Thái Cổ Thần Vương

Tru Hồn Châm

Tần Vấn Thiên nhìn vào mắt Chung Tử Hoa, cười cười, công kích bám trên tay gã rút về, hắn không phế tay gã.
Tần Vấn Thiên mỉm cười nói:
- Tạm giữ lại cánh tay của ngươi, trở về chờ sai khiến đi.
Chung Tử Hoa ngây người lộ vẻ giật mình, sau đó khom người lùi xuống:
- Đa tạ thống lĩnh.
Tần Vấn Thiên nhìn bóng dáng Chung Tử Hoa đi xa, hắn phất tay ngăn cách tiên niệm điều tra.
Tần Vấn Thiên nhìn sư tử nhỏ ngồi trong góc, hỏi:
- Ngươi thấy sao?
Tà Đế kinh ngạc hỏi:
- Ngươi nghi ngờ hắn? Nghe hắn nói dường như không có lỗ hổng gì, đây đúng là lựa chọn khá thích hợp.
Tần Vấn Thiên bình tĩnh nói:
- Đúng, nhưng hắn cũng nói dối.
Mắt Tà Đế lóe tia sáng yêu dị, nó không hỏi nhiều. Tần Vấn Thiên đã nói Chung Tử Hoa nói dối thì chắc chắn là có, hắn cũng sẽ cảnh giác với gã.
Mấy ngày sau, phó thống lĩnh Triệu Nhất Xuyên cuối cùng cũng đến, gã giáng lâm ngoài phủ thống lĩnh, mắng chửi Tần Vấn Thiên kêu hắn lăn ra gặp.
Bên ngoài phủ thống lĩnh tụ tập nhiều người, bao gồm thuộc hạ cũ của Triệu Nhất Xuyên, người phủ thống lĩnh.
Phủ thống lĩnh tuy có ba phó thống lĩnh nhưng lấy Triệu Nhất Xuyên dẫn đầu, tu vi của gã cao nhất, kinh nghiệm già nhất, gã rất mạnh. Triệu Nhất Xuyên đứng lơ lửng ngoài phủ thống lĩnh, toàn thân toát ra đế uy cực kỳ cuồng bạo đè ép mảnh thiên địa này, khiến mọi người nghẹt thở.
Triệu Nhất Xuyên khí thế kinh người tức giận quát:
- Tần Vấn Thiên, đồ trộm cướp, chỉ vì bổn tọa ra ngoài làm việc chưa về mà đã ra lệnh truy nã bắt bổn tọa về thỉnh tội, tự chặt một tay trục xuất ra phủ thống lĩnh? Nực cười! Chỉ là tù binh của Ly Hỏa Cung cũng dám đến phủ thống lĩnh tác uy tác phúc, giết phó thống lĩnh Lục Đồng huynh đệ của ta? Ta phải giết ngươi!
Người phủ thống lĩnh thầm nghĩ:
- Hình như Triệu thống lĩnh rất tức giận.
Triệu Nhất Xuyên tính cách dứt khoát ngắn gọn, nhưng cũng thông minh bình tĩnh, hành động hiện giờ hơi không giống gã, có lẽ bị Tần Vấn Thiên kích thích.
Cũng đúng, làm phó thống lĩnh mà bị trực tiếp định tội trừng phạt truy nã, Triệu Nhất Xuyên đường đường là Tiên Đế còn mặt mũi nào gặp người?
Tiên Đế tuy không phải nhân vật cao cao tại thượng gì nhưng xem như cường giả, có chút ngạo khí, sao chịu được khuất nhục như vậy.
Tần Vấn Thiên đi ra phủ thống lĩnh, hắn mặc trường bào. Người phủ thống lĩnh thấy hắn xuất hiện đều khom người, không dám có chút bất kính, cảnh hắn tru sát Lục Đồng đến nay còn mới mẻ.
Triệu Nhất Xuyên nhìn người đi đằng sau Tần Vấn Thiên, lạnh lùng nói:
- Chung Tử Hoa? Ngươi làm chó vẫy đuôi mừng chủ? Hèn gì cánh tay còn nguyên, xem ra là bó tay xin tội quỳ dưới đất van xin. Ngươi không thấy cái chết của huynh đệ Lục Đồng sao?
Chung Tử Hoa nói:
- Triệu thống lĩnh đừng nói bậy bạ, giờ nhận tội có lẽ Tần thống lĩnh sẽ tha cho một lần.
Triệu Nhất Xuyên chỉ vào Tần Vấn Thiên, cười to bảo:
- Bằng vào tù binh này? Tù binh dựa vào nữ nhân cứu mạng đến đây nhậm chức thống lĩnh? Hôm nay ta sẽ chứng minh cho cung chủ thấy cũng có lúc cung chủ nhìn lầm. Tần Vấn Thiên, Triệu Nhất Xuyên ta khiêu chiến với ngươi, có dám ứng chiến không?
Mắt Tần Vấn Thiên lạnh băng nhìn Triệu Nhất Xuyên, đôi mắt Chân Huyễn Chi Mâu cực kỳ yêu dị xuất hiện. Triệu Nhất Xuyên cảm giác thiên địa biến đổi, gã bị phong trong không gian đồng thuật. Triệu Nhất Xuyên rống to phát ra uy năng bá đạo vô tận, từng sợi tóc dài sắc bén như kiếm vàng, sấm sét ầm ầm, tia chớp vàng lực công kích siêu bá đạo muốn nổ nát không gian đồng thuật.
Chung Tử Hoa tiến lên một bước gần sát lưng Tần Vấn Thiên, vươn ra ngón tay trắng lấp lánh đế quang, tay phải vỗ chưởng ấn về phía Triệu Nhất Xuyên, tay trái bắn ra dòng khí vô hình:
- Tần thống lĩnh, Triệu Nhất Xuyên này thực lực không tầm thường, ta cùng thống lĩnh đối phó hắn!
Mặt Tần Vấn Thiên thoáng qua nét lạnh lùng, hắn quay đầu nhìn thoáng qua Chung Tử Hoa, người tỏa lực lượng đại quang minh rực rỡ hóa thành quang minh chi kiếm siêu đáng sợ bắn về phía Chung Tử Hoa. Lực lượng quy tắc cực kỳ cường đại chuyển động trên người Tần Vấn Thiên. Nhưng dòng khí vô hình không bị đại quang minh chi kiếm phong tỏa, nó đâm thủng bình chướng quy tắc không gian đâm vào người Tần Vấn Thiên. Nó như cây kim vô hình xuyên qua phòng ngự siêu cường đại chui vào thân thể Tần Vấn Thiên.
Chung Tử Hoa trúng công kích của Tần Vấn Thiên quát to thụt lùi, biến sắc mặt:
- Thống lĩnh đang làm cái gì . . .!
Cùng lúc đó Tần Vấn Thiên cảm giác linh hồn đau nhói, lực lượng vô hình như cây gai linh hồn vô tận điên cuồng đâm vào linh hồn hắn, làm người hắn nhẹ run gần như mất sức chiến đấu.
Bùm!
Bên kia Triệu Nhất Xuyên phá tan không gian đồng thuật, đế uy từ trên trời giáng xuống. Lúc này Triệu Nhất Xuyên không nổi khùng như vừa rồi, gã cực kỳ bình tĩnh, trong sự bình tĩnh toát ra uy nghiêm. Triệu Nhất Xuyên giơ tay đánh một kích, trong thiên địa sinh ra quy tắc lôi đình màu vàng hóa thành lợi nhẫn bao phủ thiên địa này bắn về phía Tần Vấn Thiên.
Hiển nhiên Triệu Nhất Xuyên, Chung Tử Hoa đã có âm mưu từ trước, hai người liên hợp diễn trò chỉ vì một kích tất sát lấy mạng Tần Vấn Thiên.
Linh hồn của Tần Vấn Thiên bị xâm nhập, cây gai linh hồn đáng sợ không ngừng khuếch tán muốn hủy diệt linh hồn hắn. Dao động linh hồn vô hình khuếch tán, linh hồn của Tần Vấn Thiên sắp bị phân giải, thân thể cứng ngắc tại chỗ. Tia chớp lợi nhẫn vàng khủng bố đâm vào thân thể Tần Vấn Thiên, máu chảy ròng ròng.
Một thanh trường mâu vàng có thể xuyên suốt thiên địa xuất hiện trong tay Triệu Nhất Xuyên đâm thẳng vào đầu Tần Vấn Thiên.
Nhiều người đứng bên dưới giật thót tim. Thống lĩnh mới nhậm chức mạnh mẽ tru sát phó thống lĩnh Lục Đồng cứ như thế bị giết sao?
Hai phó thống lĩnh Triệu Nhất Xuyên, Chung Tử Hoa quả nhiên không đơn giản. Đám người không cảm nhận Chung Tử Hoa ra tay nhưng mới rồi Tần Vấn Thiên tấn công gã, chắc gã đã làm gì hắn.
Tà Đế ở phía sau cũng tấn công, mắt yêu dị lóe tia sáng xanh đáng sợ bắn vào óc Chung Tử Hoa. Tà Đế gầm rống hóa thành cự thú vua sư tử cực kỳ hung tợn, móng vuốt bén chụp xuống đầu Chung Tử Hoa.
Chung Tử Hoa lại vung tay trái, dao động vô hình bắn ra đâm vào móng vuốt Tà Đế, chui vào linh hồn của nó. Vang tiếng nổ điếc tai, Tà Đế bị đánh bay ra ngoài.
Khoảnh khắc trường mâu vàng trong tay Triệu Nhất Xuyên sắp đâm trúng đầu Tần Vấn Thiên, lấy mạng của hắn.
Tần Vấn Thiên chợt nhúc nhích, dao động lực lượng quy tắc không gian cường đại, người hắn hóa thành ảo ảnh dời đi một chút. Lợi nhẫn đáng sợ xẹt qua bên cạnh Tần Vấn Thiên, hư không chấn động mạnh.
Một ánh mắt nhìn qua, Triệu Nhất Xuyên lại rơi vào không gian đồng thuật. Đôi mắt kia thật đáng sợ, vô tận quang minh lợi kiếm chui vào mắt Triệu Nhất Xuyên, gã hét thảm nhắm tịt mắt, máu chảy ra từ hốc mắt. Người Triệu Nhất Xuyên từ từ bị quang minh đốt cháy hủy diệt, tiếng gào thét làm người ta run rẩy.
Bùm!
Đầu Triệu Nhất Xuyên biến mất trong quang minh, sau đó thân thể dần hóa thành tro tàn, trực tiếp bị hủy diệt tử vong.
Tần Vấn Thiên liếc mắt qua Chung Tử Hoa.
Chung Tử Hoa lộ biểu tình kinh hoàng tột độ, mặt không chút máu.
Sao có thể như vậy? Tru Hồn Châm cộng thêm Triệu Nhất Xuyên vậy mà không thể tiêu diệt Tần Vấn Thiên?
Tru Hồn Châm vốn là báu vật cực kỳ lợi hại, dù là Yêu Vương đỉnh cấp Tà Đế cũng chìm trong đau đớn linh hồn. Tần Vấn Thiên chỉ có cảnh giới Tiên Đế sơ giai, chỉ riêng báu vật đáng sợ Tru Hồn Châm đủ tiêu diệt hồn phách của hắn rồi, thêm vào sự cường đại của Triệu Nhất Xuyên càng không thể thất bại.
Nhưng Chung Tử Hoa thất bại, gã phải trả giá cực kỳ đắt. Khi quang minh lợi kiếm xuyên thấu thân thể, phế đi tất cả trong người gã nhưng không lấy mạng gã, Chung Tử Hoa thành phế nhân rớt xuống đất. Máu nhuộm đỏ toàn thân Chung Tử Hoa, gã nhìn Tần Vấn Thiên từ không trung nhẹ nhàng đáp xuống.
Tần Vấn Thiên nhìn Chung Tử Hoa chằm chằm, hỏi:
- Tuy trước đó đã biết ngươi không có ý tốt, đề phòng ngươi rồi nhưng không ngờ vẫn bị ám toán. Thứ đó là gì?
Khí thế của Tần Vấn Thiên tuy đáng sợ nhưng nếu cảm nhận kỹ sẽ cảm giác hơi thở của hắn yếu hơn lúc trước một chút, hiển nhiên bị ảnh hưởng rất lớn.
Linh hồn của Tần Vấn Thiên bị thương, mới rồi hắn sử dụng Bất Tử Kinh tách lìa hồn phách, chấn vỡ linh hồn bị Tru Hồn Châm đâm trúng nên mới phục hồi sức chiến đấu ngay, nếu không đã thảm.
Tà Đế mở miệng nói, con mắt to lóe tia e ngại vô cùng:
- Tru Hồn Châm. May mắn không phải là Tru Hồn Châm phẩm cấp cao nhất, nếu không chúng ta chết chắc. Nhưng Tru Hồn Châm đẳng cấp cỡ này cũng có giá trị cao đến đáng sợ. Đừng nói phó thống lĩnh, dù là thống lĩnh bình thường muốn có nó cũng phải khuynh gia bại sản.
Mắt Tần Vấn Thiên lóe sáng hỏi:
- Đáng sợ đến vậy?
Ngẫm lại cảm giác lúc trước Tần Vấn Thiên thầm gật gù, dù là Tiên Đế đỉnh cấp gặp ám toán linh hồn kiểu này cộng thêm Triệu Nhất Xuyên sát phạt thì gần như chết chắc. Thứ này quá đáng sợ, có thể tưởng tượng giá trị của nó cao cỡ nào.
Nếu Chung Tử Hoa không thể lấy được thứ này tức là người ta đưa cho gã, không chỉ nhằm vào Tần Vấn Thiên còn có Tà Đế, có thể thấy sự chuẩn bị khá đầy đủ.
Tần Vấn Thiên nói với Tà Đế:
- Ta đã phế bỏ hắn, giao cho ngươi.
Tà Đế gật đầu nói:
- Biết.
May mắn Tà Đế giỏi về lực lượng linh hồn nếu không rất khó phục hồi.
Tà Đế đến gần, con ngươi yêu dị nhìn Chung Tử Hoa chăm chú xộc thẳng vào óc gã.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng nhìn, gặp chuyện hôm nay khiến hắn thấy ớn lạnh, hắn mới lập uy không lâu, chỉ đối phó thuộc hạ của mình mà đã gặp nguy hiểm như vậy, có thể tưởng tượng đằng sau càng hiểm nguy cỡ nào.
Thái Cổ Tiên Vực nguy hiểm hơn Thanh Huyền Tiên Vực nhiều, nơi này ra báu vật như Tru Hồn Châm thì sẽ còn pháp khí khác, vật càng mạnh hơn. Sau này gặp người yếu hơn mình Tần Vấn Thiên vẫn phải giữ cảnh giác.
Người xung quanh luôn thầm run, cuộc tranh đấu này thế cục liên tục đột biến, khiến họ sâu sắc cảm nhận một trận chiến kinh tâm động phách.
Bọn họ một lần nữa nhận ra thống lĩnh mới này rất đáng sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận