Thái Cổ Thần Vương

Hư Không thú

Thanh Nhi thánh khiết vô cùng, tựa như nữ thần, nữ tử vây xung quanh nàng hiển nhiên là đồng môn của nàng, tỷ muội Cơ Đế Môn, bảo vệ hai bên trái phải của nàng.
- Không nghĩ tới Thanh Nhi sư muội lại là người đầu tiên lĩnh ngộ truyền thừa Đạo Thống.
Có một vị nữ tử nhẹ giọng cảm thán, các nàng đều tu hành lực lượng Không Gian, hướng tới truyền thừa Đạo Thống, nhưng mà trong rất nhiều tỷ muội, Thanh Nhi là người lĩnh ngộ đầu tiên.
- Sau này tỷ muội chúng ta nếu có người lĩnh ngộ truyền thừa Đạo Thống cùng loại, không được tàn sát lẫn nhau, cần hợp lực đối ngoại, hiểu chưa?
Một vị sư tỷ nói với đám người, các nữ tử gật đầu, nếu lại có người lĩnh ngộ Đạo Thống Không Gian, cho dù là đồng môn tỷ muội, có lẽ đều sẽ sinh ra rạn nứt, bất quá trước đó, tốt nhất là hợp lực đối ngoại.
Giữa các cường giả vây xem, có một nhóm người vóc dáng thấp bé, tướng mạo hèn mọn, nhưng lại mặc trên người trường bào Tử Kim Hoàng hoa mỹ, cho dù tướng mạo hung ác nhưng vẫn khiến người ta cảm giác dở dở ương ương như trước, cặp mắt của đoàn người này rất nhỏ, mày trộm mắt chuột, xem qua liền biết không phải là con người, mà là yêu thú hóa thành hình người.
- Thế nào?
Bọn hắn đang truyền âm qua lại, không ít người nhìn về thân ảnh đứng giữa, thân thể người này hơi cường tráng một chút, nhưng so với những người xung quanh thì vẫn rất thấp bé như trước, nhưng cặp mắt nhỏ của hắn lại phi thường sắc bén.
- Lão đại đã lĩnh ngộ Đạo Thống Không Gian nhiều năm, không thể để cho những người khác uy hiếp đến lão đại được, chỉ cần có người lĩnh ngộ Đạo Thống Không Gian, giết hết không tha.
Thân ảnh đứng giữa trả lời, lập tức bọn hắn nhao nhao gật đầu, tiếp tục âm thầm trao đổi, dần dần tản ra, xếp thành hình cung, mơ hồ có xu thế vây người của Cơ Đế Môn vào giữa.
- Hửm?
Có người chú ý đến một màn ở bên này, trong mắt lóe lên sự sắc sảo.
- Là bọn gia hỏa này, bọn hắn muốn động thủ.
- Là tộc Hư Không thú, những nghiệt súc này đều cực kỳ hèn hạ, lại vô cùng đoàn kết, lúc trước săn giết một nhân vật siêu phàm lĩnh ngộ truyền thừa Đạo Thống Không Gian, bây giờ lại muốn động thủ.
Đám người xung quanh cũng âm thầm trao đổi, bọn người của tộc Hư Không thú này hiển nhiên có chút nổi danh, dù sao quy tắc của thành Cổ Đế đã thay đổi từ lâu, những người và yêu tộc nổi danh đều sớm được người biết đến.
- Các ngươi muốn làm gì?
Nhìn thấy dị động xung quanh, người của Cơ Đế Môn tự nhiên cũng phát hiện những cường giả Hư Không thú kia mơ hồ bao vây bọn họ.
- Người không liên quan, cút.
Một Hư Không thú ầm đầu lạnh lùng nói, lập tức người xung quanh nhao nhao lùi về phía sau, không muốn bị liên lụy đến, tộc Hư Không thú chính là một Vương Tộc Man Hoang cường đại, thực lực phi phàm, chỉ cần không phải muốn đối phó họ, đương nhiên sẽ không nhúng tay vào.
- Cẩn thận, lũ chuột xấu xí hôi thối này muốn ra tay với Thanh Nhi sư muội.
Một nữ tử lạnh như băng nói, lập tức toàn bộ cường giả tộc Hư Không thú đều nhe răng trợn mắt, lộ ra thần sắc dữ tợn
- Bổn vương ghét nhất có người nói bổn vương xấu.
Trên thân Hư Không thú cầm đầu tỏa ra uy áp đáng sợ, yêu khí hóa thành bão táp.
- Còn nữa, chúng ta không phải chuột, là Hư Không thú.
Một cường giả khác cũng lạnh lùng nói, bản thể của tộc Hư Không thú là tộc chuột, tựa hồ là một loại Thử Vương biến dị nhưng bọn hắn không thừa nhận mình là tộc chuột, chỉ xưng là Hư Không thú, vả lại bọn hắn cũng thống hận người khác sỉ nhục bọn hắn xấu xí, mà một câu vừa rồi của nữ tử kia, không nghi ngờ gì đã đâm trúng chỗ đau của bọn hắn, đều là những thứ bọn hắn không muốn nghe thấy.
Trong chốc lát, yêu khí vô cùng cuồng bạo hóa thành Kim Sắc Hư Không Phong Bạo, tàn phá mảnh thiên địa này, người xung quanh điên cuồng lùi về sau, những Hư Không thú này mặc dù xấu xí nhưng thực lực lại không thể nghi ngờ, vô cùng đáng sợ, nghe đồn lão tổ Hư Không vậy mà dám va chạm khiêu chiến với Hoàng tộc Côn Bằng.
- Kết giới Hư Không.
Đệ tử Cơ Đế Môn cùng lúc bộc phát lực lượng Không Gian cường đại, chỉ trong phút chốc, giữa không gian thiên địa lấp lánh vô tận quang hoa phù văn, hóa thành màn sáng kết giới óng ánh khắp nơi trong không gian, lấp lánh xung quanh, bảo vệ một khu vực mênh mông, không cho bất luận kẻ nào đặt chân xâm phạm.
- Ông, ông, ông…
Chỉ thấy cái kết giới Hư Không này vậy mà không có bất cứ tác dụng gì, những Hư Không thú kia trực tiếp bay xuyên qua nó, xông vào khu vực bên trong, trong nháy mắt bọn hắn hóa thành bản thể, càng vô cùng xấu xí, tướng mạo dữ tợn, hé ra răng nanh cắn xé người Cơ Đế Môn.
- Không hổ là Hư Không thú, hoành hành Hư Không, quá bá đạo, có thể không thèm quan tâm đến lực lượng Hư Không đúc thành kết giới Hư Không.
Đám người xem chiến run sợ không thôi, nhưng mà người của Cơ Đế Môn cũng đâu phải là hạng vô danh tiểu tốt, mặc dù không xuất hiện nhân vật đỉnh cấp nhưng tất cả môn hạ đệ tử đều bất phàm, nhất là người đang ở thành Cổ Đế lúc này.
Chỉ thấy ngón tay các nàng nhấn về phía trước một cái, từng đôi tay ngọc gợi cảm lại lộ ra lực lượng Hư Không vô cùng đáng sợ, phong vân thiên địa biến ảo, Hư Không cuồng bạo, hóa thành một quyển họa đồ đáng sợ, phô thiên cái địa, giết chết hết thảy, chém ra ngoài.
- Tuyệt học Cơ Đế Thần Thông, Trảm Tiên Đồ.
Thần sắc các cường giả lộ vẻ sắc bén, nhận ra thuật thần thông này chính là Trảm Tiên Đồ.
Trảm Tiên Đồ của mỗi một người đều là dùng lực lượng Không Gian để phát động nhưng lại đều có điểm khác biệt, bởi vì các nàng ngoại trừ lực lượng Không Gian đều có thuộc tính lực lượng của riêng mình, bởi vậy Trảm Tiên Đồ cũng bao hàm toàn diện, hóa thân của các loại công kích đáng sợ.
- Chút trò mèo thấp kém.
Giọng nói lạnh lùng truyền tới, chỉ thấy những Hư Không thú này vậy mà chẳng thèm trốn tránh chút nào, lợi trảo đánh ra, hóa thành Vạn Thiên huyễn ảnh, trong giây lát liền xuất hiện vô số kim sắc lợi trảo chém về phía quyển họa đồ, phảng phất muốn móc sạch sức mạnh công kích bên trong quyển họa đồ ra.
- Ầm…
Một Hư Không thú lại trực tiếp đào rỗng Trảm Tiên Đồ, xông ra ngoài, lợi trảo xé rách, một tiếng phốc thử vang lên, máu tươi theo đó mà nở rộ, một vị nữ Tiên Vương kinh hô một tiếng, trên mặt bị cào ra một vết máu đáng sợ.
- Bản thể quả nhiên là loài chuột.
Đám người run sợ một trận, tốc độ công kích của Hư Không thú thật là đáng sợ, rất giống với chuột đào hang, bất quá loài yêu thú chuột bình thường không thể so sánh được, bất luận là tốc độ hay lực lượng đều đáng sợ đến cực hạn.
- Hư Không thú am hiểu điểm yếu của cường giả lực lượng Không Gian, bọn hắn trời sinh là Hư Không hành giả, có thể phá lực lượng Hư Không của người khác, trực tiếp đi xuyên qua lực lượng Hư Không, loài chuột này tuy xấu xí nhưng lại có thiên phú như vậy, trời xanh đúng là công bằng, cho bọn hắn diện mạo xấu xí nhận không ra lại ban cho bọn hắn thiên phú xuyên qua Hư Không.
Có người thầm nghĩ trong lòng.
Trong phút chốc bùng nổ quần chiến, gió lốc tàn phá kinh khủng, đám người tiếp tục lùi về phía sau, núi cổ xa xa đều trực tiếp bị đánh vỡ nát, đại địa lộ vết rạn nứt, người Cơ Đế Môn có vẻ hơi bị động, lực lượng thuộc tính Không Gian là một loại thuộc tính cường đại, có ưu thế hơn so với rất nhiều thuộc tính, nhưng bị Hư Không thú trước mặt khắc chế lại ngược lại trở thành điểm yếu của bọn họ.
- Thanh Nhi cẩn thận.
Lúc này một đạo tiếng kêu sợ hãi vang lên, chỉ thấy một Hư Không thú đột phá trở ngại, xuyên qua hư không vọt về phía Thanh Nhi đang lĩnh ngộ truyền thừa Đạo Thống, trong con ngươi ghê tởm lộ một tia tà niệm, một nữ tử xinh đẹp cứ giết như vậy, thật là đáng tiếc.
Hắn duỗi ra kim sắc lợi trảo bén nhọn, lợi trảo kia xuất hiện từng cây gai kim sắc dữ tợn, đâm về phía Thanh Nhi, nếu bị đánh trúng, tuyệt đối bị xé thành mảnh vụn, người xem chiến nơi xa không nhịn được một trận tim đập nhanh, Hư Không thú này đúng là ra tay được, lạt thủ tồi hoa mà.
Đúng lúc này, vô số ánh sáng phù văn Không Gian điên cuồng phun ra từ cơ thể Thanh Nhi, hóa thành từng phù văn Không Gian độc lập, che chắn trước người, con ngươi lạnh như băng của nàng ta đột nhiên mở ra, tay ngọc duỗi về trước, những cái phù văn Không Gian đáng sợ hóa thành ngục tù Không Gian đáng sợ, trực tiếp giam giữ Hư Không thú bên trong, Hư Không thú có thể đi xuyên qua không gian lần này lại bị trói buộc.
- Y…
Một đạo âm thanh bén nhọn vang lên, hắn lợi dụng thiên phú đi xuyên hư không của mình muốn xông ra khỏi không gian giam giữ hắn, trên thân nở rộ quang hoa chói mắt, nhưng hắn phát hiện hắn vẫn không động đậy được như cũ, con ngươi xấu xí không khỏi lộ ra ánh sáng hung ác.
Vẻ mặt Thanh Nhi băng giá, mặt không biểu tình, giống như mang theo sương lạnh, tay ngọ đập xuống, một quyển họa đồ xuất hiện, trực tiếp cuốn qua hư không, bao vây Hư Không thú ở bên trong, lập tức trực tiếp bao trùm, vậy mà mang quyển họa đồ kia vào bên trong, trục xuất đến một không gian khác, một đạo tiếng kêu thảm thiết vang lên khiến cho toàn bộ Hư Không thú đều lộ hung quang, càng thêm điên cuồng lao tới chỗ Thanh Nhi.
Thanh Nhi đứng dậy, nhìn thấy sư tỷ muội bị thương, còn có một sư tỷ bị giết chết, trong nháy mắt trên mặt đầy sát ý, thân hình nàng lóe lên, xông thẳng ra ngoài, gia nhập cuộc chiến.
- Trường Thanh Thanh Nhi này thật lợi hại, không hổ là người lĩnh ngộ truyền thừa Đạo Thống Không Gian.
Cường giả vây xem nhìn chiến lực của Thanh Nhi hơi sợ hãi thán phục, có thể chống lại Tiên Vương đỉnh cấp, nhưng dù vậy các nàng vẫn ở thế yếu như trước, dù sao năng lực Không Gian của các nàng lại bị Hư Không thú khắc chế.
Bên này bùng lên động tĩnh chiến đấu cực lớn, giữa đất trời nổi lên gió lốc không gian, người ở ngoài xa xa nhao nhao chạy đến phía bên này.
- Xảy ra chuyện gì?
Một đạo thanh âm lạnh lẽo vang lên, chỉ thấy ba đạo thân ảnh hạ xuống từ không gian hư vô, ở người kia có vẻ cực kỳ đáng sợ, mặc dù tướng mạo xấu xí nhưng lại mang khí thế uy áp.
- Lão đại, nữ tử kia lĩnh ngộ Đạo Thống, ăn nàng luôn đi.
Một Hư Không thú chỉ về phía Thanh Nhi nói.
- Muốn chết.
Cho dù không cần hắn nói, lúc cường giả hạ xuống nhìn thấy tộc nhân chiến đấu cũng muốn ra tay, hắn hất Hoàng giả trường bào lên, bàn tay trảo về phía trước một cái, lập tức vô số lợi trảo Hư Không xuyên qua không gian, xé toạc về phía Thanh Nhi, vùng hư không kia đều bị hư ảnh lợi trảo bao phủ, cả vùng không gian đều lọt vào phạm vi công kích, vả lại tốc độ cực nhanh.
- Tiên Vương đỉnh phong, Hư Không Thú Vương.
Đám người run sợ, Thanh Nhi ra sức chống cự nhưng chỉ nghe ầm một tiếng, áo trên cánh tay rách ra một đường, vết máu thấm ướt tay áo.
- Nghiệt súc, ngươi dám!
Một âm thanh cuồng bạo từ xa truyền tới, chấn động thiên địa, Hư Không Thú Vương nhìn về nói xa một cái, thấy một thân ảnh trẻ tuổi tuấn tú đang nhanh chóng lao tới nơi này, mặt không biểu tình, lầm nữa phát ra một kích về phía Thanh Nhi, không lưu tình chút nào.
- Ầm.
Thân ảnh xa xa trực tiếp đánh ra một quyền, giống như sao băng, thiên địa run rẩy, xuyên qua thiên địa, một tiếng vang thật lớn, một quyền kia ra sau mà lại đến trước, nhanh đến mức khó tin nổi, đánh nát vô tận lợi trảo.
- Là Quân Mộng Trần, hắn vậy mà chạy đến đâu, xem ra trận chiến này muốn làm lớn rồi.
Trong lòng mọi người run lên, mười năm nay, danh khí của Quân Mộng Trần thế mà lại càng lúc càng lớn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận