Thái Cổ Thần Vương

Thánh viện chấn động

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Cổ Tiêu bước tới bước thứ bảy mươi sáu, vạn kiếm sụp đổ, tiếng chuông vang vọng trong thiên địa, chỉ cần Cổ Tiêu nguyện ý liền có thể khiến cho tiếng chuông truyền tới cực xa.
Mà lúc này Tần Vấn Thiên đã bước tới bước thứ sáu mươi tư.
Tuy rằng nhìn như chỉ còn cách có mười hai bước, nhưng mọi người tại tòa thánh viện này đều biết, muốn bước lên mấy dấu chân cuối cùng của Thạch Chung Bích này cũng đều khó như bắc thang lên trời, nguy hiểm vô cùng.
Muốn tiến bước quả thật rất khó khăn.
Tần Vấn Thiên đứng ở đó, thấy Cổ Tiêu cường thế bước ra một bước đáp lại hắn, trên mặt hiện lên ý cười nhẹ như gió thoảng mây bay. Hắn rất bình tĩnh đứng trong cơn gió lốc, mặc cho lực lượng vô tận tùy ý trùng kích trong thân thể, trùng kích tới gân cốt huyết mạch của hắn. Hắn vẫn đứng chắp tay ở đó, tay áo tung bay mang theo phong thái tuyệt đỉnh.
Giống như lời hắn nói, bất luận là Doanh Đằng hay là Cổ Tiêu, hắn vốn không so bì cái gì với đối phương. Hắn tới đây chỉ mong sớm thấy được Thanh Nhi, nhưng Doanh Đằng lại chủ động khiêu khích cùng nỗ lực sỉ nhục hắn, vậy thì hắn đây cũng không ngại cho đối phương một giáo huấn sâu sắc.
Cổ Tiêu thân là Kiếm vương của Chí Tôn kiếm phái, hiển nhiên xuất chúng hơn nhiều so với Doanh Đằng.
Tuy nhiên, nếu như Cổ Tiêu đã lấy một bước này mà khiêu chiến hắn, như vậy, hắn đương nhiên sẽ tiếp nhận khiêu chiến.
- Bảy mươi sáu bước, rất mạnh sao?
Tần Vấn Thiên giống như tự thì thầm khẽ nói với chính mình. Hắn vừa dứt lời, ngay lập tức đã kích thích một mảnh sóng gió. Rất nhiều người ngạc nhiên nhìn hắn, bảy mươi sáu bước, rất mạnh?
Sao có thể chỉ đơn giản là mạnh mẽ. Thạch Chung Bích tồn tại cho đến bây giờ, chẳng có mấy người có thể vượt qua bảy mươi hai bước, chỉ khoảng một phần trăm mà thôi. Mỗi một bước về sau sẽ càng khó như lên trời. Bước đến bước thứ bảy mươi sáu thì đã không phải là mạnh mẽ thông thường.
Tần Vấn Thiên nói thế, quả thực buồn cười.
- Tên này dám khiêu khích Cổ Tiêu, lại không biết bảy mươi sáu bước mạnh tới mức nào."
- Hiện tại hắn đã đến bước thứ sáu mươi tư, mười hai bước này đủ khiến hắn chết mấy lần.
Mọi người không chút e dè mở miệng nói. Bọn họ đều đã nếm thử sự đáng sợ của Thạch Chung Bích.
Chỉ có điều, ngay trong lúc bọn họ bàn luận, Tần Vấn Thiên liền bước thêm một bước, tiến đến bước thứ 65. Toàn thân hắn tiên quang lập lòe, lực lượng đáng sợ đâm giết trên thân thể Tần Vấn Thiên, khiến cho gân cốt rung chuyển, huyết mạch rít gào, trên người hắn không ngừng phóng ra tiên quang, càng lúc càng mạnh.
- Đứng vững rồi.
Ánh mắt của mọi người ngưng lại, nhưng mà bọn họ còn chưa kịp giật mình thì đã thấy Tần Vấn Thiên lại nhấc chân lên, bước tiếp bước thứ sáu mươi sáu. Một bước sinh tiên, trên người hắn có tiên quang bảy sắc lượn lờ, mội một màu lực lượng xuyên qua, giống như muốn phá hủy tiêu diệt thân thể hắn. Thế mà bước chân của hắn vẫn cứ vững như bàn thạch, khuôn mặt tuấn tú, thân thể thoáng lộ ra một chút đơn bạc lại giống như núi đứng sừng sững ở đây, không thể chấn động.
- Hắn muốn chết phải không?
Đoàn người lộ ra vẻ ngưng trọng. Năm đó vị thiên kiêu đáng sợ ấy chính là bị chấn chết ở chỗ này, một mạch bước ra hơn sáu mươi bước, cơ thể liên tục tiếp nhận lực lượng ngập trời đáng sợ của Thạch Chung Bích, có thể tươi sống mà chấn chết người ta. Tần Vấn Thiên lại trong một thời gian ngắn ngủi bước ra nhiều bước chân như vậy, lực lượng cuồng bạo tích tụ trong cơ thể không được thư giãn, muốn đi lên lối mòn của vị kia thiên kiêu năm xưa hay sao?
- Đông, đông, đông...
Liên tục ba bước, dường như có nhịp điệu kỳ diệu, giống như có tiếng của thiên địa đại đạo đang rung động. Mưa rền gió dữ cuốn lên trên người Tần Vấn Thiên, nơi đó xuất hiện uy áp chí cường, tiếng chuông trong cơ thể hắn hình như bất cứ lúc nào cũng có khả năng phun mạnh ra ngoài, chấn giết tất cả. Lúc này thân thể của Tần Vấn Thiên phát ra ánh sáng cực kỳ chói lòa, giống như thân thể thần ma. Ánh sáng lấp lánh quả thực không gì bì nổi, cứng rắn áp chế cỗ lực lượng bùng nổ điên cuồng trong cơ thể.
Lúc này Tần Vấn Thiên đã đi được sáu mươi chín bước, phá vỡ kỉ lục đi liền một mạch, hắn đi được xa hơn vị thiên kiêu bị chấn chết năm đó. Tuy nhiên Tần Vấn Thiên đương nhiên không có chết.
Rất nhiều người đều lộ ra vẻ ngưng trọng, rất nhiều thiên kiêu bị Tần Vấn Thiên vượt qua mở to mắt mà nhìn Tần Vấn Thiên. Vậy mà lại thật sự có người đáng sợ như vậy, dựa vào huyết mạch mạnh mẽ cùng thân thể đáng sợ áp chế lực lượng cuar Thạch Chung Bích?
Đương nhiên, đây mới chỉ là khởi đầu của chấn động mà thôi.
Bởi vì Tần Vấn Thiên vẫn không nghỉ ngơi, thân thể hắn đi về phía trước, lại cứ tự nhiên vô cùng mà nhấc chân cất bước như thể đang đi trên đất bằng, không dừng lại chút nào, phong thái trác tuyệt. Một bước này đã là bước thứ bảy mươi. Thần thủ trên người hắn phát ra ánh sáng rực rỡ, ngay lập tức trong cơ thể phóng ra ánh sáng ngập trời, lập lòe trong thiên địa. Tần Vấn Thiên tắm mình trong ánh sáng rực rỡ, tiếng chuông chấn động, giống như bị áp chế thật chặt, chấn động trong cơ thể hắn.
Thạch Chung Bích rất mạnh, Tần Vấn Thiên cảm nhận được rõ ràng rằng đó không phải là sự mạnh mẽ thông thường. Chín bước phía trước Thạch Chung Bích phong tỏa khí tức của hắn, phục chế lực lượng thuộc tính của hắn. Sau đó từng mặt chuông cổ vẻ trên vách đá bắt đầu dựa vào lực lượng thuộc tính của hắn mà chấn động ngược lại, tẩy rửa gân cốt máu thịt của hắn, trùng kích Tiên Thai của hắn, muốn dùng lực lượng của hắn chấn giết chính bản thân hắn. Sau đó nếu như hắn chịu đựng được thì cũng sẽ lợi dụng lực lượng này, tuy nhiên là để phụng dưỡng chính mình, gột rửa thân thể.
Nhưng mà, Thạch Chung Bích tuy mạnh, trong tòa thánh viện này lại có mấy Tần Vấn Thiên?
Tiên Thai hoàn mỹ không tì vết, thân thể cường đại, lực lượng thần thủ, thân thể này của hắn đơn giản là cực phẩm nhục thể, về phần huyết mạch của hắn thì cũng là mạnh mẽ vô song.
Hắn đứng ở đó, trường bào phần phật tung bay, tiếng chuông đáng sợ không lay động được thân thể hắn, tiếp đó hắn liền bước ra bước thứ bảy mươi mốt.
Một bước này hạ xuống, chỉ còn lại mười bước cuối cùng.
Một bước này hạ xuống, khoảng cách với Cổ Tiêu chỉ còn năm bước.
Một bước này hạ xuống, một kỉ lục mới lại tiếp tục được xác lập.
Một bước này hạ xuống, lòng người cũng theo đó chấn động.
Liền một mạch bước bảy mươi mốt bước, cho dù Tần Vấn Thiên có bị chấn chết thì cũng đủ để chấn áp thánh viện. Bản thân chuyện có thể đi tới bước này cũng chính là một chuyện đáng để kiêu ngạo.
Rất nhiều người nhìn Tần Vấn Thiên, ánh mắt phát sinh biến hóa vi diệu, trở nên có chút nghiêm trọng.
Bảy mươi sáu bước, rất mạnh sao?
Đây là lời Tần Vấn Thiên nói, trước đó nghe có vẻ cuồng vọng vô tri, nhưng nhìn hiện tại mà xem, ấy chính là tự tin tuyệt đối.
Có lẽ Tần Vấn Thiên thật sự có thể làm được.
Nếu như hắn làm được, không nghi ngờ gì nữa, chính là hung hăng đánh cho Cổ Tiêu một bạt tai.
Cổ Tiêu ổn định lại bước chân. Hắn hiển nhiên cũng chú ý tới Tần Vấn Thiên cường thế tiến bước, bảy mươi mốt bước, hắn tự vấn bản thân làm không được. Nhưng hắn cũng sẽ không vì vậy mà cho rằng mình không bằng Tần Vấn Thiên, chỉ là tâm tình có chút ghen tỵ nhè nhẹ. Bản tính của con người là như vậy, không quan hệ tới thực lực.
Tần Vấn Thiên lúc này không nghĩ đến Cổ Tiêu. Hắn cảm nhận cỗ lực lượng giống như mưa rền gió dữ trong cơ thể mình, dường như có thể ép vỡ tất cả. Điều hắn nghĩ lúc này chỉ là đi về phía trước. Vào cái khoảnh khắc mà hắn bước ra một bước kia, việc đánh trả Cổ Tiêu hay Doanh Đằng cũng chỉ là thứ yếu mà thôi, từ xưa đến nay hắn chẳng hề đặt Doanh Đằng trong mắt, ngày trước đã không bằng hắn, hiện tại chẳng lẽ còn có thể vượt qua hắn sao? Nếu như vậy, chẳng phải mấy năm nay hắn tu hành công cốc sao. Về phần Cổ Tiêu, hắn tuy rằng cường đại nhưng Tần Vấn Thiên cũng không cho rằng đối phương là đại địch, có thể ở trong tiềm thức, hắn đã cho rằng Cổ Tiêu còn chưa có đủ tư cách.
Bước thứ bảy mươi hai vừa ra, thiên địa nổ vang, mọi người dường như đều cảm nhận được hư không chấn động. Tiếng chuông không ngừng vang vọng khắp mảnh thiên địa này, ánh sáng hừng hực vô cùng mãnh liệt bắn ra từ trên Thạch Chung Bích, cho dù là địa phương xa xôi đến mấy cũng đều có thể nhìn thấy Thạch Chung Bích bên này xuất hiện hiện tượng kỳ lạ.
Xa xa, nơi mà Tần Vấn Thiên đã đi qua lúc trước, hai vị thiên kiêu kia vẫn đang cuồng bạo chiến đấu. Mọi người đứng xung quanh quan sát lần lượt đều cảm nhận được chấn động tới từ phía Thạch Chung Bích. Bọn họ ngẩng đầu nhìn về phía bên kia, thoáng lộ ra một vẻ kinh ngạc khác thường.
Hôm nay bên phía Thạch Chung Bích có chút không tầm thường, chẳng lẽ có nhân vật lợi hại bắt đầu di chuyển từ bước đầu tiên hay sao.
- Chẳng lẽ là gia hỏa kia?
Có người nghĩ đến Tần Vấn Thiên lúc trước từng xuất hiện qua đây. Chỉ có điều, bọn họ ngay lập tức lắc đầu. Gia hỏa kia thực sự có chút buồn cười, sao có thể khiến cho Thạch Chung Bích chấn động, huống hồ hắn còn vừa mới tới. Chỉ có điều hắn có thể tận mắt chứng kiến hiện tượng kỳ lạ của Thạch Chung Bích, gia hỏa kia cũng coi như có chút may mắn.
Phía trước Thạch Chung Bích, Tần Vấn Thiên đang tiếp nhận trùng kích đáng sợ, dừng lại một lát, trên thân hình hắn mơ hồ có ánh sáng chí cường rực rỡ, đáng sợ đến cực điểm.
- Lực lượng tích tụ trong cơ thể càng ngày càng lớn mạnh, một mạch tiến bước quả thật rất khó, thảo nào có người không thể chịu nổi mà bị chấn chết tươi, có đôi khi đi tới mặt sau, chính mình cũng là đâm lao phải theo lao.
Tần Vấn Thiên trong lòng thầm nghĩ, không ngừng nỗ lực chịu đựng oai lực của Thạch Chung Bích, thật là một sự trùng kích đáng sợ nhất, mạnh nhất đối với thân thể.
Nhưng hắn không do dự, lại một lần nữa nâng chân lên bước, quang mang chân ngã mơ hồ lập lòe, vô tận phù văn lưu chuyển khắp trên thân hình. Tần Vấn Thiên nhấc chân bước tiếp.
Thạch Chung Bích chín chín tám mươi mốt bước, Tần Vấn Thiên bước ra bước đầu tiên trong chín bước cuối cùng, bước thứ bảy mươi ba.
- Đông.
Một âm thanh nặng nề vang lên, trong nặng nề lại mang theo uy năng siêu phàm. Mặt đất chấn động, cổ điện cũng hơi rung động, giống như bất cứ lúc nào cũng có khả năng sụp đổ. Những cường giả lúc trước quan sát trận chiến lại một lần nữa run rẩy trong lòng, chỉ cảm thấy Thạch Chung Bích càng lúc càng không tầm thường.
Thiên kiêu đang tu hành ở những nơi khác đồng loạt ngẩng đầu nhìn về phía Thạch Chung Bích, ánh mắt lộ ra phong quang. Không biết vị thiên kiêu nào đã bước ra bước chân cuối cùng, dẫn phát chấn động liên tục, đến mặt đất cũng đang ông ông rung động, có thể thấy được cỗ uy thế cuồng bạo cùng lực lượng tích góp này đáng sợ bao nhiêu.
- Bước thứ bảy mươi ba.
Trong lòng đám người đứng trước Thạch Chung Bích mãnh liệt chấn động. Tần Vấn Thiên không ngờ lại tiếp tục tiên bước sau kh bước ra bước thứ bảy mươi hai. Lúc này, bọn họ không khỏi bội phục Tần Vấn Thiên.
Nhân vật như vậy, thánh viện hiếm thấy, trước đây chưa bao giờ có.
Mặc dù người năm đó cường thế bước tám mươi mốt bước, đúc được thánh phẩm Tiên Thai hoàn mỹ vô song, nhưng mà hắn cũng chưa từng liền một mạch bước ra hơn bảy mươi bước. Cách làm như thế quả thực là điên cuồng.
Khắp chốn bên ngoài vang lên âm thanh ầm ầm không ngừng, cường giả khắp nơi đều cảm nhận được chấn động này, ánh mắt lại ngưng trọng vài phần, nhìn về phía Thạch Chung Bích.
- Thật mạnh.
Tần Vấn Thiên lúc này đã thật sự cảm nhận được chỗ tinh hoa trong lực lượng của Thạch Chung Bích. Quá cường đại, hắn cảm nhận được trong thân thể có một loại oai lực kinh người đang tích tụ, một khi bạo phát sẽ thật sự có khả năng hủy diệt hắn.
Lúc này, thật sự có chút tiến thoái lưỡng nan. Hắn chỉ có thể tiếp tục hướng phía trước mà bước, lấy lực phá lực.
Vô thượng thân thể phóng ra ánh sáng kinh thế, thánh phẩm Tiên Thai phóng ra, lực lượng thuộc tính bao quanh thân hắn, hóa thành thần hoa. Tần Vấn Thiên lại nhấc chân lên, bước ra bước thứ bảy mươi tư, âm thanh ầm ầm ầm đáng sợ vẫn tiếp tục vang vọng, lòng người lại thêm run rẩy.
Từ phía xa, cường giả khắp nơi đều đánh mắt nhìn về phía bên này, đến cả hai vị thiên kiêu đang chiến đấu mà lúc trước Tần Vấn Thiên gặp cũng đều ngừng lại, tất cả đều ngẩng đầu chăm chú nhìn về phía Thạch Chung Bích. Nơi đó đã xảy ra chuyện gì?
Vị cường giả kia của Chí Tôn kiếm phái phát uy sao?
Là cường giả tên gọi Vạn Ma Đảo cường giả bắt đầu con đường bảo tẩu?
Hay là hoàng tử thiên kiêu của Sâm La Tiên quốc bắt đầu hành trình của hắn?
Bạn cần đăng nhập để bình luận