Thái Cổ Thần Vương

Đã Làm Nên Chuyện

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn rất nhiều bóng dáng cường giả trong hư không, có cả một đám Tiên Vương, thậm chí là Tiên Vương Đỉnh Phong cũng có mặt.
Hiển nhiên, đây không phải thế lực tầm thường, cũng không phải sức mạnh mà một tòa thành có thể bày ra, thêm nữa là nhắm tới bọn họ, như thế thì ngay trên mảnh đất này, bọn họ đến từ phương nào đã là điều vô cùng rõ ràng, Thái Hoa tiên triều.
- Không nghĩ tới công chúa điện hạ của Trường Thanh tiên quốc giá lâm tiên triều chúng ta, sao không lên tiếng, tiên triều ta sẽ cũng chiêu đãi một phen.
Quả nhiên, một lão giả trong đó hai mắt phát ánh sáng, hình như có ánh sáng kim sắc bắn ra, tầm mắt rơi xuống trên người Thanh Nhi, hiển nhiên biết rõ thân phận của Thanh Nhi, vì thế nên mới đến nơi này.
Vẻ mặt của Thanh Nhi lạnh như băng, không nói gì, Thái Hoa tiên triều và Thiên Lam tiên quốc có quan hệ đồng minh, từng khởi xướng Tiên Vực Tài Quyết với Trường Thanh tiên quốc, hiển nhiên lai giả bất thiện, bọn họ định bắt nàng.
- Tần huynh đường xa mà đến, đưa mỹ nhân cùng du ngoạn, đúng là khiến người ta phải hâm mộ.
Người nọ lại nhìn Tần Vấn Thiên, cười nhạt nói:
- Hôm nay chúng ta vừa lúc đi ngang qua nơi này, biết được hai vị giá lâm, đặc biệt tới mời Tần huynh và công chúa đi tới tiên triều chúng ta làm khách.
- Mời?
Tần Vấn Thiên cười nhạt một tiếng, phái một đám Tiên Vương tới mời? Mà còn, Tiên Vương Đỉnh Phong đâu chỉ có một vài người, đội hình này chỉ thiếu Tiên Đế tự thân xuất mã thôi.
- Không cần, ta đã quen nhàn tản, chỉ muốn du ngoạn thôi, không cần làm phiền các vị.
Tần Vấn Thiên cười nói.
- Tần huynh và công chúa hiếm khi đi tới tiên triều chúng ta, nếu như không tận tình địa chủ thì làm sao chúng ta an lòng được, mong Tần huynh và công chúa dời bước.
Lão giả kia tiếp tục nói, mặc dù lời nói rất khách khí, nhưng mà vẻ mặt lại lộ ra mấy phần kiêu căng.
- Ta nói không cần, ngươi nghe không hiểu sao?
Vẻ mặt Tần Vấn Thiên thay đổi, lạnh nhạt nói.
Vẻ mặt của các cường giả trên không cũng lạnh xuống, cường giả kia tiếp tục nói:
- Tần huynh đừng éo chúng ta làm khó mới nghe lời.
- Tiên thành cảnh tuyết, nhân gian tiên cảnh, ta không nghĩ muốn phá hoại ý cảnh này, cút.
Tần Vấn Thiên phun ra từng chữ lạnh lão, hắn đã sớm kết thù với Thái Hoa tiên triều, vốn có thể giết chóc ngay, nhưng mà sau khi sống mấy năm an bình ở nơi này, tâm tính của hắn bình hòa, bên cạnh lại có hai thiếu nữ như Chỉ Yên Chỉ Nhiên, bởi vậy không nghĩ muốn đại khai sát giới, mới bảo những người này cút đi.
- Nghe nói sau chuyện Yêu Thần sơn, ngươi đột phá đến Tiên Vương Trung Giai, quả nhiên tự tin hơn nhiều.
Trong đồng tử của Tiên Vương Đỉnh Phong cầm đầu như có thể bắn ra tiên hoa, kiêu ngạo không ai bì nổi, ấn tượng với Tần Vấn Thiên vẫn dừng lại ở Yêu Thần sơn.
Quả thật, sau trận chiến Yêu Thần sơn, Tần Vấn Thiên mai danh ẩn tích, rồi sau đó có người phát hiện dấu chân của hắn tại Thành Đông Lăng Tiên ở trung bộ tiên vực, rồi sau đó Tần tên Vấn Thiên hoàn toàn biến mất, trong Cổ Đế thành xuất hiện Đao Kiếm Tiên Vương nên những người này làm thế nào biết được thực lực hiện giờ của Tần Vấn Thiên chứ, đội hình cường đại như vậy hàng lâm đến, có thể nói đã nể mặt Tần Vấn Thiên lắm rồi.
Nói đến đây, Tần Vấn Thiên biết mặc dù hắn không muốn đại khai sát giới nhưng đó là điều không có khả năng, không khỏi nói:
- Ta một đường đi tới chưa từng lộ ra danh tính, làm sao các tìm được ta?
Ba người họ đi khắp thiên hạ, ba mươi năm qua đã du lịch khắp nơi trong tiên vực, chưa từng để lộ họ tên, cũng rất ít khi ra tay, khiêm tốn dừng lại trong tòa tiên thành này, nhưng vẫn bị phát hiện.
Đối phương nhìn thoáng qua Chỉ Yên và Chỉ Nhiên bên cạnh Tần Vấn Thiên, cười nói:
- Hai nhóc con mà ngươi cứu này, lão tổ của các nàng từng nhậm chức trong tiên triều ta, nhưng do vi phạm nguyên tắc của tiên triều nên đã bị giết chết, cũng hạ lệnh tiên thành chi chủ xét nhà bọn họ, lại phát hiện ba người các ngươi khí độ bất phàm lại không có cách nào nhìn thấu tiên niệm, thấy hai nhóc con này đáng thương nên mở một mắt nhắm một mắt để mặc cho các ngươi, không lâu sau, ngẫu nhiên mới biết là công chúa và phò mã tương lai của Trường Thanh tiên quốc đi tới cảnh nội của Thái Hoa tiên triều ta.
Chỉ Yên và Chỉ Nhiên nghe vậy thì sắc mặt chợt thay đổi, lúc các nàng còn nhỏ gia cảnh bất phàm, cũng biết chút chuyện, hình như là vì thiên phú tu hành của lão tổ xuất chúng nên nhậm chức trong tiên triều, một người đắc đạo gà chó lên trời, lại không nghĩ rằng nguyên nhân bị diệt môn lại là do Thái Hoa tiên triều.
- Mặc dù lão tổ làm sai nhưng vì sao lại giết cả nhà ta?
Hai mắt Chỉ Yên đỏ bừng, nước mắt rơi xuống, năm đó nàng không nhỏ, cũng có hiểu biết chút chuyện, nào ngờ chân tướng lại tàn nhẫn như vậy.
- Làm không thành việc nên làm đương nhiên là đáng chết, hai người các ngươi có thể ở cạnh Thanh Nhi công chúa, là có tích phúc đó, cùng đi theo ta đi.
Người của tiên triều đạm mạc mở miệng, giống như đang ra lệnh.
- Thì ra là thế.
Trong lòng Tần Vấn Thiên thầm than.
- Sư phó, sư nương.
Chỉ Nhiên nghĩ đến việc năm đó người nhà mình chết thảm, trong chớp mắt cũng khóc theo, đưa mắt nhìn bọn Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên khẽ xoa đầu hai nàng, lập tức ngẩng đầu nhìn vào hư không:
- Đã như vậy, thì các ngươi cũng không cần đi nữa.
Vẻ mặt của các cường giả trong hư không đọng lại, rồi lập tức cười lạnh, tên Tiên Vương Đỉnh Phong cầm đầu kia còn phá lên cười:
- Sớm nghe nói về sự bất phàm của Tần Vấn Thiên, chẳng qua lời đồn thì không thể tin hết, bây giờ Cổ Đế thành phong vân tề tụ, cường giả như mậy, tất cả tuyệt thế thiên kiêu đếm hoài không hết trong cả Tiên Vực đều đã đi đến Cổ Đế thành, so tài các thiên kiêu trong tiên vực, ngươi cũng coi như không phải người thường, nổi tiếng trong Tiên Vực phía Đông, vậy mà lúc này lại dừng chân mấy năm trong thành, chắc là mấy năm nay vẫn luôn đi du lịch khắp nơi, trong thời đại các vị anh kiệt cùng nhau tranh phong, ngươi lại chỉ lo phong hoa tuyết nguyệt, là đang trốn tránh sao? Quả nhiên nghe danh không bằng gặp mặt.
Dứt lời, bàn tay hắn vung lên, trong lúc nhất thời uy áp kinh khủng giáng xuống từ trên trời, một nhóm cường giả Tiên Vương đánh xuống.
- An bình nhiều năm như vậy, cũng cần phải quay về.
Tần Vấn Thiên thì thào nói nhỏ, ngẩng đầu nhìn thoáng qua hư không, trong hai mắt phút chốc phóng ra kiếm ý ngập trời, xuyên qua hư vô, chỉ trong nháy mắt, một tiếng kêu thảm thiết vang lên, hai mắt một vị cường giả Tiên Vương rướm máu, cả người bị kiếm ý xuyên qua, sau đó rơi khỏi không trung.
Tần Vấn Thiên đứng đó, kéo tay Chỉ Yên và Chỉ Nhiên, một sức mạnh vô hình bao bọc Thanh Nhi và Mạc Khuynh Thành, thân hình chậm rãi bay lên không trung, nơi hai mắt lướt qua, có tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên, từng vị Tiên Vương rơi khỏi hư không, ngay cả một tia mắt của Tần Vấn Thiên cũng không thể đón đỡ nổi.
- Ầm.
Sắc mặt mấy vị Tiên Vương Đỉnh Phong trong hư không trong chớp mắt đã trở nên khó coi, còn chưa khai chiến, từng vị cường giả vẫn lạc, cho dù là Tiên Vương Trung Giai cũng đã không chịu nổi một ánh nhìn của đối phương, sao hắn có thể mạnh mẽ như vậy?
Tần Vấn Thiên kéo mấy nữ tử chậm rãi bay lên không, thần hoa nở rộ, giống như một pho tượng thần, ngông cuồng không ai sánh bằng.
- Giết.
Cường giả cầm đầu phóng quy tắc lĩnh vực ra, Tiên Vương Đỉnh Phong nhao nhao xuất thủ, trong phút chốc trời đất bạo loạn, tất cả mọi thứ phía dưới hóa thành bụi bậm chỉ trong phút chốc.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên nhìn tới một người trong đó, chỉ liếc mắt một cái, cường giả kia chỉ cảm thấy trong trời đất chỉ còn lại đồng tử của Tần Vấn Thiên, tiếp theo cặp đồng tử kia hóa thành kiếm ý vô song, cắt qua thiên địa mà giáng xuống, hắn gầm thét, cơ thể nhanh chóng lùi lại, thậm chí nhắm hai mắt lại, nhưng căn bản không có tác dụng gì, trong đầu vẫn chỉ có kiếm ý ngập trời đang chém tới.
- A...
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, hắn chỉ cảm thấy kiếm ý xuyên qua hồn phách, rồi nhanh chóng điên cuồng tán loạn trong cơ thể mình, chích trong chớp mắt ý thức của hắn đã tan rã, lập tức hóa thành một thi thể, rơi khỏi không trung.
Tiên Vương Đỉnh Phong cũng vậy, không chịu nổi một đòn.
- Làm sao có thể.
Những cường giả còn lại run rẩy thân thể, bọn họ xoay người muốn trốn, nhưng không thể trốn đi đâu được, chỉ thấy từng bóng dáng rơi khỏi hư hhông, một nhóm Tiên Vương cường đại không ai bì nổi đến từ Thái Hoa tiên triều, cứ như vậy một đám rơi xuống mặt đất bên dưới, chỉ qua mấy hơi thở thời gian, tất cả các cường giả đều rơi xuống hết, chỉ có một người còn sống bị phế tu vi, hắn tuyệt vọng nhìn bóng dáng không ngừng lên cao trong hư không, trên mặt chỉ có tuyệt vọng và kinh hãi, đó là sự sợ hãi đến từ linh hồn.
Yêu Thần sơn xuất hiện cách nay bao nhiêu năm? Chẳng qua mấy chục năm ngắn ngủimà thôi, khi đó Tần Vấn Thiên mới là đạt cảnh giới Tiên Vương Trung Giai, chỉ vài thập niên ngắn ngủn, vì sao hắn có thể đáng sợ đến mức này?
Bọn họ tự hỏi đã đủ coi trọng hắn, các Tiên Vương cùng hàng lâm, muốn dẫn Tần Vấn Thiên và Thanh Nhi công chúa đến Thái Hoa tiên triều, nhưng mà, kết cục lại thảm thiết như vậy, Tần Vấn Thiên thậm chí chưa ra tay, chỉ liếc nhìn một cái là đã tiêu diệt hết bọn họ..
Lúc các cường giải tranh tài trong Cổ Đế thành, Tần Vấn Thiên lại du lịch thiên hạ, trầm mê phong hoa tuyết nguyệt, nhưng mà, vì sao mới vài thập niên ngắn ngủi hắn lại có thể mạnh mẽ đến như vậy?
- Để lại cho ngươi một mạng, chuyển cáo về Thái Hoa tiên triều, hôm nay Tần mỗ có việc nên không đi đã quấy rầy, tương lai có cơ hội sẽ tự mình đến chào hỏi.
Một gọi nói vang lên từ trong hư không, chấn động cả nội tâm hắn ta, tâm hắn ta như tro tàn, vô cùng tuyệt vọng, chỉ cảm thấy mặt đất rất lạnh, rất lạnh.
Người của các tiên thành xa xôi khác không ngừng kéo tới đây, nhìn thấy một đống hoang tàn và bóng dáng các cường giả té trên mặt đất, tim gan tất cả đều run sợ, lúc ngẩng đầu thì đoàn người Tần Vấn Thiên đã sớm biến mất.
Có người đã từng quen biết bọn Tần Vấn Thiên, chỉ nhìn qua khí độ thì biết ba người vô cùng bất phàm, một vị thanh niên tuấn tú phi phàm mang theo hai vị mỹ nữ tuyệt sắc, vừa thấy thì biết là người của Đại Thế Lực ra ngoài du ngoạn, nhưng bọn họ vẫn thật không ngờ lại đáng sợ đến mức này, theo đối thoại của những người này thì bọn họ biết, những người bị tru sát này là người của Địa Vực chi chủ Thái Hoa tiên triều, nhưng thậm chí không đỡ nổi một đòn của người ta.
Hồi lâu sau, một uy áp kinh khủng giáng xuống tòa tiên thành này, có một nhân vật siêu cường hàng lâm, hạ xuống trước mặt Tiên Vương Đỉnh Phong còn sống duy nhất, hắn dò xét thương thế của đối phương , biết tu vi đã bị phế, không thể xoay chuyển đất trời thì đút cho đối phương một viên đan dược, để người nọ tỉnh táo một chút.
- Sao lại thế này, nhiều người như vậy đi ra lại không làm gì được một Tần Vấn Thiên? Đối phương có người cứu viện hay sao?
Người này hỏi.
Người trên mặt đất run nhè nhẹ, nói:
- Chỉ có một người, chỉ liếc nhìn một cái, Tần Vấn Thiên là không thể chiến thắng, tiên triều ta nhất định phải dốc toàn lực diệt trừ hắn, không tiếc mọi giá.
Người nghe lời nói này trong lòng mạnh mẽ run lên, chỉ một người, liếc nhìn một cái?
- Tu vi của hắn đến mức nào?
Người kia hỏi.
- Tiên Vương Đỉnh Phong.
Người bị thương mở miệng, ầm một tiếng, cường giả trước mặt hắn phóng khí thế ra ngoài, Tiên Vương Đỉnh Phong sao, người năm đó trên tiên đài Tiên Vực Tài Quyết, vậy mà đã đến Tiên Vương Đỉnh Phong? Bây giờ mới qua bao nhiêu năm?
- Nhất định phải nhanh chóng diệt trừ, nhớ lấy, nếu không cứ để hắn trưởng thành, tiên triều ta nguy rồi.
Hình như người nọ còn chưa thoát khỏi kinh hãi lúc trước.
Nghe nói lời ấy, tâm thần của người trước run lên, thật sự đáng sợ như vậy sao? Vậy mà để cho một vị Tiên Vương Đỉnh Phong nói ra những lời như tiên triều nguy rồi.
Xem ra, kẻ này, đã làm nên trò trống rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận