Thái Cổ Thần Vương

Chiến thôi

Bá đạo, lớn lối, cuồng ngạo.
Đây là ấn tượng Hoàng Sát Thiên mang đến cho mọi người, sự bá đạo của hắn khi một vị ma tu cường đại trên ma bảng chất vấn, đã bị hắn giết chết tại chỗ, hắn có thái độ lớn lối kiêu ngạo, cường thế miệt thị chúng sinh.
Ở đây, đối thủ của hắn chỉ có một người, Tần Vấn Thiên.
Còn lại vô số cường giả ma đạo, ngay cả tư cách làm đối thủ của hắn cũng không có.
Hắn nhắm mắt lại, không thèm để ý đến hoàn cảnh biển cường giả như mây, bất luận các ngươi chiến đấu như thế nào, cũng không liên quan đến hắn, hắn chỉ cần tiến hành một trận đánh cuối cùng.
Vương giả mạnh nhất, chắc chắn phải đánh một trận cuối cùng, đây mới là kiêu ngạo của vương giả.
Rất nhiều người nhìn về phía Tần Vấn Thiên, đây là nhân vật được Hoàng Sát Thiên xem là đối thủ duy nhất, hắn có thực lực như thế nào?
Trong con mắt Hạ Viên có phong mang lưu chuyển, hắn nhìn kỹ Hoàng Sát Thiên, trong mắt Hoàng Sát Thiên, thiên kiêu của Đọa Lạc Ma vực không đáng giá nhắc tới.
Đối thủ của hắn, chỉ có Tần Vấn Thiên sao? Tần Vấn Thiên là một người như thế nào?
Lão Sài cũng nhìn hai người này, hắn và Tần Vấn Thiên từng giao thủ một chiêu, hắn dĩ nhiên hiểu người này không dễ chọc, nhưng giờ phút này hắn cũng phát hiện, Hoàng Sát Thiên tựa hồ càng không dễ chọc hơn, nếu muốn được Ma Đế bổ nhiệm vào vị trí tam giáp, hai người này chắc chắn là lực cản mạnh nhất của hắn.
- Nếu hắn ngông cuồng như vậy, vậy thì chúng ta cùng liên thủ, giết chết hắn.
Đạo thanh âm che dấu kia một lần nữa truyền ra, không ai biết là người nào nói chuyện, nhưng rõ ràng mang theo lực kích động không nhẹ.
Không ít ma tu nhìn về Hoàng Sát Thiên, nếu có thể giết chết hắn, chắc chắn là một lựa chọn tốt, không ít ma tu rục rịch muốn hành động.
- Người nào theo ta.
Ngay vào lúc này, một vị ma tu lợi hại đứng ở phương hướng nào đó mở miệng, trên bả vai hắn khiêng một thanh cự phủ huyết sắc khổng lồ, nhìn Hoàng Sát Thiên.
- Ta chưa từng thấy người nào cuồng ngôn như vậy, nếu hắn muốn chết sớm, vậy ta sẽ thành toàn cho hắn.
Một thanh âm âm lãnh truyền ra, lại có người muốn gia nhập.
Có hai người dẫn đầu, trong phút chốc, lục tục có khí thế cuồng bạo phóng ra, bọn họ bước ra, đi tới phương hướng của Hoàng Sát Thiên, hơn nữa, dọc đường đi lại có người tiếp tục tham gia, rất nhanh, có mấy chục vị ma tu gia nhập trong đội hình sát phạt cường đại này, đây là muốn để cho Hoàng Sát Thiên không có cơ hội lưu lại cuối cùng.
- Một bầy kiến hôi, muốn tìm chết sao?
Hoàng Sát Thiên vẫn nhắm hai mắt, nhưng trong miệng phun ra một đạo thanh âm miệt thị không hề che giấu, đạo thanh âm này càng chọc giận bọn họ, khí tức của những ma tu bắt đầu phóng ra mênh mông vô cùng.
- Nếu ngươi muốn chơi trội, vậy thì thừa nhận sát phạt mạnh nhất đi.
Một vị ma tu lạnh lùng nói, chỉ thấy Hạ Viên vẫn đứng một chỗ, lúc này đột nhiên hành động, thân thể hắn nhanh như tia chớp lao về phía trước, sau đó, mọi người khiếp sợ phát hiện, Hạ Viên được khen là nhân vật kiệt xuất nhất ma bảng, đang đứng trước người Hoàng Sát Thiên không xa, cũng không phải để đối phó Hoàng Sát Thiên, mà giống như thủ hộ Hoàng Sát Thiên.
Cường giả như Hạ Viên lại canh giữ trước người Hoàng Sát Thiên.
- Hạ Viên, ngươi u mê rồi.
Một vị ma tu đằng đằng sát khí nói.
- Một bầy kiến hôi, tự tìm đường chết.
Hoàng Sát Thiên mở mắt ra, khi các cường giả đang nhìn về phía hắn, trong phút chốc thân thể hắn buông thả quy tắc không gian, mảnh không gian này trong nháy mắt phảng phất như hóa thân thành lĩnh vực quy tắc của hắn.
- Lực lượng tuyệt đối trước mặt, nhân số có ích lợi gì?
Hoàng Sát Thiên quát lên một tiếng, ánh sáng sát phạt vô tận trong màn sáng hư vô phía sau lao về phía một người nào đấy, mang theo ánh sáng hủy diệt, phủ xuống, người kia thảm thiết kêu lên, trực tiếp rơi xuống và bị thiêu cháy.
Hạ Viên nhìn lướt qua bên kia, trong lòng hơi có chút chấn động, xem ra, Hoàng Sát Thiên đã cường đại đến mức căn bản không cần hắn nhúng tay vào, mặc dù gặp phải tiễu trừ, hắn vẫn có thể bất chấp tất cả.
- Ông.
Chỉ thấy một người lấy ra một thanh ma binh cường đại, đám cường giả còn lại cũng vội vàng xuất thủ, nhưng Hoàng Sát Thiên chỉ cười lạnh, bọn họ muốn dùng thần binh?
Người của Đọa Lạc ma vực, cường giả tham gia trận chiến này, thần binh lợi khí, có thể so sánh với Hoàng Sát Thiên tuyệt đại thiên kiêu trẻ tuổi kiệt xuất nhất hiện nay của Cửu Hoàng Tiên quốc sao?
- Muốn chết.
Hoàng Sát Thiên phun ra một đạo lãnh âm, ngay sau đó màn sáng hư không sau lưng lại một lần nữa dâng lên một vòng ánh sáng càng thêm mãnh liệt, một luồng hoàng vị mênh mông buông thả, không ai bì nổi, thần binh lợi khí sát phạt của hoàng giả vô tận đè áp mà ra, giống như từng đạo ánh sáng, chỉ thấy tiếng vang “phụt phụt” không ngừng vang lên, ánh sáng trực tiếp xuyên thấu qua thân thể những cường giả kia, từng pho tượng ma tu, từng người rơi xuống khoảng không phía dưới, ma binh trên người bọn họ thậm chí cũng không có cơ hội phóng ra.
- Chuyện này...
Mọi người không biết nói gì, cái này là giết như thế nào đây?
Không lấy ra ma binh thì thôi, lấy ra ma binh, sức mạnh thần binh của đối phương, tuyệt đối nghiền áp, trực tiếp tiêu diệt.
- Thần binh lợi khí và thần thông kia làm nổi bật lẫn nhau?
Ánh mắt Tần Vấn Thiên chợt lóe, thần binh của Hoàng Sát Thiên giống như loại thần thông hắn đang phóng ra lúc này.
Xem ra, đây là thần binh lợi khí và phương pháp tu hành mà Cửu Hoàng Tiên quốc nghiên cứu chế tạo cho Hoàng Sát Thiên, sức mạnh thần binh kia chỉ phóng ra một giây, nhưng cường đại đến mức làm cho lòng người kinh sợ, Tần Vấn Thiên đang suy nghĩ, nếu muốn trực tiếp đối mặt với thần binh của Hoàng Sát Thiên..., chỉ có món bảo vật đó mới làm được.
Hoàng Sát Thiên thật sự không hề kiêng sợ, trong trường hợp như vậy, lấy ra pháp bảo lợi hại, rất dễ dàng làm cho người ta chú ý, rất nhiều cường giả Ma Vương cảnh phía ngoài sợ là cũng thèm muốn đến mức tim đập thình thịch.
Tần Vấn Thiên vừa xem cuộc chiến, đồng thời hắn cũng phát hiện những nhân vật ma tu cũng đang kéo về phía hắn, những ma tu này thần sắc rét lạnh, lộ ra sát niệm.
- Xem ra, quá mức chói mắt quả nhiên cũng không phải chuyện gì tốt.
Tần Vấn Thiên bình tĩnh nói, hiển nhiên, một câu nói của Hoàng Sát Thiên đã đưa tới phong ba.
Danh sách Ma Đế bổ nhiệm có hạn, như vậy, chỉ có liên thủ tru diệt một số người có thể chiếm cứ danh sách, lúc trước những cường giả kia muốn giết chết Hoàng Sát Thiên chính vì như thế, hiện giờ những người này chuẩn bị tiêu diệt Tần Vấn Thiên đồng dạng cũng như vậy.
Chân mày Tần Vấn Thiên cau lại, hắn vẫn nhẫn nhịn né tránh chiến đấu, chính là để tránh khỏi gặp phải quần chiến đại quy mô mà tiêu hao quá lớn, cảnh giới của hắn không phải là Tiên Thai đỉnh phong giống như Hoàng Sát Thiên, giết người cùng cảnh giới dĩ nhiên càng lộ vẻ dễ dàng.
Nhưng mặc dù có người khiêu khích, như vậy vẫn chỉ có giết bọn họ sợ hãi mới thôi.
- Giao cho chúng ta đi.
Nam Hoàng Nhược Tuyên nói, Tề Đại gật đầu, bước về phía trước, đồng thời, ở mấy phương vị khác, cũng có cường giả đi ra, thí dụ như Mạc Tử Yên của Cơ Đế môn nhân, cùng với một người lúc trước ngồi bên cạnh Tần Vấn Thiên.
Người này tên là Đoạn Thiên Sơn, chính là đệ tử của Thiên Phù giới phái tới hộ tống Tần Vấn Thiên cùng tiến vào Vạn Ma đảo, người này lúc trước cũng chưa từng xuất hiện ở Thiên Đạo Thánh Viện, nhưng tu vi của hắn Tần Vấn Thiên không nghi ngờ, lần này trăm người tiến vào tựa hồ đều là tầng thứ Tiên Thai cao nhất, lại là các thế lực lớn một phương chia ra chọn lựa, mỗi một thế lực đều xuất ra không ít người, hơn nữa đều bước ra một bước này.
Lúc trước Tần Vấn Thiên cũng không nhận ra Đoạn Thiên Sơn, nhưng Thiên Phù giới thần bí khó lường, đệ tử rất nhiều, có một người cứ bế quan tu hành đánh sâu vào Tiên Vương cảnh cũng chẳng có gì lạ.
- Sao?
Ánh mắt mọi người chợt lóe, mấy vị cường giả đi ra ngược lại bao vây nhưng người vừa tiến đến đối phó Tần Vấn Thiên, mặc dù nhân số ít, nhưng tựa hồ khí thế mười phần.
- Giết.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói, tiếng kiếm ngân vang, Yêu kiếm trong tay, kiếm ý sắc bén thổi quét ra, điên cuồng tàn sát bừa bãi, hắn đứng tại chỗ không động, nhưng Yêu kiếm bất cứ lúc nào cũng có thể phóng ra.
- Giết.
Trên người những ma tu kia bộc phát ma uy, giơ tay lên phát ra lực công phạt ma đạo mạnh mẽ, Tề Đại che trước người Tần Vấn Thiên, rống lên một tiếng, thân thể trở nên to lớn, Đấu Chiến thần vượn xuất hiện, chắn trước người Tề Đại, thừa nhận lực công kích vô cùng.
Đồng thời, ngón tay Nam Hoàng Nhược Tuyên huy động về phía trước, trong phút chốc một pho tượng Phượng ảnh đáng sợ bao vây toàn bộ mảnh hư không, giáng xuống Phượng Hoàng hỏa diễm, đốt diệt tất cả.
Mạc Tử Yên lấy ra Trảm tiên đồ, bay tới đám người kia, thân thể Đoạn Thiên Sơn đột nhiên huyễn hóa ra rất nhiều bóng dáng, những bóng dáng kia trực tiếp xông vào trong đám ma tu, ngay sau đó chém ra một kiếm, một giây này, Vạn Thiên kiếm quang đồng thời chém giết ra, những ma tu kia hừ lạnh một tiếng, công kích bá đạo nghiền áp xuống, nhưng lại thấy từng đạo phiêu tán rơi rụng, trong nháy mắt, ánh mắt của vô số cường giả thoáng đọng lại.
- Nguy hiểm...
Các ma tu khác vội vàng trông chừng tàn ảnh kia, bóng dáng của Đoạn Thiên Sơn lại có lực công kích, hơn nữa lực công kích vô cùng cường đại.
- Thuộc tính phân thân, xem ra người này đã câu thông được tinh hồn kỳ dị, lại tu hành thuật thân ngoại hóa thân, khiến cho bóng dáng cũng tích chứa năng lực công kích, khó lòng phòng bị.
Mọi người nhìn Đoạn Thiên Sơn, trên người hắn lực lượng quy tắc đáng sợ, mấy cái bóng đồng thời vây quanh một vị ma tu, trong nháy mắt bao vây tiễu trừ đối phương.
- Để ta ngăn cản bọn họ, các ngươi tới giết.
Đoạn Thiên Sơn mở miệng nói, Nam Hoàng Nhược Tuyên và Tề Đại trong nháy mắt hiểu được ý tứ của Đoạn Thiên Sơn.
Tần Vấn Thiên cảm nhận được thực lực của những người này, quang mang Yêu kiếm trong tay hắn dần dần mờ đi, cường giả các thế lực lớn phái tới để phụ trợ cuộc chiến Tài Quyết lần này đều là những tinh anh mạnh nhất, mặc dù bị ma tu vây giết, vẫn có thể khiến hắn không cần xuất thủ, chỉ cần hắn chuyên tâm chuẩn bị đánh một trận với Hoàng Sát Thiên là đủ.
- Khai chiến đi.
Một giọng nói lạnh lùng truyền ra, có cường giả phát khởi công kích với người bên cạnh, tiếp tục chờ đợi căn bản không có ý nghĩa.
- Là người của Hoàng Sát Thiên.
Tần Vấn Thiên nhìn lướt qua người khởi xướng chiến đấu, xem ra người bên phía Hoàng Sát Thiên, rất muốn nhanh chóng kết thúc chiến đấu.
Có ma tu khai chiến, dĩ nhiên là rút dây động rừng, lục tục có các nơi khác bộc phát ra đại chiến.
Cho dù là Hạ Viên cũng xuất thủ, nên bắt đầu càn quét người yếu ra ngoài.
Lão Sài cầm sài đao trong tay tiến vào bên trong chiến trường, trong nháy mắt xông về một người, nhấc sài đao lên chính là một đạo ma quang chém tới, một đao chém giết đối thủ, sau đó hắn lập tức rời đi, thay đổi chiến trường.
Rất nhanh, quần ma loạn chiến, đây nhất định là chiến trường cường giả thu hoạch người yếu, xác suất tử vong cực cao.
Theo đại chiến bộc phát, màn sáng hư vô phía sau Hoàng Sát Thiên thu liễm, chỉ thấy hắn đứng chắp tay, lẳng lặng nhìn đại chiến bộc phát, phảng phất như không liên quan đến hắn.
Hắn biết, chiến đấu của hắn sắp đến.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên xuyên qua đám người, nhìn về phía Hoàng Sát Thiên, ánh mắt hai người giao nhau, có chiến ý bay lên, nhưng bọn họ cũng rất ăn ý không nhúc nhích, cùng đợi một cơ hội chiến đấu.
- Lão Hạ, người mà ngươi xem trọng, tựa hồ xem thiếu niên kia là đối thủ duy nhất.
Ma Đế nói với Hạ lão Ma Vương.
- Người thắng tất nhiên là Hoàng Sát Thiên.
Hạ lão Ma Vương lẳng lặng nói.
- Ha ha, ngươi tự tin về hắn như vậy, ta thật sự phải xem thật kỹ .
Ma Đế cười cười, mọi người chung quanh cũng lộ ra phong mang, bọn họ sinh ra một luồng cảm giác hoang đường, phảng phất như quần ma cuộc chiến trong chiến trường kia, tựa hồ chỉ là để làm nền cho hai người kia bộc phát chiến đấu cuối cùng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận