Thái Cổ Thần Vương

Số mệnh phải tiếp tục chiến đấu

Tần tộc có rất nhiều ánh mắt nhìn ra phía ngoài, dường như mắt của họ có thể vượt qua khoảng cách không gian nhìn Tần Vấn Thiên, nhìn thấy thân ảnh từ trong đám người đi tới.
Thời khắc này, Tần Vấn Thiên xuất chúng như thế, nhưng mà lại lộ ra sự cô đơn.
Nơi này là Tần tộc, là một trong ba thế lực mạnh nhất ở Thiên Vực, Tần Vấn Thiên hắn một thân một mình, từng bước một đi tới, việc này trong mắt rất nhiều người chính là tự đi tìm đường chết, cho dù hắn đủ mạnh, cho dù hắn thật sự có thể chống lại Tần Đãng Thiên, nhưng vậy thì đã sao, hắn có thể lay chuyển được Tần tộc ư?
Huống chi, thiên tuyển chi tử Tần Đãng Thiên, rất có thể sẽ lấy mạng của hắn.
Lúc này, Tần Đãng Thiên đang nhìn chiến thư lơ lửng trước mặt, hắn nhìn về phía xa kia, ánh mắt sắc bén vô cùng, đáng sợ hơn cả đao kiếm.
Tần Vấn Thiên đến, muốn ngay tại ngày đại hôn của Tần Đãng Thiên, khiêu chiến.
Trận chiến ngày hôm nay, người trong thiên hạ ở đây theo dõi, tất nhiên hắn sẽ ở bên ngoài Tần tộc, chém Tần Vấn Thiên, nếu không, hắn làm gì còn tư cách xưng là thiên tuyển.
Bên cạnh Tần Đãng Thiên, đôi mắt đẹp của thần nữ Nghê Thường nhìn chằm chú ở nơi xa đó, rất nhiều người nhìn về phía nàng, dường như muốn từ trong ánh mắt của nàng nhìn ra điều gì đó, dù sao, Tần Vấn Thiên lựa chọn ngày đại hôn của nàng và Tần Đãng Thiên để khiêu chiến, tuy nguyên nhân là mối thù của đời trước, nhưng vẫn có vô số người cho rằng, trong đó, sợ là cũng có chút là vì hồng nhan.
Tần Vấn Thiên và thần nữ Nghê Thường, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Những lời đồn về hai người này ở Tiên Vực cũng lưu truyền rất nhiều, không biết hôm nay có thể tìm ra được chứng cứ gì không, tuy nhiên trong ánh mắt của thần nữ Nghê Thường, mọi người đều không nhìn ra được gì cả, dường như nàng luôn luôn như vậy, sẽ không để lộ ra bất kỳ tâm trạng gì, lạnh như băng, giống như là một núi băng, cho dù là hôn lễ của nàng, cũng như thế, nghe nói, chưa có một ai nhìn thấy thần nữ Nghê Thường cười, sợ là Tần Đãng Thiên cũng chưa từng nhìn thấy, không biết đệ nhất mỹ nhân Thiên Vực thần nữ Nghê Thường lúc cười lên sẽ đẹp đến mức nào.
Vợ chồng Tần Chính cũng nhìn ra ngoài, chỉ thấy Tần Chính đứng chắp tay, thần sắc lạnh lẽo, nếu Tần Vấn Thiên tới cũng không cần đi, không biết hắn lấy đâu ra dũng khí mà dám đặt chân đến Tần tộc.
- Ầm!
Lại là một tiếng chấn động mạnh, bước chân Tần Vấn Thiên ngừng lại, hắn đứng bên ngoài Tần tộc, nhìn về tòa thành rộng lớn phía trước, xung quanh có rất nhiều người nhanh chóng nhường lối, lùi lại phía sau một khoảng xa, nhường lại nơi đó cho Tần Vấn Thiên.
Từ trên người Tần Vấn Thiên, một cỗ uy thế thoang thoảng lan ra, trên lễ đài, uy thế của Tần Đãng Thiên cũng bộc phát, hai người đứng đối lập nhau, số mệnh phải chiến đấu, cũng không thể tránh khỏi.
Có rất nhiều cường giả canh giữ ở bên ngoài Tần tộc, ánh mắt vô cùng lạnh lẽo, nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, mà ngay lúc này lại nghe Tần Chính mở miệng nói:
- Để hắn vào.
Đương nhiên, những người kia, bản thân họ cũng không ngăn được Tần Vấn Thiên.
Các cường giả lui lại, nhường ra một lối đi, thậm chí Tần Vấn Thiên có thể trực tiếp đi lên lễ đài, Tần Vấn Thiên hạ chiến thư với thiên tuyển chi tử Tần Đãng Thiên, thiên hạ đều biết, lại ngay tại ngày đại hôn hôm nay đến đây, Tần Đãng Thiên không ứng chiến cũng không được, trước khi Tần Đãng Thiên thua trận, Tần tộc chí ít sẽ không ra tay, nếu không Tần tộc cũng mất hết mặt mũi.
Chiến thư, Tần Đãng Thiên đã tiếp lấy, hắn ứng chiến, như vậy cuộc tỷ thí này, thuộc về Tần Vấn Thiên và Tần Đãng Thiên.
Tần Vấn Thiên cũng không bước vào Tần tộc, hắn vẫn đứng ở đó, mở miệng nói:
- Tần Chính, năm đó phụ thân ta ở đây đánh bại ông, Tần tộc hèn hạ, các cường giả bao vây tấn công, giết chết phụ thân ta, việc này Tần tộc chắc là còn nhớ chứ?
Thần sắc Tần Chính lạnh lùng, không trả lời Tần Vấn Thiên, hắn vì chủ Tần tộc, hôm nay cường giả khắp thiên hạ hội tụ ở đây, hắn không thèm tranh luận với Tần Vấn Thiên.
- Tần tộc phản bội, chết chưa hết tội.
Một vị thiên thần Tần tộc mở miệng nói:
- Tần Vấn Thiên, ngươi là đời sau của tên phản đồ, bên trong cũng chảy dòng máu của Tần tộc, hôm nay, muốn thuận tiện cướp vị trí chủ của Tần tộc.
- Ngươi tưởng sẽ giống như năm đó sao?
Tần Vấn Thiên cười lạnh:
- Tần tộc, ta sẽ không vào, vùng đất kia là một điều sỉ nhục, làm ô uế chân của ta, có một ngày, khi mà ta đặt chân vào Tần tộc, chính là lúc Tần tộc biến mất.
- Cuồng vọng!
- Không biết sống chết, ngươi có thể sống qua hôm nay rồi hãy nói.
Rất nhiều cường giả Tần tộc vẻ phẫn nộ, Tần Vấn Thiên quá cuồng vọng, quả thực là điếc không sợ súng, cũng đã đến đây rồi, hắn còn nghĩ mình có thể rời đi? Lại càng không cần phải nói đến chuyện hủy diệt Tần tộc, đúng là người si nói mộng.
Tần tộc cường đại đã đứng vững suốt nhiều năm qua, trải qua rất nhiều chuyện nhưng chưa hề bị lung lay, vẫn luôn cao cao tại thượng như vậy, đứng vững ở thành Tần như vậy, sao đời sau của một tên phản nghịch là Tần Vấn Thiên có thể rung chuyển được.
- Tần Chính đã từng bị phụ thân ta đánh bại, Tần tộc bao vây tiễu trừ, hôm nay, ta hạ chiến thư với Tần Đãng Thiên, sau khi hắn thua trận, Tần tộc liệu sẽ ra tay tàn sát giống như ngày xưa không?
Tần Vấn Thiên hờ hững mở miệng hỏi.
- Ta sẽ thua trận ư?
Tần Đãng Thiên mở miệng, hắn phong hoa tuyệt đại, tóc đen bay bay, đôi mắt như sao nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên ở phía xa, hắn sẽ không thua.
- Nếu ngươi đã tự tin vậy, hai người chúng ta chiến đấy, một người trong hai không phế hoặc chết, thì trận chiến vẫn không kết thúc, như thế nào?
Tần Vấn Thiên cười lạnh nói.
- Ta chấp nhận.
Tần Đãng Thiên hờ hững đáp lại, tự tin vô cùng.
- Mặc dù ta biết ngươi nói miệng cũng chẳng có tác dụng gì, lúc ngươi thua trận, tất nhiên người Tần tộc sẽ chó cùng rứt giậu, vây công, nhưng mà ta vẫn phải nói trước, để cho người đời thấy được Tần tộc ghê tởm như thế nào!
Tần Vấn Thiên tiếp tục mở miệng:
- Hôm nay, tất cả cường giả Thái Cổ Tiên Vực đã tề tựu đông đủ ở đây, như vậy mọi người đều làm chứng đi.
Trước lễ đài, cường giả của các thế lực lớn ở Thái Cổ Tiên Vực nhìn về phía Tần Vấn Thiên, từ trong mỗi câu nói của Tần Vấn Thiên đều toát ra sự tự tin lớn, dường như đã chắc chắn Tần Đãng Thiên sẽ thua.
- Thú vị!
Giáo chủ Càn Khôn cười nói:
- Đã như vậy, Càn Khôn Giáo ta sẽ làm chứng, tin rằng hôm nay ở đại hôn của thiên tuyển chi tử Tần Đãng Thiên, nhất định có thể đánh bại Tần Vấn Thiên, nếu thua, tin rằng những cường giả khác của Tần tộc cũng không ra tay, Tần tộc thân là thế lực lớn ở Thiên Vực, việc này vẫn phải có quyết đoán.
Ánh mắt của đám người sáng lên khi nghe giáo chủ Càn Khôn nói vậy, tuy nói đại đa số mọi người đều cho rằng Tần Đãng Thiên thắng, nhưng ngộ nhỡ Tần Đãng Thiên thua thì sao?
Tần tộc cũng không có nói rằng nếu Tần Đãng Thiên thua thì bọn họ sẽ không nhúng tay vào, giáo chủ Càn Khôn nay chẳng qua cũng chỉ là khách, vào lúc này hắn nói ra, tuy nói là bênh vực Tần tộc, nhưng đó là với điều kiện Tần Đãng Thiên chiến thắng, nếu không...
Rất nhiều người trong lòng cười thầm, nhìn về phía Tần Vấn Thiên, xem ra giáo chủ Càn Khôn cũng muốn giúp Tần Vấn Thiên rồi, không chỉ có hắn, trong tay Tần Vấn Thiên giữ bí kíp Trứ Thiên Quật, ai lại không muốn lấy chứ?
Chính vì vậy, Tần Vấn Thiên lựa chọn ngày hôm nay đến khiêu chiến Tần Đãng Thiên, trong mắt người đời chính là một hành động điên rồ, chẳng khác nào là tự đi tìm đường chết.
- Giáo chủ Càn Khôn nói không sai, nếu như Tần Đãng Thiên thua, với địa vị của Tần tộc, đương nhiên sẽ không làm chuyện như vậy, nếu không Tần tộc cũng chẳng còn mặt mũi nào.
Cường giả Xa tộc phụ họa với giáo chủ Càn Khôn, tuy nói khả năng chiến thắng của Tần Vấn Thiên rất thấp, nhưng ngộ nhỡ hắn thắng thì sao đây?
Khi đó, cũng không thể để Tần tộc kiếm cớ bắt Tần Vấn Thiên, giam giữ trong Tần tộc, ngày đó sẽ xảy ra chuyện gì với bọn họ đây.
Trong lòng Tần Chính hừ lạnh, không trả lời, lãnh ý trên người Tần Đãng Thiên bao phủ trời đất, chưa chiến mà đã nói thua, dường như đám người hôm nay đến đây dự lễ đều mong hắn thua,
Nhưng mà Tần Đãng Thiên hắn có thể thua sao?
- Nghê Thường, ta đi một lát rồi về, chờ ta.
Ánh mắt Tần Đãng Thiên nhìn nữ tử tuyệt sắc bên cạnh, bên trong đôi mắt hiện lên sự ôn nhu, sau trận chiến này, hắn lập tức trở về cử hành hôn lễ, từ nay về sau, đệ nhất mỹ nhân Thiên Vực sẽ là thê tử của hắn.
Thiên tuyển chi tử và đệ nhất mỹ nhân Thiên Vực, vốn nên đến với nhau, mệnh trời đã định sẵn là như vậy.
Nói xong, Tần Đãng Thiên cất bước, đi lướt qua trước mặt mọi người, từng bước ra bên ngoài Tần tộc.
Bên ngoài Tần tộc, cường giả không ngừng lùi lại, cuối cùng Tần Đãng Thiên cũng đứng đối diện Tần Vấn Thiên, hai người đối mặt nhau.
- Ta căn bản không thèm để ngươi vào mắt, ở thế giới của ta, từ trước tới nau không có sự tồn tại của ngươi, cho dù ngươi là con của Tần Viễn Phong.
Giọng nói Tần Đãng Thiên tràn đầy sự kiêu ngạo, băng lãnh mở miệng:
- Nhưng mà, không nghĩ tới hôm nay ngươi dám đến đây, đứng trước mặt ta, ta bội phục dũng khí của ngươi, nhưng mà vẫn mệnh của ngươi đã được định từ lâu, sẽ không có bất kỳ thay đổi nào.
Thiên Thần Tần tộc xuất thủ, tạo ra màn sáng phòng ngự cường đại, bao phủ Tần tộc, đương nhiên bọn họ sẽ không để trận chiến ảnh hưởng đến bên trong Tần tộc, cho dù chiến trường ở đâu.
Tần Vấn Thiên hờ hững nhìn lướt qua phía trước, sau đó bình tĩnh nhìn Tần Đãng Thiên, thân hình của hắn bay lên trời.
Tần Đãng Thiên cũng bay lên, chữ cổ quanh thân phát ra hào quang sáng chói, trong khoảnh khắc, bên trên bầu trời, có rất nhiều chữ cổ bao quanh, trên thân chiếu sáng rực rỡ, giống như Thần Vương chuyển thế, mỗi một chữ cổ kia, đều ẩn chứa sức mạnh không thể tưởng tượng nổi, còn có cả uy thế thiên đạo.
Lần trước hai người đấu, Tần Đãng Thiên đã sử dụng đạo pháp này, Tần Vấn Thiên đã lĩnh giáo.
Chỉ thấy thần sắc hắn bình tĩnh, tay vung lên, trong khoảnh khắc, quanh thân Tần Vấn Thiên, cũng có chữ cổ phát ra ánh sáng, từng đạo chữ cổ lơ lửng xung quanh người hắn, không theo một quy tắc chuyển động nào cả, giống với đạo pháp của Tần Đãng Thiên đến mấy phần.
Một màn này, khiến cho Tần Đãng Thiên nhướng mày, lập tức cười lạnh:
- Học đạo pháp tu hành của ta sao? Nhưng mà, ngươi làm sao có thể lĩnh hội được chân ý trong đó.
Rất nhiều cường giả nhìn thấy một màn này trên bầu trời, trong mắt đều lóe lên tia dị thường, bên trong Tần Vấn Thiên và Tần Đãng Thiên đều đang chảy dòng máu của Tần tộc, năm đó sau khi đánh một trận Thiên Quật xong, vậy mà Tần Đãng Thiên học tu hành đạo pháp chữ cổ, trong chữ giấu đạo, nhưng mà hắn học sau, làm sao có thể vượt qua Tần Đãng Thiên?
- Học ngươi?
Tần Vấn Thiên cười lạnh, đạo pháp chữ cổ của hắn, chính là năm đó ở thế giới Luân Hồi - nơi thần bí trong truyền thuyết, được thanh niên áo trắng truyền đạo cho, mỗi đóa hoa là một thế giới, nếu nói hắn học Tần Đãng Thiên, như vậy chẳng lẽ thanh niên áo trắng kia cũng là học Tần Đãng Thiên?
Tần Đãng Thiên xứng sao.
Nếu Tần Đãng Thiên biết, chỉ sợ chính hắn cũng không có dũng khí cho là như vậy.
- Hôm nay, mọi người sẽ thấy, cái gọi gì là thiên tuyển, chẳng qua cũng chỉ là trò cười thôi.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng mở miệng, lập tức vung tay, chữ cổ đánh ra!
Bạn cần đăng nhập để bình luận