Quân Mộng Trần và Cô Tô Thiên Kỳ đều sẽ là đệ tử được bệ hạ yêu thích.
- Được, nếu đã như vậy, vị trí tam giáp, Mộng Quân Trần xếp thứ nhất, Cô Tô Thiên Kỳ thua một trận, xếp thứ hai.
Đông Thánh Đình chậm rãi nói, khiến cho mọi người đều kinh ngạc. Buổi Tiên yến này quả thật là biến đổi bất ngờ, cuối cùng Quân Mộng Tưởng lại đoạt được vị trí thứ nhất sao?
Chuyện này quả thật là không tưởng tượng nổi rồi, Cô Tô Thiên Kỳ chỉ xếp thứ hai.
- Tiểu tử này vốn có thiên phú kinh người hiện giờ lại được bệ hạ tự thân bồi dưỡng, tương lai nhất định sẽ là một bước lên trời.
Vân Châu, Nhàn Châu Tiên Vương vô cùng vui vẻ, tươi cười cởi mở. Thiên kiêu của Vân Chân bọn hắn lại đoạt được vị trí thứ nhất, đây là chuyện vinh dự tới mức nào, là chuyện từ xưa đến giờ chưa bao giờ có.
Nhưng những người khác của Vân Châu lại không vui vẻ như vậy, nụ cười có chút gượng gạo.
- Vân Châu, mười người đứng đầu có ba người, bao gồm cả vị trí thứ nhất, ha ha.
Nhàn Vân Tiên Vương càng nghĩ càng vui vẻ, trước đây các Tiên Vương của những châu khác còn khoe khoang ở trước mặtt hắn, hiện giờ thật sự là một cái tát vô hình vào mặt.
- Lần này Vân Châu không tệ.
Đông Thánh Đình cũng khen một tiếng, khiến cho Nhàn Vân Tiên Vương cảm thấy có mặt mũi, lần này xem như nở mày nở mặt rồi.
- Quân Mộng Trần, ta quả thật rất xem trọng ngươi, sau này đừng nên để cho tiên môn thất vọng.
Đông Thánh Đình lại mỉm cười nhìn Quân Mộng Trần nói. Hắn cho Quân Mộng Trần vị trí thứ nhất, cũng là để lôi kéo lấy lòng, để cho
Quân Mộng Trần quên đi một số khúc mắc trước kia.
- Chỉ là điện hạ, ta đã có thể xếp hạng thứ nhất, vậy thì nếu huynh đệ của ta đánh bại Cô Tô Thiên Kỳ, vậy tại sao không thể được xếp hạng thứ ba?
Quân Mộng Trần nghi ngờ hỏi.
- Ta đã nói qua rồi, lần đấu giá này dựa vào biểu hiện tổng hợp ba vòng, cũng nhìn chiến lực thiên phú đặc biệt của cá nhân. Thiên phú của ngươi rất kinh diễm, biểu hiện trong vòng ba của ngươi đã chinh phục tất cả mọi người. Thứ nhất có thể nói là danh đúng như thực, nhưng nếu như Tần Vấn Thiên hắn chỉ có đánh bại Cô Tô Thiên Kỳ, căn cứ vào biểu hiện của ba vòng đấu để cho hắn xếp hạng ba, Cô Tô Thiên Kỳ phải ra khỏi vòng, điều này quả thật không công bằng.
Đông Thánh Đình giải thích.
- Ta sẽ không thất bại nữa.
Vẻ mặt Cô Tô Thiên Kỳ lạnh lùng mở miệng nói. Đã thất bại một trận, Đông Thánh Đình và Quân Mộng Trần lại ở trước mắt mọi người thảo luận cục diện thất bại của hắn.
- Ngươi vẫn nên tạm thời nghỉ ngơi hồi phục chiến lực đi.
Lúc này, Tần Vấn Thiên mới mở miệng nói chuyện, khiến cho ánh mắt lạnh băng của Cô Tô Thiên Kỳ đã bắn về phía hắn.
- Ta thắng ngươi Đông Thánh Tiên môn cũng không để cho tiến ta vào tam giáp, nói gì tới ở dưới tình huống ngươi vẫn chưa hồi phục được trạng thái hoàn toàn cường thịnh để chiến đấu, nếu hiện tại đấu với ngươi, cho dù thắng chỉ sợ là Đông Thánh Đình điện hạ lại có lời để nói.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói, khiến cho Đông Thánh Đình khẽ nhăn mày, câu nói này của Tần Vấn Thiên hiển nhiên là đang nói Đông Thánh Tiên môn nhắm vào hắn.
- Nghỉ ngơi đi, trước kia ngươi chắc nghĩ rằng không thua trận, đã thua một trận, vẫn nên cẩn thận một chút tốt hơn.
Tần Vấn Thiên nhìn thấy Cô Tô Thiên Kỳ lộ ra ánh mắt sắc bén, tiếp tục nói.
- Nếu ngươi đã nói như vậy, ta chờ...
Cô Tô Thiên Kỳ đáp lại, sau đó chỉ nhìn thấy hắn ngồi xếp bằng, nhắm mắt dưỡng thần.
Ánh mắt của đám người nhìn Tần Vấn Thiên, trong lời nói của tiểu tử này lại ngập tràn sự tự tin mãnh liệt.
Mười đại thiên kiêu đều vẫn còn ở trên chiến đài cổ, nhìn thấy những bóng dáng này, các Tiên Vương cũng có chút cảm thán, có một số người không hề mạnh mẽ, cũng là tuyệt đại phong hoa, nhưng chỉ có thể mang theo sự không cam lòng, xếp hạng cuối cùng. Không biết tâm tính bị đả kích có thể từ trong đó gượng dậy nổi hay không?
- Đại khái chỉ còn lại trận chiến cuối cùng, nhưng Đông Thánh Đình dường như đã xếp hạng xong, trận chiến này thực ra không ảnh hưởng tới xếp hạng nữa, chẳng qua chỉ là Tần Vấn Thiên muốn chứng minh chiến lực của chính mình.
Trong lòng mọi người nghĩ, ngay cả Tiên yến cũng trở nên yên lặng hơn rất nhiều, tất cả đều đang yên lặng chờ đợi một trận chiến cuối cùng này.
Sau trận chiến này, thịnh yến trăm năm một lần cũng sắp hạ màn kết thúc.
Hồi lâu, Cô Tô Thiên Kỳ mở mắt ra, trong tròng mắt hắn bắn ra một ánh sáng chói mắt từ, đáng sợ vô cùng. Ánh mắt hắn chăm chú nhìn Tần Vấn Thiên, mở miệng nói:
- Ngươi xong chưa?
Tần Vấn Thiên nhìn Cô Tô Thiên Kỳ, lập tức đứng dậy, nhìn Đông Thánh Đình nói:
- Trước kia thế nào, ta không nói nữa, nếu như điện hạ nói trước kia ta biểu lộ ra thiên phú đặc biệt ra vẫn chưa đủ, vậy chỉ hy vọng trận chiến cuối cùng này, điện hạ có thể nhìn rõ ràng một chút, đừng làm bẩn hai chữ “công bằng”của Đông Thánh Tiên môn nữa. Các vị tiền bối có mặt ở đây, ánh mắt vô cùng sáng tỏ, đạo lý tự ở trong lòng.
Vừa nói, bóng dáng của hắn từ từ đi qua, đi đến chính giữa chiến đài cổ, ánh mắt hắn nhìn các thiên kiêu xung quanh
- Đối thủ của ngươi là ta.
Cô Tô Thiên Kỳ đi đến trước mặt hắn, lạnh lùng mở miệng
- Ngươi không phải là đối thủ của ta.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng kiêu ngạo nói, ánh mắt hắn nhìn lướt qua đám ngươi, mở miệng nói:
- Thiên Kỳ, Vũ Vương, Lệ, Thái Tháp, Diệp Thiên Trần, hy vọng các vị cho ta một cơ hội, cùng nhau lên đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận