Thái Cổ Thần Vương

Thần thông thiên phú của Tiểu Hỗn Đản

Nhóm: Liliana
Nguồn: Truyenyy
---------------
-Tốt quá, cứ nuốt tiếp đi, trận pháp này sẽ bị phá.
Nhược Hoan ngăn hành động của Tiểu Hỗn Đản lại, lúc này nó mới ngừng, liếc mắt nhìn qua, sau đó nó nghênh ngang đi đến trước mặt Tần Vấn Thiên, trong miệng phát ra âm thanh mơ hồ, giống như đang muốn khoe khoang trước mặt Tần Vấn Thiên vậy.
Dưới cái nhìn chăm chú đầy kinh ngạc của Tần Vấn Thiên, ánh mắt của Tiểu Hỗn Đản đột nhiên trở nên vô cùng hiền hòa, trong mắt như có hai ngọn lửa đang cháy, đôi cánh xòe ra, cọ đầu vào người hắn.
-Tiểu Hỗn Đản, ngươi đã hợp thể với Luyện Ngục rồi ư?
-A a!
Trong đôi mắt của nó dần khôi phục lại vẻ tỉnh táo, không ngừng gật đầu, khiến cho Tần Vấn Thiên cảm thấy rất bắc đắc dĩ, quả thực không biết Tiểu Hỗn Đản này là loại yêu thú gì.
-Bây giờ ngươi đã đạt đến cảnh giới này rồi, hẳn là thực lực cũng rất mạnh đúng không? Sao lại không nói chuyện, cũng không thể biến hình?
Tần Vấn Thiên buồn bực nói. Lúc mới đầu, khi nhìn thấy Tiểu Hỗn Đản này hắn không chú ý nhiều, nhưng lúc nó nuốt Tinh Tượng, khí tức hiển lộ kia rõ ràng là của cảnh giới Thiên Cương.
Tiểu Hỗn Đản nghe thấy mấy lời của Tần Vấn Thiên, khuôn mặt đột nhiên đanh lại, hình như không vừa ý, lại phát ra mấy tiếng ‘a a”, giống như rất muốn nói chuyện nhưng lại nói không ra lời vậy.
Thấy hành động của nó, đột nhiên Tần Vấn Thiên nảy ra một suy nghĩ khác thường, chẳng lẽ tuy Tiểu Hỗn Đản đã đạt đến cảnh giới Thiên Cương, nhưng vẫn đang trong giai đoạn chưa trưởng thành sao?
Nếu là như vậy, đến khi nó trưởng thành, sẽ đạt đến cảnh giới nào đây?
-Được lắm, mau lớn nhanh lên.
Tần Vấn Thiên khẽ vuốt nhẹ qua lòng bàn tay mình, trên da xuất hiện một vệt máu, hỏi:
-Lần đầu tiên ngươi gặp ta đã muốn đi theo, có phải là do khí tức từ máu huyết của ta hấp dẫn ngươi không?
Tần Vấn Thiên dùng máu mình để nuôi Tiểu Hỗn Đản không chỉ một hai lần, hắn cũng biết mình có huyết mạch của Yêu chi cường đại, bởi vậy mới hỏi như thế.
Tiểu Hỗn Đản gật đầu liên tục, hiển nhiên phỏng đoán của Tần Vấn Thiên không hề sai, nếu không, sao Tiểu Hỗn Đản háo sắc này lại dựa dẫm vào một người nam nhân như hắn chứ, Phàm Nhạc muốn ôm nó vài lần còn không được nữa là.
Một luồng khí tức kinh khủng tràn ra từ giọt máu của Tần Vấn Thiên, phảng phất như máu huyết đang sôi trào, bây giờ sức mạnh từ máu huyết của hắn đã được kích hoạt một chút, chất chứa năng lượng đáng sợ. Dường như Tiểu Hỗn Đản cũng cảm nhận được, nó hé miệng, để Tần Vấn Thiên đút máu cho mình. Tuy rằng lúc đầu nó vô cùng bài xích, nhưng sau khi biết Tần Vấn Thiên thiếu mấy giọt máu cũng không sao, nó liền dần dần chấp nhận cách thức trưởng thành nhanh chóng này.
Không bao lâu sau, dường như nó đã được ăn no, loay hoay cuộn mình tựa vào ngực Nhược Hoan, ngủ mất. Tần Vấn Thiên trợn mắt, tên nhóc thối tha này, quả thực là biết hưởng thụ mà.
-Tỷ, từ khi nào tên nhóc này đã có năng lực hút Tinh Tượng vậy?
Tần Vấn Thiên hiếu kỳ hỏi.
- Trước khi đệ đi, nó đã hút được một chút rồi. Đệ không biết đâu, sau khi bọn đệ rời khỏi, xém chút nữa nó đã hút sạch trận pháp này, sau đó lại phun ra.
Nhược Hoan nghĩ lại thời điểm nhìn thấy Tiểu Hỗn Đản biến hóa, liền cảm thấy kinh sợ vô cùng.
- Lợi hại như vậy à?
Tần Vấn Thiên giật mình nói.
- Ừ, không chỉ như vậy thôi đâu, sau khi nó hút trận pháp Tinh Tượng còn có thể tự cường hóa năng lực cho mình, cứ như vậy mà đột phá đến cảnh giới Thiên Cương. Nếu không phải vì sợ chúng ta không có trận pháp bảo vệ, ta e là nó đã tiêu hóa hết luôn toàn bộ trận pháp, chứ không phun ra đâu.
Nhược Hoan xoa xoa thân thể của Tiểu Hỗn Đản, mang theo mấy phần cưng chiều. Mấy ngày nay, cảm tình của nàng và Tiểu Hỗn Đản cũng sâu sắc hơn vài phần.
- Không chỉ như vậy, nó còn có được Thần Thông Thiên Phú.
Mạc Thương đứng bên cạnh cũng nở nụ cười. Ánh mắt của Tần Vấn Thiên lập tức sáng lên, một vài Yêu Thú lợi hại sẽ có thần thông dị bẩm của riêng mình, điều này đương nhiên hắn biết, đã hơn một năm không gặp, đột nhiên Tiểu Hỗn Đản vốn đi theo mình kia lại đột phá đến cảnh giới Thiên Cương, màn lột xác thế này, đủ khiến hắn cảm thấy giật mình.
- Thần thông gì?
Tần Vấn Thiên hiếu kỳ hỏi.
- Cũng không phải là loại lợi hại gì, đệ bảo nó biểu diễn cho đệ xem đi.
Nhược Hoan cười khanh khách, giống như đang cố tình trêu đùa hắn vậy.
Ba sư đồ cùng ngồi một chỗ trò chuyện, cũng đã lâu rồi bọn họ không có cuộc trò chuyện nào nhẹ nhàng như vậy. Tiểu Hỗn Đản ngủ rất lâu, sau đó mới chậm rãi mở mắt, chớp chớp mi nhảy vào ngực Tần Vấn Thiên, đầy vẻ năng động.
- Đến đây, biểu diễn thần thông thiên phú của ngươi cho ta xem nào.
Tần Vấn Thiên xoa xoa đầu Tiểu Hỗn Đản.
Ánh mắt của Tiểu Hỗn Đản sáng lên, quay đầu lại liếc nhìn Nhược Hoan, cơ thể bay lên, nhảy vào không khí.
Đôi cánh đỏ như lửa xòe ra, tên nhóc quát khẽ, chỉ chớp mắt, thân thể của nó đã phát sinh biến hóa, nhanh chóng biến thành một con Chu Tước Luyện Ngục trên không trung, hình dáng giống hệt con Chu Tước Luyện Ngục Cổ của Tần Vấn Thiên trước đây, một màn này khiến Tần Vấn Thiên phải đứng bật dậy, ngước mắt nhìn lên trời.
Hắn nhìn thấy ánh mắt ôn hòa của con Chu Tước này, rõ ràng chính là Luyện Ngục trước khi hóa thành Trận Linh. Nhưng chỉ chớp mắt sau, nó lại biến thành ánh mắt của Tiểu Hỗn Đản, một luồng âm thanh lại truyền ra, thân thể của Tiểu Hỗn Đản phát sinh biến hóa lần nữa, biến hình thành Cổ Yêu hung hãn, khủng bố, đây là Yêu Thú Tinh Hồn của Tần Vấn Thiên, Đế Yêu.
-Thần thông biến hóa.
Tần Vấn Thiên lẩm bẩm tự nhủ.
-Đúng vậy, thần thông thiên phú của Tiểu Hỗn Đản là biến hóa, nhưng mà nó lại không thể gia tăng lực chiến đấu. Nó cũng không có sức mạnh của những yêu thú mà nó biến hình. Tuy rằng khi hóa thân thành Chu Tước Luyện Ngục, có Lửa Luyện Ngục nhưng lại không thể phát huy được uy lực của Lửa Luyện Ngục chân chính.
Nhược Hoan cười khẽ giải thích. Tuy rằng như vậy, nhưng nàng vẫn rất kinh ngạc với thần thông của tên nhóc này, nàng chưa bao giờ thấy qua một Yêu thú kỳ lạ như vậy.
-Sư tôn, tỷ tỷ, bây giờ chúng ta đừng nên ở lại chỗ này nữa. Con đã phái thuộc hạ đến đón mọi người rồi, cứ về Tiên Trì Cung trước đã.
Tần Vấn Thiên nói với Nhược Hoan và mạc Thương. Hai người họ không còn ngạc nhiên trước năng lực của hắn nữa, bọn họ đã biết bí mật của Tần Vấn Thiên, đối phương còn có một con chim Đại Bằng to lớn ở Tiên Trì Cung xa xôi kia, lúc nào cũng có thể ra lệnh cho nó.
-Tiểu Hỗn Đản, chờ sau khi mấy người sư tôn đi rồi, ngươi nhanh chóng nuốt trận pháp này đi, không được tiêu hóa, ta không muốn Luyện Ngục bị tiêu tán đi.
Tần Vấn Thiên nhìn về phía trước, Tiểu Hỗn Đản vẫn đang duy trì hình dạng của Chu Tước Luyện Ngục, nó từ từ đáp xuống, đậu trên đầu vai của Tần Vấn Thiên, chọc hắn bật cười:
-Ta đồng ý với ngươi, sẽ không để ngươi biến mất.
Vài ngày sau, lại có thêm mấy người không cẩn thận rơi vào trận pháp. Vốn dĩ không gây chú ý gì, giờ đây ở bên ngoài ai cũng biết đám người Tần Vấn Thiên, Âu Dương Cuồng Sinh không còn ở trong trận pháp nên dần chẳng còn ai theo dõi nơi này nữa.
Vài thân ảnh yêu dị hóa thân thành Yêu Thú, mang Nhược Hoan và Mạc Thương đi, hiển nhiên bản thể của bọn họ chính là Yêu thú. Mặc dù không còn ai theo dõi trận pháp, nhưng để đảm bảo an toàn, chim Đại Bằng cũng đích thân bay đến, dọc theo những đụn mây, bay thẳng đến thành Khâm Châu. Mạc Thương và Nhược Hoan được đưa vào trong mây, ngồi lên lưng chim Đại Bằng, Tần Vấn Thiên cưỡi trên người một con khác, bay theo nó.
Còn Tiểu Hỗn Đản, nó vẫn ở lại thành Khâm Châu với Tần Vấn Thiên.
Ở thành Khâm Châu, trận pháp của Đại Hạ Cổ Hoàng Triều đột nhiên biến mất chỉ sau một đêm, sáng sớm ngày thứ hai, sự kiện này đã gây ra chấn động không nhỏ, không ít thế lực to lớn muốn tra xét nguyên nhân trận pháp biến mất, cũng nhân đó tìm hiểu xem Đại Hạ Hoàng Triều có bí mật gì không muốn người khác biết.
Ngoài bọn họ ra, còn có rất nhiều người ở thành Khâm Châu bước vào tòa thành Hoàng cổ kính này, thế lực Tư Khung đã rút đi từ lâu, Hoàng Triều Đại Hạ mất đi một thế lực lớn chống đỡ, sao có thể không bị người ta nhân lúc cháy nhà mà hôi của chứ.
Nhưng mà, Hoàng triều cổ kính này chẳng có gì đáng giá ngoài rất nhiều di tích và phế tích còn sót lại.
Trong một khu di tích cổ của Hoàng triều, có một người đàn ông rất được chú ý, hắn ta có thần thái tuấn lãng, mày kiếm mắt sáng, dường như trên người thấm đầy một luồng nhuệ khí.
Nhưng mà, điều khiến người ta chú ý nhất không phải là tướng mạo của hắn, bởi lẽ trong thành Khâm Châu, thanh niên tài tuấn khí chất phi phàm rất nhiều, mà điều khiến người khác phải giật mình chính là tọa kỵ của hắn.
Lúc này đây, thanh niên này đang đứng giữa không trung, dưới chân của hắn là một con chim Đại Bằng.
Con Đại Bằng này có thân hình to lớn hơn trăm mét, móng vuốt sắt nhọn như hai chiếc móc sắt, mắt ẩn hiện sấm sét, trôi nổi trên không trung, hiển lộ khí thế của bá chủ bầu trời.
Con chim Đại Bằng này vừa xuất hiện, người ta liền nghĩ ngay đến cuộc chiến Đan Vương Điện.
Tần Vấn Thiên biến thành Cổ Yêu Đại Bằng, tay cầm Yêu kiếm, phá Đan Vương Điện.
Bây giờ, ở thành Khâm Châu lại xuất hiện một con chim Đại Bằng, bảo sao không khiến người khác chú ý, chẳng qua là trong lời đồn, khi Tần Vấn Thiên biến thành Cổ Yêu Đại Bằng, uy nghiêm đáng sợ, như quân chủ bầu trời, tung cánh ba ngàn mét, không phải là cái mà con Đại Bằng trước mắt này có thể so sánh được.
Nhưng dù vậy, giờ phút này xuất hiện một con Cổ Yêu Đại Bằng trong mây, vẫn khiến người ta cảm thấy giật mình, huống chi, con Đại Bằng này, còn bị một thanh niên khống chế, người thanh niên kia, là người phương nào?
Một nhóm người xoay mặt nhìn về phía Tần Vấn Thiên, chính xác hơn là con chim Đại Bằng dưới người hắn, ánh mắt lóe lên từng luồng sáng kỳ lạ.
Những người này, chính là người của Đại Nhật Trần gia, một thế lực lớn ở thành Khâm Châu. Bọn họ nhìn thấy chim Đại Bằng liền nghĩ ngay đến Tần Vấn Thiên, lúc trước ở Đan Vương Điện trong thành Vọng Châu, người này không chỉ giết Đan Vương Điện mà còn giết mấy cường giả của Đại Nhật Trần gia.
-Cút!
Một nam tử trung niên, ánh mắt sáng quắc, như chứa hai ngọn lửa, nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên. Người này có một đứa con trai bị ngộ sát ở Đan Vương Điện, nên khi ông ta vừa nhìn thấy chim Đại Bằng, ngọn lửa thù hận liền nhanh chóng sục sôi.
Tần Vấn Thiên liếc mắt nhìn người trung niên này. Ông ta có khí thế rất mạnh mẽ, tu vi ở cảnh giới Thiên Cương, đám người bên cạnh ông ta, đều là cường giả cảnh giới Thiên Cương, những người này, đều đến Cổ Hoàng Triều để thăm dò tin tức, chỉ như vậy cũng đã chứng tỏ được tiềm lục hùng hậu của Đại Nhật Trần gia, trong gia tộc này, có nhất nhiều tu sĩ ở cấp độ Thiên Cương.
-Ngươi đang nói chuyện với ta?
Tần Vấn Thiên nhìn đối phương, âm thầm cười lạnh. Nhưng khi liếc mắt nhìn thấy ngọn lửa trong mắt đối phương, hơn nữa còn có luồng khí lưu nóng rực đang sôi trào trong huyết mạch kia, hắn liền biết đối phương đã tu luyện tâm pháp Đại Nhật Càn Khôn, hiển nhiên đây là một cường giả của Đại Nhật Trần gia.
-Đoạt lấy Yêu thú của hắn.
Đối phương thấy Tần Vấn Thiên còn hỏi ngược lại mình, đôi con ngươi càng trở nên lạnh lùng, ra lệnh, chỉ mấy giây sau, đám cường giả của Trần gia kia liền mạnh mẽ xông đến.
Dù cho người này có là ai đi nữa thì đối với Đại Nhật Trần gia mà nói chẳng hề có gì khác biệt. Nam tử trung niên kia vừa mở miệng đã ra lệnh cho người ta phải cút, trên thực tế, hắn vốn đã có định cướp đoạt Cổ Yêu Đại Bằng rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận