Thái Cổ Thần Vương

Cửu Tiên Chung

Tần Vấn Thiên liếc mắt nhìn cường giả Tiên Đài cảnh kia, lại phát hiện đôi mắt đối phương đang nhìn vào hai nữ tử trẻ tuổi bàn bên cạnh hay không, hai nữ tử này một chủ một tớ, là một tiểu thư dẫn theo nha hoàn của mình, bọn họ đang lật xem một cuốn sách.
- Trang thứ nhất này phát lệnh truy nã người giết Khương Cuồng, Tần Vấn Thiên, thưởng cho người bắt được hắn là cao nhất, hôm nay Vân Lâu của quận Giang Lăng đã phát lệnh truy nã đến tất cả các tòa thành, e rằng hắn sắp bị bắt rồi.
Vị tiểu thư kia nhìn tờ truy nã, thấp giọng nói, Tần Vấn Thiên sững sờ, hắn liếc nhìn trang đầu tiên trên cuốn sách kia, hình trên đó đúng là hắn, hơn nữa còn rất giống.
Cuốn sách này là do Vân Lâu của Vân Châu phát hành, trong thời gian ngắn đã truyền tới từng tòa thành ở quận Giang Lăng, trang thứ nhất của cuốn sách này chính là truy nã Tần Vấn Thiên hắn.
- Tiểu thư lo mấy chuyện này làm gì?
Thị nữ bên cạnh hỏi.
- Ta ở trong nhà đã nghe nói đến chuyện này, lúc đó là Khương Cuồng không chịu thả muội muội của hắn, người này mới dùng kiếm giết người, hơn nữa còn giết người ngay trước mặt rất nhiều cường giả Khương thị nhất mạch, mạo hiểm đến cả tính mạng chỉ là vì cứu muội muội hắn, hắn không nên xuất hiện ở tờ truy nã này.
Giọng nói thanh thúy, nha hoàn bên canh nhanh chóng ra dấu bảo nàng im lặng, thấp giọng nói:
- Tiểu thư, đây là do chính Quận Vương hạ lệnh, hơn nữa Phiêu Tuyết thành nhiều người, lắm chuyện, những lời này tốt nhất vẫn không nên nói lung tung thì hơn.
Vị cường giả Tiên Đài cảnh kia nghe thấy cũng tiến lên một bước, nói với thiếu nữ:
- Tiểu thư, việc của Quân Vương, không nghị luận nhiều sẽ tốt hơn.
Thiếu nữ sững sờ, lập tức gật đầu.
- Tiểu thư, chúng ta đi thôi.
Vị cường giả Tiên Đài cảnh kia mở miệng lần nữa. Nữ tử gật đầu, đứng dậy cùng với thị nữ bên cạnh, quay lưng rời khỏi quán rượu.
Tần Vấn Thiên ngẫu nhiên nghe được bọn họ nói chuyện, không nghĩ tới sẽ có người bênh vực mình. Hơn nữa, nghe ngữ khí nói chuyện của bọn họ, nữ tử kia có lẽ là người của phủ Quận Vương, bởi vì không thể dính vào việc của Quận Vương quận Giang Lăng và Khương thị nhất mạch, vì vậy thị nữ và cường giả Tiên Đài cảnh kia mới khuyên thiếu nữ không nên ăn nói lung tung.
Bởi vậy vị tiểu thư này rất có khả năng là một tiểu thư của phủ Quận Vương, nhưng chính Quận Vương hạ lệnh truy nã Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên nhẹ nhàng uống một hớp trà, cười hỏi người bên cạnh:
- Huynh đài, lệnh truy nã vừa rồi là từ đâu đến vậy?
Bên canh là một người trung niên một thân y phục màu lam. Khí chất nho nhã, rất vô tư trả lời câu hỏi của Tần Vấn Thiên:
- Đương nhiên là đến từ Vân Lâu phát tới.
- Vân Lâu?
Trong lời nói của nữ tử vừa rồi, Tần Vấn Thiên có nghe thấy cái tên này.
- Ngươi không biết Vân Lâu hay sao?
Người trung niên kinh ngạc nhìn Tần Vấn Thiên, cười nói:
- Cả một vùng Vân Châu, mỗi tòa thành trì đều có Vân Lâu, chính là thánh địa Vân Lâu Thánh Môn ở Vân Châu, thông qua Vân Lâu, mệnh lệnh của Vân Lâu thánh địa có thể truyền đến khắp vùng Vân Châu trong thời gian ngắn nhất, đồng thời đến tám mốt quận ở Vân Châu đại địa. Mỗi quận đều có một đám đệ tử của Vân Lâu Thánh Môn chiếm đóng, bọn họ có quan hệ mật thiết với Quận Vương, nếu Quận Vương muốn phát mệnh lệnh truyền tới tất cả các quận, thì phương pháp hiệu quả nhất chính lầ thông qua các Vân Lâu.
- Lệnh truy nã từ trước đến nay đều do Vân Lâu truyền ra, phàm là người bị Vân Lâu truy nã thì rất khó có đất dung thân.
Người trung niên kia vừa cười vừa giải thích. Tần Vấn Thiên gật đầu, như vậy xem ra, Vân Lâu Thánh Môn có lẽ thuộc về một thế lực siêu nhiên, rất có tiếng nói ở vùng Vân Châu.
Vân Lâu thánh địa đã có nhiều nhóm thế lực như vậy, hơn nữa còn có quan hệ sâu với các thế lực trong Đông Thánh mười ba châu, hiển nhiên có quan hệ rất tốt với Đông Thánh Tiên Đế.
- Đa tạ huynh đài, cáo từ.
Tần Vấn Thiên chắp tay cười nói.
- Chuyên nhỏ, những việc này, người của Phiêu Tuyết thành đều biết.
Người trung niên không để ý nữa, khoát khoát tay tiếp tục uống trà.
Tần Vấn Thiên ngồi tại quán trà một lát thì đứng dậy rời đi, bay lên cao và xuất hiện trên không trung Phiêu Tuyết thành.
Tần Vấn Thiên tăng tốc bay trên không trung Phiêu Tuyết thành, hắn gặp được nhiều cường giả hơn, đúng là ngọa hổ tàng long, chỉ nhân vật Tiên Đài cảnh thôi, Tần Vấn Thiên đã thấy mấy trăm người, vầng hào quang quấn xung quanh người, sáng chói, chỉ cần liếc mắt nhìn là nhận ra.
Hồi lâu sau, Tân Vấn Thiên thấy một quảng trường mênh mông xuất hiện, có rất nhiều cường giả tập hợp ở đó, tạo ra một vầng hào quang sáng chói vô cùng khổng lồ.
Cao đến ngàn trượng, nơi đó có tiếng chuông lập lờ bao phủ một vùng không gian, chiếu sáng khắp thiên địa, ngàn vạn phù quang rơi xuống đất, vô cùng huyền diệu.
- Đây là thần binh sao?
Nội tâm Tần Vấn Thiên khẽ run lên, có chút rung động, lần đầu tiên hắn nhìn thấy thần binh khổng lồ đến vậy, còn lớn hơn cả yêu kiếm, hơn nữa vô cùng rực rỡ tươi đẹp.
Còn rất nhiều thân ảnh xung quanh, bọn họ vẫn giậm chân tại chỗ, có lẽ đang tìm một cổ chuông phù hợp, thông qua những phù văn sáng chói kia, bọn họ muốn câu thông với cổ chuông khổng lồ trước mặt, dường như chưa có ai làm được.
Cách đó không xa, từng bóng người có tia sáng quấn quanh xuất hiện trên không trung, bọn họ đang nhìn về hướng này, trong đó có cường giả Khương thị nhất mạch, còn có cường giả Chiến Tiên Cung, đương nhiên cũng có những thế lực lớn ở Phiêu Tuyết thành, cùng với các thế lực cường đại của quận Giang Lăng, bọn họ có vẻ rất có hứng thú với cổ chuông này.
- Cổ chuông kì diệu này, muốn lí giải được cổ chuông, e rằng phải làm cho những phù văn kia kết nối liên tiếp với nhau, dẫn đến cổ chuông phát ra tiếng vang.
Tần Vấn Thiên thầm nghĩ trong lòng, sau đó bước lên, một lát sau dừng lại ở phía dưới cổ chuông, ngửa đâu nhìn vào cổ chuông to lớn không gì sánh bằng kia cảm thấy vô cùng thần kì.
- Mỗi đạo phù văn đều có những quy luật đặc biệt, những phù văn này đan xen vào nhau, cùng nhau tạo thành một phù trận kì diệu, dẫn đến cộng minh. Trong một khoảng thời gian, Tần Vấn Thiên lĩnh ngộ được Thiên Phủ Bảo Điển của Thiên Phủ Cung, chỉ trong thời gian ngắn đã giúp cho hắn đạt được tiến bộ rất lớn trong lĩnh ngộ phù văn, tạo nghệ phi phàm.
Vào lúc này, một người bên cạnh đã nghe thấy giọng nói của Tần Vấn Thiên, hắn quay đầu lại liếc nhìn hắn, trong mắt mang theo thần thái khinh thường, nói:
- Ngươi hiểu về phù văn?
Tần Vấn Thiên nhìn về phía đối phương, thanh niên này khí chất phi phàm, trán rộng, tóc dài ngang vai, con ngươi có màu vàng sáng bóng, lộ ra khí chất lợi hại, ánh mắt có lực xuyên thấu rất mạnh, nhìn về phía Tần Vấn Thiên còn mang theo áp bức nhàn nhạt.
- Hiểu sơ qua một chút.
Tần Vấn Thiên đáp lại.
Sau đó, khóe miệng thanh niên này cong lên, hắn cười nhạt và châm chọc, dường như đang giễu cợt lời nói của Tần Vấn Thiên, dõng dạc nói.
- Đạo của phù văn là đại đạo chân chính, phù văn chính là chân lý thiên địa, nếu ta không nhầm thì ngươi chỉ có cảnh giới Thiên Tượng tam trọng, lại dám nói mình hiểu sơ một chút.
Người thanh niên bình tĩnh nói ra, bản Thân hắn là đệ tử của Tử Diễm Tông một thế lực lớn ở quận Giang Lăng, Tử Diễm Tông am hiểu hỏa diễm, am hiểu đạo luyện khí, đệ tử của bọn họ có tạo nghệ luyện khí cực cao.
- Người biết nói suông ở đây không chỉ có hắn, một đám người ở đây, có rất nhiều người không hiểu gì về phù văn, nhưng không phải ai cũng nói ra như vậy.
Bên cạnh thanh niên này còn có một nữ tử khoảng 25, 26 tuổi, đôi mắt dài hẹp mang theo cay nghiệt, mồm miệng the thé, tuy nhìn có nàng không tồi nhưng có phần mất đi cân đối, làm cho người ta cảm thấy không thoải mái.
- Ha ha, ngươi là người của Tử Diễm Tông hả, cửu đại cổ chuông ở Phiêu Tuyết thành đều ẩn chứa rất nhiều năng lực kì diệu, thanh danh Tử Diễm Tông vang xa khắp quận Giang Lăng, thực lực luyện khí có thể đánh đồng với Tiên nhân, hôm nay ta muốn xem các ngươi có thể làm cổ chung phát ra tiếng vang hay không.
Bên cạnh có người cười nói, hai cường giả Tử Diệm Tông liếc nhìn sang, cười nói:
- Đệ tử Cửu Hàn phong, các ngươi quanh năm ở Phiêu Tuyết thành, có lẽ các ngươi rất quen thuộc với cổ chuông này, có thể gõ vang không?
- Cổ chuông có linh, liên tục thay đổi, phù văn mỗi ngày đều không ngừng biến hóa, lại không có quy luật, dù ngươi có quen thuộc hơn nữa thì cũng vậy, vẫn phải xem tạo nghệ.
Đệ tử Cửu Hàn phong nói ra.
- Đã sớm muốn thấy Cửu Tiên Chuông một lần, hôm nay đúng lúc có thể nhìn thấy.
Lúc này, trong hư không có một thân ảnh bước chậm xuống, đi đến bên cạnh cổ chuông, thì ra là cường giả Khương thị nhất mạch.
- Cửu Tiên Chung, không hỏi Tiên.
Lại có giọng nói truyền đến, cách đó không xa, bên cạnh cường giả Khương thị nhất mạch, một đám cường giả hiện thân, bọn họ chính là người của phủ Quận Vương quận Giang Lăng, một người trong bọn họ nói:
- Chắc hẳn mọi người đều nghe nói đến Cửu Tiên Chung, hôm nay nó hiển hóa chính là cơ duyên ngàn năm có một.
Bạn cần đăng nhập để bình luận