Thái Cổ Thần Vương

Thiên Phú Tự Thần

Tần Vấn Thiên thầm khó hiểu, Nguyệt Trường Không khiêu khích hắn là muốn khoe khoang trước mặt Đông Hoàng Anh sao?
Thập Lý Xuân Phong cười nói:
- Người ta muốn Tần huynh đi lên kìa.
Nhóm Tào Thiên nhìn Nguyệt Trường Không, người này đúng là xuất chúng nhưng cứ thấy giả tạo, trước kia gã luôn ẩn mình, sau khi đắc thế liền bắt quàng làm họ với các thế lực lớn, còn mập mờ với Giới Chủ, tâm cơ hơi sâu nặng.
Giờ còn muốn đạp Tần Vấn Thiên khoe khoang trước mặt Đông Hoàng Anh?
Đông Hoàng Anh tuy xinh đẹp nhưng Tần Vấn Thiên không có cảm giác gì với nàng, đương nhiên sẽ không làm chuyện tranh phong cật thố đó.
Tần Vấn Thiên hờ hững nhìn Nguyệt Trường Không ở trên cao, mỉm cười nói:
- Không cần, ta xem là được.
Nguyệt Trường Không giải thích một tiếng với Đông Hoàng Anh:
- Tiểu công chúa, ta đề nghị luận bàn với Tần huynh chỉ vì ngưỡng mộ phong thái lúc trước của Tần huynh chứ không có ý khác, dù ai thắng ai thua đều khó giấu phong hoa.
Nguyệt Trường Không lại cười nói với Tần Vấn Thiên:
- Thiên phú như Tần huynh nếu không lộ ra thì đáng tiếc.
Đông Hoàng Anh cười xúi giục:
- Nếu vậy thì Tần huynh có thể suy xét, đúng như Nguyệt Trường Không nói, thắng hay thua khó giấu phong hoa, hai người là bằng hữu của ta, việc này ta không xen vào.
Thập Lý Xuân Phong buồn bực nói:
- Nghe kỳ kỳ, thắng hay thua đều khó giấu phong hoa, câu này là an ủi Tần huynh sao? Cứ cảm thấy Tần huynh sẽ đánh thua.
Tần Vấn Thiên cười thản nhiên nói:
- Nếu thắng thua đều khó giấu phong hoa thì cần gì tranh phong.
Đã quyết định không tham gia chiến đấu vậy Tần Vấn Thiên sẽ không nhúng tay vào, hắn mà dấn thân vào sẽ khiến Tử Vi Thần Đình chú ý, khi đó không biết có an toàn rút chân ra không. Lỡ bị Tử Vi Thần Đình triệu kiến hắn có nên đi?
Nguyệt Trường Không biểu hiện nho nhã lễ độ:
- Đáng tiếc, còn tưởng được luận bàn một phen với Tần huynh.
Nếu Tần Vấn Thiên không biết Nguyệt Trường Không giả mạo hắn thừa nhận được truyền thừa của Thì Quang Chi Chủ thì sẽ tin gã là quân tử. Nguyệt Trường Không càng lễ độ Tần Vấn Thiên càng thấy người này giả tạo, tiếc rằng hắn đã nhắc nhở Đông Hoàng Anh mà không hiệu quả.
Thân thế của Đông Hoàng Anh phi phàm, tiểu công chúa Đông Hoàng thị, tôn quý biết bao, đã thấy vô số thiên kiêu, nhiều người nịnh hót nàng. Giờ Đông Hoàng Anh gặp thiên chi kiêu tử như Nguyệt Trường Không động lòng là đương nhiên.
Khi Tần Vấn Thiên cho rằng việc này đã kết thúc thì Nguyệt Trường Không chậm rãi dời mắt nhìn sang người khác, mỉm cười nói:
- Hôm nay trong đám người Đại Hội Vạn Giới thật ra người mà ta muốn khiêu chiến nhất không phải Tần huynh mà là một vị khách từ xa đến.
Mọi người nghe vậy cùng nhìn hướng Nguyệt Trường Không, gã muốn khiêu chiến ai?
Nguyệt Trường Không chậm rãi nói:
- Ta luôn kính ngưỡng Hoang Vực Lạc Thần thị, không ngờ gặp ở Đại Hội Vạn Giới Huyền Vực. Được thấy khách đến từ Hoang Vực Lạc Thần thị, tinh tú Tử Vi Thần Đình chiếu sáng, ta thấy Lạc Thần thị có thần nữ nhập thế tỏa sáng rực rỡ, được ánh sáng tinh tú bao phủ làm ta muốn luận bàn một phen, chiêm ngưỡng phong thái của Lạc Thần thị.
Nguyệt Trường Không nhìn Lạc Thần thị Lạc Thần Lệ.
Lạc Thần Lệ cũng là người bị ánh sáng tinh tú bao phủ, nàng có tư cách tham gia cuộc chiến tinh tú.
Nguyệt Trường Không nói khách khí, khen ngợi Lạc Thần Lệ là thần nữ nhập thế, rằng gã ngưỡng mộ phong thái Lạc Thần thị, đưa ra khiêu chiến. Nhưng trong lời nói khách sáo đó ẩn chứa một ý nghĩa khác. Lạc Thần thị là thế lực đỉnh cao trong Hoang Vực, rồng mạnh bên ngoài đến. Nguyệt Trường Không muốn được Tử Vi Thần Đình chọn trúng thì gã phải đại biểu Tử Vi Thần Đình, nếu gã thắng Lạc Thần Lệ chẳng phải là có hy vọng càng lớn được cường giả Tử Vi Thần Đình nhìn trúng? Ẩn ý rất sâu.
Lấy Lạc Thần thị làm bàn đạp nâng mình lên.
Hoang Vực Lạc Thần thị xuất hiện trong Đại Hội Vạn Giới đã không phải bí mật gì. Lúc xưa Lạc Thần Lệ uy hiếp Long Uyên Phủ, chuyện này không giấu diếm được, đám đại nhân vật đều biết nhưng vờ như không biết, vì nếu biết nên dùng thái độ nào đối với Lạc Thần thị?
Dù họ là thế lực đỉnh cao Huyền Vực nhưng không có tư cách nói chuyện ngang hàng với Lạc Thần thị, bảo họ biểu hiện ra ngạo mạn thì họ không có lá gan đó, càng sẽ không khom lưng uốn gối. Ba thế lực bá chủ Huyền Vực sẽ nghĩ sao? Nơi này dù gì là Đại Hội Vạn Giới của Huyền Vực, Lạc Thần thị đến từ Hoang Vực.
Mắt Tần Vấn Thiên bắn ra tia sáng lạnh, sau khi khiêu chiến hắn lại mời Lạc Thần Lệ đánh, Nguyệt Trường Không có ý gì?
Tần Vấn Thiên biết tuy mọi người không nhắc tới Lạc Thần thị nhưng chuyện Lạc Thần Lệ giúp đỡ hắn không là bí mật gì, người muốn biết sẽ biết.
Phải chăng Nguyệt Trường Không cũng biết chuyện này?
Ví dụ Nguyệt Trường Không biết chuyện, gã khiêu chiến Lạc Thần Lệ có phải đằng sau ẩn giấu ý đồ gì, muốn nhằm vào Tần Vấn Thiên?
Dù có hay không thì con người Nguyệt Trường Không càng khiến Tần Vấn Thiên thấy âm hiểm.
Lạc Thần Lệ sửng sốt, không ngờ có người khiêu chiến mình. Lạc Thần Lệ đến Huyền Vực không phải vì tham gia Đại Hội Vạn Giới, tham gia vào cuộc chiến tinh tú của Tử Vi Thần Đình. Lạc Thần Lệ đến đây để xem thực lực tu vi của các nhân vật Giới Chủ Huyền Vực ra sao là đủ, luôn luôn biểu hiện điệu thấp, chỉ có lần giúp đỡ Tần Vấn Thiên mới bộc lộ thân phận Lạc Thần thị.
Nguyệt Trường Không nói câu này đẩy tất cả ra ngoài sáng, những câu nghe khách sáo nhưng đặt mình ở lập trường Huyền Vực, làm như trận chiến này không phải vì cá nhân mà liên quan đến thiên kiêu giữa Huyền Vực và Hoang Vực Lạc Thần thị tranh phong.
Lạc Thần Lệ nhìn Nguyệt Trường Không, người này tâm cơ thật sâu.
Lão nhân đứng bên cạnh truyền âm:
- Tiểu thư, chúng ta không cần ứng chiến, kiếm cớ nào đó được rồi.
Nguyệt Trường Không tuy tâm cơ sâu nhưng thực lực đã được chứng minh là rất mạnh, tiểu thư còn trẻ, không cần tham gia vào cuộc chiến giành khí phách này.
Lạc Thần Lệ như không nghe lão nhân nói, mắt đẹp nhìn Nguyệt Trường Không. Đối phương đã nói như vậy làm sao nàng có thể từ chối xuất chiến? Lạc Thần thị sẽ bị nói là sợ chiến.
Lạc Thần Lệ chậm rãi nói:
- Ta không phải thần nữ gì, chỉ là thành viên bình thường trong Lạc Thần thị, không thể đại biểu các thiên kiêu Lạc Thần thị. Nhưng ngươi muốn luận bàn với ta thì ta ứng chiến là được, tu hành hơn bốn trăm năm ta còn chưa giao phong với thiên tài đỉnh cao của Huyền Vực.
Lạc Thần Lệ nói ra tuổi của mình làm nhiều người thầm giật mình, thiên phú tu hành rất đáng sợ, không uổng là đến từ Hoang Vực Lạc Thần thị.
Lạc Thần Lệ cố ý nói mình bình phàm vì không muốn nâng cấp vấn đề lên trình độ đại biểu Lạc Thần thị, lỡ nàng đánh thua thì Lạc Thần thị bị mất mặt.
Đám nhân vật đại năng thầm gật gù, thiếu nữ thiên tài Lạc Thần thị này cũng bất phàm, tâm tư kín đáo.
Nguyệt Trường Không vẫn biểu hiện phong độ phiên phiên, mỉm cười nói:
- Được chiến đấu với thần nữ Lạc Thần thị là may mắn ba đời, mời.
Lạc Thần Lệ lắc người lên trời, nhanh chóng giáng xuống thế giới tinh tú vô ngần trong biển tinh tú. Ánh sáng tinh tú vòng quanh người nàng, Lạc Thần Lệ vốn xinh đẹp càng như thần nữ giáng trần. Linh khí trong thiên địa dường như tụ tập vào người nàng.
Nguyệt Trường Không nói:
- Ta nghe nói Lạc Thần thị là thần chúng yêu, vạn yêu phục tòng, có năng lực thiên phú rất mạnh tự thần, hôm nay được may mắn lĩnh giáo.
Nguyệt Trường Không hơi hiểu biết Lạc Thần thị, biết cả thiên phú tự thần.
Lạc Thần Lệ bình tĩnh nói:
- Tuy ta vào cảnh giới Giới Chủ nhưng căn cơ không ổn, thời gian phá cảnh ngắn ngủi, không thể phát huy năng lực thiên phú thật sự. Nếu sau này ngươi có cơ hội luận bàn với thiên kiêu thật sự của tộc ta sẽ biết thiên phú Lạc Thần thị. Nhưng chưa chắc ngươi có tư cách này.
Nguyệt Trường Không cười to bảo:
- Ha ha ha! Vậy thì ta mỏi mắt mong chờ, hôm nay tạm thời kiến thức phong thái của thần nữ, mời!
Lạc Thần Lệ không nói gì nữa, tóc dài tung bay, người tỏa ánh sáng giống như một thần nữ thật sự. Ánh sáng thần thánh bao phủ người Lạc Thần Lệ, khí thế tăng vùng vụt, cuộn tranh yêu thần sáng chói hiện ra trong không gian tinh tú bao bọc người Lạc Thần Lệ, cuộn tranh yêu thần chất chứa chư thánh thú, khí thế đáng sợ.
Nguyệt Trường Không mở miệng nói:
- Giới Tâm của ta, Nguyệt Thần Quang Huy!
Nguyệt Trường Không dứt lời lực lượng Giới Tâm và Thiên Tâm Ý Thức bản mệnh bộc phát, hơi thở trăng thê lương giáng lâm bắn hướng không gian Lạc Thần Lệ ở. Ánh sáng chiếu xuống trói chặt người Lạc Thần Lệ, trong tam chi lĩnh vực một lực lượng giam cầm cường đại vô hình sinh ra, tất cả không thể nhúc nhích.
Cái này đã vượt qua phạm trù không gian giam cầm, trong Giới Tâm của đối phương tất cả đều phải yên lặng. Lạc Thần Lệ muốn nhúc nhích nhưng bị lực lượng đáng sợ dán thân thể, ánh sáng vô hình không ngừng chiếu xuống người nàng, mỗi luồng sáng như một lực lượng giam cầm tỏa định nàng chặt chẽ.
Ong ong ong ong ong!
Một luồng sáng kỳ diệu bắn tới nhanh hơn tia chớp thẳng hướng Lạc Thần Lệ.
Mắt Lạc Thần Lệ lấp lánh tia sáng, một thần quy khổng lồ giáng lâm phun ra màn sáng đáng sợ hóa thành lực lượng bảo vệ cực mạnh.
Nguyệt Thần Quang Huy giáng lâm chiếu xuống thần quy, sắp giam cầm nó lại.
Sắc mặt Lạc Thần Lệ không thay đổi, nàng quát to. Trong Giới Tâm lại xuất hiện một phượng hoàng đáng sợ phà hơi hướng Nguyệt Trường Không.
Nguyệt Trường Không biến mất tại chỗ, không gian cũ có dúm tro tàn, một nơi khác Nguyệt Trường Không hiện ra, một góc tay áo bị đốt thành tro.
Nguyệt Trường Không chậm rãi nói:
- Thiên phú tự thần của Lạc Thần thị quả nhiên danh bất hư truyền.
Một con rắn xuất hiện trước mặt Nguyệt Trường Không, thân thể của gã như biến thành tượng băng bị đông lại.
Toàn không gian bị cuộn tranh yêu thần bao bọc, đại yêu không ngừng xuất hiện. Mỗi thánh thú trong cuộn tranh đều có thể chiến đấu vì Lạc Thần Lệ, chúng có lực lượng yêu chi Thiên Tâm Ý Thức, nghĩa là nàng được sử dụng nhiều loại Thiên Tâm Ý Thức.
Đây là thiên phú tự thần của Lạc Thần thị, siêu đáng sợ.
Người xung quanh kinh thán.
Lạc Thần Lệ mới tu hành hơn bốn trăm năm, nếu sau này nàng càng mạnh thì thiên phú tự thần sẽ càng lợi hại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận