Thái Cổ Thần Vương

Bắt đi

Tu sĩ Võ Mệnh tu hành, cần câu thông với Võ Mệnh Tinh Thần, đúc tinh hồn, sau đó dẫn lực lượng của Võ Mệnh Tinh Thần vào cơ thể, muốn hấp thu lực lượng của chư thiên tinh thần, căn bản là không thể làm được. Chư thiên tinh thần đều thành Võ Mệnh Tinh Thần của hắn, đó chẳng phải là phải đúc ra vô số tinh hồn sao, làm sao mà làm được như thế.
Nhưng mà, đó có thể là Thần Vương Hi trong truyền thuyết, hắn muốn vượt ra khỏi cửu thiên, ngồi trên cửu thiên, như vậy đương nhiên là phải đi lên một con đường mà chưa ai từng đi, nếu không thì dựa vào gì mà vượt lên được cả cửu thiên.
- Ngoại công.
Tần Vấn Thiên lấy ra thủy tinh truyền tin, liên hệ với ngoại công Lạc Thần Xuyên.
- Vấn Thiên, có chuyện gì thế?
Thanh âm của Lạc Thần Xuyên truyền đến.
- Trong lịch sử của thái cổ Tiên Vực, có ai từng có thể hấp thu lực lượng của chư thiên tinh thần không?
Tần Vấn Thiên hỏi.
Lạc Thần Xuyên do dự một lát, câu hỏi của Tần Vấn Thiên nằm ngoài dự kiến của lão.
- Ta chưa nghe nói có người làm được như vậy. Đương nhiên cũng có thể có tồn tại cường đại mà ta không biết từng làm được.
Lạc Thần Xuyên đáp lại:
- Đương nhiên, có lẽ sau này ngoại tôn của ta có thể làm được đó, ha ha.
Hiển nhiên, lão biết dụng ý trong câu hỏi của Tần Vấn Thiên, chắc là muốn đi theo một con đường nghịch thiên.
- Nhưng ta căn bản không thể nào xuống tay được, ngoại công có đề nghị gì không?
Tần Vấn Thiên lại hỏi, ngoại công đã đắm chìm nhiều năm trong cảnh giới thiên thần, không biết liệu có cho hắn một số ý kiến hay không.
- Ngươi như vậy là làm khó ta rồi, ngươi có biết yêu thú tu hành khác với con người, bọn họ có thể trực tiếp hấp thu lực lượng Võ Mệnh Tinh Thần thuộc tính cùng loại, thí dụ như đồng bọn Thôn Thiên thú của ngươi vậy, chỉ cần là có Võ Mệnh Tinh Thần lực lượng cắn nuốt, hắn đều có thể cảm nhận, đây là thiên phú của yêu thú, nhân loại tu hành thì phải mượn dùng tinh hồn, nếu muốn câu thông với chư thiên tinh thần, chỉ sợ cần có sức cảm nhận không gì sánh kịp với lực lượng tinh thần.
Lạc Thần Xuyên chậm rãi nói:
- Có điều, theo ta được biết, trong thái cổ Tiên Vực thế lực cường đại có thể vượt qua phạm trù tinh hồn đi hấp thu lực lượng Võ Mệnh Tinh Thần là cực kỳ hiếm thấy, nhưng có một cỗ thế lực trong đó lại có quan hệ cực lớn với ngươi, đó là Tần tộc.
- Tần tộc.
Tần Vấn Thiên mắt lóe sáng.
- Theo ta được biết, áo nghĩa chung cực của huyết mạch Tần tộc có thể dung nạp vạn pháp chi đạo, cường giả của Tần tộc được xưng là có thể tu vạn pháp, chắc hẳn trên cảm nhận Võ Mệnh Tinh Thần tất có chỗ phi phàm.
Lạc Thần Xuyên nói. Tần Vấn Thiên ánh mắt lấp lánh, lực lượng huyết mạch vẫn ở trên người Đế Thiên, bản tôn của hắn vì một trường hạo kiếp năm đó mà mất đi huyết mạch.
- Huyết mạch của Lạc Thần thị ta cũng có chỗ hơn người, nếu ngươi giác tỉnh được thiên phú của bản thân, có thể cảm nhận được lực lượng Võ Mệnh Tinh Thần yêu thú vô tận, triệu hồi vạn yêu, nếu hai loại huyết mạch có thể kết hợp, có lẽ sẽ có một tia cơ hội.
Lạc Thần Xuyên chậm rãi nói. Tần Vấn Thiên trong lòng rung động, hắn kế thừa hai loại huyết mạch của Tần tộc và Lạc Thần thị, hơn nữa tựa hồ thái cổ Tiên Vực chỉ có một mình hắn mà thôi.
- Ngoại công ta sẽ thử xem.
Tần Vấn Thiên truyền tin. Lạc Thần Xuyên ừ một tiếng rồi không nói gì nữa. Tần Vấn Thiên đi tới bước hiện tại, trên con đường tu hành tiếp theo, lão không thể trợ giúp được gì, tất cả phải dựa vào bản thân Tần Vấn Thiên.
Một ngày này, Thanh Huyền Tiên Vực, một thân thể khác của Tần Vấn Thiên, thân Đế Thiên vẫn đang ở trạng thái tu hành. Hắn đã khởi hành, mục tiêulà thái cổ Tiên Vực Vô Nhai thành, thiên quật bí cảnh.
Sau nhiều ngày, thân Đế Thiên đi tới thiên quật, Cửu Thiên Tinh Hà, tới chỗ của Tần Vấn Thiên.
Ngày xưa, hắn dùng Đại Niết Tiên pháp đúc ra hóa thân ngoài thân, hai thân thể lĩnh ngộ đạo khác nhau, đi theo con đường khác nhau. Nhưng lần này, hai thân thể tu hành cùng nhau, song song ngồi đó, cảm ngộ lực lượng của chư thiên tinh thần, hai thân thể cùng lĩnh ngộ.
Trong nháy mắt lại mấy năm thời gian trôi qua, nhưng mà cho dù hai thân thể cùng cảm ngộ, Tần Vấn Thiên vẫn không thể làm được, hắn thân ở trong tinh không, nhiều nhất chỉ có thể cảm giác lực lượng cùng thuộc tính với tinh hồn, hấp thu lực lượng tinh thần trong đó, thí dụ như hắn có tinh hồn thuộc tính kiếm, có thể hấp thu rất nhiều lực lượng tinh thần trên Võ Mệnh Tinh Thần thuộc tính kiếm, nhưng nếu như hắn không có lực lượng thuộc tính loại này thì hắn không thể làm được.
Hắn nhớ tới mình khi ở trong thế giới luân hồi, chỉ có ở thế giới đó mới có thể cảm giác được tất cả lực lượng thuộc tính, đáng tiếc, khi đó không cảm thụ cho tốt.
- Ta phải tới Thiên Đạo Thánh viện, thế giới luân hồi.
Tần Vấn Thiên thầm nghĩ trong lòng.
Sau đó, hắn khởi hành, rời khỏi đây, chuẩn bị tới Thiên Đạo Thánh viện, hy vọng trưởng bối của Thiên Đạo Thánh viện có thể cho phép hắn lại bước vào thế giới luân hồi.
Thân Đế Thiên thì để lại, có điều lại không tiếp tục ngồi trong tinh không để lĩnh ngộ, mà là tới một viên Võ Mệnh Tinh Thần, hắn chuẩn bị hành tẩu trên các Võ Mệnh Tinh Thần, lại cảm nhận lực lượng tinh thần thuộc tính bất đồng.
Tần Vấn Thiên biết lần này sẽ rất gian nan, nhưng hắn nhất định phải làm được, cố gắng hết sức mà làm.
Tần Vấn Thiên trở lại thiên quật cổ lộ, một đường trở về, nơi này có rất nhiều người tu hành. Thiên quật sớm đã dẫn phát thái cổ chấn động, không biết bao nhiêu nhân vật giới chủ cường đại tới đây, cường giả của bát vực đều đến, đây mới là ở trong thiên quật, ở bên ngoài còn không biết bao nhiêu cường giả không thể bước vào thiên quật.
Trên đường, hắn nhìn thấy một đạo thân ảnh tuyệt sắc, tay áo nàng tung bay, đứng trên cổ lộ ngắm nhìn tinh không, hình ảnh đó, cực đẹp.
Thân ảnh ấy chính là đệ nhất mỹ nữ của Thiên Vực - thần nữ Nghê Thường.
Tần Vấn Thiên đi đến trước người thần nữ Nghê Thường, thần nữ Nghê Thường mắt đẹp đảo sang, bình tĩnh như nước, nhìn về phía hắn, trong mắt đẹp của nàng ta không hề có bất kỳ gợn sóng nào, giống như là chưa từng quen Tần Vấn Thiên vậy.
Tần Vấn Thiên muốn nói lại thôi, không biết nên mở miệng như thế nào, thần nữ Nghê Thường đã từng cứu hắn, nhưng mà nàng ta lại đã định ra hôn sự với người của Tần tộc, hắn tất nhiên không hy vọng có một ngày bọn họ sẽ đứng ở phía mặt đối lập, giữa hắn và trượng phu của nàng nhất định phải có một người chết. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Tần Đãng Thiên có thể sống sót đi ra.
Nhưng bảo hắn chuyển cáo lời nói của phụ thân nàng ta, hắn luôn cảm thấy cảm giác có chút kỳ quái, với cừu hận giữa hắn và Tần tộc, thần nữ Nghê Thường liệu có chịu tin lời hắn nói không.
- Ta đã gặp phụ thân ngươi ở Thần Tuyệt lộ.
Tần Vấn Thiên cuối cùng vẫn mở miệng, thần nữ Nghê Thường thân thể run lên, mắt đẹp luôn chưa từng có một chút gợn sóng cuối cùng cũng chiếu ra quang mang khác thường, mắt đẹp của nàng ta dừng ở trên người Tần Vấn Thiên, mở miệng nói:
- Cha ta, hắn còn sống à?
Thanh âm của nàng ta có chút run rẩy, tất cả những gì phụ thân của nàng ta lưu lại đều tiêu tán rồi, có nghĩa là đã vẫn lạc thật sự, nhưng mà Tần Vấn Thiên lại nói ở Thần Tuyệt lộ nhìn thấy phụ thân của nàng.
Tần Vấn Thiên lắc đầu, tiếp tục nói:
- Thần Tuyệt lộ là một mảng thời không thác loạn, phụ thân của ngươi mà ta gặp được là hắn ở trong một thời không quá khứ.
- Thời không quá khứ.
Thanh âm của Thần nữ Nghê Thường run rẩy, một tia hy vọng vừa dâng lên trong nháy mắt lại tắt phụt, nàng ta nhìn Tần Vấn Thiên nói:
- Hắn mà ngươi nhìn thấy là như thế nào?
- Chúng ta ở trong thời không tình cờ gặp nhau, phụ thân ngươi, Khúc Ma tiền bối đang thổi sáo, hắn rất anh tuấn, có vài phần tương tự với ngươi, hắn thoạt nhìn rất tiêu sái tự tại. Lúc ấy, ta bị Tần Chính và Tần Đãng Thiên đuổi giết, phụ thân ngươi đã giúp ta.
Tần Vấn Thiên cảm khái:
- Năm đó ở thế giới luân hồi, ngươi xuất thủ cứu giúp, hiện giờ ở thiên quật, Khúc Ma tiền bối lại tương trợ, xem ra ta nợ ngươi càng lúc càng nhiều.
- Hắn sao lại giúp ngươi?
Thần nữ Nghê Thường hỏi, giống như nàng ta muốn biết tất cả những gì về phụ thân, cho dù là đó là ở trong thời không quá khứ nào đó.
- Hắn dùng tiếng sáo đưa ta tới một mảng thời không khác, để ta và gia gia của ta Tần Thiên Cương gặp nhau.
Tần Vấn Thiên nói:
- Sau đó thì không thấy hắn đâu nữa, ngay cả cơ hội để nói một tiếng cám ơn cũng không có, chỉ đành cám ơn ngươi thôi.
- Hắn có nhắc tới ta không?
Mắt đẹp của Thần nữ Nghê Thường chăm chú nhìn Tần Vấn Thiên, không ngờ có chút khẩn trương, phụ thân của nàng ta chẳng lẽ chưa từng nghĩ đến nàng ta sao.
- Có nhắc.
Tần Vấn Thiên gật đầu. Mắt đẹp của thần nữ Nghê Thường run run, hỏi:
- Hắn nói gì.
- Khi ta gặp phụ thân ngươi, bọn Tần Chính và Tần Đãng Thiên đều có mặt. Hơn nữa nói ra ngươi đã đính hôn với Tần Đãng Thiên, phụ thân ngươi biết Tần Chính muốn đối phó ta, bảo bọn họ dừng tay, Tần Chính và Tần Đãng Thiên không đồng ý, thế là, phụ thân ngươi mới dùng tiếng địch đưa chúng ta tới một thời không khác để gặp gia gia ta. Trước đó, phụ thân ngươi truyền âm với ta, bảo ta chuyển cáo cho ngươi và gia gia của ngươi rằng hắn không đồng ý với hôn sự này.
Thần nữ Nghê Thường nhìn vào mắt Tần Vấn Thiên, trầm mặc một lát rồi sau đó nhẹ giọng nói:
- Chỉ có một câu này thôi à?
- Ừ.
Tần Vấn Thiên gật đầu, hắn nhìn thấy thần nữ Nghê Thường không hoài nghi gì cả, ngược lại có chút mất mát, giống như nàng ta muốn biết nhiều hơn về phụ thân của nàng ta.
- Ta biết rồi, cám ơn.
Thần nữ Nghê Thường nhẹ giọng nóivới Tần Vấn Thiên. Lập tức nàng ta nhấc chân dọc theo cổ lộ tiến về phía trước, mắt đẹp vô cùng kiên định.
Tần Vấn Thiên sững sờ, lập tức như là nghĩ tới gì đó, đột nhiên xoay người hô to:
- Ngươi muốn làm gì?
- Đi tìm hắn.
Thần nữ Nghê Thường không quay đầu lại, nhưng mà Tần Vấn Thiên thân hình chợt lóe, nháy mắt đã cản đường nàng ta:
- Ngươi điên rồi sao, trên Thần Tuyệt lộ, thiên thần cũng không thể đi ra, ta là vì có cơ duyên, vậy mà vẫn phải mất mấy năm thời gian mới ra ngoài được. Bọn Tần Chính và Tần Đãng Thiên có thể sẽ vĩnh viễn phải ở lại bên trong, ngươi đi vào chính là tìm chết. Hơn nữa không nhất định có thể gặp được phụ thân ngươi.
- Không liên quan gì tới ngươi.
Thần nữ Nghê Thường lạnh lùng nói, lập tức đi lướt qua Tần Vấn Thiên. Tần Vấn Thiên không biết phải nói gì, cái này có liên quan tới hắn sao?
- Ở thế giới luân hồi, ngươi từng bảo vệ ta không để ta sa đọa thành tà ma. Thậm chí gặp phải nguy hiểm bị ta giết chết, như vậy hiện giờ đương nhiên là có liên quan tới ta.
Tần Vấn Thiên đưa lưng về phía thần nữ Nghê Thường, chậm rãi lên tiếng. Lập tức thân hình hắn chợt lóe, không ngờ nắm lấy tay thần nữ Nghê Thường, không cho nàng ta đi tiếp, hắn không thể trơ mắt nhìn thần nữ Nghê Thường đi chịu chết.
- Buông tay ra.
Thần nữ Nghê Thường thần sắc lạnh như băng, lạnh lùng nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên.
- Đắc tội rồi.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói. Lập tức một cỗ đạo uy cường đại hàng lâm, bao phủ thân thể thần nữ Nghê Thường, Tần Vấn Thiên dùng lực lượng không gian cường thịnh trói nàng ta lại, sau đó trực tiếp dẫn nàng ta đi, chuẩn bị dẫn nàng ta rời khỏi thiên quật, nàng ta ở đây rất nguy hiểm, sẽ tự mình đi tìm chết.
- Ngươi thật càn rỡ.
Thần nữ Nghê Thường ánh mắt lạnh như băng nhìn Tần Vấn Thiên đang ở gần trong gang tấc.
Tần Vấn Thiên nhìn thẳng vào ánh mắt lạnh lùng của nàng ta, nói:
- Ta cứ càn rỡ đấy, ngươi có thể làm gì?
Nói xong, mặc kệ ánh mắt lạnh như băng của nàng ta, tiếp tục quay về. Trên đường có người nhìn thấy cảnh tượng kiều diễm này thì lập tức ồ lên. Tần Vấn Thiên không ngờ bắt thần nữ Nghê Thường đi? Đây là đang trả thù Tần Đãng Thiên của Tần tộc à?
Có người lộ ra thần sắc phẫn nộ, lạnh lùng nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, thần nữ Nghê Thường, đệ nhất mỹ nữ của Thiên Vực, không ngờ bị Tần Vấn Thiên bắt đi, tên khốn khiếp này muốn làm gì? Vũ nhục thần nữ Nghê Thường à?
Nhưng mà, trên người Tần Vấn Thiên phóng thích ra một cỗ thiên uy, trừ phi là nhân vật thiên thần ở đây, nếu không thì ai dám ngăn cản?
Bạn cần đăng nhập để bình luận