Thái Cổ Thần Vương

Thiên tuyển chi cường

Tần Vấn Thiên kéo cự kiếm, thời không kiếm đạo lan tỏa, quanh người hắn lưu động kiếm ý thời không, tinh hồn kiếm vực cũng theo đó phóng thích ra. Ánh sáng tinh hồn điên cuồng chảy vào trong cự kiếm, đồng thời chung quanh thân thể hắn cũng xuất hiện kiếm vô cùng vô tận, tinh không cũng hóa thành thế giới của kiếm.
Tần Đãng Thiên vẫn thờ ơ như trước, cho dù là lực lượng Tần Vấn Thiên vừa ngộ đại đạo bộc phát ra đủ để khiến người ta kinh ngạc, nhưng vậy thì sao, kết cục vẫn không có gì thay đổi. Đơn giản là vì người mà Tần Vấn Thiên phải đối mặt là hắn, đừng nói là Tần Vấn Thiên hiện giờ, cho dù là để hắn củng cố tu vi và trở nên mạnh hơn thì có thể làm được gì?
- Để ta cho ngươi xem thiên đạo tinh hồn của ta, cho ngươi kiến thức một phen cái gì gọi là đạo chân chính.
Tần Đãng Thiên ngạo nghễ nói. Vừa dứt lời, tinh hồn của hắn phóng thích ra, đạo của thiên thần, đạo pháp dung nhập bên trong tinh hồn, tinh hồn là căn cơ của đạo. Trước kia Tần Vấn Thiên cũng lĩnh ngộ được điểm này, khi đó hắn dùng tinh hồn để thể hiện đạo uy, cho nên Lạc Thần Dụ và Lạc Thần Xuyên đều biết Tần Vấn Thiên đã chạm đến cửa của thiên thần chi đạo.
Tinh hồn mà Tần Đãng Thiên phóng thích ra cực kỳ rực rỡ, là tinh hồn đến từ Cửu Trùng Thiên, đây là tinh hồn sau khi hắn trở thành thiên thần mới câu thông, cũng là một viên tinh hồn cuối cùng.
Tinh hồn này khôngcó bất kỳ hình thái gì, khác với tuyệt đại đa số tinh hồn khác, nó là một quầng sáng rực rỡ đến cực hạn, bên trong tinh hồn giống như có khắc vô cùng vô tận chữ cổ. Những chữ cổ này giống như đến từ viễn cổ, không tồn tại ở tự phù hiện tại, không ngừng biến ảo, không ngừng diễn hóa sinh ra tự phù mới, hào quang tinh hồn hừng hực bao phủ tinh không rộng lớn, trong tự phù viễn cổ này tỏa ra ý chí đế vương, quân lâm vạn cổ, siêu thoát tất cả.
Vào lúc này Tần Đãng Thiên giống như là thiên tuyển chân chính, được số mệnh định trước, thiên kiêu được trời cao chọn trúng.
- Ta rất ít phóng thích tinh hồn thứ chín của ta, tinh hồn sơ khai, thuở sơ khai của thiên địa vạn đạo, ngươi nên cảm thấy vinh hạnh, ta sẽ cho ngươi lĩnh giáo đạo uy thuở sơ khai.
Ngữ khí của Tần Đãng Thiên vẫn vô cùng ngạo khí, thuở sơ khai có ý chí ban sơ của vạn vật. Năm đó lúc Tần Vấn Thiên tham gia Van Giới đại hội từng bái kiến một vị cường giả đại năng giới chủ của phong hiệu là Thái Sơ. Nhưng kì thực hắn căn bản không xứng dùng danh hiệu này. Hiện giờ tinh hồn thứ chín của Tần Đãng Thiên là thái sơ tinh hồn, ngộ thái sơ chi đạo.
Rất nhiều thiên thần chăm chú nhìn Tần Đãng Thiên, bọn họ cũng đều biết hàm nghĩa ẩn chứa trong hai chữ thái sơ. Tần Đãng Thiên dám lấy cái tên này, có nghĩa là hắn rất tự tin, hắn rất khí phách. Bọn họ đều muốn xem thử, thái sơ thiên đạo của Tần Đãng Thiên cường thịnh cỡ nào.
Vợ của Tần Chính nhìn thấy tinh hồn Tần Đãng Thiên phóng thích ra thì nở nụ cười. Nàng ta biết, con của nàng ta sau khi phải chịu nhục ở Thiên Đạo Thánh viện, trở lại Tần tộc bế quan tu hành, sau khi xuất quan, mới có thành tựu trên thái sơ thiên đạo. Hiện giờ lần đầu tiên thể hiện ra loại năng lực này trước mặt người đời, nàng ta biết con trai của nàng ta mạnh cỡ nào. Đừng nói là Tần Vấn Thiên, cho dù là một số thiên thần cường đại nổi danh ở thái cổ Tiên Vực, Tần Đãng Thiên, con của nàng ta cũng có thể đánh bại.
- Giữ lại người sống.
Tần Chính lên tiếng nói với Tần Đãng Thiên. Hắn lo lắng công kích của Tần Đãng Thiên quá mạnh, lỡ tay giết chết Tần Vấn Thiên. Như vậy sẽ phá hỏng ý đồ của hắn, hiện tại Tần Vấn Thiên vẫn chưa được chết, giữ lại vẫn còn tác dụng.
Lạc Thần Xuyên có chút lo lắng, nhưng hắn bị Tần Chính cầm chân, căn bản không rảnh phân tâm.
Trong tinh không cường giả đang vây xem rất nhiều, thiên thần cao cao tại thượng đều rất hưng trí nhìn trận thần chiến này. Cơ hội hiện tại, cho dù là bọn họ cũng ít thấy. Thiên thần chi chiến, thái cổ thái cổ là rất hiếm thấy. Dù sao thái cổ Tiên Vực rộng lớn vô tận, thiên thần lại chỉ có ít mống.
Không ai tin Tần Vấn Thiên, thế nhân đều tựa hồ đang chờ thiên tuyển chi tử lại một lần nữa phóng thích ra hào quang của hắn. Chênh lệch giữa hai người là quá lớn, cho dù Tần Vấn Thiên có thiên phú kinh người, nhưng hắn vừa mới ngộ đạo không lâu sao có thể đối kháng được với thiên tuyển chi tử Tần Đãng Thiên, có thể ngăn cản được mấy lần công kích lúc trước đã là hiếm có rồi.
- Ngươi đã lĩnh ngộ kiếm đạo. Như vậy ta sẽ dùng kiếm để đánh bại ngươi. Thái sơ kiếm đạo sẽ có uy lực như thế nào, ta cũng muốn xem thử.
Tần Đãng Thiên lại nói. Hắn muốn dùng kiếm đạo để đối phó Tần Vấn Thiên. Có thể thấy hắn kiêu ngạo, tự tin cỡ nào. Đương nhiên nếu hắn thật sự lĩnh ngộ được chân ý của thái sơ, hơn nữa lĩnh ngộ rất sâu thì bất kể là đạo gì thì ở trong tay hắn e là cũng đều có thể bộc phát ra lực lượng kinh thế.
Tần Đãng Thiên vươn tay ra, dẫn kiếm vào thái sơ chi đạo. Sau đó, ngón tay hắn đánh về phía trước, nói:
- Đi đi.
Dứt lời, kiếm quang vô tận từ trong thiên đạo sinh ra. Vào lúc này, toàn bộ thế giới đã hóa thành thế giới của kiếm, giống như cả vùng thiên địa này đều muốn nuôi dưỡng ra kiếm đạo. Các cường giả ngẩng đầu nhìn quầng sáng trong tinh không, nhìn về phía thái sơ thiên đạo của Tần Đãng Thiên, kiếm quang vô tận giống như từ trong hỗn độn sinh ra, điên cuồng diễn hóa, không ngừng trở nên cường đại. Sau đó phun trào đánh về phía thân thể của Tần Vấn Thiên.
Kiếm vô cùng vô tận này, mỗi một bước tiến về phía trước giống như đều biến thành mạnh hơn, đang tự diễn hóa. Thân thể của Tần Vấn Thiên bị kiếm ý tỏa định, tia sáng của kiếm trực tiếp vắt ngang thiên địa hư không, phong tỏa tinh không, khóa cứng hắn ở đó.
Tần Vấn Thiên nhìn đạo của Tần Đãng Thiên, thái sơ thiên đạo, kiếm ý không ngờ tự diễn hóa, hơn nữa không ngừng sinh ra, càng lúc càng mạnh.
Tần Vấn Thiên hít sâu, chung quanh xuất hiện một mảng kiếm mạc thời không vô cùng rực rỡ, không gian vặn vẹo, khiến cho kiếm quang đang hàng lâm không ngừng theo loạn lưu thời không trôi đi.
Nhưng thế không phải là ngưng hẳn, thái sơ kiếm đạo đáng sợ ở chỗ nó có thể tự diễn hóa, không ngừng biến thành mạnh hơn, hấp thu lực lượng vạn đạo của thiên địa, sinh ra đạo pháp mạnh hơn. Từng cỗ kiếm ý đáng sợ lôi kéo kiếm mạc chung quanh Tần Vấn Thiên, làm vặn vẹo không gian đó, khiến thần sắc của Tần Vấn Thiên cứng lại. Thái sơ thiên đạo đang mượn đạo của hắn để diễn hóa ra kiếm đạo mạnh hơn, dung nhập cả đạo pháp của hắn vào bên trong.
Bên trong quầng sáng mà Tần Đãng Thiên phóng thích ra, kiếm đạo càng lúc càng mạnh đang ấp ủ sinh ra, sát phạt về phía Tần Vấn Thiên, muốn siêu thoát thời không, không có điểm cuối.
- Mạnh quá.
Mọi người kinh thán, lĩnh ngộ thiên đạo như vậy, Tần Đãng Thiên có thể gặp kẻ mạnh thì mạnh hơn. Lĩnh ngộ của hắn đối với thiên đạo không ngờ mạnh mẽ đến mức này. Tương lai hắn sẽ đáng sợ tới thế nào?
Tần Vấn Thiên triệt để bị vây trong trung tâm gió lốc. Hắn nhìn trong thái sơ thiên đạo không ngừng sinh ra lực lượng mạnh hơn, cảm thấy có chút mất mát, đây là thiên tuyển chi tử sao, kẻ địch trong số mệnh của hắn. Tuy rằng hắn trong lòng kiêu ngạo rằng mình có thiên phú rất mạnh, nhưng hắn đối mặt với thiên tuyển Tần Đãng Thiên vẫn không thể không thừa nhận sự cường đại của đối phương. Ít nhất tới hiện giờ mà nói thì Tần Đãng Thiên đã đắm chìm trong cảnh giới thiên thần nhiều năm, trên lĩnh ngộ đối với thiên đạo quả thật là mạnh hơn hắn, hơn nữa là mạnh hơn không ít, dù sao hắn mới ngộ đạo chưa lâu.
Trên tinh hồn, hắn cũng không có ưu thế, lần đầu tiên không có ưu thế, hắn vẫn chưa câu thông tinh hồn cuối cùng. Nhưng Tần Đãng Thiên là phóng thích ra tinh hồn chung cực, tinh hồn thứ chín, thái sơ tinh hồn, cũng dùng thái sơ tinh hồn để ngộ đạo, dung nhập đạo pháp vào bên trong, thành tựu thái sơ chi đạo.
Tần Đãng Thiên rất nguông cuồng, nhưng có thể được xưng là thiên tuyển, cho dù Tần Vấn Thiên không muốn thừa nhận nhưng đối phương đích xác rất mạnh. Người của thái cổ Tiên Vực cũng không phải đều là người mù, không phải là ai cũng có thể xưng là thiên tuyển, hiện giờ bên trong thái cổ chỉ có một mình người này mà thôi.
Nhưng cho dù Tần Đãng Thiên rất mạnh, cường đại vượt quá tưởng tượng thì chiến ý trên người Tần Vấn Thiên vẫn sôi sục. Hắn có thể bại, nhưng hắn lại không thể đánh mất chiến ý, sinh ra nhưng hắn lại không thể đánh mất chiến ý, sinh ra lòng khiếp nhược. Đây là kẻ địch trong số mệnh của hắn, hắn cần phải chiến thắng đối thủ, chỉ cần hắn không chết, tương lai, nhất định sẽ có thể đánh bại Tần Đãng Thiên.
- Bế quan tu hành nhiều năm, ngộ đạo thái sơ, là người đầu tiên ta đối mặt, ngươi nên cảm thấy vinh hạnh.
Tần Đãng Thiên thản nhiên nói, kiếm ý trở nên mạnh hơn, sắp chém diệt hắn tất cả.
Nhưng trong nháy mắt này, thân thể Tần Vấn Thiên đã động, một đi không về, không chút do dự chém kiếm trong tay ra, đó là chiến ý, là quyết tâm của hắn.
Tất cả những cái này giống như siêu việt thời không, bất chấp khoảng cách của thời không, trực tiếp chém tới trước mặt Tần Đãng Thiên, chém về phía thân thể của Tần Đãng Thiên, đây là thời không kiếm đạo, cho dù là vừa mới thành lập, nhưng vẫn có ánh sáng rực rỡ của riêng nó.
Tần Đãng Thiên đột nhiên sinh ra cảm giác nguy hiểm, sau đó liền cảm thấy kiếm đạo giống như vượt qua thời không, chém về phía đầu hắn. Thần sắc hắn khẽ biến, kêu to một tiếng, thái sơ kiếm đạo hung mãnh bùng nổ, có biến hóa vô cùng, diễn hóa ra công kích mạnh nhất, đồng dạng cũng vượt qua thời không chém về phía thân thể Tần Vấn Thiên, hơn nữa là cuồn cuộn không dứt, mãi không kết thúc.
Một đạo quang huy chói mắt khai thiên tích địa tỏa ra, sau đó mọi người liền thấy thân thể của hai người tách ra, vừa chạm và rách. Nhưng va chạm trong nháy mắt này giống như có thể cảm giác được rất nhiều sự khủng bố. Chỉ thấy trên người Tần Đãng Thiên xuất hiện một đường máu, hắn vươn ngón tay ra chạm vào vết máu, sắc mặt rất khó coi, không ngờ không ngờ đã bị đánh cho bị thương.
Tần Vấn Thiên thì thảm hại hơn, thân thể giống như sắp bị bổ ra, thái sơ kiếm đạo cuồn cuộn không dứt diễn hóa mà sinh ra đó đã chặt đứt nhục thân của hắn. Nhưng bằng vào lực lượng bất tử nghịch thiên, hắn không ngờ vẫn đứng đó, nhưng chỉ có bản thân hắn là hiểu rõ thương thế trong cơ thể, thần hồn cũng đã bị thương nặng.
- Không ngờ có thể đả thương Tần Đãng Thiên.
Mọi người có chút kinh hãi, Tần Vấn Thiên, vừa ngộ thiên đạo, tuy rằng bị thương nặng, nhưng hắn vẫn đánh cho thiên tuyển chi tử bị thương, đây quả thực là kỳ tích. Thiên tuyển chi tử hiện giờ so với lúc trước đánh bại Lạc Thần Dụ thì cường đại hơn rất nhiều. Thái sơ thiên đạo của hắn có thể nói là khủng bố, nếu như sau này đề thăng thêm một bước thì sẽ trở thành thiên đạo cao cấp nhất.
- Bắt lấy hắn.
Chỉ thấy lúc này, có mấy đạo thân ảnh thiên thần khí tức đáng sợ đồng thời lướt về phía Tần Vấn Thiên. Không ngờ trực tiếp chuẩn bị xuất thủ với Tần Vấn Thiên, những người này đều là nhân vật thiên thần của Tần tộc, vừa mở miệng là một vị lão nhân của Tần tộc, muốn bắt sống Tần Vấn Thiên.
- Đi đi!
Lạc Thần Xuyên hét to, lão và Tần Chính lại phát sinh một lần va chạm, hai người kéo dãn khoảng cách, thừa cơ hét to với Tần Vấn Thiên.
Nếu rơi vào trong tay Tần tộc, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi. Chỉ sợ cho dù là thiên phú của Tần Vấn Thiên có nghịch thiên tới mấy cũng sẽ không có bất kỳ cơ hội nào. Tần tộc sẽ không cho hắn cơ hội.
Tần Vấn Thiên nghe thấy ngoại công hét lớn thì trong lòng run lên, lập tức thân hình hắn lóe sáng, vượt qua hư không. Đi ư? Đi làm sao được? Hắn căn bản là không đường để đi.
Lúc hắn cất bước, không ngờ là đi về phía thần tuyệt, điểm cuối của thiên quật cổ lộ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận