Thái Cổ Thần Vương

Chiến Tử Đạo Long

- Sắp điên rồi.
Các cường giả đang quan sát cảm thấy run sợ, ngũ đại Tiên Vương của Cửu Hoàng tiên quốc, bao gồm cả vị Tiên Vương mạnh nhất, đã bị giết hết rồi.
Một vị Tiên Vương trung giai hậu kỳ, liên tục giết Ngũ Đại Cường Giả, mà nhìn còn có vẻ hết sức điêu luyện, cảnh giới bực này quả thực không ai có thể sánh bằng hắn.
- Tên Đao Kiếm Tiên Vương này tới từ đâu, sao lại mạnh mẽ như vậy chứ, hắn đang muốn sánh vai với những cường giả trong Cổ Đế thành, đoạt đế vận kinh thiên, trở thành nhân vật vô song đây mà.
Có người cảm thán.
- Đúng đó, hắn cuồng bạo như vậy, liên tục chém giết ngũ đại Tiên Vương của Cửu Hoàng tiên quốc, sao cường giả của Cửu Hoàng tiên quốc lại chịu tha cho hắn chứ? Đừng quên, trong Cửu Hoàng tiên quốc, có một nhân vật yêu nghiệt, người nọ vô cùng đáng sợ, nếu để hắn ta biết chuyện này, sẽ tới đây giết Đao Kiếm Tiên Vương ngay.
- Quá độc ác, sợ là tên này khó mà sống sót được, đắc tội với Cửu Hoàng tiên quốc, thêm vào đó hắn còn kết thù với Tử Đạo Long và Thiên Lam tiên quốc, tu vi của hắn vẫn còn thiếu một chút, sợ là khó giữ mạng sống.
Có người nói, bọn họ không nghi ngờ thiên phú của Tần Vấn Thiên, nhưng hiện giờ Cổ Đế thành quá nguy hiểm.
- Đây là nguyên nhân mà các ngươi không thể tỏa sáng.
Một giọng nói lạnh nhạt vang lên, chỉ thấy trong đám người có một vị Tiên Vương khoanh tay đứng, sau lưng là đế vận bàng bạc, thản nhiên nói:
- Từ xưa đến nay, nhân vật tuyệt thế nào mà không phải chinh phạt thiên hạ, đánh bại tất cả kẻ địch trong thiên hạ, những nhân vật tai to mặt lớn trong Cổ Đế thành này, có ai không đạp vạn bộ xương mà thành đạo, nếu người khác muốn giết ngươi nhưng ngươi lại không dám ăn miếng trả miếng, vậy thì có tư cách gì mà trổ hết tài năng trong thời đại này.
- Có lẽ là vậy.
Có người thở dài:
- Có lẽ những nhân vật đạt thành tựu lớn quả thực có khí phách mà chúng ta không thể tưởng tượng, Đế Cảnh, đã xa xa không hẹn, Cổ Chi Đại Đế...
- Ta cũng không dám đồng ý với lời của ngươi, cho dù là nhân vật tuyệt đại vô song, trước mặt đại thế, cũng phải biết nhường nhịn, cho dù đối phương muốn giết hắn nhưng hắn còn chưa thành tài, lại có thiên phú siêu phàm, thì nên cố nhẫn nhịn mới đúng, đợi đến lúc đại thành cảnh giới rồi chinh phạt báo thù cũng không muộn, còn cứ giết chóc như vậy cho dù có thiên phú của Cổ Chi Đại Đế, nhưng rất có thể sẽ vẫn lạc trên con đường cầu đạo.
Có người nói.
- Ha ha ha, xưa nay có bao nhiêu thiên kiêu, những người có thể đạt tới Cổ Chi Đại Đế lại có mấy người, chỉ có thiên phú là không đủ, có bao nhiêu anh kiệt vẫn lạc trên đường trưởng thành, như lời ngươi nói, cho rằng yên lặng chịu đựng mà tu hành có thể đạt tới cảnh giới kia, là chuyện buồn cười nhất mà ta từng nghe.
Người nọ cười to:
- Có bao nhiêu nhân vật Đế Vương lúc bước ra một bước đó đã mất mạng, một vị Tiên Vương lại có cách nghĩ buồn cười cỡ này, bi ai, luận đạo với ngươi là đang vũ nhục ta.
- Ngươi...
Sắc mặt người nọ lạnh căm căm, ý lạnh tràn ngập, nhưng thấy đối phương vẫn khoanh tay đứng, ngạo ý ngút trời, nghĩ đến lời đối phương nói, chung quy hắn không dám nói gì nữa.
Những người đứng gần đó thấy cảnh này thì lòng như gương sáng, hai người này tâm tính khác nhau, người nói lời nhẫn nhịn kia, quả nhiên cố chịu đựng không dám ra tay.
Tần Vấn Thiên giết Ngũ Đại Tiên Vương xong, đế vận sau lưng càng ngày càng đáng sợ, có vẻ như sắp hóa ánh sáng thành vật thật, hắn quay lại chiến trường bạo loạn kia, nơi nơi trong không gian của chiến trường kia đều là quy tắc loạn lưu mang đầy sức hủy diệt, thân hình hắn chớp lóe, bay thẳng đến chỗ quang đãng của chiến trường.
Công kích của cường giả Tiên Vương quá mạnh, bởi vậy cho dù là quần chiến, khoảng cách giữa từng người với nhau vẫn rất xa, cho dù cách mấy vạn mét thì bọn họ chỉ cần sải bước là có thể tới ngay, ánh mắt Tần Vấn Thiên ngừng lại chỗ một vị Tiên Vương, chỉ trong chớp mắt thân hình đã biến mất, đi tới bên kia.
Thân pháp của Tần Vấn Thiên cực nhanh, có tốc độ như chim bằng, cường giả kia đang đánh với một tên ma tu, đột nhiên cảm thấy sau lưng có nguy hiểm, ánh mắt hắn ta tức tốc nhìn sang, nâng tay tấn công, ngay lúc đó một viên thiên thạch đáng sợ xuyên qua mọi thứ, hóa thành một tia sáng trong không khí, giống như một ngôi sao thiên thạch thật sự đang bay tới chỗ Tần Vấn Thiên, nếu nó rơi vào dãy núi thì có thể phá hủy cả một dãy núi.
Tần Vấn Thiên nâng tay lên chém một đao, cắt ngay không trung, chém mảnh thiên thạch thành hai nửa, người hắn không dừng lại mà tiến lên chỉ trong chớp mắt, sau đó trảm kiếm ra, hóa kiếm quang thành Chu Tước, xẹt qua màn không, xé nát mọi thứ, đối phương nhìn thấy kiếm pháp Chu Tước giết tới, hai tay hung hăng đánh ra, muôn vàn thiên thạch rơi trong bầu trời như ngày tận thế, nhưng giữa kiếm ý Chu Tước lại xuất hiện sức mạnh xé nát tất cả thánh kiếm ý, Chu Tước hóa thân thành kiếm, xuyên qua không trung, chém vỡ tất cả thiên thạch, vô cùng bằng phẳng, sau đó trảm lên người đối phương, diệt sát.
- Trung giai Tiên Vương căn bản không phải đối thủ của hắn, chịu không nổi một kiếm của hắn.
Trước đó lúc Tần Vấn Thiên dùng một đao chém giết tứ đại Tiên Vương thì mọi người đã hiểu, trừ phi có nhân vật tuyệt đỉnh yêu nghiệt như tên Đao Kiếm Tiên Vương này xuất hiện, mới có thể đối kháng với hắn trong một cảnh giới, nếu không thì sẽ bị hành hạ đến chết, hắn ra tay là chém địch.
Tần Vấn Thiên giết một người xong thì thân hình lập tức lóe ra, giống như Đại Bằng xuyên qua không trung, giáng xuống trước mặt một trung giai Tiên Vương, một đao chém giết.
- Cứ để hắn làm như vậy, những người này sẽ bị hắn chém hết, vừa rồi Tử Đạo Long mời người của Cửu Hoàng tiên quốc ra tay giết hắn, sợ là không dự liệu được hắn lại mạnh mẽ như vậy.
Mọi người run sợ, tuy trong chiến trường có những người còn đáng sợ hơn Tần Vấn Thiên, thí dụ như Thác Bạt Thánh Thiên có sức mạnh đồng hóa quy tắc kia, nhưng là không ai có thể khiến mọi người chấn động như Tần Vấn Thiên, trở thành tiêu điểm trong chớp mắt, thu hút ánh mắt của các cường giả.
Ánh sáng của một số người, chỉ cần vừa lên chiến trường là không thể ngăn cản.
Trong chớp mắt, Tần Vấn Thiên lại giết thêm một vị Tiên Vương nữa, số lượng Tiên Vương chết trong tay hắn không ngừng gia tăng, còn là người của Tử Đạo Long, chuyện này với Tử Sơn mà nói đúng là ác mộng, dưới trướng Tử Đế, cũng không có nhiều Tiên Vương như những tiên quốc rộng lớn kia.
Nhưng Tần Vấn Thiên không hề nhân từ nương tay, như lời Bất Giới và Quân Mộng Trần nói thì Tử Đế bất cố thân phân, thân là Tiên Đế mạnh nhất, liên thủ với Đông Thánh để giết hắn, nếu muốn lấy mạng của hắn thì dù là Đông Thánh vẫn lại là Tử Đế, bọn họ rơi vào cảnh không chết không ngừng, nếu như hai vị Tiên Đế năm đó bận tâm thân phận mà không trực tiếp ra tay với hắn thì hiện giờ, nếu còn gặp lại hai tên Tiên Đế kia sẽ không nương tình mà giết ngay.
Thế đã như nước với lửa, sao Tần Vấn Thiên lại nhân từ chứ, hắn không nương tay trong việc giết các thuộc hạ của Tử Đế.
- Các ngươi cản ở đây đi, ta đi giết hắn.
Tử Đạo Long mở miệng nói với giọng lạnh băng, thân hình chớp lóe, bỏ mặc đối thủ của mình, đánh tới chỗ Tần Vấn Thiên đang đứng, hôm nay hắn ta vốn định liệp sát ma nữ, còn tưởng rằng trận chiến đấu này sẽ vô cùng nhẹ nhàng nhưng lại thật không ngờ chiến đấu đến tận bây giờ cục diện lại không thể khống chế nữa, đã có nhiều Tiên Vương bị giết rồi.
Điều này khiến ánh mắt Tử Đạo Long trở nên vô cùng đáng sợ, ý muốn giết chóc tràn ngập trong đôi mắt tím kia, chăm chú nhìn tới chỗ Tần Vấn Thiên.
- Oanh.
Một tiếng vang thật lớn, cơ thể Tử Đạo Long như rồng, gầm thét một tiếng như đã trở thành một đầu cự thú hình người, tử quang đầy trời phát ra từ trên người hắn, gió lốc cuộn lên, bao phủ cả khu vực này, ánh tím trong gió lốc kia như hóa thành một con Cự Long tử sắc, hai con mắt đáng sợ của nó nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên.
Tử Đạo Long là con nối dòng của Tử Đế, đương nhiên nhận được sự dạy bảo tốt nhất, được truyền thừa y bát của Tử Đế, sao lại bình thường chứ, tuy tu vi của hắn ta chỉ là Tiên Vương đỉnh phong sơ kỳ, nhưng sức mạnh cuồng bạo, Tiên Vương đỉnh phong hậu kỳ tầm thường không thể đối chọi với hắn ta, tuy hắn ta tự tin và kiêu ngạo nhưng hắn ta có bản lĩnh làm như vậy.
- Ầm.
Ngăn Tử Đạo Long tung một Long Ấn về phía Tần Vấn Thiên từ nơi xa, uy lực hết sức mạnh mẽ, lộ ra khí thế hào hùng, Tử Khí Đông Lai (1), vô cùng uy mãnh, áp sập mọi thứ.
Tần Vấn Thiên đứng cách đó rất xa nhưng đã cảm nhận được kia uy thế mạnh mẽ kia, lúc đòn tấn công giáng xuống, ánh sáng màu tím tràn ngập, ngay giữa Long ấn như có một con Chân Long thật, nhe răng giơ vuốt muốn xé nát Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên có ảo giác mình bị Long Ngâm bao phủ, bị Yêu Long xé thành mấy mảnh.
Vẻ mặt Tần Vấn Thiên vẫn như thường, ý lạnh hiện lên nhưng vẫn chém một kiếm ra, giữa kiếm quang bay ra như có Tiểu Kiếm đang bơi lội, chất chứa thánh ý, kiếm uy biến đơn giản thành thần kỳ bao phủ cả bầu trời, xé nát Yêu Long, chém vỡ Long Ấn.
- Ngươi cứ mãi tìm chết thì ta cho ngươi vừa lòng.
Tử Đạo Long giẫm chân tại chỗ chạy đến, trong đôi mắt tím sâu sắc kia bùng lên ánh sáng màu tím ngập trời, đáng sợ đến cùng cực.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên chăm chú nhìn đối phương, đôi mắt lạnh lùng băng lãnh nhưng cũng có vài phần nghiêm túc, uy thế trên người Tử Đạo Long khiến hắn cảm thấy bị uy hiếp, thêm nữa hắn không thể biết được sức mạnh của Tử Đạo Long đến cùng là bao nhiêu, thân là con nối dòng của Tử Đế, tất nhiên hắn ta phải có rất nhiều con bài chưa lật, chắc chắn đây là đối thủ chính diện mạnh nhất từ trước tới nay của hắn.
Nhớ năm xưa, cũng tại Cổ Đế thành, khi đó hắn tranh giành với Tử Đạo Dương, đoạt hạng nhất của Đăng Tiên bảng.
Năm tháng trôi đi, bây giờ, người đứng đối diện hắn là huynh trưởng của Tử Đạo Dương, thực lực của Tử Đạo Long mạnh hơn Tử Đạo Dương nhiều lần.
Giờ này phút này, Tần Vấn Thiên thấy đồng tử của Tử Đạo Long Nhãn giống như lốc xoáy màu tím đáng sợ, khiến Tần Vấn Thiên nâng cao cảnh giác, hình như Tử Đạo Long rất am hiểu về Đồng Tử thuật, vô cùng lợi hại.
- Oanh.
Đột nhiên, Tần Vấn Thiên cảm thấy đầu óc chấn động, lốc xoáy màu tím điên cuồng cuộn lên, trong lúc nhất thời Tần Vấn Thiên như rơi vào tay giặc, lạc vào trong một thế giới toàn màu tím, một con Tử Long đáng sợ đánh về phía hắn, sức mạnh chấn động cả bầu trời.
- Huyễn Pháp công kích.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên chớp lóe, hai mắt hắn hơi lộ ra kim quang Phật Môn, Chân Ngã Chi Lực tràn ra, nhìn xuyên qua tất cả hư ảo, thoát khỏi thế giới màu tím kia, nhưng hắn vẫn thấy đòn tấn công đang đánh tới mình.
Quả thật là huyễn pháp của Đồng Tử thuật, nhưng mà lại thật sự có sức mạnh tấn công, vô cùng đáng sợ, thật thật giả giả, khiến người ta khó mà phòng ngự.
Nhưng mà hắn tu hành Chân Ngã chi lực, không sợ tất cả các loại Huyễn Pháp chi thuật.
- Trảm.
Kiếm ý hào hùng xuất hiện trên người Tần Vấn Thiên, xé nát tất cả các đòn tấn công, chủ chốt của Đồng Tử thuật là huyễn pháp, công kích không mạnh nên bị kiếm ý tiêu diệt ngay, khiến cho mặt Tử Đạo Long lộ vẻ kì lạ, nói:
- Khó trách ngươi có thể giết rất nhiều Tiên Vương, quả nhiên cũng có vài phần thực lực, nếu ngươi không giết nhiều Tiên Vương như vậy, có lẽ ta có thể tha cho ngươi không chết, thu vào dưới trướng, cống hiến cho ta.
- Thực ngạo mạn.
Mọi người nghe vậy thì thầm nghĩ trong lòng.
Tần Vấn Thiên cười lạnh, cũng nói:
- Tử Đạo Long, ngươi dõng dạc quá nhỉ, ngươi có thể sống rời khỏi nơi đây không, cũng là vấn đề đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận