Thái Cổ Thần Vương

Nụ cười

Nhóm: Liliana
Nguồn: Truyenyy
---------------
Trên núi hoang, quần áo thanh niên áo trắng nhuốm máu, trong con ngươi thâm thúy tỏa ra hàn quang lạnh lẽo.
Huyễn Vương Thành, các thiên kiêu, chờ đó.
Bóng người lóe lên, Tần Vấn Thiên ôm tiểu tử vào trong ngực, cước bộ rời đi nhanh như gió.
Nơi này, hắn không thể lưu lại, bây giờ Luyện Ngục bị hắn hút vào trong huyết mạch, có khả năng tu dưỡng trong huyết mạch của hắn.
Tần Vấn Thiên cũng không biết vì cái gì Cổ Yêu huyết mạch của hắn lại đột nhiên mơ hồ xuất hiện một loại năng lực khác, chẳng qua có khả năng liên quan tới việc hắn thôn phệ ao máu khi phát động Diệt Tiên Kiếm, máu tươi trong ao máu bị Diệt Tiên Kiếm thiêu đốt rất lớn, cũng có bị huyết mạch của hắn thôn phệ, dường như kích phát Yêu huyết, làm cho nó cuồng bạo hơn, đây cũng là nguyên nhân hắn có thể nhanh chóng bước vào Yêu chi đị nhị cảnh hóa cảnh.
Cúi đầu, nhìn tiểu tử bị thương trong ngực, tiểu tử ngẩng đầu lên nhìn hắn, nãi thanh nãi khí nói:
- Tiểu... Hỗn... Đản!
- Đúng, tiểu hỗn đản.
Tần Vấn Thiên nghe giọng nói này, trong lòng mây đen bị xua tan nhanh chóng, lộ ra vui vẻ và nhu hòa, hắn vỗ nhẹ đầu tiểu tử.
- Không... Vui... Vui!
Tiểu tử bĩu môi, phe phẩy đầu, lần đầu tiên phát ra tiếng nói của nhân loại, nó cũng bất mãn với cái tên Tần Vấn Thiên đặt cho mình.
- Ha ha, cũng gọi lâu như vậy, đã quen.
Tần Vấn Thiên vuốt đầu tiểu tử, tiểu tử nhíu mày, ánh mắt sáng ngời cực kỳ ủy khuất, nó học được cách nói chuyện nên càng nhân tính hóa.
Một người một thú dần dần đi xa, hắn rời khỏi khu vực núi hoang này, cũng đi vào sâu trong Thiên Sơn sơn mạch.
Trong Huyễn Vương Thành có rất nhiều lời đồn đại, nghe đồn trên Thiên Sơn Đoạt Bảo Hội xuất hiện một thanh niên áo trắng, người này tự xưng họ Tần, hắn đoạt Không Gian Bút của Thương Duyệt, nhục nhã Ân Thành và Kim Chiến, vô cùng cuồng ngạo, sau lại khắc họa Thần Văn tru sát Khâu đại sư.
Không chỉ có như vậy, sau đó có kỳ cảnh xuất hiện, kỳ cảnh này được các nhân vật thiên kiêu các đại thế lực dẫn dắt cường giả tiến vào thăm dò, phát hiện kỳ cảnh chính là nơi chôn xương của cường giả truyền thuyết, cũng sinh ra Thiên Tượng Quả Thụ, thế lực khắp nơi đại chiến tranh đoạt, nhưng bị người họ Tần hoành không xuất thế, hắn đánh bại tất cả cường giả, tru diệt một nửa người, lực chiến sáu đại thiên kiêu liên thủ, về sau mang theo một nửa Thiên Tượng Quả toàn thân trở ra.
Càng khiếp sợ là, nghe đồn tu vi thanh niên chỉ có Thiên Cương tam trọng.
Vì hắn, Phong Bằng thế gia mời Vạn Lý Truy Tung Kính, Ân gia lấy ra Pháp bảo phong cấm, các cường giả lần thứ hai tìm được thanh niên áo trắng, bọn họ thất bại tan tác quay về, tử thương thảm trọng, thậm hai vị cường giả Thiên Cương cảnh thượng tam trọng bỏ mạng, cụ thể xảy ra chuyện gì, không có ai biết, nhưng thanh niên áo trắng không xuất hiện trong Huyễn Vương Thành lần nữa, hắn bị đồn đại thần hóa, giống như hắn có ba đầu sáu tay.
Lúc này, thanh niên áo trắng đang khổ tu trong Thiên Sơn sơn mạch.
Sâu trong Thiên Sơn sơn mạch có một kỳ cảnh, Tần Vấn Thiên ngồi ở trên ngọn núi, nơi đó có hoa tuyết mênh mông, sơn mạch liên miên bất tuyệt, tất cả đều là băng tuyết sơn mạch, cực lạnh.
Phiến thiên địa này bị cắt thành hai, kia một đoạn băng tuyết liên tục, Tần Vấn Thiên bên này lại không có tuyết.
Tần Vấn Thiên khoanh chân ngồi ở đó, hai tay nâng hai viên Thiên Tượng Quả, một viên chính là Thiên Tượng Quả đỏ rực làm trái tim đập nhanh, một viên Thiên Tượng Quả khác ẩn chứa lực lượng Đại địa ý chí.
Hắn không có trực tiếp nuốt vào trong bụng, quả này chất chứa ý chí võ đạo cường đại, có thể làm cho người ta có cảm giác đáng sợ, nếu như trực tiếp thôn phệ, tuy có thể có hiệu quả một lần, nhưng qua đi sẽ không có gì, nuốt nó vào thời khắc mấu chốt mới là tốt nhất.
Tần Vấn Thiên an tĩnh cầm lấy Thiên Tượng Quả, trái tim của hắn đập nhanh nhưng phi thường có tiết tấu, mỗi một lần đập mạnh, kinh mạch trong thân thể hắn cũng vận chuyển theo.
Hai viên Đại Địa Quả có thể làm hắn cảm nhận mạch đập của đại địa, dường như vùng đất này đang đập mạnh như trái tim của hắn.
Tần Vấn Thiên tiến nhập vong ngã, toàn thân toàn ý cảm giác nhịp đập kia, quên mất trái tim mình đang đập mạnh, hắn tiến nhập trạng thái không linh, dựa vào nhịp đập đại địa, cảm nhận của hắn tăng lên rất nhanh.
Dần dần, trái tim hắn đập chậm lại, từ từ bình ổn, cũng không đập mạnh như lúc trước, dường như muốn dung nhập vào tiết tấu của đại địa.
Loại cảm giác này giống như một phần tử của đại địa, thân thể của hắn dung nhập vào trong đại địa.
Khi tu vi cảnh giới cường đại, Tần Vấn Thiên có thể lĩnh ngộ Đại Địa ý chí võ đạo, nhưng bởi vì hắn không có Tinh Hồn này, cũng không có thể ngưng tụ Võ Mệnh Thiên Cương, mặc dù lĩnh ngộ, hiệu quả cũng kém ý chí võ đạo bản thân, hơn nữa cần tốn nhiều thời gian tu hành, suy cho thời khắc này hắn mượn Thiên Tượng Quả mới có thể tiến nhập trạng thái như vậy.
Hồi lâu sau, trái tim Tần Vấn Thiên cũng ổn định như ban đầu.
- Hô...
Phun ra một hơi, con mắt của hắn mở ra, duỗi người, cảm giác toàn thân thoải mái, mỗi ngày tiến nhập loại trạng thái này, cảm giác thật quá tuyệt vời, dường như vùng đất này chính là gân cốt huyết nhục của hắn, nó sẽ đập theo nhịp trái tim của hắn.
- Lực chi ý chí võ đạo, nên đột phá.
Tần Vấn Thiên đứng dậy, hắn đi tới vách núi, cảm ứng lực rất mạnh, quả đấm của hắn đánh ra, một quyền nhìn như bình tĩnh, đánh vào vách núi lại có ba động khủng bố rót vào trong núi, vách núi chấn động rất mạnh, âm thanh răng rắc vang lên, từng vết rách xuất hiện giống như mạng nhện.
- Vỡ.
Bàn tay Tần Vấn Thiên rung động, hắn thở ra một hơi, ngay sau đó tiếng nổ mạnh vang lên, vách núi phía trước hóa thành bụi bậm.
Trên mặt Tần Vấn Thiên hiện ra một tia vui vẻ, thấp giọng nói :
- Lực chi ý chí võ đạo cùng Đại địa ý chí võ đạo quả nhiên có chỗ giống nhau, ta lĩnh ngộ Lực chi ý chí võ đạo đệ nhị cảnh là Hư Vô Sóng Địa Chấn, làm sao không phải một loại nhịp đập, từng vòng từng vòng khuếch tán ra, phá hủy tất cả, bây giờ Lực chi ý chí võ đạo đệ nhị cảnh cũng bước vào hóa cảnh.
Bây giờ, bốn loại ý chí võ đạo: Lực chi ý chí võ đạo, Yêu chi ý chí võ đạo, Kiếm chi ý chí võ đạo, tất cả đều bước chân vào đệ nhị cảnh hóa cảnh; Thụy mộng ý chí võ đạo, Hoàng lăng Đế Thiên đang tu hành Đại Mộng Tiên Quyết, hắn mơ hồ cảm giác được, Thụy mộng ý chí võ đạo sắp đột phá, có lẽ không cần bao lâu, bốn loại ý chí võ đạo của hắn sẽ bước vào đệ nhị cảnh hóa cảnh.
Quang mang lập loè, trong tay Tần Vấn Thiên xuất hiện Xích Ma Kích, thân thể hắn lóe sáng, hắn bước vào khu vực tuyết trắng xóa.
Băng tuyết tán loạn bay khắp nơi, Tần Vấn Thiên đâm ra một kích, dường như đang phát ra uy lực một kích mạnh nhất.
Thời điểm bước vào tu hành võ đạo, Tần Vấn Thiên đã biết Thiên Chùy Bách Luyện Pháp, bất kỳ thần thông lực lượng nào đều có thể thông qua lượng biến mà dẫn phát chất biến.
Bây giờ, hắn có rất nhiều thủ đoạn nhưng khó dung hợp làm một, đạt đến điểm phù hợp hoàn mỹ, thí dụ như kích pháp của hắn, hắn trước đây tự mình sáng tạo ra kích pháp không thích hợp với hiện tại, quá yếu, nhưng nếu hắn dung nhập lực chi ý chí võ đạo vào thì sao? Tuyệt đối có thể phát huy ra lực lượng gấp trăm lần.
Loại phù hợp này khó làm được, đây là sáng tạo, hắn cần không ngừng rèn luyện mới biết có khả năng thành công hay không.
Hoa tuyết mênh mông mang theo lạnh lẽo thấu xương, nhưng thanh niên áo trắng không phát hiện được, hắn vẫn mặc áo trắng đơn bạc giống như muốn dung hợp làm một thể với tuyết trắng, mỗi lần vung kích pháp là mỗi lần hắn hoàn thiện chính mình.
Một ngày đi qua.
Bảy ngày trôi qua.
Trong nháy mắt đã qua chín ngày, thanh niên áo trắng không biết mình xuất ra bao nhiêu kích, nhưng bây giờ hắn xuất kích đã có thể làm được vô thanh vô tức, không phải thật không có thanh âm, chỉ là bởi vì tốc độ xuất kích thực sự quá nhanh, âm thanh bị hạ thấp xuống rất nhiều.
Thanh niên áo trắng nhìn núi tuyết trước mắt, hắn bước đi và xuất kích, hoa tuyết xung quanh như đọng lại.
Kích rơi vẫn không có thanh âm, nhưng từng tấc núi tuyết tan rã, hơn nữa không ngừng thẩm thấu vào trong, âm thanh nổ ầm ầm khủng bố truyền ra, ngọn núi tuyết nhỏ sụp đổ, đến mức kích pháp đánh xuống đất, tất cả hóa thành bụi bậm.
- Còn chưa đủ mạnh, mạnh nhất hư vô trận lãng bao phủ nhịp đập của núi, một kích, yên diệt.
Tần Vấn Thiên nhíu mày, dường như hắn còn không hài lòng, hắn lại vung vẫy Xích Ma Kích.
Trong nháy mắt, lại qua bảy ngày.
Hoa tuyết bay như trước, trên mặt tuyết, tiểu hỗn đản nằm trong tuyết, dường như dung hợp với tuyết.
Tại phía sau bọn họ, trên một ngọn núi tuyết, không biết một thân ảnh áo trắng xuất hiện từ lúc nào, an tĩnh nhìn thanh niên áo trắng luyện kích.
Vài canh giờ sau, thanh niên áo trắng ngừng lại, trong mắt hắn hiện ra ý cười nhàn nhạt.
- Thụy mộng ý chí võ đạo đệ nhị cảnh, hóa cảnh.
Tần Vấn Thiên cười nhẹ, bây giờ bốn loại ý chí võ đạo đã tiến vào hóa cảnh, nếu gặp lại sáu tên thiên kiêu, Tần Vấn Thiên có thể đánh chết sáu người như thái rau cắt dưa.
Phải biết rằng, vài ngày trước chiến sáu đại nhân vật thiên kiêu, hắn chỗ dựa vào kiếm thuật, Thất Sát kiếm thuật, hắn chỉ có Kiếm chi ý chí võ đạo bước vào hóa cảnh.
Hiện tại là bốn loại ý chí võ đạo.
Như cảm giác được cái gì, Tần Vấn Thiên xoay người, lập tức nhìn thấy bóng người trên núi tuyết, ánh sáng hắn tỏa sáng.
- Thanh Nhi!
Tần Vấn Thiên xuất hiện trên ngọn núi tuyết, hắn nhìn bóng người lạnh như băng kia, ánh mắt tràn đầy linh động, nàng vẫn không thích nói chuyện như trước.
- Đây là hai viên Thiên Tượng Quả, là Thiên Tượng Quả chứa Không Gian ý chí võ đạo, nó hữu dụng với ngươi.
Tần Vấn Thiên giao Thiên Tượng Quả cho Thanh Nhi, Thanh Nhi nhìn thoáng qua, nàng không cầm.
- Thanh Nhi, cầm.
Tần Vấn Thiên nói.
- Nha.
Thanh Nhi ứng tiếng, đưa tay tiếp nhận Thiên Tượng Quả, thần tình vẫn như cũ, không biết trong lòng đang suy nghĩ gì.
- Ta đi.
Tần Vấn Thiên xoay người, thân hình lập loè, hắn lại bước vào trong tuyết mênh mông.
Nhìn bóng lưng của hắn, đường cong trên mặt Thanh Nhi hơi giật giật, khóe miệng của nàng như đang tươi cười, nụ cười này có thể hòa tan băng tuyết chung quanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận