Thái Cổ Thần Vương

Sóng ngầm bắt đầu khởi động

Thế giới Tiên vực đã tồn tại không biết bao nhiêu năm tháng trong Dòng Chảy Thời Gian, chứng kiến sự hưng suy của người ở các thời đại.
Phóng tầm mắt nhìn lịch sử của Tiên vực, mặc dù là ngàn năm vạn năm chẳng qua chỉ là một đoạn cực kỳ nhỏ bé trong Dòng Chảy Thời Gian, sự tích của một người bình thường, đặt trong lịch sử của Tiên vực giống như muối bỏ biển, chỉ có những nhân vật Cổ Chi Đại đế oai phong một cõi, mặc dù cách nhau vô số năm tháng thì hậu nhân vẫn có thể biết đến sự tồn tại của họ.
Ngoài ra, mặc dù là nhân vật Tiên đế tồn tại năm tháng, nhưng đặt trong lịch sử Tiên vực thì vẫn nhỏ nhoi, huống chi là một người tầm thường.
Năm tháng ung dung trôi, thời gian đảo mắt đã qua bảy năm, Tiên vực giống như quá khứ, phóng tầm mắt nhìn toàn bộ Tiên vực gần như không có biến hóa, nhưng trong bảy năm này, Tần Vấn Thiên lại sống rất phong phú.
Hắn và Thân Ngoại Hóa Thân Đế Thiên đồng thời bế quan, tu vi đột phá đến cảnh giới Tiên Đài tầng thứ hai. Hắn còn sai người đi tới Trường Thanh Tiên quốc tìm hiểu về tin tức của Thanh Nhi. Hắn muốn biết hiện nay Thanh Nhi có mạnh khỏe hay không, biết được sau khi Thanh Nhi đột phá Tiên Đài cảnh giới thì được sư tôn của nàng là Cơ đế đón đi, kế tiếp trong mấy năm, hắn và Khuynh Thành đã đi lại rất nhiều thế giới lạp tử, kiến thức phong cảnh của các thế giới khác nhau cảnh, cảm ngộ được rất nhiều điều.
Trong bảy năm qua, Đông Thánh Tiên môn thường xuyên phát xuất công kích các nơi thử dò xét Thiên Biến Tiên môn. Hai bên đều có người chết, nhưng Thiên Biến Tiên môn tổn thất lớn hơn, trận tuyến không ngừng nén ép. Đông Thánh Tiên môn lại từng bước ép sát, dường như đang nuôi dưỡng dậy lên một cuộc đại chiến, bất cứ lúc nào cũng có khả năng phát động đại chiến toàn tuyến công phạt đối với Thiên Biến Tiên môn.
Trước mặt Đông Thánh Tiên môn đã có nhiều năm tích lũy, tuy rằng Thiên Biến Tiên môn phát triển rất nhanh trong những năm này, nhưng vẫn có vẻ yếu thế, các đại thế lực của thập tam châu rất không coi trọng Thiên Biến Tiên môn.
Vân Châu thành thân là sào huyệt của Thiên Biến Tiên môn, trị lý tốt một cách phi thường. Thiên Biến Tiên môn khống chế được tòa thành này có chút không tệ, định ra rất nhiều quy củ, muốn tạo dựng Vân Châu thành ngôi thành lớn phồn hoa trong Tiên vực như Nam Hoàng tiên thành như vậy, nhưng hiển nhiên cũng không phải là thời gian một sớm một chiều, không có thời gian trăm năm ngàn năm lắng đọng lại thì hoàn toàn không có khả năng.
Trong Thiên biến Tiên môn, tu luyện tràng, Tần Vấn Thiên tu luyện ở bên trong Bảo đỉnh, nhìn Mạc Khuynh Thành ở bên trên và nói:
- Khuynh Thành, thể chất của nàng giờ này cũng đã thối luyện thật sự mạnh, ta muốn cho nàng thử một chút Thánh Hi chi lực, nếu như không thể chịu đựng, ta sẽ lập tức mang nàng ra ngoài.
Bảy năm qua, Mạc Khuynh Thành cùng với bằng hữu của Tần Vấn Thiên không hề hoang phế việc tu hành. Trước kia ở thế giới lạp tử các điều kiện đều bị hạn chế, nhưng hôm nay thì khác, Tần Vấn Thiên có các công pháp đỉnh cấp, tiên giai đan dược, luyện thể chi thuật cường đại, lần lượt thối luyện bọn họ để cải thiện thể chất của bọn họ.
Nhưng một bước cuối cùng nhất định cần đến Thánh Hi mới có thể tẩy đi hết thảy tạp chất của bọn họ, lột xác hoàn mỹ.
- Vâng.
Mạc Khuynh Thành nhẹ nhàng gật đầu.
- Thánh Hi thanh tẩy không quan tâm tu vi cao thấp mà là thể chất, khảo nghiệm ý chí. Khuynh Thành, nàng cứ làm hết sức, nếu thật sự không thể nhận chịu nổi vậy lần sau thử lại.
Tần Vấn Thiên không yên lòng dặn dò.
- Biết rồi.
Mạc Khuynh Thành thè lưỡi như đang trêu Tần Vấn Thiên.
- Tốt, nàng xuống đây đi.
Tần Vấn Thiên trông thấy thần thái tươi cười của Mạc Khuynh Thành thì gật đầu, lập tức thân thể Mạc Khuynh Thành chậm rãi hạ xuống vào trong Bảo đỉnh.
- Ông.
Mạc Khuynh Thành đã rơi vào bên trong Bảo đỉnh, trong nháy mắt đắm chìm vào trong Thánh Hi quang hoa.
- Ah...
Một tiếng gào thét trầm thấp vang lên từ miệng của Mạc Khuynh Thành, khiến cho toàn thân của Tần Vấn Thiên đều căng thẳng, đến gần Mạc Khuynh Thành.
- Không được.
Mạc Khuynh Thành lớn tiếng nói với Tần Vấn Thiên. Thánh Hi chi quang xông vào thân thể của nàng như muốn phá hủy nhục thân của nàng. Nàng cắn răng, tuy rằng muốn cực lực nhẫn nhịn chịu đựng, nhưng trong miệng vẫn phát ra âm thanh thống khổ, như là chịu đựng khốc hình đáng sợ.
- Khuynh Thành.
Tần Vấn Thiên nắm chắc song quyền, có chút đau lòng. Là do Mạc Khuynh Thành chủ động yêu cầu tẩy rửa Thánh Hi sớm, bởi vì nàng rất vội vàng, nàng nhìn thấy mọi người trong Thiên Biến Tiên môn đều có tu vi mạnh như vậy, Tần Vấn Thiên cũng càng ngày càng mạnh cho nên trong lòng nàng rất nóng vội. Tần Vấn Thiên hiểu được tuy nàng không nói ra, nhưng kỳ thật là vô cùng khát vọng có thể theo sát được mình, nàng tu hành cực kỳ khắc khổ, ngoại trừ thời gian đi cùng hắn ra, toàn bộ thời gian còn lại nàng đều dành cho việc tu luyện.
- Muội có thể kiên trì.
Áo trắng trên người Mạc Khuynh Thành tung bay, thân thể mơ hồ sắp bị xé nát ra, ánh mắt của nàng nhìn Tần Vấn Thiên vẫn là kiên định cố chấp như thế, hai tiểu quyền nắm thật chặc, toàn thân không ngừng run rẩy.
- Ừ.
Tần Vấn Thiên nghiêm túc gật đầu, bắt đầu có thể tiếp nhận được đã là cục diện rất tốt.
Tần Vấn Thiên tận lực che dấu nỗi đau trong lòng, hắn cố gắng duy trì vẻ mặt tươi cười nhằm khích lệ tinh thần cho Mạc Khuynh Thành. Nhìn thấy nụ cười của hắn, dung nhan tuyệt mỹ của Mạc Khuynh Thành cũng tươi cười, nhưng thân thể của nàng càng lúc càng run rẩy.
- Ah...
Lại là một tiếng kêu thảm thiết, nàng gần như không thể chịu đựng nổi được nữa, nhưng chỉ cần nhìn thấy Tần Vấn Thiên vẫn đứng nơi đó, lập tức nàng như có được dũng khí lớn lao. Nàng nhất định có thể kiên trì được, nhất định là có thể. . .
Chính lúc Tần Vấn Thiên tẩy rửa Thánh Hi hắn cũng không cảm thấy thời gian trôi qua chậm chạm đến như thế, nhìn Mạc Khuynh Thành phải nhận đau khổ không thể chịu đựng được, con tim của hắn cũng như bị đao cắt, hắn mấy lần muốn ôm lấy Mạc Khuynh Thành đi ra, nhưng lần nào nàng cũng dùng ánh mắt ngăn cản hắn lại. Thậm chí Tần Vấn Thiên có thể cảm thấy rất nhiều lần Mạc Khuynh Thành suýt nữa không thể nào tiếp tục chống đỡ, hoàn toàn chống chọi dựa vào một cổ tín niệm.
Cỗ tín niệm chính là Tần Vấn Thiên.
Như là đã qua đi rất lâu, Tần Vấn Thiên đã ở bên cạnh Mạc Khuynh Thành, hai tay ôm lấy nàng không có bất kỳ một lực lượng nào, ngay khóe mắt của Mạc Khuynh Thành hiện lên một dòng nước trong suốt. Nàng thật sự rất đau, loại đau đớn này như là chịu đựng hình phạt Luyện Ngục, nhưng vì Vấn Thiên nhất định nàng phải kiên trì.
Cuối cùng, Thánh Hi phát huy một chút tác dụng, rèn luyện thân thể của nàng khiến cho mỗi một nơi trên thân thể của Mạc Khuynh Thành đều xảy ra biến hóa kỳ diệu. Sau khi hết thảy mọi chuyện chấm dứt, Mạc Khuynh Thành nhìn Tần Vấn Thiên nở nụ cười, Tần Vấn Thiên vội vàng ôm nàng chạy ra khỏi Bảo đỉnh, hắn ôm thật chặc thân thể mềm mại của nàng.
- Muội thành công rồi.
Mạc Khuynh Thành cười khúc khích, sau đó là ngất đi trong ngực của Tần Vấn Thiên. Mặc dù nàng đã chịu đựng vượt qua khó khăn đau đớn nhất, nhưng ý chí đã bên bờ vực tan vỡ, đã tiêu hao hết tâm lực của nàng, giờ khắc này cuối cùng có thể buông lỏng, nàng cũng không cách nào kiên trì được nữa.
- Ừ, muội thành công rồi.
Tần Vấn Thiên nhìn Mạc Khuynh Thành ngất đi, vẫn ôm nàng thật chặc. Hắn cúi người hôn lên trán của Mạc Khuynh Thành, ôm nàng rời khỏi nơi này.
. .
Trên đường phố Vân Châu thành có hai vị nữ tử mỹ mạo đang đi dạo, thấy thích vật nào thỉnh thoảng hai nàng sẽ dừng lại xem mua.
- Nhược Hoan tỷ, tỷ nói Vấn Thiên và Khuynh Thành mấy ngày nay đang làm gì thần thần bí bí, muốn bọn họ cùng chúng ta đi ra giải sầu một chút.
Hai nữ tử này rõ ràng là tỷ tỷ Tần Dao và sư tỷ Nhược Hoan của Tần Vấn Thiên, trong ngực Nhược Hoan, Tiểu Hỗn Đản khoái chí nằm ở ấy, dường như vô cùng hưởng thụ.
- Có lẽ là đang tạo một đứa nhỏ rồi.
Nhược Hoan cười khanh khách, khiến cho gương mặt đẹp của Tần Dao ửng hồng, Nhược Hoan tỷ vẫn là một chính hành.
Giờ này tu vi của hai nàng đã bước chân vào Thiên Tượng cảnh, nếu như đặt ở thế giới lạp tử tuyệt đối là Thiên Tượng trẻ tuổi, bởi vậy các dung nhan của các nàng vẫn còn trẻ đẹp như xưa, thậm chí vẻ đẹp còn tăng thêm vài phần khí chất, tầm mắt mở rộng, khí chất dĩ nhiên là càng tốt hơn.
- Đi, chúng ta đi trà lâu nghỉ ngơi một chút.
Nhược Hoan nhìn thấy trà lâu ở phía trước, liến nói với Tần Dao.
- Ừ.
Hai người cùng đi vào trà lâu tìm được một chỗ ngồi tốt sau đó chọn trà, đưa mắt nhìn người đến người đi ở phía dưới.
- Tiên vực thật là phồn hoa, mỗi con đường đều dài hơn so với Thiên Ung thành của ta.
Tần Dao nhìn phong cảnh vừa cười nói.
- Muội còn nhớ rõ Thiên Ung thành sao.
Quang mang lưu động trong đôi mắt của Nhược Hoan:
- Năm đó, ta gặp Vấn Thiên ở chỗ này, thời điểm đó hắn còn là một tên nhóc, không ngờ hôm nay khiến cho nhân sinh chúng ta xảy ra biến hóa lớn như vậy.
- Đúng vậy a, mấy năm này thật sự giống như nằm mơ. Nói không chừng sau này sẽ cơ hội thành tiên.
Tần Dao nở nụ cười ngọt ngào. Trước đây nàng nghĩ đến Thiên Cương cảnh chính là cao cao tại thượng rồi, làm gì nghĩ rằng hiện giờ mình đã đến Thiên Tượng cảnh giới.
- Hai vị tiểu thư, có thể cùng nhau uống trà hay không?
Lúc này ở bên cạnh có một giọng nói truyền đến, Nhược Hoan và Tần Dao chuyển ánh mắt nhìn qua, chỉ thấy bàn bên ấy có vài thanh niên khí chất bất phàm, một người trong đó nhìn Nhược Hoan và Tần Dao với đôi mắt mang sắc thái hơi yêu dị.
- Không. . .
Tần Dao vừa định cự tuyệt, đã thấy ánh mắt của đối phương càng thêm yêu dị, ánh mắt của nàng dần dần trở nên có chút mê ly, lập tức gật đầu một cái nói:
- Được.
Nhược Hoan nhíu mày, nói to lên:
- Tần Dao.
Trong lúc nói nàng cũng dời ánh mắt qua, sau đó cũng trở nên giống như Tần Dao, đôi mắt đẹp đã mất đi thần thái vốn có, khẽ gật đầu:
- Các ngươi đến đây đi.
- Đa tạ hai vị tiểu thư.
Vài tên thanh niên đi tới bàn của Tần Dao và Nhược Hoan, một người trong đó hỏi:
- Xin hỏi tiểu thư phương danh, có quan hệ gì cùng Tần Vấn Thiên?
- Ta tên là Tần Dao, Vấn Thiên là đệ đệ của ta.
Tần Dao vẫn có chút không tỉnh táo nói.
- Ta tên là Nhược Hoan, là sư tỷ của Tần Vấn Thiên.
- Grừ...ừ...ừ. . .
Tiểu Hỗn Đản phát giác có chuyện không thích hợp, trong miệng phát ra một tiếng gào thét trầm thấp, nhìn chằm chằm vào thanh niên ở đối diện.
- Hả?
Vì thế thanh niên kia mới chú ý tới Tiểu Hỗn Đản, ánh mắt của hắn lại càng thêm yêu dị.
- Ông.
Thân thể Tiểu Hỗn Đản đột nhiên nhào chụp ra ngoài, xuất hiện móng vuốt sắc bén xé rách đầu của đối phương.
Đôi mắt của đối phương bắn ra quang mang đáng sợ, trong phút chốc dường như Tiểu Hỗn Đản lâm vào bên trong một vùng không gian, khó có thể tự kềm chế.
- Nghiệt súc.
Một giọng nói vọt thẳng vào trong đầu của hắn, Tiểu Hỗn Đản nổi giận gầm lên một tiếng, thân thể bắt đầu biến trở nên khổng lồ..., khí tức càn quét ra ầm ầm, trà lâu tan rã, đã thấy hai thanh niên khác mang theo Nhược Hoan và Tần Dao đi ra nhanh như một tia chớp.
- Khốn.
Thanh niên đối diện Tiểu Hỗn Đản khẽ quát một tiếng. Tiểu Hỗn Đản cảm thấy tinh thần lâm vào trong tù, điên cuồng công kích nhưng không ra được. Hắn không ngừng phát ra tiếng hô vang trời, đưa tới động tĩnh, thanh niên đó rời đi như một ngọn gió, hiển nhiên là biết rằng tình huống không ổn, sủng vật bị hắn sơ sót không ngờ lại là một con yêu tiên.
Xa xa, cường giả Thiên Biến Tiên môn tuần tra tại Vân Châu thành lao tới với tốc độ cực nhanh, trong khoảng thời gian này Thiên Biến Tiên môn đã mạnh mẽ xử lý mọi việc ở Vân Châu thành, rất ít xảy ra biến động gì.
- Grừ...ừ...ừ.
Một tiếng hô vang kinh thiên truyền ra, Tiểu Hỗn Đản tránh thoát lao tù tinh thần của đối phương, trôi nổi giữa không, đối phương đã biến mất không thấy.
Bên trong Thiên Biến Tiên môn, ánh mắt Tần Vấn Thiên lóe lên một đạo phong mang, trong lòng hắn trầm xuống. Hắn có thể cảm ứng tâm linh cùng Tiểu Hỗn Đản, phái Tiểu Hỗn Đản đi theo Nhược Hoan và Tần Dao thật ra cũng là vì bảo vệ. Vậy mà lúc này dường như đã xảy ra chuyện rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận