Thái Cổ Thần Vương

Thủ bút của thần

- Lục đạo thế giới.
Dưới khoảng không, mọi người chăm chú nhìn chiến trường trong hư không, trong lòng run rẩy, Tần Viễn Phong hình như đột phá đến cảnh giới Thiên Thần, đột phá không giống trước kia, nhưng trên thực tế, mỗi một sự đột phá giác ngộ đều là sự lột xác về cảm ngộ với thiên đạo, hắn lột xác mạnh mẽ, tuyệt đối còn khó hơn so với những cảnh giới dưới cấp bậc Thiên Thần, cũng cường đại hơn rất nhiều.
Lúc này, sáu đường thương long hóa đạo thế giới, sức mạnh lục đạo giống như sức mạnh lục đại đạo thiên đạo, trở thành lục đạo thế giới, chôn vùi Xa Hầu, trước đây, Tần Viễn Phong lấy sáu đạo pháp dung hợp để hóa thành sức mạnh lục đạo, nhưng hiện tại mới là sự hoàn thiện chân chính, hoàn mỹ là một chỉnh thể.
Lục đạo trong thế giới, trên thân hình Xa Hầu không ngừng bay linh hồn ra, những linh hồn này đều đang điên cuồng giãy dụa, sau đó, hoặc tiến vào luân hồi, hoặc bị cắn nuốt, hoặc sẽ bị chém chết, nói chung, đều bị sức mạnh lục đạo huỷ diệt.
- Những thứ này đã từng là cường giả Xa tộc sao, quá nhiều, hàng trăm vạn, dường như là cả Xa tộc, sinh linh vô vàn.
Yêu Chủ Yêu Thần Sơn ngưng mắt nhìn lên trên không trung, quá nhiều linh hồn, lục đạo thế giới giống như là địa ngục, đang siêu độ cho những linh hồn này, không ngờ tất cả bọn họ lại từ trên người Xa Hầu thoát ra.
Xa Hầu lúc này giống như vô cùng đau đớn, hắn đang điên cuồng giãy dụa, nhưng sức mạnh trong cơ thể cũng đang không ngừng giảm bớt, khi linh hồn không ngừng biến mất, thì đạo trên người hắn cũng bị tróc đi từng chút một, sau đó là Thần binh, Thần trận, Thần diễm, đều rời khỏi người hắn, dần dần, Xa Hầu không còn là một con người nữa, càng giống như là một khoảng hư vô hỗn độn, không có thực thể, xuất hiện một khoảng không ánh sáng màu vàng hỗn độn lập lòe, cùng với đó, Xa Hầu rống to một tiếng, chùm tia sáng đáng sợ thậm chí chiếu vào mắt cũng khiến người khác phải nhíu lại.
Tia ánh sáng mạnh phóng ra, sau một khắc, hư vô hỗn độn biến mất, nơi đó xuất hiện một bóng người, bóng người này vẫn là Xa Hầu, chỉ có điều lúc này lại trở nên đặc biệt suy yếu, khí tức trên người hắn lưu động, hắn nhìn tất cả mọi thứ trước mắt, đột nhiên bật cười, cười mang đầy vẻ châm chọc.
Hắn là Xa Hầu chân chính, hóa ra Xa Hầu, tộc trưởng Xa tộc không còn là Xa Hầu đoạt thiên địa tạo hóa nữa.
- Cuối cùng vẫn bị thất bại sao, ta dung hợp với sức mạnh của tạo hóa trời đất, tập trung sức mạnh Xa tộc, kết quả là Xa tộc bị hủy diệt, bản thân ta cũng táng diệt ở đây.
Xa Hầu giống như là đang tự nói với mình, thân thể hắn dần dần trở nên hư ảo, tan biến từng chút một, cuối cùng, biến mất ở trong lục đạo thế giới.
Thần binh Xa Hầu cường đại bị đánh bại trong cuộc chiến Thần Vương ở Thiên Quật, đã bỏ mình tại đây.
Lục đạo thế giới biến mất, ánh mắt Tần Viễn Phong nhìn xuống khoảng không phía dưới, xuyên qua bầu trời vô tận, trực tiếp nhìn Quân Mộng Trần, chỉ thấy đôi mắt của Quân Mộng Trần lúc này đang đóng chặt, giống như vẫn còn đang trong trạng thái kỳ diệu, Tần Viễn Phong hiểu rõ, Quân Mộng Trần đã giác ngộ, trước chỉ biết vị sư đệ này của Vấn Thiên không tầm thường, hiện tại, xem ra là giác ngộ rồi, thông qua lần thức tỉnh này, hắn mới có thể trở nên mạnh hơn, hơn nữa, hắn dựa vào cảm ngộ của bản thân để nhắc nhở mình, khiến cho mình cũng lột xác, như vậy mới tiêu diệt được Xa Hầu.
Bằng không, nếu tiếp tục chiến đấu nữa, vẫn sẽ ngang tay nhau, mãi không phân thắng bại.
Đương nhiên, hắn lột xác đột phá, tuy có công lao của Quân Mộng Trần, nhưng không phải là hoàn toàn, đến loại cảnh giới mức này, không có người nào thật sự chỉ vì một câu nói, mà có thể khiến người ta lột xác, kì thực là bởi vì cảnh giới của bản thân hắn cũng sắp đột phá rồi, đã chỉ thiếu chút nữa, nhất là trong trận đại chiến với Xa Hầu, trực diện với đạo Hỗn Độn cũng có chút lợi đối với việc tu hành, cuối cùng, chỉ bằng một câu của Quân Mộng Trần, hắn được đánh thức, do đó mới đột phá và trở nên mạnh hơn.
Ngẩng đầu, thân hình Tần Viễn Phong lóe lên, giống như tia chớp, sao băng bay về phía chiến trường kia, trận chiến đấu của hắn bên này kết thúc, nhưng mà trên bầu trời còn có ba trận tỷ thí nữa, chỉ khi tất cả đều chiến thắng, trận chiến Thái Cổ cuối cùng mới kết thúc! Mới tính là chân chính giành thắng lợi, hiện tại, vẫn còn quá sớm để kết luận.
Người phía dưới nhìn thấy Tần Viễn Phong bay về phía chiến trường của Tần Vấn Thiên, trong lòng không khỏi lau mồ hôi, Vấn Thiên còn đang ở trong đầu tà ác, hi vọng hắn không có chuyện gì.
Rất nhanh, Tần Viễn Phong đã đến Cửu thiên, hắn đứng ở trước cái đầu lâu, trông hắn có vẻ cực kỳ nhỏ bé, giống như là đối mặt với một cái đầu lâu tà ác vũ mệnh tinh thần vậy, tinh thần mà thứ tà ác này chứa đựng là đạo pháp tà ác, thân thể Tần Viễn Phong trong nháy mắt biến thành khổng lồ, không ngừng to lớn, hắn hóa thân thành một vị chiến thần thông thiên, có thể so với vũ mệnh tinh thần, chỉ thấy cánh tay hắn giơ lên, uy lực lục đạo phóng ra, hắn đang muốn công kích thì đúng lúc này, đôi mắt yêu dị của cái đầu lâu hiện lên ánh sáng màu đỏ, chứa đựng đạo pháp, giống như đạo Nguyệt Thần, sau một khắc, Tần Viễn Phong rơi vào trong đại huyễn cảnh.
Thế giới hắc ám như máu, vô vàn Thần binh, tà ma, đều xông về phía hắn, muốn vây chặt hắn ở chỗ này.
- Giết.
Sức mạnh lục đạo được phóng ra, đánh nát các tà ma.
Lúc này, Tần Vấn Thiên đang ở bên trong cũng phải đối mặt với tình cảnh tương tự, thậm chí càng đáng sợ hơn, Tần Vấn Thiên đã tiến sâu vào bên trong đầu lâu của Nguyệt Trường Không, ở trong thế giới của hắn, trong bản thân thiên địa lại ẩn chứa sức mạnh đạo pháp tà ma, nếu như Thiên Thần tầm thường ở trong đó, thân thể sẽ trực tiếp bị ăn mòn từng chút một, bị tà ma cắn nuốt.
Nhưng Tần Vấn Thiên hóa thân thành một vị Ma Chủ, tiêu diệt các tà ma trong thiên địa, diệt hết tất cả, nhưng tà ma trong này hình như không giết chết được, chém không dứt, đạo pháp ăn mòn lại xuất hiện ở khắp nơi, rõ ràng muốn hắn bị hao tổn chết mà ở chỗ này.
Ánh mắt của Tần Vấn Thiên trở nên đáng sợ, hắn biết mình rơi vào thế giới trung tâm đạo pháp của Nguyệt Trường Không, ở chỗ này, không cảm ứng được tinh thần của trời, không có cách nào mượn được sức mạnh, ở chỗ này, hắn cũng biết mình có khả năng đang ở trong huyễn cảnh nào đó, cũng có thể là ở bên trong tâm ma, những tà ma bị hắn giết, thậm chí cũng có thể là chúng không hề tồn tại, cho nên không giết chết được.
Nhưng hắn không có cách nào phân rõ được sự thật với huyễn cảnh, thậm chí có thể nói, sự thật và những biến hóa kỳ ảo trong thế giới đạo pháp của Nguyệt Trường Không thật ra cũng không có gì khác nhau.
Chiến đấu như vậy, hình như không phần thắng.
Tần Vấn Thiên biến thành thân thể Ma, hắn càng lúc càng khổng lồ, không ngừng chém giết tà ma, sức mạnh của tất cả đạo pháp không ngừng phóng ra, chém giết khiến trời đất mù mịt, nhưng thời gian giống như đã qua rất lâu vậy, hắn vẫn không có giết hết, không giết chết được, chém không dứt, cuối cùng, sức mạnh Ma đạo hình như đã tiêu hao vô ích, hắn dần dần cảm nhận được mệt mỏi, hắn bị tà ma đánh trúng, thân hình khổng lồ bị thương càng lúc càng nhiều, đã dần dần khó có thể kiên trì nổi.
Nhưng chân thân của Nguyệt Trường Không vẫn không có xuất hiện, muốn từ từ hao tổn chết hắn, lại qua một hồi lâu sau, cánh tay bị chém đứt, Tần Vấn Thiên gầm thét giận dữ, trở nên cuồng bạo, cánh tay bị cụt mơ hồ có xu thế tái sinh, nhưng vẫn chưa hoàn toàn mọc ra, một cánh tay khác cũng bị chém, hắn phát ra tiếng gầm gừ, có vẻ đặc biệt thê thảm, thân thể hắn không ngừng bị phá hỏng, từng bước bị xâm chiếm, từng chút một biến mất.
Đúng lúc này, trong bóng tối tỏa ra một ánh sáng chói lóa không gì sánh kịp, đánh xuống đầu lâu của Ma thể, giờ phút này, bóng tối giống như trở nên yên lặng lại.
Thân Ma khổng lồ bị bổ ra, có tiếng linh hồn gầm gừ truyền ra, giống như là linh hồn của Tần Vấn Thiên.
- Cuối cùng, đã kết thúc sao.
Lúc này, một âm thanh tà ác đến cực điểm truyền đến, từ trong bóng tối bay tới một cái đầu, đó là đầu của Nguyệt Trường Không, hắn là tà ác như vậy, nhìn chằm chằm vào linh hồn của Tần Vấn Thiên.
- Tần Vấn Thiên, tất cả những gì của ngươi, ta kế thừa giúp.
Nguyệt Trường Không tà ác cười nói, đầu hắn hút lấy linh hồn của Tần Vấn Thiên, linh hồn Tần Vấn Thiên giãy dụa, lúc này lại thấy có một luồng sức mạnh đạo pháp được phóng ra, có thể trực tiếp lấy ra tất cả những gì trong linh hồn, hắn không có chỗ để trốn thoát, rất nhiều cảm ngộ đều mạnh mẽ tràn vào trong đầu Nguyệt Trường Không.
- Thật sự thoải mái a, tất cả cảm ngộ của ngươi, tất cả ký ức đều để cho ta sử dụng, chỉ cần ngươi chết, thậm chí nữ nhân của ngươi, ta cũng có thể không giết, sẽ giúp ngươi chiếu cố bọn họ.
Nguyệt Trường Không khà khà cười, cực kỳ dọa người, hắn càng lúc càng hưởng thụ, thậm chí lộ ra vẻ say mê.
Linh hồn của Tần Vấn Thiên đang gầm thét, đang thống khổ giãy dụa, hắn càng như vậy thì Nguyệt Trường Không lại càng say sưa, càng hưởng thụ, hắn nhắm mắt lại, âm thanh say sưa tuyệt vời từ trong miệng phát ra.
Đúng lúc này, trên thân thể ma đạo bị phá hủy đột nhiên phát ra một tiếng động khẽ tiếng, sau một khắc, trong bóng tối tỏa ra ánh sáng tuyệt thế, đâm rách tất cả hắc ám, Phật quang màu vàng cùng với quang minh loá mắt dung nhập lại với nhau, một bóng người xuyên qua hư không hạ xuống, bóng dáng kia chói mắt như vậy, vô cùng thần thánh, tay hắn cầm lợi kiếm thánh khiết quang minh của Phật môn, thanh kiếm xuyên qua không gian xông tới.
Một kiếm này quá nhanh, nhanh đến vượt qua cả thời gian, Nguyệt Trường Không đang say sưa trong đó đột ngột mở mắt ra, sau đó liền nhìn thấy được bóng người thần thánh chói mắt này, trong đầu của hắn chỉ xuất hiện một ý niệm, đây là điều không có khả năng.
Bóng người thần thánh chói lòa không ngờ lại là Tần Vấn Thiên.
Như vậy người trước đó hắn tiêu diệt là ai? Hắn đã cắn nuốt ai vậy?
Đây tuyệt đối không phải huyễn cảnh giả tạo, hắn thật sự cắn nuốt rồi, cắn nuốt cảm ngộ, cắn nuốt ký ức, đấy chân chính là linh hồn của Tần Vấn Thiên, chỉ có như vậy hắn mới có thể say mê như vậy, hưởng thụ như vậy, vứt bỏ tất cả, không có bất kỳ cảnh giác nào, cuối cùng đã thắng lợi, sao còn có thể cảnh giác chứ?
Đó là thời gian mà hắn buông lỏng, nhưng vào lúc này, xuất hiện một kiếm như vậy, giống như từ bên ngoài bay đến!
Bạn cần đăng nhập để bình luận