Thái Cổ Thần Vương

Không hối hận

Trên Đọa Lạc ma đảo, Ma cung của Ma Đế, mọi người đã lục tục rời đi, nhưng vẫn có vô số người tập trung xung quanh Ma cung.
Ngay lúc này, có tin tức truyền đến, vị thanh niên có thiên phú dị bẩm trong chiến trường Tần Vấn Thiên thông qua truyền tống đại trận đã rời khỏi ma đảo, điều này làm cho không ít người thầm nghĩ tên này cũng thông minh, biết Đọa Lạc ma đảo không có chỗ cho hắn dung thân.
Tin đồn còn nói, có ba vị cường giả Ma Vương cảnh đồng thời thông qua đại trận rời đi cùng Tần Vấn Thiên.
Tin tức này vừa ra, rất nhiều người âm thầm cảm thán Tần Vấn Thiên không thức thời, đáng tiếc, tài năng như vậy mà chết sớm.
Ba Đại Ma Vương cường giả rời Đọa Lạc ma đảo ám sát, Tần Vấn Thiên làm gì còn đường sống, cho dù là Đọa Lạc Ma Đế cũng sẽ không nói gì, hắn đã không còn ở địa giới của Đọa Lạc ma đảo, huống chi, Ma Đế đại nhân có lên tiếng nói giúp một người không nể mặt hắn?
Rất nhanh, ba vị Ma Vương đuổi giết Tần Vấn Thiên là ai được tìm ra, một vị là Hắc Giao Ma Vương chủ nhân của Hắc Giao ma đảo, còn một người là cường giả của Ma Hoàng Tông, Phách Kiêu chết trên tay Tần Vấn Thiên, Ma Hoàng Tông dĩ nhiên không thể bỏ qua, người cuối cùng, mọi người cũng biết, nhưng rất ít người thảo luận.
Hạ lão Ma Vương, vẫn không nên đắc tội thì tốt hơn.
- Phụ thân, làm sao đây?
Hắc Thạch Ma Vương và ma nữ ở bên ngoài Ma tông, nghe được các tin tức truyền đến, sắc mặt ma nữ có chút khó coi, lại có ba Đại Ma Vương đuổi giết Tần Vấn Thiên.
- Lúc trước ta đã nhắc nhở hắn, hơn nữa, Tần Vấn Thiên không phải là người lỗ mãng, nếu hắn cự tuyệt phong thưởng của Ma Đế, chắc chắn là đã có đề phòng.
Hắc Thạch Ma Vương thấp giọng nói, ở cách bọn hắn không xa, có một ánh mắt âm lãnh bắn tới, chính là con của Hắc Giao Ma Vương.
- Nhan Ngọc Nhược, ngươi chờ đấy, ta sẽ sủng hạnh ngươi thật tốt.
Thanh niên yêu dị này lạnh lùng nói, bên cạnh hắn có cường giả đại thế lực trên Đọa Lạc ma đảo, chính là nghĩa phụ của hắn.
Ma nữ hừ lạnh, không nói gì, đúng lúc này, sắc mặt thanh niên yêu dị đột nhiên kịch biến, trắng bệch.
- Phụ thân.
Rống to một tiếng, hai tròng mắt thanh niên yêu dị lộ ra tia máu, cả người hắn điên cuồng run rẩy, phảng phất như vừa biết chuyện gì cực kỳ đáng sợ.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
Nghĩa phụ hắn mở miệng hỏi.
- Nghĩa phụ, phụ thân...
Thân thể thanh niên yêu dị run rẩy mãnh liệt, trong con ngươi là sợ hãi vô tận:
- Phụ thân chết rồi.
Những ánh mắt khác cũng nhanh chóng bắn về phía này, trong con ngươi cũng lộ ra vẻ vô cùng sắc bén, Hắc Giao Ma Vương đã chết?
Bây giờ thì thú vị rồi, Hắc Giao Ma Vương là một trong những người đuổi giết Tần Vấn Thiên, nhưng hắn đã chết?
Như vậy, là vì chia của không đều mà bị hai vị Ma Vương khác giết chết, hay là bị Tần Vấn Thiên tiêu diệt?
Nói vậy, là bởi vì nguyên nhân trước sao, Tần Vấn Thiên dù có mạnh thì vẫn là cảnh giới Ma Thai, làm sao có thể chống lại Ma Vương, huống chi là ba cường giả Đại Ma Vương.
Ánh mắt Hắc Thạch Ma Vương và ma nữ chợt lóe, Hắc Giao Ma Vương đã chết sao, đây đúng là chuyện đáng mừng, hy vọng là Tần Vấn Thiên làm.
Sau đó không lâu, người của Ma Hoàng Tông cũng tức giận, nghe nói, Ma Vương cường giả bọn họ phái đi cũng đã bỏ mạng.
Mọi người âm thầm cảm thán, Hạ lão quái phái ra người mạnh như vậy sao? Quá độc ác, cướp đoạt đồ của Tần Vấn Thiên cũng được rồi, lại còn giết chết hai vị Ma Vương, lẽ nào ỷ vào bối cảnh của Hạ lão quái vật, tin tưởng Hắc Giao Ma Vương và Ma Hoàng Tông không dám báo thù sao.
Ngay lúc này, có tin tức truyền ra, Hạ lão Ma Vương đồng dạng cũng vô cùng tức giận, phái người đi tìm cường giả của Ma Hoàng Tông, cực kỳ bá đạo, nổi trận lôi đình, hình như Ma Vương cường giả hắn phái đi cũng đã bỏ mạng.
Giờ khắc này, tất cả mọi người đều im lặng.
Không phải là nội chiến chia đồ không đều? Không phải là ba cường giả Đại Ma Vương tàn sát lẫn nhau sao?
Điều này sao có thể... Bọn họ không dám suy nghĩ.
Tần Vấn Thiên, làm sao có thể làm được.
Mấy ngày sau, cái chết của ba Đại Ma Vương được chứng thật, bọn họ thật sự đã bỏ mạng, tin tức này đưa tới gợn sóng không nhỏ trên Đọa Lạc ma đảo.
Đây chính là thiên kiêu thanh niên cự tuyệt Ma Đế cường thế đáp lại sao?
... ...
Hạo Thiên Ma vực và Đọa Lạc Ma vực là hai Ma vực lân cận, đồng dạng đều có hàng nghìn hàng vạn ma đảo, Hạo Thiên ma đảo chính là ma đảo trọng yếu của Hạo Thiên Ma vực.
Trong một đình viện nào đó của Hạo Thiên ma đảo, một đoàn người đang tập trung kiểm tra, ánh mắt chăm chú nhìn người thanh niên nằm trên giường, chân mày nhíu chặt.
Nam Hoàng Nhược Tuyên ngồi bên cạnh Tần Vấn Thiên, hai hàng lông mày cau có, ngẩng đầu lên nhìn mọi người.
- Thế nào rồi?
Tề Đại hỏi.
- Sinh mạng lực của hắn vô cùng cường ngạnh, có một luồng lực lượng cường đại bảo vệ tính mạng của hắn, sẽ không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng lần này hắn bị thương nặng, cộng thêm hai lần sử dụng lực lượng không thể khống chế, tổn hại căn cơ của hắn, muốn hoàn toàn khôi phục, không biết cần thời gian bao lâu.
Nam Hoàng Nhược Tuyên trầm thấp, nói:
- Thương thế rất nặng, thậm chí có thể ảnh hưởng đến tu hành sau này của hắn.
- Đan dược vô dụng sao?
- Vô dụng.
Nam Hoàng Nhược Tuyên lắc đầu, mọi người trầm mặc, Tần Vấn Thiên là nhân vật trọng yếu của cuộc chiến Tài Quyết, hơn nữa hiện giờ Hoàng Sát Thiên đã dẫn trước một bước, nếu Tần Vấn Thiên khôi phục quá lâu, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi, huống chi, thương thế này còn có thể dao động đến căn cơ của Tần Vấn Thiên.
Hinh Vũ nhìn Tần Vấn Thiên yên lặng nằm trên giường, trong mắt nàng thoáng hiện lên sự thương cảm, hình ảnh Tần Vấn Thiên đánh một trận giết hết ba Đại Ma Vương vẫn còn in đậm trong đầu nàng, khí khái tuyệt thế, tuyệt đại tao nhã, Hinh Vũ không nghĩ rằng mình có thể nhìn thấy nhân vật như thế, hơn nữa còn có quan hệ với hắn.
Mặc dù quen biết với Tần Vấn Thiên một thời gian rất ngắn ngủi, nhưng nàng biết nếu trong tình huống bình thường, nhân vật như Tần Vấn Thiên căn bản không phải là người nàng có thể tiếp xúc.
Nhìn mấy vị cường giả chung quanh, người nào cũng là thiên kiêu cao nhất.
- Tần công tử đến từ Tiên Vực sao?
Lúc này Hinh Vũ thấp giọng nói.
- Ừ.
Nam Hoàng Nhược Tuyên gật đầu, nàng cũng không phải có thiện cảm với Hinh Vũ.
- Nghe Tần công tử nói, hắn có thê tử, ta có thể biết một chút chuyện của Tần công tử không?
Hinh Vũ mở miệng hỏi, Nam Hoàng Nhược Tuyên thật ra cũng không có cảm tình gì với Hinh Vũ, nhất là sư tỷ Mạc Tử Yên của Thanh nhi, nhưng dù sao Hinh Vũ cũng giúp bọn họ, là nàng đưa tin tức tới, để bọn họ có thể trong thời gian ngắn nhất rời khỏi Đọa Lạc ma đảo.
- Để ta nói cho ngươi biết.
Giọng nói của Mạc Tử Yên có chút lãnh đạm, ánh mắt Hinh Vũ nhìn nàng, cũng không tức giận, chỉ thoáng mỉm cười, nàng biết, nữ tử sẽ không thích người giống như nàng.
- Vị hôn thê của Tần Vấn Thiên là sư muội của ta.
Mạc Tử Yên mở miệng nói, đôi mắt Hinh Vũ thoáng sựng lại, càng thêm hiểu thái độ lãnh đạm của Mạc Tử Yên.
- Sư muội ta chính là con gái của Đại Đế Tiên quốc, thiên phú xuất chúng, sinh ra đã phi phàm, xinh đẹp vô song, từ nhỏ đã quen biết Tần Vấn Thiên, gắn bó bên nhau nhiều năm, ta và sư tôn của sư muội là cường giả Đế cảnh của Tiên Vực, Tiên Đế cao nhất, nếu ở Tiên Vực, dễ dàng có thể đập chết Đọa Lạc Ma Đế của Đọa Lạc Ma vực các ngươi.
Mạc Tử Yên mở miệng nói, cố ý hù dọa Hinh Vũ.
Hinh Vũ quả thật bị chấn động, đôi mắt đẹp trong nháy mắt cứng lại, nàng phỏng đoán Tần Vấn Thiên có lai lịch phi phàm, nhưng không ngờ lại bất phàm như thế, vị hôn thê của hắn là con gái của Đại Đế Tiên quốc, đệ tử của Tiên Đế cao nhất, đó là một cô gái như thế nào chứ, khó trách Tần công tử thờ ơ trước sự hấp dẫn của nàng.
- Một vị hồng nhan khác của hắn là thanh mai trúc mã, yêu nhau nhiều năm, có dung nhan nghiêng nước nghiêng thành.
Mạc Tử Yên thản nhiên nói, Hinh Vũ cười cười, hai vị nữ tử như vậy mới vừa vặn xứng đôi với Tần công tử.
- Tần Vấn Thiên, hắn từ thế giới hạt tử của Tiên Vực một đường đi tới, nổi dậy cả Tiên Vực, có thiên phú cao cấp nhất, nhận được ưu ái của nhiều vị Tiên Đế, phụ thân của sư muội ta cũng nguyện ý gả ái nữ cho hắn. Lần này đến Vạn Ma đảo, cũng là vì sư muội ta, tham gia một cuộc chiến đấu với Hoàng Sát Thiên, Hoàng Sát Thiên ngươi cũng thấy đấy, hắn là tuyệt đại thiên kiêu của một thế lực cao cấp khác của Tiên Vực.
Mạc Tử Yên nói ngắn gọn, Hinh Vũ khẽ gật đầu, khó trách Hoàng Sát Thiên lợi hại như vậy, ngoài Tần Vấn Thiên, trên chiến trường rộng lớn, không có bất kỳ người nào có thể sánh vai với hắn, hắn mới xứng làm đối thủ của Tần công tử.
- Bây giờ ngươi biết rồi chứ?
Mạc Tử Yên đưa mắt chăm chú nhìn Hinh Vũ nói.
- Biết rồi, cám ơn.
Hinh Vũ khẽ gật đầu:
- Ngươi yên tâm, ta sẽ không có suy nghĩ không an phận, ta biết mình không xứng với Tần công tử.
Mạc Tử Yên không nói gì, Hinh Vũ cũng là cô gái cực kỳ thông minh, biết nhìn mặt đoán ý.
- Nhưng, ta có cách có thể làm cho Tần công tử sớm khôi phục, nhưng cần một chút thời gian.
Hinh Vũ nhẹ giọng nói, ánh mắt Mạc Tử Yên chợt lóe, có chút hoài nghi nhìn Hinh Vũ, hỏi:
- Ngươi nói thật sao?
- Hinh Vũ mặc dù hèn mọn, nhưng cũng không lấy chuyện như vậy ra nói giỡn, Tần công tử có ơn với ta, ta sẽ cố gắng hết sức.
Hinh Vũ nhẹ nói.
- Để nàng ta thử xem sao.
Tề Đại bất chợt lên tiếng, hắn không quan tâm đến chuyện tình cảm của Thánh chủ, chỉ chú ý đến an nguy của Tần Vấn Thiên.
Hắn và Tần Vấn Thiên cùng tiến vào Ma Tiên Cư, hắn biết Hinh Vũ sẽ không làm hại Tần Vấn Thiên.
- Tốt, cần bao lâu?
Mạc Tử Yên gật đầu.
- Ta cũng không rõ lắm, phải xem năng lực khôi phục của Tần công tử, ta sẽ làm hết sức, thời gian này không thể bị quấy nhiễu, đợi sau khi thành công ta sẽ ra ngoài.
Hinh Vũ nói, ánh mắt Mạc Tử Yên chợt lóe, tất cả bọn họ đều là nhân vật vô cùng quyết đoán, gật đầu, trực tiếp xoay người đi ra ngoài, chỉ để lại Hinh Vũ và Tần Vấn Thiên ở lại.
Hinh Vũ đã phong bế mảnh không gian này, ngay sau đó đi tới bên cạnh Tần Vấn Thiên, nhìn khuôn mặt góc cạnh, giơ tay lên vuốt ve khuôn mặt Tần Vấn Thiên, trong lòng cảm thán, cuối cùng vẫn chạy không khỏi, có lẽ gặp phải Tần Vấn Thiên cũng là số mệnh an bài.
Trong đôi mắt của nàng, có một giọt nước mắt chảy xuống, rơi xuống khuôn mặt Tần Vấn Thiên, giờ khắc này, Tần Vấn Thiên vẫn hôn mê bất tỉnh, không nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp kia, càng không nhìn thấy trên khuôn mặt đang mỉm cười rưng rưng nước mắt, nhưng đôi mắt kia cũng đặc biệt kiên định, toát ra ánh mắt không hối hận!
Bạn cần đăng nhập để bình luận