Thái Cổ Thần Vương

Ưu thế tuyệt đối

Ba người vừa nói vừa lên đường, đi về phía Bách Tiên lâm.
Bách Tiên lâm, có 360 pho tượng đứng sừng sững, chung quanh vẫn đang chiến đấu như cũ, tuy có dư âm lan đến gần pho tượng, thế nhưng những pho tượng này vẫn có thể đứng vững không ngã, chung quanh mỗi một pho tượng đều có màn sáng vô hình ngăn cản dư âm công kích.
Không mất bao lâu thì ba người Tần Vấn Thiên, Quân Mộng Trần, Từ Tinh Hiên đã trở về, ánh mắt quét qua toàn bộ Bách Tiên lâm, người tu hành thì tu hành, người chiến đấu thì vẫn cứ chiến đấu.
Phía trước có một chút tuyệt đại thiên kiêu, cũng đang nhắm mắt tìm hiểu, không ai dám đi quấy rầy.
- Tần su huynh, lúc trước ta tu hành ở pho tượng kia.
Quân Mộng Trần giơ tay lên chỉ về phía một pho tượng ở trong đó, thần thức của Tần Vấn Thiên lan tràn ra, lập tức nhìn thấy trên pho tượng này mơ hồ có vương đạo chiến ý, vô cùng sắc bén, có chút phù hợp cùng với lực lượng Quân Mộng Trần tu luyện, cũng khó trách Quân Mộng Trần sẽ chọn pho tượng này.
Chẳng qua là giờ phút này, pho tượng kia đã bị người ta chiếm cứ, chính là người bên cạnh Hắc Phong, muốn vây giết Quân Mông Trần cùng với Tử Tinh Hiên, người này có khí thế mênh mông, thực lực cũng rất mạnh, chính là thiên kiêu của Đông Châu, mặc dù Hắc Phong đi theo Diễm Uyên tiên vương không có ở Đông châu. Thế nhưng địa vị của Diễm Uyên tiên vương tại Đông Thánh Tiên môn cũng không tầm thường một chút nào, lực ảnh hưởng rất cường đại, sau khi Hắc Phong tới chỗ của Thánh tử thì cũng biết Đông Châu không thiếu thiên tài.
Thực lực người chiếm cứ pho tượng này cũng cực kỳ mạnh mẽ, hơi thở mênh mông, mơ hồ có tiếng gào thét, quanh thân tràn ngập khí thế mạnh mẽ, vô cùng đáng sợ.
- Chúng ta phải làm thế nào đây?
Quân Mộng Trần hỏi.
- Hắc Phong vừa dẫn người trực tiếp tới vây giết hai người các ngươi, không cần nói quy tắc gì với bọn họ, cứ tru diệt đi.
Trong đồng tử của Tần Vấn Thiên hiện lên một đạo hàn ý, trong mắt của Quân Mộng Trần và Tử Tinh Hiên cũng đều lóe lên quang mang, ngay sau đó ba người đều trực tiếp phá không nhanh như tia chớp chạy thẳng tới chỗ pho tượng kia.
Tất cả mọi người ở đó đều rối rít mở mắt ra cảnh giác nhìn về phía ba người, tu hành ở chỗ này cũng phải cực kỳ cẩn thận, đề phòng người khác công phạt, vì vậy hiệu suất lĩnh ngộ cực thấp, nhưng cũng không có biện pháp nào khác. Ý chí ẩn chứa trong pho tượng rất mạnh, có thể trực tiếp truyền thừa uy của tiên nhân.
Rất nhanh, cường giả chiếm cứ pho tượng của Quân Mộng Trần cũng đã nhận thấy một cỗ sát cơ rét lạnh thấu xương tràn tới, mắt của hắn mở ra phong mang lóng lánh, trên trán phóng ra duệ khí, trực tiếp xoay người ngẩng đầu nhìn về phía hư không, khí tức kinh khủng phát ra.
- Ông...
Cuồng phong gào thét, trong hư không như có một pho tượng Phong bằng lóng lánh, cả người Phong bằng sắc bén, tựa như một thanh lợi kiếm không gì không phá, hắn giơ tay lên đánh ra một đạo kiếm quang đáng sợ, một kiếm này như có ẩn chứa uy năng đặc thù, phá nát hư không, bao phủ tất cả phương vị, trực tiếp phong tỏa hướng di chuyển của vị cường giả kia, không có góc chết.
- Càn rỡ.
Người nọ quát lên một tiếng, hai quyền xé trời được đánh ra, cả hư không chấn động, kiếm khí bị đánh vỡ, nhưng kích thứ nhất của Tần Vấn Thiên không phải là muốn sát phạt, chỉ muốn phong tỏa, trong nháy mắt ngắn ngủi, ba người đã từ ba phương vị đáp xuống.
- Đông!
Một cái Cổ chung kinh khủng chấn động thiên địa, tiếng nổ vang vang lên, chấn cho cả người người nọ rung động kịch liệt, tiếng chuông tựa như tràn ngập uy năng sát phạt đáng sợ, hóa thành từng đạo lôi quang màu vàng, phá hủy tất cả, đánh cho người nọ kêu lên một tiếng, thân thể tê dại, cả người run rẩy.
Nhưng ngay sau đó, Quân Mộng Trần đã hét lên một tiếng điên quồng, hư không có cơn bão cuốn qua, người nọ trôi nổi như lục bình, như muốn tung bay theo gió, không có chỗ dựa.
Ánh sáng hoa mỹ xé rách tất cả, lao xuống bắt lấy người nọ, trực tiếp xé thành từng mảnh vụn, máu tươi đầm đìa, chỉ trong nháy mắt, một vị thiên kiêu Đông Châu đã bị giết chết tại chỗ.
Thấy một màn như vậy, mọi người chung quanh cũng run sợ một trận.
Một kích tuyệt sát cuồng bạo bực này, cực kỳ kinh khủng, căn bản không cho đối phương chạy trốn, trong nháy mắt kia, dường như bọn họ đã nhìn thấy được sự tuyệt vọng trước khi chết của vị thiên kiêu kia, giống như không thể tin được mình lại bị giết trong nháy mắt như vậy.
Nếu như sớm biết có một màn này, không biết người này có đi theo Hắc Phong đến đây để ức hiếp đuổi Quân Mộng Trần cùng với Tử Tinh Hiên đi hay không. Không nghĩ tới nhanh như vậy đã bị người ta quay lại đòi nợ, lúc ấy bọn họ vây công Quân Mộng Trần, lúc này ba người Quân Mộng Trần cũng không chút khách khí, trực tiếp vây giết, cũng không cho hắn có chút cơ hội chạy trốn nào cả.
Quả nhiên, những người còn lại này càng thêm nguy hiểm, ngươi đắc tội người khác mà không giết chết được thì chính là giữ lại hậu hoạn cho mình, hậu quả rất nghiêm trọng.
Một cỗ sát cơ kinh khủng bộc phát ra, chỉ thấy một cỗ sát cơ kinh khủng bộc phát, phía trước có mấy đạo thân ảnh giậm chân bắn tới, chính là Hắc Phong cùng với hai gã bằng hữu khác,ba người chiếm cứ một phương vị, cũng là thiên kiêu rất lợi hại.
Lúc này ba người Tần Vấn Thiên giết xong người kia, cũng quay người lại, ánh mắt nhìn về phía ba người Hắc Phong vừa đến, trong mắt của tất cả đều ẩn chứa một cỗ khí tức sắc bén đáng sợ, mắt của sáu vị cường giả va chạm, trong hư không có một cỗ khí lưu cuồng bạo cuồn cuộn, sát cơ rét lạnh khuếch tán ra bốn phương tám phương, dường như đại chiến sẽ ngay lập tức bộc phát vậy.
- Hành vi như vậy, quả thật là người ti tiện. Người như vậy cũng xứng ở chỗ này sao?
Vẻ mặt của Hắc Phong lạnh lẽo, người nọ là bằng hữu của hắn, không lâu trước đó hắn mang theo đối phương đuổi Quân Mộng Trần đi, thế nhưng trong nháy mắt lại bị đối phương giết chết, có thể nghĩ được tâm tình của hắn rất xấu, giống như bị người ta hung hăng bạt tai vậy.
- Ngươi cũng xứng để nói ra những lời như thế sao?
Tần Vấn Thiên lạnh lùng mở miệng:
- Hôm nay ba đấu ba, vừa vặn.
Lời của Tần Vấn Thiên mang theo ý khiêu khích, ánh mắt lạnh lùng tựa như không thèm để đối phương vào trong mắt, con ngươi của Hắc Phong hóa thành màu đen, toát ra khí tức cực kỳ nguy hiểm.
- Sẽ có người chơi cùng các ngươi.
Hai mắt của Hắc Phong quét mắt nhìn về phía sau đám người Tần Vấn Thiên, ba người lúc trước tham gia tiễu trừ Quân Mộng Trần cũng đi về phía bên này, sáu người hình thành xu thế vây kín, chỉ nghe thấy Hắc Phong nói:
- Các ngươi đã ti tiện như vậy thì để lại mạng ở đây đi, tru diệt toàn bộ cho ta.
Trừ bọn Hắc Phong ra còn có mấy người dùng ánh mắt xem náo nhiệt nhìn về phía bên này, Quân Mộng Trần chính là người ngày đó Thánh Tử Dạ Tử Hiên không muốn mời, Tần Vấn Thiên chính là người đã cường thế giết chết thủ hạ của Dạ Tử Hiên, hôm nay ba người tụ tập lại, vì báo thù mà đến, đoạt lại pho tượng kia, sao Hắc Phong bỏ qua cho bọn họ được chứ?
Sáu đại cường giả đồng thời phóng ra tinh thần, chỉ nghe thấy Tần Vấn Thiên mở miệng nói:
- Mộng Trần, Tinh Hiên, trực tiếp chém giết chúng đi.
Vừa dứt lời, Tinh hồn của ba người đồng thời phóng ra, ánh sáng màu vàng tím vô cùng chói mắt, hư không lóng lánh, chỉ trong nháy mắt, tâm thần của các thiên kiêu khẽ run lên.
Người có Tử kim Tinh hồn hàng vạn người không có lấy một, vậy mà trước mắt có ba người, tất cả đều là Tử kim.
Chỉ thấy ba người sóng vai mà đứng, trên người có tia sáng màu vàng tím chói mắt tựa như đan vào hóa thành một bức tranh, hóa thành ba pho tượng chiến thần, khiến cho người ta có cảm giác không thể chiến thắng được.
- Giết.
Hắc Phong hét lên một câu rét lạnh, tức thì sáu thiên kiêu đồng thời mang theo lực lượng đáng sợ chém giết tới.
- Đông.
Quang mang màu vàng tím sáng rực, chỉ nghe tiếng chuông truyền ra, Tần Vấn Thiên trực tiếp xông vào giữa sáu người, trong cơ thể bộc phát ra ánh sáng chói mắt, chỉ trong nháy mắt có một cái Cổ chung cực lớn đồng thời bắn ra, giết về phía các phương, kiếp quang hủy diệt vô cùng đáng sợ, trong hư không xuất hiện một cái Cổ chung cực kỳ khổng lồ lơ lửng ở nơi đó, lực lượng của lục đại thiên kiêu bị Cổ chung ngăn cản toàn bộ.
Quân Mộng Trần nổi giận gầm lên một tiếng, người mặc khôi giáp vương giả, hóa thân thành chiến vương, gầm lên một tiếng giận dữ kinh thiên động địa, giết tới chỗ của một người trong đó, Tử Tinh Hiên rất phối hợp với hắn. Vẫn hóa thành thần ưng rồi lóe lên, nhanh như tia chớp.
Hai người bên cạnh người nọ lập tức nghĩ cách cứu viện, chặn đường đang đánh tới của Quân Mộng Trần cùng với Tử Tinh Hiên. Thế nhưng lúc này lại thấy Quân Mộng Trần cùng với Tử Tinh Hiên chạy thẳng đến phía hai người muốn ngăn cản công kích kia, thân thể của Tần Vấn Thiên hóa thành Phong bằng, giết tới chỗ của người nọ, từng cái Cổ chung phát ra tiếng vù vù, tiếng nổ vang lên không dứt, chấn cho cả người người nọ kịch liệt run rẩy, chỉ cảm thấy linh hồn chấn động, sắc mặt lại càng trắng bệch hơn nữa.
Dường như mỗi một cái Cổ chung này cũng là một loại lực lượng thần thông mạnh mẽ, song sao Tần Vấn Thiên có thể phát ra được nhiều Cổ chung công kích như vậy cơ chứ?
Chỉ trong nháy mắt, từng cái Cổ chung trực tiếp đánh vào trên thân người này, lực lượng kiếp diệt cường đại xuyên thấu qua thân thể của hắn, ngay lập tức giết chết đối phương.
Lúc này ba người phía sau cũng đã giết tới, lại thấy Tần Vấn Thiên cũng không thèm liếc mắt nhìn mà phất tay về phía sau, chỉ thấy Cổ chung màu vàng vô cùng vô tận bao phủ cả trời, phóng ra kim quang, không ngừng chấn động, tựa như thiên âm hủy diệt vậy.
Quân Mộng Trần cùng Tử Tinh Hiên cũng gắt gao áp chế đối thủ của mình, nhất là giờ phút này Quân Mộng Trần đang rất tức giận, chỉ nghe hắn liên tục hô lớn lên, trên người phóng ra ánh sáng vô tận, khuất nhục lúc trước đã triệt để hóa thành lửa giận, mỗi một lần công kích cũng là kinh thiên động địa, giống như chiến thần không thể ngăn cản vậy, đối thủ của hắn không có cách nào chống lại được.
- Chết.
Kèm theo đó là một tiếng ầm vang, công kích của Quân Mộng Trần trực tiếp giết chết một trong ba vị thiên kiêu trước đó đã vây công hắn, mà ba người Hắc Phong còn chưa có đột phá được vòng phòng ngự của Tần Vấn Thiên, Cổ chung bao vây quanh thân, người mặc Tử kim Tinh hồn, mỗi lần công phạt của Tần Vấn Thiên đều làm cho người ta có cảm giác nguy cơ tử vong, bao gồm cả Hắc Phong và tam đại thiên kiêu cũng vậy, bọn họ cũng không dám mạo hiểm tới gần đại chiến.
- Chuyện này...
Người chung quang thấy một màn như vậy con ngươi rối rít co rút lại, có chút kinh hãi vì ba vị đồng môn cường đại này, lục đại thiên kiêu, trong nháy mắt đã có hai người chết, hơn nữa, sau khi Quân Mộng Trần giết chết đối thủ lại phóng sang bên Tử Tinh Hiên, chỉ trong nháy mắt, hai người đã liên thủ giết chết được đối thủ vốn đang tràn ngập nguy cơ.
Cục diện sáu chiến ba, trong chốc lát đã biến mất, giờ thành ba chiến ba, ba vị thiên kiêu kia giống như đến đây chịu chết, không có nửa điểm tác dụng gì cả.
Thấy Tử Tinh Hiên và Quân Mộng Trần giết tới, thân thể của ba người Hắc Phong lui về phía sau, ngưng công kích, sắc mặt của mọi người âm trầm, gắt gao nhìn về phía Tần Vấn Thiên.
Người này đã chiếm được cơ duyên gì, rõ ràng thần thông Cổ chung mà hắn tu hành lại còn mạnh hơn so với lực lượng thần thông của người khác, vô cùng đáng sợ, mỗi lần hắn đánh ra Cổ chung đều mang theo một cỗ lực lượng huyền diệu, hơn nữa mỗi một kích đều có thể phát ra rất nhiều Cổ chung từ trong cơ thể, đặt ở bên trong Đông Thánh nhai, chiến lực như vậy quả thật rất kinh người, có rất ít người có thể chống lại được hắn.
Nói như vậy, ba người Quân Mộng Trần,Tử Tinh Hiên và Tấn Vấn Thiên là ba người mà bọn họ không chỉ không có cách nào chiến thắng được mà sợ rằng còn có thể bị vây vào trong tình cảnh vô cùng nguy hiểm, lúc trước chỉ có một mình Tần Vấn Thiên là đã có thể chống đỡ được công kích của ba người bọn họ, sao có thể đánh tiếp được nữa chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận