Thái Cổ Thần Vương

Hạ Lan Thu Nguyệt

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Đế Thiên được đưa tới một quảng trường to lớn huy hoàng, tiệc rượu đã được chuẩn bị xong, cường giả nhiều tựa mây, những người tới đây hôm nay, lên tới mấy trăm người.
Hơn nữa, mỗi người đều có khí chất phi phàm, trừ những thị nữ ra, cường giả Đế cảnh cũng phải trên nửa số đó, thật quá khủng khiếp.
Mấy người bọn Đế Thiên tới, lập tức có người tiến tới nghênh đón.
- Đế Thiên đại sư.
Chỉ thấy một nhân vật trẻ tuổi bước thẳng tới phía Đế Thiên, mặc dù bọn họ chưa từng gặp mặt, nhưng mặt nạ Đế Thiên quá nổi bật, chỉ cần là những người từng nghe nói về y, chỉ cần liếc nhìn một cái là có thể biết y là ai.
- Tại hạ Hạ Lan Quân, sớm đã nghe danh Đế Thiên đại sư, hôm nay có thể gặp, quả là may mắn.
Ngữ khí trong lời nói của Hạ Lan Quân chân thành khách khí, thân là nhân vật Tiên Đế trẻ tuổi của Hạ Lan thị, trên người y, Đế Thiên không ngờ lại không cảm nhận được bất kỳ sự kiêu căng nào, chỉ có sự khiêm tốn.
Điều này càng khiến Đế Thiên cảm thán, Hạ Lan thị có thể cường thịnh bao nhiêu năm như thế, có thể tranh chấp với Ly Hỏa Cung Chủ mà không mất uy thế, quả nhiên là có lý do của nó, hàm dưỡng của tử tôn trong gia tộc, cảm giác đầu tiên mang tới cho Đế Thiên chính là xuất chúng.
- Hạ Lan huynh khách khí.
Đế Thiên khẽ gật đầu.
- Đế Thiên đại sư mau đi cùng ta.
Hạ Lan Quân khẽ khom người, dẫn đường tựa một vị hậu bối trước một tiền bối, hoàn toàn không vì Đế Thiên đã từ chối sự hữu hảo của Hạ Lan thị lần đầu mà có chút gì không vui, dẫn bọn họ thẳng tới một vị trí khá gần, nói:
- Đại sư xin mời ngồi.
Không ít người nhìn về phía Đế Thiên, trong đôi mắt lấp loáng ánh sáng, xem ra, Hạ Lan thị rất coi trọng Đế Thiên.
Có điều nghĩ ra thì cũng bình thường thôi, tạm chưa nhắc tới thực lực của Đế Thiên, có thể bỏ qua một bên, chỉ nói về trận pháp và khả năng luyện binh khí của y, thêm vào đó là Đế Các do một tay y sáng lập ra, như thế đủ để giành được sự tôn kính, huống gì, một vị đại sư luyện binh khí xuất chúng như vậy, rất khó không nhận được sự tôn trọng, nếu như có được sự hữu nghị từ Đế Thiên đại sư, rõ ràng là việc mà rất nhiều người vui mừng muốn đạt được.
Cho nên, cường giả của không ít thế lực đều lũ lượt mang ly tới bên Đế thiên kính rượu, đồng thời nhỏ giọng giới thiệu mình là ai, trước tiên là ra mặt đã, lót đường cho mối quan hệ sau này.
- Đế Thiên đại sư.
Một người đứng trước mặt Đế Thiên cất lên một tiếng, Đế Thiên nhìn về phía đối phương, có hai người đang nhìn về phía y, một vị trung niên đang mỉm cười, và một người trẻ tuổi ánh mắt lấp loáng lộ rõ tài năng bản lĩnh, tu vi của người trẻ tuổi này là sơ giai Tiên Đế.
- Tại hạ Chu Châu, đây là khuyển tử Chu Nham.
Người trung niên mỉm cười nói.
- Chu thúc là Gia Chủ đương đại của thế gia Chu thị tại khu Bắc thành, đời trước của Chu gia có quan hệ thông gia với Hạ Lan thị chúng ta.
Hạ Lan Quân đứng bên cạnh mỉm cười nói, Đế Thiên khẽ gật đầu, trước đây bản tôn đã biết tầm thâm nhập của Hạ Lan thị ở khu Bắc thành này không chỉ đơn thuần dựa vào thực lực, còn rất nhiều mối quan hệ thông gia, thậm chí là có lợi ích qua lại, Hạ Lan thị ở khu vực này đã rất nhiều năm rồi, đời đời thừa tự, Hạ Lan thị có rất nhiều nữ tử gả cho các thế lực tại khu Bắc thành, hơn nữa, một khi có quan hệ thông gia, Hạ Lan thị liền sẽ dốc toàn lực giúp đối phương phát triển, bởi thế rất nhiều những thế lực có quan hệ thông gia với Hạ Lan thị đều đã trở thành những thế gia.
Từng đời từng đời truyền xuống, gần như có thể tưởng tượng được mạng lưới quan hệ của Hạ Lan thị khổng lồ tới mức nào.
- Ra mắt Chu tiền bối.
Đế Thiên mỉm cười gật đầu đáp lễ, ở Hạ Lan thị, y đương nhiên phải giữ thái độ khiêm tốn, y của ngày hôm nay đã nhận lễ vật của Hạ Lan thị, thì ít ra ngoài mặt, y cũng đã ngồi lên con thuyền Hạ Lan thị.
- Đại sư khách khí rồi, với thân phận của Đế Thiên đại sư, gọi thẳng tên của ta là được rồi.
Chu Châu cười nói.
- Chu huynh.
Tần Vấn Thiên không khách khí, cười gọi một tiếng.
- Nếu như vậy ta chẳng phải đã thành vãn bối rồi sao?
Chu Nham đứng bên cạnh hơi sững người, có chút buồn bực nói:
- Như vậy không được, chúng ta ai nói chuyện người đó, ta vẫn tiếp tục gọi là Đế Thiên đại sư thôi.
- Ha ha, Chu Nham huynh tùy ý.
Đế Thiên cười nói.
- Đế Thiên đại sư, thực lực luyện vũ khí của ngươi thật sự không cần ta phải tán thưởng, cả Ly Hỏa thành này đều biết là vô cùng lợi hại, nhưng tới nay ngươi ở cảnh giới gì, ta lại hoàn toàn không thể nhìn ra được.
Chu Nham tò mò hỏi.
- Ta không thật sự hứng thú với võ đạo bằng luyện vũ khí, không nhắc tới cũng được.
Đế Thiên cười, y đã dùng thuật phong ấn che đậy đi tu vi hiện tại.
- Kỳ thực ta có đôi chút nghi hoặc, nếu Đế Thiên đại sư đã có thành tựu siêu phàm đến vậy ở phương diện luyện binh khí, vậy thì thiên phú ở mặt võ đạo chắc cũng mạnh tương tự, mặc dù địa vị của đại sư không phải thứ mà Liễu Phi Bạch có thể sánh được, nhưng năm đó Liễu Phi Bạch hẹn chiến, Đế Thiên đại sư ngài tại sao không cho y một bài học?
Chu Nham cười hỏi, nhất thời, không ít ánh mắt đổ dồn về phía bên này.
Nếu nói Đế Thiên đại sư cũng có vết đen, vậy thì chuyện này có lẽ cũng được tính như là một vết đen nho nhỏ, mặc dù nói y chẳng có lý do gì để phải ứng chiến cả, nhưng dù gì đó cũng là trốn tránh chiến đấu, không tiếp nhận khiêu chiến của Liễu Phi Bạch.
- Có lẽ, giống như những gì mà ngoài giới lan truyền, mặc dù khả năng luyện vũ khí của ta có thể nói là ổn, nhưng chiến lực thì còn yếu vô cùng, không cách nào chiến thắng được Liễu Phi Bạch, đương nhiên phải trốn chiến rồi.
Đế Thiên rõ ràng chẳng hề quan tâm tới những lời đối phương, tùy tiện cười nói.
- Vậy sao?
Chu Nham ánh mắt lấp loáng, cười nói:
- Ta lại có chút không tin.
- Chu Nham, không được vô lễ.
Chu Châu rầy một tiếng, Chu Nham quay sang Đế Thiên đại sư tỏ ý áy náy trong đôi mắt, cười cười, liền đó không tiếp tục nói nhiều nữa.
Đế Thiên nhìn xung quanh, khi y nhìn thấy một đạo thân ảnh, đôi mắt đột nhiên dừng lại, con ngươi co lại, một ánh sáng lạnh lẽo lướt qua rồi biến mất.
Hạ Lan Đế Quân hình như cảm thấy được điều gì, y cũng quay lại liếc nhìn, nhưng chỉ thấy đôi mắt bình thản bên ngoài mặt nạ Đế Thiên đang nhìn y, thấy y nhìn qua, khẽ gật đầu.
Hạ Lan Đế Quân gật đầu cười đáp lại, rồi ánh mắt quay đi, nhưng trong lòng lại có chút nghi hoặc, cảm nhận của y trước giờ luôn đặc biệt nhạy cảm, vừa rồi, rõ ràng cảm nhận thấy một luồng ý lạnh lẽo, nhưng vì sao vừa quay ra đã biến mất, trừ phi giác quan của y là sai?
Hoặc cũng có thể là, y đã đắc tội với người này ở chỗ nào đó?
Mặc dù trường kỳ trấn thủ bên ngoài, nhưng Hạ Lan Đế Quân cũng biết thân phận của Đế Thiên, y chắc chắn khẳng định một điều, y chưa từng có bất kỳ liên hệ nào với vị đại sư luyện vũ khí giỏi phong ấn này, chứ đừng nói gì tới đắc tội.
Đế Thiên cũng liếc nhìn Hạ Lan Đế Quân vài lần, nếu như có thể, hắn hận không thể lập tức tiêu diệt Hạ Lan Đế Quân tại trận, đến nay gặp tại đây, đương nhiên sẽ phải quan sát nhiều một chút.
Hạ Lan Đế Quân, thân là một trong cửu đại Đế Quân dưới trướng của Ly Hỏa cung, quyền thế của y có thể nói là cực lớn, nhưng dường như địa vị của y trong Hạ Lan thị không thật sự quá cao, ít nhất có một vài người trong Hạ Lan thị không tôn kính y cho lắm.
- Đó là thúc phụ của ta, hiện đang tại nhiệm ở Ly Hỏa cung, một trong cửu đại Đế quân.
Hạ Lan Quân thấy Đế Thiên nhìn Hạ Lan Đế Quân thì nhỏ giọng nói.
- Thân là người của Hạ Lan tộc, nhưng tại sao lại tại nhiệm ở Ly Hỏa cung.
Đế Thiên tò mò hỏi.
- Đương nhiên là tranh thủ được từ phía trên rồi.
Hạ Lan Quân cười, Đế Thiên hơi ngẩn người, phía trên này, rất có thể là đang nói tới phía trên của Ly Hỏa cung, quả nhiên thủ đoạn thông thiên.
- Cung Chủ có lẽ rất có ý kiến.
Đế Thiên cười nói.
- Đó là điều tự nhiên, thế lực của Hạ Lan thị vốn dĩ lớn mạnh khổng lồ, cho dù là Ly Hỏa thành, khu Bắc thành này cũng đều nằm trong sự khống chế của Hạ Lan thị chúng ta, trong Cửu đại Đế Quân…
Hạ Lan Quân nói tới đây cười cười không tiếp tục, chỉ nói:
- Đại sư có lẽ biết, Hạ Lan thị chúng ta từng tham gia tranh đoạt vị trí Cung Chủ, đương nhiên muốn đoạt lại rồi.
Đế Thiên khẽ gật đầu, thái độ của Hạ Lan Quân này tuy rằng khiêm tốn, nhưng khi nói tới Hạ Lan thị, lại có ý kiêu ngạo không hề che giấu.
- Còn như thúc phụ của ta, đưa người lên vị trí đó đã trả một cái giá không nhỏ, chỉ cần người có thể ngồi ổn định vững vàng vào vị trí đó, không bị Ly Hỏa cung nắm được điểm yếu gì là đủ rồi, nhưng mấy chục năm trước, người đã làm một việc sai lầm, khiến cho vị trí Đế Quân đối mặt với nguy cơ tràn ngập, khiến cho có không ít người trong gia tộc có ý phê bình người, cho rằng người đã phụ sự trọng dụng từ gia tộc.
Hạ Lan Quân truyền âm nói, không nói thẳng ra ngoài mặt, đương nhiên phải nghĩ cho Hạ Lan Đế Quân, thấy y có thể nói ra những lời này với mình, Đế Quân thầm cảm thấy bội phục, nếu y thật sự chỉ là đại sư luyện vũ khí, không có thân phận Tần Vấn Thiên này, e là thật sự dễ dàng nảy sinh thiện cảm với Hạ Lan thị.
- Tỷ của ta ra rồi.
Lúc này Hạ Lan Quân đột nhiên nói, ánh mắt Đế Thiên hướng nhìn qua phía đó, chỉ thấy một hàng người đi tới, ánh mắt y đột nhiên dừng lại trên một người, mặc váy trắng dài thanh thuần như tuyết, toàn thân không vương chút bụi trần, khí chất cao nhã, đôi mắt sáng rỡ long lanh, cánh mũi nhỏ nhắn thanh tú, bờ môi hồng gợi cảm, gương mặt trong suốt lấp lánh tựa tuyết, da dẻ như ngọc, tựa tiên tử từ trên trời bước xuống.
- Đẹp không, tỷ của ta được xưng tụng đệ nhất mỹ nữ khu Bắc thành, cho dù cả Ly Hỏa thành, cũng không tìm ra được mấy người có thể sánh được.
Hạ Lan Quân thấy ánh mắt của của Đế Quân thì cười nói.
- Quả thực rất xinh đẹp.
Đế Thiên gật đầu, không che giấu gì cả, nữ tử này, quả thực tuyệt sắc, không cách nào phủ nhận.
- Thu Nguyệt tiên tử quả là ngày càng thanh lệ thoát tục, tự như tiên nữ trên trời.
Có người không nhịn được phải thốt ra lời tán thưởng.
- Hạ Lan Quân, vẻ đẹp của tỷ ngươi còn cần phải hỏi sao?
Chu Châu cười mở miệng nói.
- Ừm, ở Ly Hỏa thành, Thu Nguyệt tiên tử bất luận là dung nhan hay tu vi thiên phú, ai mà không biết, ai mà không hiểu.
Hạ Lan Quân cười gật đầu.
“Hạ Lan Thu Nguyệt, Hạ Lan Minh Nguyệt.”, trong lòng Đế Thiên khẽ nói nhỏ, Hạ Lan Minh Nguyệt có lẽ là muội muội của Hạ Lan Thu Nguyệt, mặc dù là ruột thịt, nhưng chênh lệch giữa hai người nữ tử này quả thật có hơi lớn chút.
- Hôm nay là sinh nhật đủ tuổi của Thu Nguyệt, các vị có thể tới đây, cảm kích vô cùng.
Một người trung niên bên cạnh Hạ Lan Thu Nguyệt cười nhìn mọi người nói, y là Hạ Lan Thành phụ thân của Hạ Lan Thu Nguyệt và Hạ Lan Quân, cũng là trưởng tử của Gia Chủ đương đại Hạ Lan thị, lão nhân đứng giữa y và Hạ Lan Thu Nguyệt, chính là Gia Chủ của Hạ Lan thị, Hạ Lan Vân Thiên.
- Thu Nguyệt là tôn nữ mà ta yêu thương nhất, các vị tới đây chính là đã nể mặt ta, ta cũng không nói nhiều nữa, khai yến thôi, không cần câu nệ.
Hạ Lan Vân Thiên đi tới ngồi vào vị trí chủ vị, để Hạ Lan Thu Nguyệt ngồi bên cạnh y, thế hệ sau của y không ít, thế hệ Hạ Lan Thu Nguyệt lại càng nhiều, tỷ muội không ít, ấy nhưng Hạ Lan Vân Thiên lại tuyên bố không hề giấu diếm, Hạ Lan Thu Nguyệt là tôn nữ mà y yêu thương nhất, có thể thấy sự sủng ái dành cho Hạ Lan Thu Nguyệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận