Thái Cổ Thần Vương

Thanh Nhi cùng Khuynh Thành

Sắc mặt Hoa Tâm Di càng không hài lòng, từng câu từng chữ người thanh niên kia nói đều sỉ nhục nàng cùng Đông Lâm Vũ.
Nàng nhìn về phía Đông Lâm Vũ đã thấy đối phương ngẩng đầu nói với người thanh niên trong hư không:
- Chuyện của ta ngươi nhúng tay quan tâm làm gì?
- Ta không rảnh rỗi như vậy. Nhưng ngươi là đệ tử của Bách Luyện Thánh Giáo lại làm chuyện đánh mất mặt mũi như thế, có thể ngươi không quan tâm nhưng Bách Luyện Thánh Giáo lại không thể không quản.
Lý Dục Phong thản nhiên nói. Hắn là thánh tử của Bách Luyện Thánh Giáo đương nhiên là có tư cách đại biểu Bách Luyện Thánh Giáo nói chuyện. Sắc mặt Đông Lâm Vũ lúc này càng thêm thâm trầm.
Nghe được điều này Hoa Tâm Di có chút kinh ngạc, hóa ra người này cũng là đệ tử của Bách Luyện Thánh Giáo.
- Lâm Vũ, hắn là ai?
Hoa Tâm Di thấp giọng hỏi.
- Lý Dục Phong.
Đông Lâm Vũ lạnh lùng nói. Nhất thời sắc mặt Hoa Tâm Di biến đổi. Nàng là người yêu của Đông Lâm Vũ, đương nhiên biết tên của thánh tử Bách Luyện Thánh Giáo gọi là gì.
Phía xa, có mấy bóng người thấp thoáng xuất hiện. Người đến là cường giả Đấu Chiến Thánh tộc. Họ đương nhiên biết thê tử của Thánh Chủ tên là Mạc Khuynh Thành, cho nên khi nhìn thấy được dòng chữ tưởng niệm trên vòm trời thì họ lập tức biết rằng thê tử của Thánh Chủ đã đi tới Thiên Đạo Thánh Viện.
- Ra mắt Tần phu nhân.
Những người này đi tới phía trước Mạc Khuynh Thành sau đó gật đầu hỏi thăm. Miệng Mạc Khuynh Thành nở nụ cười xinh đẹp, xem ra không lâu nữa nàng có thể nhìn thấy Vấn Thiên rồi.
Một đạo thân ảnh trắng muốt chạy tới, trực tiếp chui vào lòng Khuynh Thành, tỏ vẻ thân mật đặc biệt. Phía sau là Nam Hoàng Vân Hi và mấy vị cường giả lần lượt xuất hiện, tiểu hỏa gia này hóa ra vẫn ở cùng với mỹ nữ Nam Hoàng thị.
- Tiểu gia hỏa.
Mạc Khuynh Thành xoa đầu tiểu hỗn đản, nụ cười trên mặt càng đậm thêm vài phần.
Phía bên kia, sắc mặt của Hoa Tâm Di lúc này đã dần thay đổi. Nàng ta có thể cảm nhận được những người vừa đến đều không phải những người bình thường. Bọn họ lại gọi Mạc Khuynh Thành là Tần phu nhân, ngay cả vị mỹ nữ có khí độ không tầm thường kia cũng đến vì nàng.
Nhìn một đoàn người như vậy, trượng phu trong miệng Mạc Khuynh Thành cũng không phải loại thiên kiêu tầm thường.
Tất cả các đệ tử của Thiên phù giới ở Thông Thiên giới đã tới nơi này. Ngoài bọn họ thì còn có một số người đứng từ phía xa nhìn xem. Nhưng trong lòng tất cả đều xuất hiện sự kinh ngạc. Nữ tử hình như có quan hệ không tầm thường với Tần Vấn Thiên. Vậy lúc trước Tần Vấn Thiên dùng tiếng chuông tưởng niệm Thanh Nhi công chúa là chuyện gì?
Khi bọn họ còn đang chìm trong suy nghĩ, thì ở phía xa một đạo thân ảnh mỹ nhân lạnh như băng tuyết đã chậm rãi đi đến nhìn Mạc Khuynh Thành đang đứng trong đám người kia. Người đến chính là Thanh Nhi, người mà Tần Vấn Thiên đã dùng tiếng chuông để biểu đạt sự tưởng niệm.
Hai vị mỹ nhân đứng một chỗ nhìn nhau, bầu không khí xung quanh thoáng lộ ra chút xấu hổ. Nhưng đối với những người đứng xem thì đây chính là một phong cảnh tuyệt mỹ. Hai người có phong cách hoàn toàn khác nhau khi đứng cùng một chỗ lại tạo ra sự kinh diễm không nói lên lời. Hơn nữa, bên cạnh còn có Nam Hoàng Vân Hi, Bắc Minh u hoàng Nam Hoàng Lộng Nguyệt, mỹ nhân mỗi người một vẻ, về phần Hoa Di Tâm lúc này đã không còn ai chú ý.
Thanh Nhi nhìn Mạc Khuynh Thành, con ngươi lạnh lùng khẽ giật giật, giống như đang suy nghĩ chuyện gì. Mạc Khuynh Thành lại sửng sốt một chút, nàng cũng sớm biết đến sự tồn tại của đối phương nhưng chân chính đối diện như vậy cũng là lần đầu tiên.
Sau một lát do dự, Mạc Khuynh Thành lập tức nhấc chân đi tới bên cạnh Thanh Nhi, thản nhiên nở một nụ cười khuynh nước khuynh thành.
- Thanh Nhi tỷ tỷ.
Mạc Khuynh Thành cười hô một tiếng, mang theo sự thanh thúy ôn nhu khiến cho người xung quanh nghe được đều …Dưới đôi mắt lạnh lùng xinh đẹp của Thanh Nhi lại nổi lên một gợn sóng. Nàng thấy được Mạc Khuynh Thành lộ ra nụ cười xinh đẹp như vậy liền lấy dũng khí vươn đôi tay xinh đẹp tinh tế ra.
Nụ cười của Mạc Khuynh Thành càng thêm sáng lạn, nàng cũng đưa tay ra. Hai bàn tay mềm mại tinh tế giờ phút này lại nắm chặt lấy nhau, giống như là tỷ muội nhiều năm. Người xấu hổ nhất vẫn là Tần Vấn Thiên, hắn không ngờ khi mình không ở cùng, hai vị hồng nhan tri kỳ đã dùng sự rộng lượng cùng nhiệt tình của các nàng để hóa giải khúc mắc vô hình.
Hắn cùng với nàng quen biết tại nước Sở, có thể nói là thanh mai trúc mã. Tình cảm của họ cứng hơn sắt đá, cầm kiếm mười vạn dặm chém ngang Đan Vương điện làm cho người đời đều cảm động. Hắn lặng lẽ ở sau lưng bảo vệ nàng cũng giống như lúc hắn cần nàng thì nàng đều xuất hiện bên cạnh. Đã không biết bao nhiêu lần nàng đứng chắn giông bão thay hắn, một mình nàng cõng thân thể Đại Bàng rời đi. Đến một ngày kia, nàng trở thành con gái Trường Thanh đại đế, hắn lại vượt qua tiên hải đến Tiên Vực tìm nàng. Tình cảm của hai ngươi sao có thể dùng lời nói để diễn đạt.
Các nàng kỳ thực đều biết, bất kỳ người nào cũng không thể thiếu được trong cuộc đời Tần Vấn Thiên. Các nàng đều là người mà Tần Vấn Thiên yêu nhất, cũng bởi vậy, khi các nàng cầm tay đối phương, bất kể là Mạc Khuynh Thành ôn nhu kinh diễm hay con gái Trường Thanh đại đế lạnh lùng như tuyết liên kia, từ nay về sau sẽ trở thành tỷ muội của nhau.
Những người xung quanh chứng kiến một màn này, cho dù là kẻ ngu si cũng có thể hiểu xảy ra chuyện gì. Nhưng cảnh tượng đơn giản này lại làm cho họ bị kích thích lớn, trong lòng bọn họ không thể ngăn chặn được sự đố kị của mình với người thanh niên tên Tần Vấn Thiên kia.
Tuy nói tất cả thiên kiêu như bọn họ sẽ trở thành những nhân vật đứng đầu, bên cạnh sẽ xuất hiện vô số hồng nhan tri kỷ nhưng nhìn thấy được hai vị nữ tử xinh đẹp như vậy, lại nhẹ nhàng nắm lấy tay đối phương, vẫn là hình ảnh khiến tất cả bọn họ chấn động.
Người này đúng là giẫm phải vận khí cứt chó!
Phía Nam Hoàng Vân Hi nhìn cảnh tượng hai nàng nắm tay nhau, đôi mắt đẹp lại xuất hiện sóng lớn.
Trong lòng Hoa Di Tâm chấn động. Nhìn cục diện như vậy nàng rốt cuộc đã hiểu ra, vị không xứng xách giày cho Đông Lâm Vũ trong miệng nàng rất có khả năng là thiên kiêu mà Đông Lâm Vũ không chọc nổi. Mà nàng cũng ý thức được, từ khi Đông Lâm Vũ nghe thấy ba chữ Tần Vấn Thiên biểu tình đã không được tự nhiên.
- Tần Vấn Thiên, hắn là ai?
Hoa Tâm Di nói thầm trong lòng, lúc trước nàng ở trước mặt Mạc Khuynh Thành khoe khoang chính là để Đông Lâm Vũ càng thêm yêu thương nàng, vì vậy thậm chí không tiếc trở mặt nói bảo Mạc Khuynh Thành cùng mình hầu hạ Đông Lâm Vũ. Nhưng nàng chưa từng nghĩ đến, một vị mỹ nữ tuyệt sắc vừa mới bước vào thánh viện này lại không phải là người mà nàng có thể đắc tội.
- Bọn họ là có chuyện gì vậy?
Ánh mắt lạnh băng của Thanh Nhi quét về phía Đông Lâm Vũ cùng với Hoa Tâm Di. Mạc Khuynh Thành liếc nhìn hai người, trong con ngươi xinh đẹp lộ ra vẻ chán ghét. Vốn lúc trước nàng cho rằng Hoa Tâm Di coi nàng là bằng hữu, không ngờ nàng ta lại trở mặt, muốn nàng hầu hạ Đông Lâm Vũ, còn sỉ nhục Tần Vấn Thiên xách giày cho Đông Lâm Vũ là vinh quang.
Nàng không ngờ người này lại có thể vô sỉ như vậy. Thật may mắn là sau khi nhìn thấy hàng chữ cổ trên vòm trời đã có rất nhiều người chạy đến, rốt cuộc để cho trái tim đang treo cao của nàng cũng từ từ hạ xuống.
- Bọn họ sỉ nhục ta cùng Vấn Thiên.
Mạc Khuynh Thành nhàn nhạt nói.
Hàn khí trên mặt Thanh Nhi tăng lên vài phần. Chỉ có điều từ trước đến nay nàng chưa từng giáo huấn kẻ khác. Lúc này, một vị cường giả Chiến Thánh tộc giẫm chân đi tới, đối với Mạc Khuynh Thành hỏi:
- Tần phu nhân, người muốn xử lý bọn họ thế nào-
Mạc Khuynh Thành có tâm địa thiện lương, nếu như là chuyện bình thường nàng cũng có thể cho qua nhưng lúc trước Hoa Tâm Di nói những lời kia quá mức vô sỉ, thậm chí còn muốn biến thành hành động, điều này làm cho nàng không chịu được liền mở miệng nói:
- Hoa Tâm Di ngươi tự vả miệng của mình sau đó cút đi.
Đây là Mạc Khuynh Thành nếu như đổi lại là Tần Vấn Thiên nghe được những lời buồn nôn Hoa Tâm Di nói lúc trước thì tuyệt đối sẽ để cho nàng ta phải hối hận.
- Lâm Vũ.
Hoa Tâm Di đưa mắt nhìn về phía Đông Lâm Vũ. Tuy Đông Lâm Vũ thấy Mạc Khuynh Thành không có giận chó đánh mèo sang mình nhưng khi trước nghe Hoa Tâm Di nói những lời đó hắn lại không tỏ thái độ, hiện tại đối mặt với cục diện như vậy hắn không muốn dừng lại đây thêm một khắc nào nữa.
- Đông Lâm Vũ, ngươi còn chưa cút?
Lý Dục Phong quay ra nhìn Đông Lâm Vũ nói. Đông Lâm Vũ sắc mặt xấu đến cực điểm, gạt bỏ cánh tay của Hoa Di Tâm nói:
- Từ nay về sau chúng ta không có liên quan đến nhau.
Dứt lời hắn liền trực tiếp chạy đi. Sắc mặt Hoa Di Tâm tái nhợt, nàng chính là muốn không muốn buông tay một tuyệt đại thiên kiêu cho nên không tiếc trở mặt với Mạc Khuynh Thành, thậm chí muốn Mạc Khuynh Thành cùng mình hầu hạ hắn, chỉ để cho hắn hài lòng với mình.
- Ta thực sự bị coi thường.
Đột nhiên Hoa Tâm Di bật cười, hung hăng đánh cho mình một cái bạt tai. Thấy nàng chuẩn bị phát điên, Mạc Khuynh Thành nói:
- Ngươi đi đi.
Hoa Tâm Di liếc mắt nhìn Mạc Khuynh Thành thật sâu sau đó nhanh chóng rời đi.
Lúc này Mạc Khuynh Thành ngẩng đầu nói với Lý Dục Phong:
- Cảm ơn ngươi hỗ trợ.
- Không cần cảm tạ ta, ta cũng chưa từng làm cái gì.
Lý Dục Phong không chút để ý nói:
- Hơn nữa nếu ngươi muốn cảm tạ ta thì tương lai lúc ta và Tần Vấn Thiên chiến đấu thì ngươi phải đối đãi với ta như thế nào?
Dứt lời Lý Dục Phong liền cười rời đi. Nam Hoàng Lộng Nguyệt lúc này vẫn đi theo bên cạnh hắn, quả thực là một đôi thần tiên quyến lữ.
- Thanh Nhi tỷ tỷ, cám ơn ngươi.
Mạc Khuynh Thành ôn nhu cười nói.
Thanh Nhi nhẹ nhàng lắc đầu nói:
- Hắn đã tiến vào Thông Thiên Tiên Thạch tu hành mấy năm, chẳng biết lúc nào sẽ đi ra. Ta dẫn ngươi đến thánh viện tu luyện nâng cao thực lực.
- Được, ta nghe tỷ tỷ.
Mạc Khuynh Thành cười gật đầu. Đối với xưng hô của Mạc Khuynh Thành với mình, trong con ngươi xinh đẹp của Thanh Nhi hiện lên một vẻ kinh ngạc khác thường nhưng lại nhanh chóng biến mất. Hai người sóng vai nhau bước đi, rước lấy không biết bao nhiêu ánh nhìn.
Tần Vấn Thiên không hề biết những sự việc đã xảy ra. Hắn vẫn tại gương cảnh tu hành các loại thần thống. Bất kể là Trấn thiên tiên ma quyết hay diệt tiên kiếm pháp, thậm chí là chân pháp thần thông cùng với thần lực ở tay đều trở nên cường đại. Ngay cả uy lực của các thần thông hỗn hợp công phạt đều trở nên đáng sợ, khiến cho lực chiến đấu của hắn đã được tăng lên.
Hiện tại, Tần Vấn Thiên không tu hành mà ở trong bảo đỉnh quan sát lĩnh ngộ Yêu Thuật thần thông của tám đại yêu tộc. Khi trước hắn cùng với Lôi Phách đánh một trận, thần thông của tám đại yêu tộc đã có uy lực vô cùng, không những thế lại lộ ra chút giao hòa mơ hồ. Hiện tại hắn ở trước gương cảnh lĩnh ngộ một lần nữa, đem tám đại thần thông đều tu hành mạnh hơn một bậc. Sau đó, tiến vào bên trong bảo đỉnh hắn phát hiện ra có thể khiến cho tám đại thần thông quy nhất, hóa thành một đầu đại yêu.
Lúc này ở trong đầu Tần Vấn Thiên, tám đại yêu tôn gầm thét giận giữ công phạt, đan vào một chỗ, tạo thành một đạo cuồng phong vô cùng hung bạo. Sau đó Trong thiên địa xuất hiện một thân ảnh Yêu Thần, tiếng gầm vang vọng núi sông, có thể chôn vùi hư không, nuốt hết vạn vật, có thể nói là một tuyệt học có một không hai.
Nhưng mà Tần Vấn Thiên chỉ có thể quan sát, lấy thực lực của hắn căn bản không có cách nào phát huy ra uy lực kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận