Thái Cổ Thần Vương

Ta cưới nàng

Tòa thành nhỏ dần trở lên náo nhiệt, rất nhiều người trong thế giới Lạp Tử đã kéo tới tòa thành này, nhiều người đến chúc mừng, cũng có người muốn tới xem Tiên nhân của Thượng Giới Thiên, cho dù là ở thời đại hiện tại, Tiên nhân ở thế giới Lạp Tử vẫn rất hiếm gặp, nhân vật cao cao tại thượng, còn là Tiên môn và cả Thượng Tiên tới từ Thanh Huyền, sức hút tới thế nào thì không cần nói cũng biết được.
Mạc phủ, đương nhiên chính là trung tâm của sự náo nhiệt, người tới bái kiến Mạc phủ lũ lượt không ngớt, náo nhiệt hơn cả trên phố xá.
Có điều người trong cuộc, Mạc Khuynh Thành, mấy ngày này không ai nhìn thấy nàng, theo lời Mạc phủ, Mạc Khuynh Thành đang bế quan tu hành.
Ngoài Mạc phủ là tấp nập náo nhiệt ra thì trong căn nhà nhỏ của Tần Vấn Thiên, những ngày vừa rồi cũng không ít người đã tới, phụ mẫu của hắn, Tần Viễn Phong, Lạc Thần Thiên Tuyết đều tới cả, lặng lẽ tới, còn cả nghĩa phụ Tần Xuyên, người nhà kiếp trước của Mạc Khuynh Thành, đều tới cả, sau đó, đều lặng lẽ ở lại trong tòa thành nhỏ này, không quấy rầy Mạc phủ, chỉ còn lại có mấy ngày thôi, bọn họ đều nguyện ý an nhiên tĩnh lặng chờ đợi mấy ngày cuối này, đợi tới khi Mạc Khuynh Thành thức tỉnh ký ức của kiếp trước.
Còn về việc Tiên nhân tới nhận đồ đệ hay là cầu hôn, chuyện này đối với bọn họ mà nói, chẳng qua chỉ là một việc nhỏ không đáng nói tới, không đáng để trong lòng.
Ngày hôm đó, ngày sinh nhật hai mươi tuổi của Mạc Khuynh Thành, cuối cùng đã tới.
Trong tòa thành nhỏ, dưới mặt đất tuấn mã lao nhanh, trên bầu trời phi cầm yêu thú bay lượn, bọn chúng đều đang trò chuyện vui vẻ, đều đang vội vàng đi tới một nơi.
Đó là ở bên ngoài Mạc phủ, hiện nay ở đó đã đúc một đài cao, phạm vi mấy trăm dặm, bốn bề đều được vây kín bởi những người tới chúc mừng, hôm nay, Tiên nhân tới từ Thượng Giới Thiên sẽ giáng xuống.
Mạc phủ trên dưới đều đứng trên đài cao nghênh đón, bọn họ nhìn vô số bóng người đứng ở đài cao ấy, tươi cười không dứt, không ngừng có người tới chúc mừng, bọn họ chắp tay chào hỏi bốn phương tám hướng, phấn khởi vui mừng.
Chính vào lúc này, rất nhiều bóng hình hạ xuống, có tới hơn một trăm người, nam tử anh tuấn tiêu sái, nữ tử xinh đẹp đoan trang, đều có khí chất phi phàm, đều là những đệ tử mà Tiên môn thu nhận ở thế giới Lạp Tử, bọn họ tới trên đài cao, ánh mắt nhìn về hư không, giống như chuẩn bị nghênh đón một người nào đó vậy.
Trên trời cao, ba ánh Tiên quang chiếu xuống, sau đó, mọi người nhìn thấy Tiên cầm bay tới, Tiên cầm đó khí tức kinh người, đứng từ xa đã có thể cảm nhận được uy thế của nó.
- Tới rồi.
Người của Mạc phủ đều thấy kích động.
Đệ tử Tiên Môn đều quỳ một chân trên đất, khom lưng kêu lên:
- Cung nghênh Thượng Tiên.
- Cung nghênh Thượng Tiên.
Người nhà Mạc phủ cũng đều khom người.
- Cung nghênh Thượng tiên.
Những người đứng xem xung quanh vài trăm dặm đều đồng loạt cúi người để tỏ lòng kính trọng, đây là Thượng Tiên, là Tiên Nhân tới từ Thượng Thế Giới, nghe đồn Thượng Tiên tới đây lần này, là nhân vật có địa vị cực cao trong Tiên môn này, rất nhiều Tiên nhân đều nghe lệnh của hắn, địa vị đặc biệt cao.
Mạc phủ, chuẩn bị một bước lên trời rồi, tất cả những điều này chỉ đều là vì Mạc gia sinh được một người con gái tốt.
Yêu tiên màu vàng kim hạ xuống, đặt chân xuống mặt đất, mọi nguời mới cảm nhận được sự đáng sợ của Yêu thú này, đó là một Kim Điêu, đôi mắt sắc nhọn quét nhìn một lượt tất cả mọi người giống như đang nhìn về những con kiến hèn mọn, nó là một Yêu Tiên.
Cơ thể Kim Điêu khổng lồ, trên lưng nó chở không ít người, đều cung cung kính kính đứng ở đó, canh giữ ở hai bên của tiên kiệu, những người này đều có khí chất siêu phàm, mỗi một người, đều là những nhân vật cao cao tại thượng.
Lúc này, tấm mành trên tiên kiệu được vén lên, hai bóng người từ tốn bước ra, đi về phía đầu con Kim Điêu đó, những người phía sau cũng liền đi theo.
Đây là một đôi phu thê, nam tử mặc một trường bào gấm hoa lệ, đầu đội tiên quan, nữ tử đoan trang nho nhã, tựa như một vị nữ hoàng, đôi mắt nàng lộ ra vẻ xem thường, nhìn xuống quan sát chúng sinh, quét hết một lượt người trong thế gian, khoảnh khắc đó, vô số người trong phạm vi trăm dặm phải nín thở, trong mắt bọn họ chỉ có hai đạo thân ảnh kia.
Đây chính là tiên, cao cao tại thượng, nếu không phải vì Mạc Khuynh Thành, cũng có thể bọn họ cả đời sẽ không được nhìn thấy những sự tồn tại như thế.
- Phụ thân, mẫu thân.
Một đạo thân ảnh trẻ tuổi xuất hiện, người thanh niên trẻ tuổi này tuấn tú phi phàm, khuôn mặt luôn mỉm cười, ung dung cao quý hào hoa, hắn sinh ra đã phi phàm, tới thế giới Lạp Tử này để rèn luyện, gặp Mạc Khuynh Thành, muốn lấy nàng làm vợ, thậm chí đã bảo phụ mẫu hắn đích thân tới đây từ Thượng Giới Thiên, cho Mạc phủ đủ thể diện.
- Nàng ấy ở đâu.
Nữ tử bình thản hỏi, dường như không dành quá nhiều sự tôn trọng cho Mạc phủ, bọn họ tới, đã là một ân huệ đối với Mạc phủ rồi, tiên niệm của nàng đã quét một lượt nơi đây, rốt cuộc vẫn chỉ là thế giới Lạp Tử, nhỏ bé yếu đuối đến đáng thương, nghe đồn, đây là nơi Thiên Đế trưởng thành, nhưng chung quy thế gian cũng chỉ có một vị Thiên Đế, một Thiên Đế chỉ tồn tại trong truyền thuyết.
- Nhanh, kêu Mạc Khuynh Thành tới đây.
Người nhà Mạc gia căng thẳng khẩn trương, đây là lần đầu tiên bọn họ đối diện với một đại nhân vật như vậy, Thượng Tiên tới từ Thượng Giới Thiên.
Một lát sau, Mạc Khuynh Thành bước ra, nhìn những Thượng Tiên của Tiên môn vừa tới đó, rất bình thản.
- Khuynh Thành, còn không bái kiến Thượng Tiên.
Bên cạnh, nhị thúc của Mạc Khuynh Thành thúc giục nàng.
- Không tồi.
Lúc này, nữ tử kia khẽ gật đầu, ánh mắt nhìn Mạc Khuynh Thành lộ vẻ hài lòng, bất kể là tu vi hay là dung mạo, nàng đều hài lòng, thôi thì cũng miễn cưỡng xứng đôi với con trai nàng.
- Mạc phủ có thể dạy dỗ được một hậu nhân như vậy, thật rất hiếm có.
Nam tử bên cạnh cũng gật đầu hài lòng, xem ra con trai hắn có mắt nhìn người, cũng khá là tuyệt đấy chứ.
- Đa tạ Thượng Tiên.
Nhị thúc của Mạc Khuynh Thành cung kính nói, đến lúc này, những người của Tiên môn đến từ Thanh Huyền đó đều chưa xuống khỏi Kim Điêu, nhưng mà, không có ai dám chất vấn sự kiêu ngạo đó của bọn họ, đó là thứ họ đáng có được, nhưng trong lòng Mạc Khuynh Thành, nàng lại cảm thấy có chút khó chịu, đôi mắt đẹp của nàng nhìn vào đám đông, dường như đang tìm kiếm gì đó nhưng không nhìn thấy người nàng muốn kiếm tìm.
- Quái thúc thúc ngươi đã đồng ý với ta là sẽ tới, Khuynh Thành còn muốn gặp ngươi, còn muốn nói chuyện với ngươi.
Mạc Khuynh Thành không tìm thấy người nàng muốn tìm, trong lòng nàng cảm thấy thương cảm.
Thân hình người thanh niên lóe lên, đi tới một nơi cách không xa Mạc Khuynh Thành, bắt đầu nói:
- Khuynh Thành, hai năm trước, nàng không chấp thuận ta, hôm nay, ta đã đưa phụ mẫu từ Thanh Huyền Tiên Vực tới đây, chắc nàng đã đủ hiểu thành ý của ta rồi chứ.
Mạc Khuynh Thành thu lại tâm tư của mình, nhìn về phía người trẻ tuổi đó, đôi mắt đẹp vẫn rất bình thản.
- Mạc Khuynh Thành.
Lúc này, phu nhân xinh đẹp trên Kim Điêu mở miệng nói:
- Nghe nói hai năm trước ngươi bái nhập Tiên môn, tu hành trong Tiên môn, thiêu phú xuất chúng, tới nay tận mắt gặp ngươi cũng khá hài lòng, sau này, người nhập vào Tiên môn ta tu hành, thì càng phải nỗ lực hơn, sớm ngày bước lên Tiên, đúc Tiên Đài.
- Còn nữa, con trai ta rất thích ngươi, nhiều lần nhắc với ta, lần này vợ chồng ta tới đây là đến để cầu hôn cho nó, tương lai khi ngươi gả vào nhà ta, nên chăm lo cho phu quân, cùng tiến bộ với nó, trở thành đôi vợ chồng Tiên đạo.
Lời của nàng, tự nhiên như thế, khẳng định như thế, giống như căn bản không cần để tâm tới việc Mạc Khuynh Thành có đồng ý hay không, vì theo như nàng thấy, đây là ân huệ ban phát, là vinh dự của Mạc Khuynh Thành.
Ánh mắt Mạc Khuynh Thành né tránh, vẫn tiếp tục tìm kiếm trong đám đông, người phu nhân xinh đẹp trên Kim Điêu khẽ chau mày, nam tử bên cạnh mở miệng nói:
- Mạc Khuynh Thành, ngươi, có đồng ý không?
- Khuynh Thành.
Nhị thúc của Mạc Khuynh Thành lúc này đang đứng phía sau kêu lên, ánh mắt Mạc Khuynh Thành lộ vẻ hụt hẫng, nàng quay lại nhìn hai người trên Kim Điêu, trong lòng vẫn nhớ nhung vương vấn bóng hình đó, hắn thật sự không tới sao?
- Mạc phủ, phát đạt rồi.
Vô số ánh mắt dừng lại trên người Mạc Khuynh Thành, đợi chờ nàng nói hai chữ đồng ý, điều này về cơ bản không có gì để hoài nghi, Thượng Tiên đích thân hạ giới cầu hôn, vinh quang nào đâu sánh bằng.
Đôi con ngươi xinh đẹp của Mạc Khuynh Thành hơi ướt đi, mọi người nhìn thấy thì cho rằng do nàng cảm động, có ai mà biết tâm trạng thật sự của nàng lúc này.
Lúc này, trên trời cao, dường như xuất hiện một đạo ánh sáng, đạo ánh sáng này rất sáng, rất nhiều người ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, sau đó lộ ra vẻ kinh ngạc khác thường trên khuôn mặt.
Mạc Khuynh Thành cũng ngẩng đầu, đạo ánh sáng đó rất sáng, trên bầu trời xuất hiện ráng mây đỏ rực, không ngừng lan ra, rất nhanh, ráng mây lan ra khắp bầu trời, ráng mây đỏ khắp trời đó không ngờ lại kết thành hình thù kỳ lạ, cuối cùng hóa thành hình một Yêu thú, hơn nữa, đều là Thánh thú, có Long, có Phụng Hoàng, có Huyền Vũ, có Kỳ Lân, tráng lệ rực rỡ.
- Đẹp quá.
Nhiều người kêu lên cảm thán, trời sinh dị tượng, trừ phi, là vì Thượng Tiên giáng xuống sao?
Từng đạo từng đạo ánh sáng của ráng mây đỏ từ trên trời chiếu rọi xuống mặt đất, giống như từng con đường nối thẳng lên trời cao, thật không gì sánh kịp, người trong thế gian chưa bao giờ gặp cảnh tượng kỳ lạ tới thế, khoảnh khắc này, vô số người trong thế giới Lạp Tử ngẩng đầu lên nhìn trời.
Mạc Khuynh Thành nhìn thấy những cảnh tượng kỳ lạ đó, đôi mắt càng ướt hơn, trời sinh dị tượng, ráng mây đỏ khắp trời hóa Thần thú, nhưng mà, người thì không phải ngươi, vậy mọi thứ này, còn có ý nghĩa gì?
- Trời sinh dị tượng, điềm báo tốt lành.
Người nhà Mạc phủ mở miệng nói, Mạc phủ trên dưới, không ai là không vui mừng, hôm nay, Thượng Tiên tới Mạc phủ cầu hôn, không ngờ trời lại sinh cảnh tượng kỳ lạ đến thế.
- Thật sự là tốt lành.
Hai vị Thượng Tiên cũng lộ ra nụ cười trên khuôn mặt, cảnh tượng như thế, rất khó có được.
Chẳng biết từ lúc nào, một chú chó trắng như tuyết chạy ra, chạy về phía Mạc Khuynh Thành, bay về phía nàng, giống như thể cảm nhận được điều gì đó, Mạc Khuynh Thành giơ tay ra đón nó, chỉ thấy con Tiểu Hỗn Đản nhảy vào lòng nàng, đôi mắt đẹp của nàng sáng lên lấp lánh, xoa xoa đầu của chú chó nhỏ:
- Tiểu Hỗn Đản sao ngươi lại tới đây, Quái thúc thúc đâu.
“Phì phì phì…”, Móng vuốt nhỏ của Tiểu Hỗn Đản chỉ về một hướng, chỉ thấy trong đám đông đó, một đạo thân ảnh lặng lẽ bước tới, người này mặc áo trắng như tuyết, hắn rất đẹp, dung nhan anh tuấn, khí chất siêu phàm, vẻ tươi cười hiện lên trên mặt hắn, nụ cười này rất ấm áp, trong đôi mắt đen lay láy đó, giống như ẩn chứa vô tận những tình cảm.
Hai mươi năm, tròn đủ hai mươi năm, giống như cả mấy thế kỷ dài đằng đẵng, ngày hôm nay, cuối cùng hắn cũng đã đợi được nó, giờ này hai mươi năm trước, hắn đứng bên ngoài Mạc gia, chờ đợi Mạc Khuynh Thành ra đời, số mệnh luân hồi, cuối cùng cũng đến.
- Quái thúc thúc ngươi tới rồi.
Mạc Khuynh Thành cười vui vẻ, nụ cười của nàng thật sáng lạn rực rỡ, khiến cho người nhà Mạc phủ chau mày, cũng khiến cho người thanh niên đứng cách đó không xa phải chau mày, đồng thời ánh mắt của cả Thượng Tiên trên Kim Điêu cũng lóe lên một ánh sáng lạnh lẽo.
- Đây, rốt cuộc là chuyện gì?
Người phu nhân xinh đẹp mở miệng nói, tiếng của nàng lạnh lẽo vô cùng, một người trẻ tuổi đẹp tới như vậy xuất hiện, Mạc Khuynh Thành lại tươi cười rạng rỡ tới chừng ấy, nàng không thể không liên tưởng.
Nhưng mà, trong đám đông, trong số các nhân vật đến từ các nơi trong thế giới Lạp Tử, cũng có không ít lão nhân đã sống rất lâu, tu vi của bọn họ không thấp, Thiên Tượng Cảnh giới, bởi vì đã trải qua không biết bao năm tháng thời gian, khi nhìn thấy thân ảnh mặc trang phục màu trắng đó xuất hiện, cơ thể bọn họ không kiềm chế được phải run lên, trong lòng càng chấn động một cách điên cuồng.
- Trời ơi làm sao có thể… đây là hắn, đây là hắn đó.
Bọn họ tuyệt đối không thể quên được bóng dáng đó, tuyệt đối không quên được, hắn trở về rồi.
- Mạc Khuynh Thành, Mạc Khuynh Thành… chẳng trách cái tên này sao nghe lại quen thuộc tới vậy.
Lòng bọn họ gào thét, thời khắc này, cuối cùng cũng nhớ ra.
- Ta tới đây.
Tần Vấn Thiên nhìn Mạc Khuynh Thành bằng ánh mắt ấm áp dịu dàng.
- Quái thúc thúc, ta có vài lời muốn nói với ngươi.
Mạc Khuynh Thành nói.
- Nàng không nói, ta cũng biết.
Tần Vấn Thiên nói.
Đôi đồng tử xinh đẹp chớp chớp, hóa ra, Quái thúc thúc sớm đã biết từ lâu, nghĩ tới đây, khuôn mặt xinh đẹp ửng hồng.
Vậy thì, hôm nay hắn tới?
Nghĩ tới đây, trái tim nàng đập run lên, nói:
- Quái thúc thúc, vậy ta, có gả hay không?
- Nàng không muốn, dĩ nhiên không cần gả.
Tần Vấn Thiên trả lời, giống hệt hai năm trước.
- Nhưng mà, không gả cho hắn, ta gả cho ai đây?
Đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên.
- Ta cưới nàng.
Nụ cười của Tần Vấn Thiên rực rỡ không gì sánh được, Mạc Khuynh Thành nghe thấy câu nói đó, nụ cười đẹp nhất trong suốt hai mươi năm qua tỏa sáng trên khuôn mặt nàng.
- Ta cưới nàng.
Hai mươi năm, chưa từng có bất kỳ một câu nói nào động lòng người tới thế, nàng ở thời khắc này, vứt bỏ mọi phiền não lo lắng, vì câu nói này, nàng có thể trả bất kỳ cái giá nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận