Thái Cổ Thần Vương

Tự rước lấy nhục

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Tiêu Dao
-------------------------
Tiên Võ Giới, một mảnh địa vực bát ngát, lộ ra phong cách cổ xưa tang thương, vùng đất này rất lớn, bên trong có rất nhiều người xuất hiện ở nơi đó, bất kỳ người nào trong số họ đều là nhân vật thiên kiêu cực kỳ nổi tiếng của Hoàng Cực Thánh Vực trong Thiên Cương cảnh.
Thậm chí, bao gồm tám vị thiên kiêu trấn áp thời đại kia.
Ở phía sau mảnh địa vực bao la, có từng tòa cầu nổi thác loạn, giăng khắp nơi, sừng sững đồ sộ, nơi đó là tám mươi mốt tòa cầu nổi giao hội, mặt trên có không ít người xuất hiện, bọn họ đứng ở chỗ giao hội cầu nổi, ngắm nhìn địa vực bao la phía trước, nhìn những người đứng đó mà cay con mắt.
Thực ra, những người đang đứng ở chỗ giao thoa cầu nổi đều là nhân vật thiên kiêu cực kỳ ưu tú, người chín đại phái, cổ quốc Hoàng tử, đại giáo Thánh tử Thánh nữ đều có, nhưng bây giờ bọn họ lại không có can đảm đi xuống cầu nổi, chỉ bởi vì bọn họ có khả năng cảm nhận được khí tức cường đại, không thể nào chống lại ở phía dưới kia mảnh địa vực bao la kia, mà bọn họ đến đây đã bị áp chế tu vi, nếu như đi xuống cầu nổi, bất kì ai cũng có thể dùng một cái tát chụp chết bọn họ.
Mặc dù trong lòng những thiên kiêu này đều có ý niệm không chịu thua, cũng có tâm chí cứng cỏi, nhưng lúc này chênh lệch đã đặt ở trước mặt, bọn họ không thể không tiếp thu sự thật như thế, sự thực bọn họ đã bị đào thải.
- Cố Lưu Phong xuất chúng như vậy, dù là ở đâu, bạch y hắn trên người dường như có thể trở thành là tiêu điểm tuyệt đối.
Ở trên cầu nổi, một vị thiên chi kiêu nữ cổ giáo nhìn về phía trước người Cố Lưu Phong, trong con ngươi hiện lên một tia quý mến, mặc dù Hoàng Cực Thánh Vực hạo hãn vô tận, nhưng lấy thân thế và với thiên phú của các nàng, trong thế hệ này người có thể làm cho các nàng để mắt cũng không có quá nhiều, vì vậy, những người có thể hấp dẫn ánh mắt các nàng, không thể nghi ngờ là người vô cùng kiệt xuất tronb Hoàng Cực Thánh Vực rồi.
Cố Lưu Phong, chính là một trong những người nổi bật, thanh niên tuấn tú này sớm đã trở thành linh vật của thanh niên thế hệ cùng thời, ai hơi xuất chúng một tí là bị lấy ra so với hắn ngay, sau đó phát hiện ra, không người nào có thể sáng ngang với hắn được, nhất là Cố Lưu Phong ở Hoàng Cực Thánh Vực thì càng không có một ai.
- Động tâm sao?
Một vị nữ tử ăn mặc quần áo phấn ti ở bên cạnh mở miệng, nàng có vài phần xinh đẹp, nhưng những người quen biết nàng cũng hiểu được nữ nhân xinh đẹp này tuyệt đối là nhân vật khó dây vào.
- Rất ít người đối mặt với tám thiên kiêu đại trấn áp thời đại mà có khả năng không động tâm được, huống hồ Cố Lưu Phong được xem là người xuất chúng nhất trong tam người kia.
Nữ tử kia cười nhạt.
- Hơn nữa, hình như hắn là người đầu tiên đi xuống dưới, những người khác là đi theo.
- Không ngờ rằng những người đó không qua nổi vòng soát vé, đúng là quá khó khăn, vòng khảo nghiệm cuối cùng của ta là một viên Yêu thụ, chỉ có ba người thông qua khảo nghiệm của cây kia Yêu thụ kia, sau đó bị Yêu thụ đá đi rồi, không biết đưa đi nơi nào, chúng ta bị vây ở chỗ này, sau một lúc, Yêu thụ bỗng nhiên biến mất, chúng ta mới tiếp tục đi về phía trước, sau đó đến nơi này.
Nữ tử nhợt nhạt cười một tiếng, chẳng qua là nụ cười hình như có vị đắng chát.
- Nhưng tu vi vẫn bị áp chế, đã không có tư cách tranh phong với những người kia.
- Còn có cơ hội, chúng ta đến trên cầu nổi có vài bí cảnh ở đó, chỉ cần ngươi thông qua khảo nghiệm, là có thể đi trước khảo hạch ở một chỗ tên là 'Tiên Nhân Chỉ Lộ', chẳng qua ta thất bại.
Nữ tử bên cạnh cười khổ lắc đầu, nàng cũng từng vô cùng kiêu ngạo, nhưng ở đó lại thất bại trong khảo hạch gian nan, nghĩ đến đầu Yêu hầu kia tự xưng là khảo hạch thủ hộ giả, nàng có chút buồn bực.
- Đúng vậy, trên cầu nổi có rất nhiều bí cảnh, rất nhiều khảo hạch, có vài người có khả năng thẳng tiến không lùi, nhưng cũng có người nhiều đi đường vòng, ngươi xem bên kia, công chúa Đại Chu Hoàng Triều Kiêu Dương, nàng cũng rất lợi hại, thông qua từng vòng từng khảo nghiệm vòng vô cùng gian nan, chiếm được một liệt mã.
Một nữ tử khác nghe đến lời này, nhìn về phía nơi nào đó, quả nhiên liền thấy một Liệt Diễm tuấn mã rong ruổi được Kiêu Dương công chúa cưỡi, mang theo quang mang không ai bì nổi, Liệt Diễm tuấn mã trôi nổi trên khoảng không, trên thân lại mơ hồ có một vòng hỏa diễm, làm cho Kiêu Dương công chúa cũng có vầng sáng bao phủ.
Đúng lúc này, bên cạnh bọn họ có một người bước ra, người này người khoác Hoàng tộc trường bào, hoa lệ không gì sánh được, tròng mắt của hắn lại mơ hồ có hào quang rực rỡ kim sắc, khiến người ta cảm thấy đáng sợ, khí tức người này là Thiên Cương thất trọng cảnh giới, hiển nhiên thoát khỏi cảnh giới áp chế, hắn trực tiếp bước ra, đi về phía trước.
- Là Thương Đồng, Đại Thương Hoàng Triều Hoàng tử Thương Đồng, tu vi của hắn bước vào Thiên Cương thất trọng cảnh, hơn nữa cảnh giới củng cố, cường đại hơn những người vừa bước vào Tiên Võ Giới không ít.
Có người nhận ra người này, kinh hô.
- Đại Thương Hoàng Triều và Đại Hạ Hoàng Triều này hai đại Hoàng triều rất lợi hại, Đại Chu Hoàng Triều ngoại trừ có một Kiêu Dương công chúa thì chỉ có một Hoàng tử khác xuất chúng thôi.
Thương Đồng bước ra, phía sau hắn có mấy người xuất hiện, cùng bước về phía trước, khí tức cường đại, tất cả ánh mắt đều cực kỳ phong duệ.
Tình hình như thế vẫn chưa khiến người ta cảm thấy ngoài ý muốn, trên thực tế mỗi một lần có người đi địa vực phía trước đều không đi một người hỉnh thoảng sẽ có mấy người đồng thời xuất hiện, thậm chí đều là thiên kiêu của Tiên Võ Lệnh.
- Lâm Tiên Nhi đến rồi.
Đúng lúc này, một giọng nói thốt lên, mọi người quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một chỗ, Lâm Tiên Nhi xuất hiện ở nơi đó, nàng vẫn là rung động lòng người như vậy, bước chân liên tục nhẹ nhàng, dường như mỗi bước đi có thể kéo theo lòng người.
- Lâm Tiên Nhi quả nhiên lợi hại, không bị áp chế tu vi.
Mọi người cảm thán đến, không hổ là Tiên Nữ Giáo Tiên tử, không chỉ có dung nhan mỹ lệ, thiên phú Võ Đạo cũng rất xuất chúng.
Chỉ là điều làm cho mọi người có cảm giác không thoải mái, là bên người Lâm Tiên Nhi có một thanh niên đi cùng, ánh mắt bình tĩnh của người này lại làm cho người khác có cảm giác ác liệt, con mắt của hắn bình tĩnh nhìn phía trước, chậm rãi đi tới, bên cạnh thanh niên kia không chỉ có mỹ nữ như Lâm Tiên Nhi, mà ở phía sau hắn, một vị băng sương mỹ nhân cũng xuất hiện ở đó, điều này làm cho mọi người không nhịn được mà đoán xem thanh niên này có thân phận gì.
- Lâu sư tỷ.
Có người Trượng Kiếm Tông thấy được Lâu Băng Vũ hô một tiếng, ánh mắt lành lạnh của Lâu Băng Vũ chậm rãi chuyển qua, mắt không biểu tình, lập tức tiếp tục đi về phía trước, đôi mắt đẹp thỉnh thoảng nhìn về phía bóng lưng thanh niên đằng trước, người thanh niên xuất phát từ một nơi với nàng, mà lúc này đã trở thành hắc mã của cổ bia Tiên Võ Giới rồi.
- Nàng là Lâu Băng Vũ, đệ tử Mai Sơn Kiếm Chủ thích nhất.
Mọi người nghĩ đến thân phận của Lâu Băng Vũ thì ánh mắt hơi hơi ngưng, một vị nữ tử xuất chúng như vậy, nàng lại đi phía sau thanh niên kia, hơn nữa bên cạnh còn có đệ nhất mĩ nữ Lâm Tiên Nhi bầu bạn.
Tất cả điều này làm cho người ta có cảm giác khó tin, nghe đồn Lâu Băng Vũ lạnh lùng, nàng chưa bao giờ đi cùng một chỗ với nam nhân khác, đây là thế nào?
Nhìn tư thế kia, dù là Lâu Băng Vũ hay là Lâm Tiên Nhi, đều mơ hồ lấy người thanh niên kia làm trong tâm, trong lòng mọi người có chút chao đảo.
Người vừa mới hô lên Lâu sư tỷ kia chính là người của Mai Sơn Kiếm Chủ nhất mạch, bên cạnh nàng còn có mấy vị đệ tử Trượng Kiếm Tông, trong đó một người khoác Phượng vũ trường bào kiều diễm không gì sánh được, cực kỳ xuất chúng, lúc này nàng đang ngạc nhiên nhìn một màn trước mắt, quả thực không thể tin được hai mắt của mình.
Đều là đệ tử thân truyền của Mai Sơn Kiếm Chủ, Lý Hàn U hiểu Lâu Băng Vũ hoàn toàn không phải những người khác có thể so sánh được, nàng biết sư tôn kì vọng bao nhiêu vào Lâu Băng Vũ, thậm chí còn làm cho nàng có chút đố kị, nhưng nàng cũng biết thiên phú và thực lực của Lâu Băng Vũ, biết Lâu Băng Vũ lạnh lùng và cao ngạo, nàng lần này đến đây là để khiêu chiến Quý Phi Tuyết nâng cao địa vị ở Trượng Kiếm Tông, sau đó khiêu chiến tám thiên kiêu trấn áp thời đại.
Nhưng bây giờ, Lâu Băng Vũ đi ở bên người nam nhân kia, còn đi cùng với Lâm Tiên Nhi nữa chứ.
Lần đầu tiên thấy Tần Vấn Thiên, Lý Hàn U còn cực kì khinh thường hắn, mặc dù sau này hắn đã chứng minh được sự ưu tú của bản thân, nhưng Lý Hàn U vẫn không chịu phục, ở Diệp Quốc Hoàng cung, hắn thậm chí dám uy hiếp sư tôn Mai Sơn Kiếm Chủ, đúng là không biết tốt xấu, Lâu Băng Vũ cũng không phải không biết chuyện ở Diệp Quốc.
Nhưng bây giờ, Lâu Băng Vũ và Lâm Tiên Nhi lại đứng ở bên cạnh làm nên cho thanh niên kia, đúng là không hiểu nổi.
- Đứng lại.
Ma xui quỷ khiến, Lý Hàn U đã hét một tiếng với Tần Vấn Thiên, lời nói này không chút khách khí, mang theo vài phần lạnh lùng, vài phần cao ngạo.
Bước chân Tần Vấn Thiên ngừng lại, nhíu mày, nhìn sang Lý Hàn U, trên thực tế hắn và Lý Hàn U cũng không quen biết nhau,, chỉ có biết nhau qua vài lần gặp thoáng qua, nhưng chẳng biết vì sao ánh mắt của nữ nhân nhìn hắn luôn không có thiện ý như vậy, hơn nữa lúc trước ở Diệp Quốc Hoàng cung, nàng còn chứng kiện chuyện hắn và người Lý gia tranh chấp, nhưng dù như vậy, Tần Vấn Thiên cũng không thể nào thích nổi ánh mắt của đối phương, nhưng nói chung cũng chưa đến mức độ chán ghét, suy cho và bọn họ thật 'Không quen' .
Lúc này nghe lời nói của đối phương mơ hồ ra vẻ mệnh lệnh, Tần Vấn Thiên lạnh lùng nhìn cô ta, cái nhìn này như lợi kiếm, để cho trong lòng Lý Hàn U mãnh liệt run lên, càng làm cho nàng cảm thấy nhục nhã, trên khuôn mặt đẹp đẽ trên hiện lên một sợi lạnh lùng sát ý, một chút sát ý này làm cho ánh mắt của Tần Vấn Thiên sắc bén hơn.
- Sư tỷ, lúc trước sư tôn ở Diệp Quốc Hoàng, đã nói ở trước mặt mọi người, muốn giáo huấn người này ở trong Tiên Võ Giới, mặc dù đều là đệ tử của Trượng Kiếm Tông, nhưng người này không tôn trọng sư tôn, đại nghịch bất đạo, sư tỷ làm sao để yên cho hắn như vậy?
Lý Hàn U biết lúc này nàng không phải là đối thủ của Tần Vấn Thiên, nhưng ánh mắt của Tần Vấn Thiên đã làm cho nàng vô cùng khó chịu, bởi vậy nàng nhìn Lâu Băng Vũ nói, hy vọng có thể mượn tay Lâu Băng Vũ đối phó Tần Vấn Thiên, mà không phải là vì tình đồng môn mà đi cùng một chỗ với hắn.
Trong con ngươi của Lâu Băng Vũ hiện lên một ánh sáng lạnh,, trên thực tế Mai Sơn Kiếm Chủ đã nói như vậy ở Diệp Quốc, nhưng không hề dặn nàng đối phó Tần Vấn Thiên, suy cho cùng trong mắt của Mai Sơn Kiếm Chủ, Tần Vấn Thiên chỉ là một hậu sinh vãn bối, không đến mức phải làm lớn chuyện như thế.
Huống chi, Lý Hàn U còn không biết, Lâu Băng Vũ đã bại trong tay Tần Vấn Thiên, nói gì giáo huấn.
- Sưu...
Ngay khi Lý Hàn U vừa dứt lời, một tiếng vang thanh thúy truyền ra, Tần Vấn Thiên trực tiếp cách không vung một chưởng, cả người Lý Hàn U trực tiếp đánh bay ra ngoài, lúc rớt xuống đất thì phun một ngụm máu tươi, một tát này đánh cho Lý Hàn U trực tiếp mê muội, nàng đứng lên phẫn nộ nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, toàn thân đều lộ ra lửa giận cường liệt.
Trên người Tần Vấn Thiên có sát ý lan tràn ra, trong một giây để cho Lý Hàn U như rớt vào hầm băng.
Lập tức, Tần Vấn Thiên xoay người, tiếp tục đi về phía trước, không nhìn lại đối phương một cái nào, Lâu Băng Vũ cũng dạo bước về phía trước, không để ý như vậy, càng làm cho Lý Hàn U cảm giác như có gai ở sau lưng, giống như có vô số ánh mắt đang ngó chừng nàng, nhìn nàng bị khuất nhục.
- Nữ nhân thật có ý tứ.
Lâm Tiên Nhi nhợt nhạt nở nụ cười, lập tức đuổi theo Tần Vấn Thiên, lời nói thanh thúy giống như là đang giễu cợt Lý Hàn U ngu xuẩn, hoặc là không biết tự lượng sức mình!
Bạn cần đăng nhập để bình luận