Thái Cổ Thần Vương

Luyện khí đồng tử?

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
--------------------
Thanh âm Ưu Nguyệt khiến quảng trường Học Viện Thần Binh yên tĩnh một lát, không ít người nhận ra Ưu Nguyệt đều sinh ra vẻ mặt cổ quái, mấy ngày trước Ưu Nguyệt ở trong học viện biểu hiện có chút kỳ quái, hôm nay, lại nói ra lời cuồng vọng như vậy.
Nhung Diễm và Trầm Tĩnh, ở Học Viện Thần Binh vẫn là rất nổi tiếng, hai người đều có thể luyện chế tứ giai thượng phẩm thần binh, thực lực luyện khí không tầm thường, Ưu Nguyệt này, thế mà khởi xướng khiêu chiến đối với Trầm Tĩnh cùng Nhung Diễm, tựa như là vì bằng hữu của nàng.
Hai người Nhung Diễm và Trầm Tĩnh càng cảm thấy kinh ngạc, chỉ thấy trong mắt đẹp của Trầm Tĩnh hiện lên một luồng ánh sáng lạnh lẽo, nhìn phía Tần Vấn Thiên nói:
- Ngươi tốt nhất đừng đi.
Dứt lời, chỉ thấy bóng người nàng bay lên không, váy tím bay bay, thân hình tao nhã mà xinh đẹp, cũng xuất hiện ở tầng đỉnh luyện khí bảo tháp, nói với Ưu Nguyệt:
- Đồ không biết tốt xấu.
Sau đó nàng lại nhìn về phía Vương Vân Phi, cười nhẹ gật đầu:
- Sư huynh.
- Ừm.
Vương Vân Phi khẽ gật đầu, Trầm Tĩnh này thực lực luyện khí bất phàm, gia thế cũng không tệ, lại thêm bề ngoài xinh đẹp, Vương Vân Phi còn có chút hảo cảm, nhưng Ưu Nguyệt vị nữ tử này hắn trước kia chưa từng chú ý, vô luận là khí chất và mỹ mạo, đều không kém hơn Trầm Tĩnh, đặc biệt là lúc này trên người nàng lộ ra một ý chí tranh phong, đôi mắt thanh thuần mang theo biểu cảm lạnh như băng, càng thêm tỏ ra hấp dẫn người ta.
- Cuồng vọng.
Nhung Diễm bị người ta giáp mặt khiêu khích, vẻ mặt cũng trở nên khó coi, nhìn về phía Tần Vấn Thiên:
- Ngươi nếu thua, đừng nói sỉ nhục hắn, hắn hôm nay có thể đi ra khỏi Học Viện Thần Binh hay không cũng là vấn đề.
Dứt lời hắn cũng bay lên không trung, buông xuống một vị trí cuối cùng tầng đỉnh luyện khí bảo tháp.
Tầng cao nhất bốn ghế luyện khí, bị bốn người bọn họ chiếm cứ, người khác lục tục bước lên luyện khí bảo tháp, đều chuẩn bị biểu hiện một phen thật tốt, trận quyết đấu này bên trên nhất định sẽ hấp dẫn không ít trưởng bối của học viện chú ý đi.
Luồng khí nóng cháy tràn ngập trong luyện khí bảo tháp, người trên bảo tháp đều lấy ra vật luyện khí mình chuẩn bị sẵn, sau đó liền ở nơi luyện khí chuyên dụng của bảo tháp bắt đầu luyện khí.
- Lửa trong luyện khí bảo tháp này tràn ngập ra, vừa lúc đi thông toàn bộ vị trí luyện khí, hơn nữa có thể khống chế được độ lửa, quá tuyệt rồi.
Tần Vấn Thiên mắt không gợn sóng, im lặng nhìn người trên luyện khí bảo tháp bắt đầu luyện khí, Nhung Diễm và Trầm Tĩnh hai người đối với hắn không chút khách khí, nhưng trên thực tế Tần Vấn Thiên căn bản không để đối phương trong lòng, chỉ là hai người qua đường mà thôi, hắn căn bản khinh thường so đo cái gì cùng đối phương.
Về phần Ưu Nguyệt, nàng quả thật tâm địa rất thiện lương, đối với người như vậy hắn cũng sẽ không keo kiệt cho đối phương một phen giúp đỡ, huống hồ bản thân Ưu Nguyệt cũng rất ưu tú.
Ngày mai là ngày hắn cùng Đế Thí ước chiến, có lẽ qua hôm nay, hắn về sau cũng sẽ không gặp lại Ưu Nguyệt.
Im lặng thưởng thức Ưu Nguyệt luyện khí, mỗi một động tác, mỗi một bộ sậu, tuy không phải kinh diễm, nhưng thật sự phi thường vững chắc, điểm ấy mặc dù là bản thân Tần Vấn Thiên hắn cũng mặc cảm, hắn tuy thần văn lợi hại, nhưng phương diện khác, thực không ổn định bằng Ưu Nguyệt.
Tuy Ưu Nguyệt biểu hiện không kinh diễm, nhưng Tần Vấn Thiên tin tưởng, chỉ cần các luyện khí đại sư học viện này không phải người mù, sẽ nhìn ra được Ưu Nguyệt là tài năng có thể đào tạo.
Lần này luyện khí là khảo hạch cuối năm, tiền bối Học Viện Thần Binh quan sát, hơn nữa sẽ có người chuyên môn ghi lại quá trình bọn họ luyện khí, không có ai dám sơ ý, cái này sẽ quyết định bọn họ một năm sắp tới có thể nhận được tài nguyên thế nào, toàn bộ mọi người đều toàn lực ứng phó luyện chế thần binh của mình, không rảnh để ý thứ khác.
Vương Vân Phi bên kia hấp dẫn ánh mắt nhiều nhất, hắn luyện chế là một món quần áo thần binh, rất mỏng, loại thần binh này phi thường khó luyện chế, cần khắc lên phòng ngự thần văn cường đại suy yếu hiệu quả công kích của người khác, Vương Vân Phi ở trường hợp này lựa chọn luyện chế loại thần binh này có thể thấy được hắn tự tin.
Trên khán đài không ít luyện khí đại sư mặt mỉm cười, nhưng Vương Vân Phi đã có sư tôn của mình, bọn họ là không hy vọng thu người này làm đệ tử.
Trầm Tĩnh luyện chế là thước thần binh, Nhung Diễm luyện chế là trường thương, Ưu Nguyệt luyện chế tựa như là một đôi cánh thần binh.
- Nữ oa nhi này lá gan không nhỏ.
Có luyện khí đại sư trên khán đài nhìn về phía Ưu Nguyệt, luyện chế thần binh chi vũ, tuyệt đối xem như thử lớn mật, hơn nữa phải biết khảo hạch cuối năm là hạn chế thời gian, người mỗi một lượt phải ở trong thời gian quy định hoàn thành luyện chế thần binh, không có khả năng cho ngươi vô hạn thời gian.
- Khắc thần văn, chỉ cần một chi tiết này không loạn, Ưu Nguyệt sẽ không chút hồi hộp đánh bại Trầm Tĩnh và Nhung Diễm.
Tần Vấn Thiên nở nụ cười, Ưu Nguyệt chuẩn bị khắc chế thần văn, chính là một trong các loại thần văn hắn dạy cho Ưu Nguyệt, công phòng một thể, còn có tốc độ, cực kỳ phức tạp, một khi khắc ra, sẽ thắng chắc Trầm Tĩnh cùng Nhung Diễm.
Năm ngón tay Ưu Nguyệt hơi dài, trắng nõn thủ phi thường dễ coi, hơn nữa cực kỳ vững vàng, nàng hoàn toàn đầu nhập trong khắc chế thần văn, hết sức chuyên chú, tâm như nước lặng, giờ phút này nàng nghĩ không phải được nhân vật trưởng bối coi trọng, được tài nguyên tốt của học viện, mà là đánh bại Trầm Tĩnh và Nhung Diễm, để Tần Vấn Thiên nhận được sự tôn trọng.
Thời gian chậm rãi qua đi, cùng với một đạo hào quang lóng lánh, Vương Vân Phi là người đầu tiên hoàn thành luyện chế thần binh, khiến không ít người khẽ gật đầu.
Vương Vân Phi sau khi luyện chế xong thần binh nhìn về phía Ưu Nguyệt, Trầm Tĩnh các nàng, rất nhanh ánh mắt hắn co lại, Ưu Nguyệt khắc thần văn không giống tầm thường, hơn nữa lấy tài liệu tựa như đều là cực phẩm, đây là muốn luyện chế Thần binh tứ giai đỉnh cấp.
Vẻ mặt Vương Vân Phi càng thêm ngưng trọng hẳn lên, chỉ thấy Ưu Nguyệt áo trắng váy dài mắt đẹp bình tĩnh, cái cổ trắng nõn cùng chỗ xương quai xanh đều có mồ hôi, nhưng loại vẻ mặt hết sức chuyên chú đó, lại khiến Vương Vân Phi có chút xúc động.
Lại nhìn Trầm Tĩnh, nét mặt tựa như lộ ra một cảm xúc phiền muộn, đối với thần binh mình luyện chế không phải quá hài lòng, bộ dáng kiêu ngạo đó giống như công chúa, khí chất hoàn toàn khác Ưu Nguyệt, nhưng giờ khắc này Vương Vân Phi phát hiện, Ưu Nguyệt này trước kia chưa từng chú ý, thế mà so với Trầm Tĩnh càng có thể khiến hắn động lòng hơn.
Trên luyện khí bảo tháp, lục tục có người luyện chế xong thần binh, trong lúc nhất thời cả tòa luyện khí bảo tháp tràn ngập một luồng nhuệ khí của thần binh, tiếng vù vù không ngừng.
- Thành rồi.
Lúc này, Nhung Diễm nhẹ nhàng thở ra, hắn đã luyện chế thành công trường thương.
- Ta cũng xong rồi.
Trầm Tĩnh thản nhiên nói, nàng hoàn thành luyện chế cây thước thần binh màu lửa.
Hai người nhìn về phía Ưu Nguyệt bên kia, chỉ thấy Ưu Nguyệt đang chờ đợi thần binh phục hồi, cánh chim hoa mỹ lộ ra một mỹ cảm, Trầm Tĩnh châm chọc:
- Thần binh cũng không phải là đẹp thì hữu dụng.
Nói xong, nàng lấy ra thần binh của bản thân, mang tinh thần nguyên lực rót vào trong đó, trong phút chốc lửa cháy khủng bố gào thét mà ra, như có một con hung cầm hỏa diễm (chim lửa hung bạo) đang rít gào, cực kỳ đáng sợ.
- Tứ giai thượng phẩm, hơn nữa xem như phi thường không tệ trong thượng phẩm.
Vương Vân Phi thản nhiên nói.
- Đa tạ sư huynh.
Trầm Tĩnh cười tao nhã, Vương Vân Phi nhẹ nhàng gật đầu.
Nhung Diễm cũng rót vào tinh thần chi lực, trường thương bùng nổ nhuệ khí khủng bố, cùng là tứ giai thượng phẩm thần binh, tương đương với Trầm Tĩnh.
Ánh mắt hai người chuyển qua, đều nhìn về phía Ưu Nguyệt, chỉ thấy Ưu Nguyệt vung bàn tay, cánh chim thần binh phủ ở sau người, hào quang thuần màu trắng là lấp lánh như vậy, chậm rãi vỗ, giờ khắc này Ưu Nguyệt giống như thiên sứ thuần mỹ vô cùng.
- Ông!
Cánh chim lóe lên, nhất thời một ánh sáng màu bạc đáng sợ bùng nổ đánh ra, như một con hung cầm màu bạc trắng phóng lên cao, mang theo lực lượng công phạt đáng sợ, khiến trong lòng Trầm Tĩnh cùng Nhung Diễm tất cả đều run rẩy.
Ngay sau đó, thân thể Ưu Nguyệt lơ lửng ở dưới cánh chim kéo dâng lên, cánh chim thuần trắng hào quang tỏa ra bốn phía, nàng nhìn chằm chằm hai người Trầm Tĩnh cùng Nhung Diễm có chút dại ra.
Tất cả, đã không cần nhiều lời.
- Sao có khả năng.
Sắc mặt Nhung Diễm khó coi.
- Ưu Nguyệt sư muội luyện chế thần binh chính là tứ giai đỉnh cấp, hơn nữa công phòng một thể, còn có ưu thế tốc độ, hơn xa thần binh của ngươi có thể so sánh.
Vương Vân Phi thản nhiên nói, giờ khắc này Nhung Diễm nhìn bóng người thuần mỹ giống như thiên sứ kia, thầm mắng mình trước kia mắt mù sao, thế mà chưa theo đuổi nữ tử như vậy.
Sắc mặt Trầm Tĩnh cũng là xanh một trận trắng một trận, nàng cũng không ngờ sẽ như vậy.
- Trầm Tĩnh, ngươi nếu là theo Nhung Diễm cùng nhau xin lỗi bằng hữu của ta, việc này ta bỏ qua.
Ưu Nguyệt lạnh lùng nói, Trầm Tĩnh lại vẫn cao ngạo như cũ nói:
- Bảo ta xin lỗi người thấp kém cỡ đó, nằm mơ, Ưu Nguyệt, mặc dù ngươi thực lực luyện khí không tệ, nhưng cũng chỉ xứng kết giao bằng hữu như vậy.
- Vậy được, ngươi từ nay về sau, cút khỏi Học Viện Thần Binh.
Vẻ mặt Ưu Nguyệt lạnh lùng.
- Ngươi...
Trầm Tĩnh nhìn chằm chằm đối phương, hai vị mỹ nữ đối chọi gay gắt, Vương Vân Phi thấy một màn như vậy cười nói:
- Ưu Nguyệt sư muội, ngươi thực lực luyện khí phi phàm, để ta mang ngươi đi gặp mặt sư tôn, thỉnh cầu ông thu ngươi làm đệ tử, được không?
Đôi mắt đẹp của Ưu Nguyệt ngẩn ra, Vương Vân Phi sư huynh chính là đại nhân vật của Học Viện Thần Binh, trong mắt của nàng hiện lên một tia biểu cảm ngạc nhiên lẫn vui mừng, sau đó nhìn Vương Vân Phi nói:
- Đa tạ sư huynh.
- Không sao.
Vương Vân Phi cười tiêu sái, nữ tử xuất chúng giống như Ưu Nguyệt, trong lòng hắn tự nhiên có một số ý tưởng.
- Trầm Tĩnh sư muội, ngươi và Ưu Nguyệt sư muội có thù hận gì, cần gì như thế, không bằng ta đến hóa giải cho các ngươi đi.
Vương Vân Phi nói với Trầm Tĩnh.
Không lâu trước đó Trầm Tĩnh còn có chút ghen tị phẫn nộ, nhưng giờ phút này nghe được Vương Vân Phi nói trong lòng cũng có chút ngạc nhiên lẫn vui mừng, liền mở miệng nói:
- Mấy ngày trước gặp được một người mới đến Thành Thánh Hoàng, hắn biết ta và Nhung Diễm là đệ tử Học Viện Thần Binh liền cố ý tiếp cận chúng ta, sau đó kính nhờ chúng ta dẫn tiến vào Học Viện Thần Binh, chúng ta tiến cử người này làm luyện khí đồng tử của Ưu Nguyệt, nhưng lại không ngờ người này không biết tốt xấu, hôm nay cùng Ưu Nguyệt không biết là luyện khí luyện ra cảm tình hay không, trở nên không coi ai ra gì.
Trong lòng Vương Vân Phi hiểu rõ, không ngờ thế mà lại là vì vẻn vẹn luyện khí đồng tử, hắn không khỏi cười cười nói:
- Ưu Nguyệt sư muội, ta có thể giới thiệu không ít luyện khí đồng tử ưu tú cho ngươi.
- Sư huynh, sự tình không phải là như Trầm Tĩnh nói, là Trầm Tĩnh và Nhung Diễm không tôn trọng người khác.
Ưu Nguyệt nói.
- Như vậy, ta thay Trầm Tĩnh sư muội ngươi xin lỗi, dù sao cũng là sư tỷ muội, chớ vì việc nhỏ này tổn thương hòa khí.
Vương Vân Phi nói.
Ưu Nguyệt nghe được đối phương nói việc nhỏ trong lòng có chút không vui, nhưng nàng dù sao kính trọng Vương Vân Phi vị sư huynh thiên tài này, liền lại nói:
- Việc này không quan hệ với sư huynh, cần gì sư huynh xin lỗi.
Vương Vân Phi nghe được lời này hài lòng cười:
- Vậy cứ quyết định như thế, ta sẽ đề cử một số luyện khí đồng tử ưu tú cho sư muội, Ưu Nguyệt sư muội chớ vì vẻn vẹn một gã luyện khí đồng tử tổn thương hòa khí, luyện khí đồng tử dù sao cũng là luyện khí đồng tử, nhất định không thuộc về một thành viên trong chúng ta.
Ưu Nguyệt lại sửng sốt, nhìn Vương Vân Phi, nàng có chút thất vọng rồi, ánh mắt nhìn xuống, mắt đẹp đột nhiên ngưng ở nơi đó, nàng chỉ thấy Tần Vấn Thiên đang ôm tiểu gia hỏa, đang xoay người rời đi.
- Không phải ‘chúng ta’, Vương Vân Phi, không ngờ ngươi cũng là người như vậy.
Vẻ mặt Ưu Nguyệt hoàn toàn lạnh đi, sau đó liền thấy nàng đi về phía dưới, hô:
- Thiên Vấn.
Tần Vấn Thiên quay đầu, nhìn Ưu Nguyệt cười nói:
- Ưu Nguyệt, khảo hạch của ngươi đã kết thúc, ta nên đi rồi, đừng bởi vì ta không thoải mái.
- Dối trá.
Trầm Tĩnh nhìn thấy sắc mặt Vương Vân Phi đang trở nên khó coi, không khỏi lạnh nhạt nói.
- Xem ra hai người quả nhiên có thông đồng.
Nhung Diễm không chút che dấu thanh âm của mình, khiến mọi người ở quảng trường đều nghe được rành mạch.
Vương Vân Phi ở trong học viện thân phận cỡ nào, hôm nay thế mà lại bị người ta chỉ trích, ánh mắt hắn nhìn phía Tần Vấn Thiên cùng Ưu Nguyệt, lạnh như băng nói:
- Một tên luyện khí đồng tử, ngươi cho rằng Học Viện Thần Binh ta là địa phương nào, muốn tới thì tới, muốn đi thì đi?
Hắn tính tình tuy không tệ, vừa rồi trước mặt mọi người muốn hóa giải mâu thuẫn của Ưu Nguyệt cùng Trầm Tĩnh, chiếm được hảo cảm của hai người, cũng triển lãm sức quyến rũ của mình, nhưng, lại bởi vì một luyện khí đồng tử, Ưu Nguyệt trở mặt với hắn, Vương Vân Phi hắn, vậy mà so ra kém một gã luyện khí đồng tử?
Tần Vấn Thiên ngẩng đầu, lạnh nhạt nhìn Vương Vân Phi một cái, hắn vốn định im lặng xem hết trận khảo hạch này, lại không ngờ tiếp tục nổi sóng.
Chỉ thấy hắn nâng bước, bước chậm ra, tiếng vang ầm ầm truyền ra, trên quảng trường, thần văn lóng lánh không ngừng kéo dài ra, Tần Vấn Thiên liên tục bước ra, trong phút chốc, trên mặt đất, thần văn tinh xảo vô cùng nở rộ hào quang đáng sợ, mơ hồ có hung thú khủng bố rống giận.
- Cái này...
Đám người lộ ra nét kinh hãi, điều này sao có khả năng, một bước một thần văn? Hơn nữa đều là thần văn tứ giai cường đại.
- Ngươi, còn chưa xứng nói như vậy với ta.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên nhìn thẳng Vương Vân Phi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận