Thái Cổ Thần Vương

Đông Sơn sụp đổ

Trong lòng Tần Vấn Thiên không suy nghĩ đến chuyện gì khác, cố gắng tranh thủ toàn bộ thời gian để lĩnh ngộ.
Nhưng theo bạo loạn ở Đông Lăng, có cường giả đã không kiên nhẫn được nữa, một vị Tiên Vương Đông Lăng cường đại không có hiểu biết mở miệng nói:
- Nếu Đông Lăng sụp đổ, vậy mọi người đừng ngại trực tiếp lấy thánh thư, dọn bia đá kia đi, ta mang một tấm bia đá đi trước đã.
Hắn vừa nói xong, đã dậm chân bước về phía một tấm bia đá, ngôi mộ kia hung hăng rung động, ngay tại lúc này, tấm bia đá phía trước ngôi mộ phóng ra một đạo Thánh Ý đáng sợ, một đạo ánh sáng lập lòe kinh khủng bay qua, người nọ hét thảm một tiếng, đầu bị trực tiếp xuyên thủng, trong nháy mắt ngã xuống đất mà chết, chết thảm ngay tại chỗ.
Những người Đông Lăng cười nhạt, nếu chỉ đơn giản như vậy, Đông Lăng đã sớm bị lấy sạch rồi, còn có thể đến phiên hắn sao? Thực sự là đầu óc đơn giản, không biết sống chết.
Theo thời gian trôi qua, càng ngày càng có nhiều người không có cách nào giữ bình tĩnh nữa, dòng chảy hủy diệt hỗn loạn quét xuống, tiếng sấm không ngừng, Đông Lăng không ngừng đổ nát, chỉ còn lại một số người không nhiều lắm vẫn có thể tĩnh tâm cảm ngộ, cũng là những cường giả có thể cảm ngộ một tia Đông Lâm thánh ý, người có thể cảm ngộ được một tia thánh ý, mặc dù rất ít nhưng chỉ cần có thể tham ngộ được một tia đều có thể trợ giúp đối với việc tu hành.
Tần Vấn Thiên tiếp tục lĩnh ngộ tiểu tháp thánh ý, quanh người hắn lưu động vô số quang mang, tựa như một tòa bảo tháp, đại đạo vô hình, quy tắc có thể hóa thành tất cả hình thái, đây là điều Tần Vấn Thiên cảm ngộ, trên thân hình hắn lưu động ánh sáng trấn áp, sau lưng xuất hiện một tòa tháp nhỏ, vô cùng nhỏ nhưng lại có thể có một sự trấn áp khủng khiếp đối với thánh ý, khiến không ai có thể tiếp cận hắn.
Phong Thiển Tuyết lần nữa tỉnh táo lại, nàng nhìn thấy biến hóa trên người Tần Vấn Thiên, hít một hơi thật sâu, vào thời khắc này, một tiếng ầm vang thật lớn, lăng mộ chứa Tiểu Tháp Thánh Ý mở ra, tòa tháp bên trong lăng mộ lập tức phóng ra sức mạnh trấn áp vô cùng đáng sợ, một tòa tháp nhỏ bay ra, Tần Vấn Thiên tựa như có cảm ngộ, đưa một tay ra, tòa tháp nhỏ liền bay về phía hắn, tháp này dường như đang cùng Thánh Ý trên bia đá cộng hưởng, bên trong chứa đựng sức mạnh.
- Trước đây, Huyền Thiết Kiếm Đế nhờ tứ đại tông chủ của Đông Lăng nhất mạch mượn sức mạnh Đông Lăng để triệu hoán thần binh lợi khí, cũng giống như ta lúc này sao?
Tần Vấn Thiên nhìn về phía Phong Thiển Tuyết, mở miệng hỏi.
Trong mắt Phong Thiển Tuyết lộ ra vẻ chấn động, nhìn Tần Vấn Thiên, không nghĩ tới việc tất cả đại tông chủ của Đông Lăng phải hợp sức mới làm được, Tần Vấn Thiên lại có thể tự mình làm xong.
Bất quá lúc này, Phong Thiển Tuyết đã dần dần quen rồi, thấy nhưng không thể trách, Tần Vấn Thiên chính là một kỳ tích, trong nhận thức của nàng, bất luận là sức chiến đấu hay là thiên phú của hắn, đều có thể đạt đến trình độ kinh người.
- Nghe đồn đây là binh khí của Thánh Nhân, nhưng cần mượn nhờ uy lực Thánh Ý nó mới trở nên cường đại, không đủ Thánh Ý thì không phát huy được, nếu Đông Lăng sụp đổ, sức mạnh của thánh binh này sợ là sẽ giảm bớt đi nhiều.
Phong Thiển Tuyết thầm thở dài nói, nếu như Đông Lăng vẫn tiếp tục tồn tại, với thiên phú cường đại của Tần Vấn Thiên, có lẽ thành Đông Lăng Tiên sẽ có cơ hội mở ra lần nữa, tạo nên một nhánh riêng.
- Ừ.
Tần Vấn Thiên gật đầu, chung quanh không ngừng vang lên tiếng nổ lớn, hắn nhìn thoáng qua từng tấm bia đá, phát ra tiếng thở dài, đáng tiếc, Tiên Vực to lớn, quả thật không thiếu chuyện lạ, dù sao bao nhiêu năm qua, phiến thiên địa này từng sinh ra quá nhiều cường giả, có quá nhiều điều huyền bí, Đông Lăng này, lại càng vô cùng huyền bí.
Còn có rất nhiều di tích cổ khác, dĩ nhiên hắn không có khả năng đều đi thăm dò hết, chỉ là dưới cơ duyên xảo hợp, mới đi đến Thành Đông Lăng Tiên, chứng kiến Đông Lăng sụp đổ, bằng không, việc xảy ra ở Đông Lăng, có thể hắn thậm chí sẽ không nghe thấy bất kỳ tin tức gì.
- Đông Lăng sẽ sụp đổ nhanh thôi, Tần huynh, ở đây có rất nhiều người muốn giết ngươi, trong đó có một số người là Tiên Vương đỉnh cấp, một khi Đông Lăng sụp đổ, bọn họ chắc chắn sẽ không bỏ qua cho chúng ta, chúng ta nên đi thôi.
Phong Thiển Tuyết nói với Tần Vấn Thiên, Huyền Thiết Kiếm Đế tuyên bố giải tán Đế Tông, kẻ thù của bọn họ có Thái Dương Thánh giáo và Lôi Thần Điện, còn có Thiên Chung Giáo, Thần Phù Cung cùng với Kim Cương Tông, bọn họ không thể nào chống lại được.
- Nàng nói không sai, bất quá hiện nay lực chú ý của bọn họ đều ở trên người ta, các ngươi yên lặng rời đi, ta ở lại hấp dẫn lực chú ý của bọn họ.
Tần Vấn Thiên đáp lại, khiến cho đôi mắt đẹp của Phong Thiển Tuyết hiện lên vẻ kinh dị, nhìn về phía Tần Vấn Thiên nói:
- Không thể, ngươi một mình ở lại, làm sao có thể chống lại được đối phương, chẳng phải là…
- Các ngươi ở lại cũng không giúp được gì, không bằng rời đi trước, miễn khiến ta lo lắng, một mình ta mà nói, cho dù không có cách nào chiến thắng đối phương, cũng dễ dàng chạy trốn hơn, Thiển Tuyết, nàng không cần tranh cãi nữa, nhanh chóng cùng Phong Chú rời đi đi.
Tần Vấn Thiên nghiêm túc nói.
Phong Thiển Tuyết không phản bác được, quả thật, nếu thực sự khai chiến, nàng và Phong Chú không chỉ không giúp được gì, ngược lại còn trở thành gánh nặng, ảnh hưởng đến Tần Vấn Thiên.
Lần trước, chính là dựa vào Tần Vấn Thiên che chở bọn họ, nếu chỉ có một mình Tần Vấn Thiên, việc giết Pháp Nộ và mấy vị cường giả Thái Dương Thánh giáo có thể sẽ đơn giản hơn một chút.
- Nếu đã vậy, xin từ biệt, Tần huynh bảo trọng.
Phong Thiển Tuyết dù sao cũng là nhân vật Tiên Vương siêu phàm, vô cùng quả quyết, biết Tần Vấn Thiên nói là sự thật, nàng lập tức chuẩn bị rời đi.
Phong Chú cũng nói với Tần Vấn Thiên:
- Tần huynh, hy vọng lần sau còn có thể nhìn thấy phong thái của huynh.
- Có duyên gặp lại.
Ba người đều nói nhỏ, không làm kinh động những người khác, phần lớn cường giả đều hướng ánh mắt đến Đông Lăng đang sụp đổ, không có bao nhiêu người chú ý đến Phong Thiển Tuyết và Phong Chú đang lặng lẽ lui về phía sau, sau đó rời đi.
- Ừ?
Bất quá cũng có người hữu tâm luôn nhìn chằm chằm bọn người Tần Vấn Thiên thấy được, là người của Thiên Chung Giáo, chẳng qua chỉ thấy Tần Vấn Thiên lạnh lùng quét mắt nhìn hắn một cái, hắn ta nhất thời câm như hến, không dám nói lời nào, nhớ lại Tần Vấn Thiên sát phạt lúc trước, hắn sợ khiến Tần Vấn Thiên tức giận liền trực tiếp giết chết hắn.
Phong Thiển Tuyết và Phong Chú trốn rồi thì sao, không quan trọng, nhưng Tần Vấn Thiên phải chết là chuyện không thể nghi ngờ, chỉ cần hắn không đi là được.
Sau khi Tần Vấn Thiên thấy Phong Thiển Tuyết và Phong Chú rời đi liền tiếp tục tu hành, quan ngộ thiên thư, cảm ngộ Kim Cương Thánh Ý chứa trên bia đá.
Sở dĩ chọn tấm bia đá này là bởi vì Thánh Ý trên bia đá này hắn có thể luyện, tu hành Võ Đạo, mặc dù chú ý công phạt mạnh mẽ nhưng thân thể là nền móng, thân thể cường đại mới có thể dung nạp sức mạnh to lớn, từ trước đến nay hắn vô cùng xem trọng những việc liên quan đến cơ thể.
Bên ngoài không ngừng vang lên tiếng nổ, trong lòng Tần Vấn Thiên không suy nghĩ bất cứ chuyện gì khác, chuyên tâm lĩnh ngộ, trời sập trước mặt cũng không biến sắc.
Nương theo hắn lĩnh ngộ, ánh sáng kim sắc Phật môn lượn lờ quanh thân, vô số phù văn ngưng tụ thành Kim Cương Pháp Tướng, bao phủ thân thể, giống như từng vòng từng vòng màn ánh sáng màu vàng vậy, từ hư không rơi xuống, từng lần một gột rửa thân thể của Tần Vấn Thiên.
Theo lĩnh ngộ dần sâu sắc, chỉ thấy từng cổ tự Phật môn dần hiện ra từ hư không, chảy qua trên thân thể Tần Vấn Thiên, dần dần, trên thân hình hắn, tất cả đều là cổ tự Phật môn, mỗi một chữ đều chứa đựng sức mạnh Phật môn kinh người, điên cuồng càn quét trên thân hình Tần Vấn Thiên, cuối cùng vang lên một tiếng nổ đáng sợ, nếu không phải là thân thể mạnh mẽ không gì sánh được, sợ là sẽ bị trực tiếp đánh nát, nhưng Tần Vấn Thiên lại dùng thứ sức mạnh này để luyện thể.
- Ầm ầm.
Lúc này, trong hư không xuất hiện một cái cửa động tối tăm vô cùng đáng sợ, từ trong của động phóng ra lực lượng hủy diệt kinh thế, cuối cùng đánh vào trên thánh thư, chỉ trong nháy mắt, ánh sáng như ngọc trên thánh thư dần dần ảm đạm, không còn huyền diệu nữa, hóa thành vô số đốm sáng, tan biến giữa đất trời.
- Thánh thư, biến mất rồi.
Mọi người thấy một màn như vậy chỉ cảm thấy buồn bã vô cùng, bọn họ hầu như đều không thể lĩnh ngộ được thánh ý, cần mượn thánh thư để lĩnh ngộ, hiện tại thánh thư biến mất, có nghĩa là truyền thừa của Đông Lăng, đã không còn.
Sức mạnh hủy diệt không ngừng đánh xuống tạo nên vô số vết nứt.
- Thánh thư đã tan biến, truyền thừa của Đông Lăng cũng bị hủy diệt, không ai có thể lĩnh ngộ thánh ý.
Có người thở dài nói.
- Đông Lăng ta, từ nay về sau truyền thừa đứt đoạn sao? Huyền Thiết Kiếm Đế, ngươi là tội nhân.
Có cường giả cảm khái.
- Xem bên kia.
Lúc này, có người kinh hô, ánh mắt nhìn về phía Tần Vấn Thiên, chỉ thấy Tần Vấn Thiên vẫn đang ở chỗ cũ tu hành, lại còn có thể mượn lực lượng thánh ý, đắm chìm trong ánh sáng của vô số cổ tự Phật môn, nhìn như một pho tượng Phật.
- Hắn hình như đang lĩnh ngộ thánh ý.
Có một cường giả của tiên thành Đông Lăng trong lòng rúng động nói.
- Ai nói thánh thư tan biến, liền không người nào có thể lĩnh ngộ thánh ý? Hắn không phải là người sao?
Có một vị cường giả Tiên Vương nói, châm chọc lời nói vừa rồi của cường giả Đông Lăng.
- Xem ra vẫn là phải nhìn thiên phú rồi.
Có người thấp giọng nói.
- Đông.
Chỉ thấy cường giả Đông Lăng giậm chân một cái, chuông đồng phủ xuống, có thể khiến hồn phách con người vỡ nát, hắn giơ tay lên vẫy, nhất thời một cái chuông cổ bay về phía Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên dường như có cảm ứng, ánh mắt chợt mở, nhưng lại không có bất kỳ động tác nào khác, chuông đồng đánh vào kim sắc Phật môn liền bộc phát ra một đạo ánh sáng chói mắt, kèm theo một tiếng nổ truyền tới, quanh thân thể Tần Vấn Thiên, ánh sáng vàng rung động nhưng thân thể lại không hề nhúc nhích một chút nào.
Thần sắc cường giả phóng chuông đồng khẽ biến, bàn tay đưa ra hư không bắt một cái, một cái chuông đồng to lớn không gì sánh được hiện lên, hắn nhìn Tần Vấn Thiên, nói:
- Ta ngược lại muốn nhìn xem pháp thân phòng ngự của ngươi là thật hay giả.
Lời nói của hắn vừa ra, liền tiếp tục công kích, đôi mắt Tần Vấn Thiên hiện lên một đạo sát ý đáng sợ, bàn tay vung lên, một đạo khí tức nhẹ nhàng chém qua, như một chiếc lá mềm mại nhưng mà lúc này lại tản ra một đạo kiếm uy kinh người, chém ngang thiên địa, một tiếng phốc vang lên, chuông lớn còn chưa hạ xuống, người nọ đã bị kiếm ý trực tiếp xuyên thủng đầu, máu tươi chảy ra, trên mặt đầy vẻ rúng động.
Tần Vấn Thiên trên mặt không có biểu tình gì, hờ hững quét mắt nhìn hắn một cái, cuối cùng nhìn thoáng qua Đông Lăng, lung lay sắp đổ, sắp bị hủy diệt, thân hình hắn chợt lóe, như một con chim đại bàng, nhanh như gió bỏ chạy đi xa, không lưu luyến chút nào.
Tần Vấn Thiên biết ở đây có rất nhiều người muốn giết hắn, đã đến lúc nên rời đi, không hề do dự mà trực tiếp rời đi.
Quả nhiên, trong nháy mắt Tần Vấn Thiên bay đi, ngay lập tức liền có một đạo ánh mắt nhìn về phía hắn, một vị cường giả của Thái Dương Thánh giáo quát to mở đường:
- Giết người của Thái Dương Thánh giáo ta, bây giờ lại muốn trốn?
Dứt lời, liền có người phóng lên cao.
- Hừ.
Cường giả Kim Cương Tông cười nhạt, thân hình bay lên, nhanh như thiểm điện truy sát Tần Vấn Thiên, Kim Cương Thánh Tử Pháp Nộ chết trong tay của Tần Vấn Thiên, làm sao có thể không giết Tần Vấn Thiên được.
Chỉ thấy từng cường giả bay lên, nhanh như thiểm điện đều truy kích Tần Vấn Thiên, khiến nhiều người trong lòng sợ hãi than, người này rốt cuộc là thần thánh phương nào, lại có thể có nhiều nhân vật cường đại đuổi giết hắn như vậy.
Chẳng qua, lúc nãy hắn đánh chết cường giả Thiên Chung giáo chỉ bằng một chiêu, có thể nói cực kỳ kinh diễm, thực lực dĩ nhiên bất phàm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận