Thái Cổ Thần Vương

Dưới Quang Minh

Chớp mắt, không gian chung quanh liền trở nên trống trải. Những cường giả đều lui về xa xa, nhường chỗ cho chiến trường.
Rất nhiều cường giả Tiên Đế Tiên Vương bùng nổ uy thế uy áp thiên địa. Quân đoàn phủ thống lĩnh bị thế lực khắp nơi ngăn cản, không tiến lên được. Tà Đế cùng Từ Lạp hét lớn một tiếng, đánh tới.
Tần Vấn Thiên huyền phù trên không, quang mang trên người càng rực rỡ.
Điên sao?
Nếu Tần Vấn Thiên hắn ra tay hôm nay, như vậy thì sẽ không thất bại.
Nhậm chức năm mươi năm, ngoại trừ giết ba phó thống lĩnh ra, Tần Vấn Thiên chưa từng ra tay tại Ly Hỏa thành. Tần Vấn Thiên vẫn luôn khổ tu hoặc tu hành bên ngoài, thậm chí đi qua không ít mạch khoáng đào quặng mỏ.
Tận hôm nay, tu vi Tần Vấn Thiên đã tiến nhập Tiên Đế trung giai.
Thế lực ở Bắc thành Ly Hỏa thành có liên lụy với Hạ Lan thị đều miệt thị sự có mặt của hắn, vậy thì hôm nay hắn nên thanh toán sổ sách năm mươi năm qua.
Một trận ánh sáng chói mắt chiếu khắp thiên địa, rất nhiều người thậm chí đều không mở mắt ra được.
Cường giả tham dự trận chiến lần này của Cổ Hà Phách Mại Hành, Xích Nguyệt Các cùng Thiên Hương Lâu chỉ cảm thấy cường quang phóng tới, bọn họ dường như bị cô lập, ngăn cách riêng trong lĩnh vực quang minh.
Một vị Tiên Đế trung giai của Cổ Hà Phách Mại Hành phóng đế quang đáng sợ ra. Quy tắc cuồng bạo quần vũ vẫn không kìm được muốn đưa tay lên che mắt.
Cường quanh xông đến, không ngừng xuyên thấu lực lượng quy tắc trên người gã còn đâm vào trên cơ thể gã. Ánh sáng trên người cường giả Tiên Đế trung giai này càng ngày càng mạnh, cơ thể dần dần hóa thành ánh sáng, như muốn hòa làm một với ánh sáng đang chiếu tới kia.
- Không…
Gã nổi giận gầm rú, đầy bi phẫn.
Sao lại thế được?
Gã tu hành khó khăn cỡ nào mới đến được cảnh giới Tiên Đế trung giai, đã trải qua bao nhiêu sóng gió mới được địa vị bây giờ, lúc này lại sẽ bị một luồng sáng tru diệt sao?
Gã không cam lòng!
Nhưng ánh sáng xuyên thấu qua, cơ thể gã dường như cũng biến thành một phần ánh sáng, biến mất không còn tăm hơi.
Giống như một đốm sáng, không còn hình bóng.
Không chỉ mỗi gã, chỉ cần cường giả cảnh giới Tiên Đế trung giai, Tiên Đế sơ giai bị ánh sáng này bắn trúng, dù bọn họ dùng loại lực lượng nào chống cự cũng không làm nên chuyện gì. Thâm thể một đám đều biến mất, hòa vào trong ánh sáng, trở thành một phần của nó.
Đám người vây xem nơi xa đều cảm thấy đôi mắt không thể thấy rõ mọi chuyện đang diễn ra nơi đây.
Ánh sáng kia thật sự quá sáng, sáng đến mức chỉ còn một mảnh trắng. Nhìn không thấy người.
Tuy vậy, bọn họ lại đều nghe có âm thanh từ trong nơi ấy truyền ra. Mỗi âm thanh, hoặc bi phẫn, hoặc không cam lòng, hoặc tuyệt vọng khiến cơ thể bọn họ không nhịn được run run.
Ánh sáng mạnh rốt cục dần tan.
Khi ánh sáng biến mất, lúc mọi người lại ngẩng đầu nhìn về phía hư không, linh hồn bọn họ đều sợ run, cơ thể lập tức đẫm mồ hôi lạnh. Ánh mắt nhìn về phía thân ảnh tuấn tú đang huyền phù giữa hư không kia đều mang kính sợ tận đáy lòng.
Thống lĩnh nhát gan vô năng, chỉ biết tránh né trong phủ thống lĩnh không dám ra ngoài?
Thống lĩnh không dám thu cống phú, sợ bị ám sát?
Chỉ một luồng sáng liền đủ để đảo điên hết mọi nhận tri trước giờ.
Ba thế lực lớn Cổ Hà Phách Mại Hành, Xích Nguyệt Các, Thiên Hương Lâu và mấy cỗ thế lực khác tham dự trận chiến này, ngăn phía trước thống lĩnh quân đều có rất nhiều Tiên Đế. Hơn hai mươi cường giả Tiên Đế nhưng trước mặt Tần Vấn Thiên lúc này chỉ còn lại mấy vị Tiên Đế.
Bọn họ đều là cường giả cảnh giới Tiên Đế đỉnh cấp nhưng giờ lại lui đến một nơi rất xa, không dám tới gần.
Tiên Đế trung giai, Tiên Đế sơ giai, không thấy. Tiếng kêu thảm thiết trong quầng sáng ban nãy còn như đang quanh quẩn bên tai. Rõ ràng, bọn họ đều đã ngã xuống trong luồng sáng đó.
Giết chết hàng loạt!
Cường giả Tiên Đế đỉnh cấp còn sống đều thở dốc, đôi mắt nhìn Tần Vấn Thiên chằm chằm. Trong mắt bọn họ đều chứa sự kinh hãi.
Sao lại có thể như thế?
Sao Tần Vấn Thiên lại mạnh đến mức này?
Chỉ một luồng sáng nở rộ liền giết chết hàng loạt Tiên Đế. Điều này quá khó hiểu, cũng quá đáng sợ. Này chẳng phải đồng nghĩa, trước mặt Tần Vấn Thiên, dù Tiên Đế quần công cũng không có chút tác dụng nào?
Còn ánh mắt quân đoàn phủ thống lĩnh bên dưới khi nhìn về phía Tần Vấn Thiên lại như đang nhìn thần minh.
Đây chính là thống lĩnh đại nhân hiện tại của bọn họ. Một người tựa như thần, nhậm chức ba tháng liền mạnh mẽ diệt ba vị phó thống lĩnh, không chết trong Sát Hồn trận. Bây giờ, thống lĩnh chỉ phóng thích một luồng sáng liền diệt rất nhiều Tiên Đế, uy phong cỡ nào.
Người những thế lực lớn ấy không phải rất kiêu ngạo sao? Luôn khinh thường phủ thống lĩnh họ, cũng dám khai chiến với phủ thống lĩnh. Trước kia mấy thế lực ấy cũng luôn làm khó dễ.
Bây giờ, bọn họ rốt cục có thể hãnh diện!
Xa xa, mấy chưởng quầy trước đó ỷ vào có Cổ Hà Phách Mại Hành làm chỗ dựa bây giờ đã sợ tái mặt, mồ hôi chảy ròng ròng, nội tâm hoảng loạn. Trước đó, bọn họ thậm chí còn mở miệng châm chọc Tần Vấn Thiên! Nghĩ vậy, cả đám đều thấy nóng ruột nóng gan, vô cùng sợ hãi.
Lần này, to chuyện!
Các đại thế lực bắt tay nhau, ngay cả phủ thống lĩnh cũng dám khai chiến. Trước kia bọn họ cũng không phải chưa từng làm vậy. Thống lĩnh Bắc thành các đợi trước chưa bao giờ có thể mạnh mẽ thật sự ở nơi này. Nhưng mà hôm nay, bọn họ bỗng dưng nhận ra một sự khác biệt, thống lĩnh khu Bắc thành là một kẻ đáng sợ, tuy tu vi không cao nhưng chiến lực lại mạnh kinh người.
Hôm nay, hắn dẫn người tới đối phó Cổ Hà Phách Mại Hành là đã suy nghĩ đến tất cả lực cản. Tính tới khả năng các thế lực khác sẽ bắt tay nhau tuyên chiến phủ thống lĩnh. Thậm chí hắn còn nghĩ tới mấy người đó có thể sẽ có người thừa cơ diệt luôn hắn.
Nhưng những chuyện đó sao thực hiện được khi Tần Vấn Thiên hắn có lực lượng tuyệt đối? Âm mưu, thủ đoạn nào đều phải cúi đầu trước sức mạnh cực đại.
Không thể nghi ngờ, Tần Vấn Thiên bước vào cảnh giới Tiên Đế trung giai đã có được lực lượng tuyệt đối ấy.
Hắn không nhìn âm mưu thủ đoạn của các thế lực, không quan tâm Tiên Đế vây quét.
Kẻ cản hắn, giết!
- Tần Vấn Thiên, ngươi thân là thống lĩnh khu Bắc thành lại đối xử với thế lực nơi này thế sao?
Thanh âm lão giả Cổ Hà Phách Mại Hành không còn mạnh mẽ tự tin như trước, giọng lão hình như hơi run.
- Không cần chụp tội lên đầu bổn tọa. Ngươi biết bổn tọa là thống lĩnh khu Bắc thành nhưng những năm gần đây từng có ai tôn kính thống lĩnh là ta? Các ngươi lại đối đãi người phủ thống lĩnh thế nào? Thu cống phú khó khăn đủ đường, thậm chí mưu đồ gây chuyện, xem đó là lý do không nộp cống phú. Ỷ vào thế lực mạnh liền lấn át phủ thống lĩnh ta. Mới ban nãy, các ngươi không phải còn muốn tuyên chiến với phủ thống lĩnh, giết chết bổn tọa sao? Sao giờ lập tức lại như bổn tọa bắt nạt các ngươi vậy?
Thanh âm Tần Vấn Thiên vô cùng cường thế, ánh mắt hắn quét qua hư không:
- Trước đó bổn tọa đã hạ lệnh, ai dám ngăn phủ thống lĩnh làm việc, giết không tha. Bây giờ, Cổ Hà Phách Mại Hành chống cự không chịu phạt. Xích Nguyệt Các, Thiên Hương Lâu mấy chục năm qua chưa từng nộp cống phú giờ lại bắt tay với Cổ Hà Phách Mại Hành chống lại phủ thống lĩnh, tội không thể tha. Lập tức kê biên tất cả tài sản Xích Nguyệt Các, Thiên Hương Lâu ở Bắc thành. Vật đoạt được đều thuộc về phủ thống lĩnh, bù lại số cống phú những năm gần đây không nộp.
Tần Vấn Thiên nói vậy khiến lòng không ít người chấn động kịch liệt.
Quá điên cuồng!
Lần này không những Cổ Hà Phách Mại Hành, ngay cả Xích Nguyệt Các, Thiên Hương Lâu vì bắt tay với Cổ Hà Phách Mại Hành cũng bị liên lụy, bị kê biên toàn bộ tài sản. Lúc này, phủ thống lĩnh chính là muốn lấy Cổ Hà Phách Mại Hành lập uy. Hai thế lực lớn Xích Nguyệt Các, Thiên Hương Lâu bị cuốn vào đó đều thành đối tượng của phủ thống lĩnh.
- Vâng, thống lĩnh!
Người phủ thống lĩnh đáp lớn.
Tần Vấn Thiên hô:
- Từ Lạp!
Từ Lạp đáp:
- Có!
Tần Vấn Thiên hỏi:
- Ngoại trừ ba thế lực lớn này ra, trước đó còn có vài Tiên Đế tham dự vào, ngươi có nhận ra được không?
Từ Lạp gật đầu nói:
- Nhận ra được.
Tần Vấn Thiên hạ lệnh:
- Tốt! Kẻ nào dám ngăn phủ thống lĩnh làm việc sẽ bị kê biên tài sản. Bây giờ ngươi mang người qua, kẻ nào ngăn cản, giết không tha!
- Vâng!
Từ Lạp gật đầu, mở miệng nói:
- Đi theo ta!
Phủ thống lĩnh vẫn là ba vị phó thống lĩnh, mỗi người quản lí một ngàn người như trước. Trong chốc lát, thuộc hạ Từ Lạp nhanh chóng bước ra khỏi hàng, đi theo y.
Tần Vấn Thiên lại nói:
- Tà Đế.
Tà Đế đáp:
- Có.
Tần Vấn Thiên tiếp tục hạ lệnh:
- Ngươi mang theo một ngàn người đi kê biên sản nghiệp Xích Nguyệt Các và Thiên Hương Lâu. Nếu cường giả đối phương đông, dám có gan chống cự liền bám chân đối phương lại, đợi ta đến!
- Tốt!
Tà Đế gật đầu.
Tà Đế phất tay, lại có một ngàn người bước ra khỏi hàng, đi theo gã, giết về phía sản nghiệp của Xích Nguyệt Các và Thiên Hương Lâu.
- Tần Vấn Thiên, ngươi không cần quá đáng!
Các chủ Xích Nguyệt Các rốt cục luống cuống.
Xích Nguyệt Các của gã chính là thế lực nhất đẳng, thế lực cường đại. Một khi Tà Đế tiến tới niêm phong chắc chắn sẽ bị chống cự. Mà giờ này, với tư thái thiết huyết của Tần Vấn Thiên, chỉ cần chống cự chính là bị tội chống lại phủ thống lĩnh, giết không tha.
Tần Vấn Thiên cười lạnh:
- Quá đáng? Sát ý ban nãy của ngươi với ta, sao mất rồi?
Các chủ Xích Nguyệt Các nói:
- Chúng ta đi!
Lâu chủ Thiên Hương Lâu gật đầu.
Bọn họ lui về sau, muốn rời đi. Đối mặt vị Tiên Đế trung gia Tần Vấn Thiên này, dù có mấy cường giả Tiên Đế đỉnh cấp tại họ cũng không dám đánh một trận với hắn.
Chiến lực Tần Vấn Thiên thật quá đáng sợ. Tuy ban nãy chỉ có một đòn, hơn nữa còn là quần công nhưng lại tạo ấn tượng khó phai cho bọn họ. Sự mạnh mẽ ấy khiến thân là Tiên Đế đỉnh cấp như họ cũng không có lòng chống lại.
Tuyệt đối không thể chiến thắng!
Tần Vấn Thiên cười lạnh nói:
- Ban nãy đã khai chiến với phủ thống lĩnh, giờ còn có thể rời đi?
Mọi người run sợ không thôi. Đây là muốn giữ chân mấy vị Tiên Đế đỉnh cấp lại.
Mấy vị cường giả bước ra, bước chân vượt qua hư không. Nhưng mà chỉ thấy đôi mắt Tần Vấn Thiên trở nên vô cùng đáng sợ. Một đôi mắt yêu dị huyền phù trên trời.
Đôi mắt yêu dị ấy rất lớn. Nhìn từ bên dưới, chỉ liếc một cái, hư không giống như biến ảo. Mấy vị Tiên Đế đỉnh cấp như các chủ Xích Nguyệt Các liền bị lôi vào thế giới đồng thuật kia, không gian huyễn pháp của Tần Vấn Thiên.
- Ta nói rồi, nếu đã khai chiến liền đều lưu lại đi!
Thanh âm Tần Vấn Thiên như đến từ hư vô. Thân hình Tần Vấn Thiên bỗng chốc xuất hiện trước mặt mọi người. Hắn mặc trường bào trắng, khoanh tay đứng, tuyệt đại tao nhã. Dù cảnh giới Tần Vấn Thiên chính là Tiên Đế trung giai nhưng lại khiến các vị Tiên Đế đỉnh cấp cảm thấy không thể chiến thắng.
Lời vừa dứt, đại quang minh lực chiếu khắp nơi, đau mắt mọi người. Ánh sáng vô tận ẩn chức lực lượng hủy diệt đáng sợ.
Chỉ thấy Tần Vấn Thiên đấm ra một quyền, hóa thành Quang Minh Thần Quyền, phóng về phía lão giả Cổ Hà Phách Mại Hành.
Lão giả chống cự điên cuồng, nhưng Quang Minh Thần Quyền xuyên thủng tất cả, không có lực lượng nào có thể ngăn cản. Trong phút chốc, ngực lão giả xuất hiện một cái động do lực lương quang minh xuyên thấu.
Lão giả cúi đầu, nhìn cái động kia, đôi mắt toát vẻ tuyệt vọng vô tận!
Bạn cần đăng nhập để bình luận