Thái Cổ Thần Vương

Bóng dáng sau lưng

Hoàng Cực Thánh Vực mênh mông vô tận, Thánh Hoàng thành phồn hoa nhất. Sau khi đoạt được hạng nhất trên cổ bia Tiên Võ giới, Tần Vấn Thiên lại danh chấn thiên hạ khi trên Thánh chiến đài tại Thánh Hoàng thành, tru Đế Thí, thiên kiêu của thời đại, chứng minh tiềm lực và chiến lực của bản thân mình. Có thể trấn áp thiên kiêu của thời đại, hắn đã có tư thế của thanh niên thiên phú đệ nhất Hoàng Cực Thánh Vực.
Hắn còn từng ở trong Hoàng Cực Thánh tông, bá chủ của Hoàng Cực Thánh Vực, tru sát Hạ Thánh, báo thù thay Khúc ca, Dược Hoàng, Tiên Võ giới cùng với bảo hộ Diệp Thanh Vân bình an ra khỏi Hoàng Cực Thánh tông.
Nhưng nhân vật tuyệt đại thiên kiêu này, ngày hôm nay, lại bị Hoàng Cực Thánh tông truy nã, bá chủ thống ngự thiên hạ muốn mạng của hắn.
Trong vài ngày này tin tức đã truyền ra, Tần Vấn Thiên sẽ đến Thánh Hoàng thành chịu chết.
Không chỉ mỗi Tần Vấn Thiên, Nhân Hoàng Diệp quốc Diệp Thanh Vân, người che chở cho Tần Vấn Thiên cũng sẽ vấp phải chế tài của Hoàng Cực Thánh tông, đến đó chịu chết.
Mà lúc này, Tần Vấn Thiên hắn đã tới Thánh Hoàng thành. Tuy nhiên, hắn cũng không hiện thân, chỉ lại ở nơi giao thương phồn hoa nhất của Thánh Hoàng thành, mua bán bột phấn Thiên ma giáp cốt, phi thường yên lặng.
Sau khi đã mua được bột phấn Thiên ma giáp cốt, hắn sẽ tìm một nơi yên tĩnh mà tu hành, căn bản không quan tâm đến phong vân thuộc về hắn ở thế giới bên ngoài.
Tuy nhiên, dù Tần Vấn Thiên không quan tâm, lại có người gấp gáp. Mạc Khuynh Thành đang triệu tập cường giả của Dược Hoàng cốc, chuẩn bị tiến đến Thánh Hoàng thành. Nàng cũng không ngờ rằng Tần Vấn Thiên lại to gan như vậy, trực tiếp vào Thánh Hoàng thành.
Dù sao Hoàng Cực Thánh tông cũng là bá chủ thiên hạ, nay đã có ý muốn giết Tần Vấn Thiên, chỉ sợ thực sự sẽ có một cỗ phong bạo đáng sợ đột kích.
Trừ Mạc Khuynh Thành ra, còn có một ánh mắt khác nhìn hắn không rời, dù cho nàng đã thật lâu không chính thức xuất hiện trước mặt Tần Vấn Thiên.
Tại Thánh Hoàng thành, Hoàng Cực Thánh tông đứng đó sừng sững, uy nghiêm đồ sộ, bá chủ thiên hạ.
Bên ngoài Hoàng Cực Thánh tông, trên không trung xuất hiện một thân ảnh nữ tử. Nơi con ngươi của nữ nhân này lộ ra khí tức băng hàn vô tận, đáy mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng hiện lên một tia sát niệm.
- Công chúa, bệ hạ lại truyền tin tức tới, chúng ta thực sự phải đi rồi.
Lão giả một mực đi theo phía sau lưng Thanh Nhi đã giục nàng rời đi, nhưng là Thanh Nhi không chịu, hắn cũng không có cách nào.
Sau khi lên ngôi, trong lòng bệ hạ vẫn có chút áy náy đối với công chúa, cực kỳ sủng nịnh nàng, thậm chí vì một yêu cầu của nàng liền đưa Đại Niết tiên pháp tới tận tay. Phách lực và quyết tâm nhường ấy khiến cho hắn cảm thấy kinh hãi ớn lạnh. Nếu bảo hắn cưỡng ép đưa Thanh Nhi rời đi, hắn thật sự không dám. Vạn nhất chọc giận công chúa, tương lai nàng mất hứng tính sổ lên đầu hắn thì kết cục sẽ...
Kết quả là, đường đường Đại tướng Tiên quốc như hắn cũng chỉ có thể đi theo làm chân sai vặt cho công chúa, lại không thể làm nàng mất hứng, thật đúng là thảm ah.
- Có thể giúp ta diệt Hoàng Cực Thánh tông hay không.
Thanh Nhi lạnh như băng nói ra, thần sắc lão giả không có nửa điểm chấn động, dường như việc nàng bảo hắn diệt Hoàng Cực Thánh tông cũng không có gì quá đáng, chỉ là tiện tay mà thôi. Bá chủ một vực nhưng thực sự cũng chẳng là gì trong mắt hắn. Những năm tháng mà hắn đã sống, chỉ sợ còn lâu hơn lịch sử của Hoàng Cực Thánh tông.
- Công chúa, diệt Hoàng Cực Thánh tông rồi thì lại có thể như thế nào?
Lão giả mở miệng hỏi:
- Trên con đường chí cường giả, hắn nhất định sẽ không ngừng gặp được những đối thủ mạnh mẽ, không vượt qua được, cũng chỉ có thể dừng bước tại một cấp độ nào đó, hoặc là mất mạng, ta giúp hắn diệt một Hoàng Cực Thánh tông thì sẽ còn có những Hoàng Cực Thánh tông khác nữa, chẳng lẽ công chúa có thể trông nom hắn mãi sao?
Lão giả bất đắc dĩ, diệt Hoàng Cực Thánh tông, công chúa sẽ đi cùng hắn sao?
Nhìn sự quan tâm của công chúa đối với thanh niên kia, chỉ sợ nàng vẫn sẽ không buông bỏ mà rời khỏi nơi đây.
- Ngươi có biện pháp gì tốt không?
Thanh Nhi nói, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng nhìn về phía lão giả, đáy mắt ẩn ẩn có một tia hi vọng.
Lão giả nhìn thấy ánh mắt của Thanh Nhi, trong lòng thở dài, xem ra công chúa thật sự là đã quá lụy tình, tình căn thâm sâu, không có thuốc nào cứu được.
Có điều, Thanh Nhi công chúa có chuyện cầu hắn giúp, nếu như hắn giúp Thanh Nhi công chúa làm tốt chuyện này, Thanh Nhi công chúa nhất định sẽ nhớ rõ hắn chăng?
- Trừ phi, hắn có cường giả che chở, tốt nhất là đại năng giả thu hắn làm đệ tử, dẫn hắn thoát ra khỏi Hoàng Cực Thánh Vực. Có như vậy, có lẽ con đường hắn sẽ đi dễ dàng hơn một chút, về sau, sẽ có cơ hội gặp lại công chúa.
Lão giả chậm rãi nói ra, trong mắt Thanh Nhi hiện ra một tia dị sắc.
- Nhưng mà ta không biết những vị đại năng cường giả kia.
Thanh Nhi lập tức lại nhíu mày, có chút phiền não.
Nàng hi vọng, nếu có người thu Tần Vấn Thiên làm đệ tử, tốt nhất là những vị siêu cấp cường đại đó có tồn tại, như vậy con đường sau này của Tần Vấn Thiên mới càng dễ đi hơn, cũng sẽ không cần nàng liên tục trông nom nữa.
- Này...
Ánh mắt lão giả lóe lên:
- Nếu như công chúa đã có lời, lão nô nguyện vì công chúa mà truyền lời. Bệ hạ hẳn là có không ít hảo hữu. Tuy nhiên lão nô cũng xin cả gan nhắc nhở một tiếng, đại năng nhân vật tầng cấp cỡ bệ hạ sẽ không tùy ý thu đệ tử một cách dễ dàng. Mặc dù là nhận bởi mặt mũi của bệ hạ thì cũng chỉ là bài trí, sẽ không thực sự che chở hắn. Vẫn là phải xem thiên phú của hắn như thế nào.
- Thiên phú của hắn khẳng định không có vấn đề.
Đáy mắt Thanh Nhi lóe sáng, nhìn lão giả nói:
- Vậy ngươi thay ta truyền lời đi.
- Công chúa.
Lão giả nhìn qua Thanh Nhi, ho một tiếng. Thanh Nhi hỏi:
- Ngươi còn có chuyện gì sao?
- Công chúa, lần này hướng bệ hạ mở lời, nếu như bệ hạ đáp ứng, công chúa nhất định phải theo lão nô rời đi.
Lão giả khẩn thiết nói.
Đôi mắt đẹp của Thanh Nhi sững sờ, sau đó lại ung dung nhìn về phía xa, trong con ngươi trong trẻo nhưng lạnh lùng hình như có chút không buông được, khóe mắt lại lộ ra một tia vui vẻ hiếm thấy, nói:
- Được rồi.
Nhìn bóng lưng của Thanh Nhi, lão giả âm thầm lắc đầu thở dài. Thật không biết công chúa đang suy nghĩ gì nữa, đều đã tận mắt nhìn thấy đại hôn của hắn, lại vẫn chấp nhất như thế.
Cho dù công chúa không ngại, chẳng lẽ bệ hạ lại chịu để cho con gái rượu của mình chia sẻ một người nam nhân với người khác? Mặc dù thanh niên kia có ưu tú đi chăng nữa, bệ hạ cũng sẽquả quyết không để cho công chúa chịu loại ủy khuất như vậy.
- Thật sự là một đoạn nghiệt duyên ah.
Lão giả chỉ đành yên lặng thở dài, e rằng bệ hạ lúc trước tiễn đưa công chúa đến một vực xa như vậy là chuyện sai lầm.
Hoàng Cực Thánh tông, bá chủ Hoàng Cực Thánh Vực vẫn đứng sừng sững ở đó, cao ngạo không ai bằng, không lâu trước đó từng nói khắp thiên hạ này đâu cũng là đất của Hoàng Cực Thánh tông, chỉ sợ bọn họ nằm mơ cũng không nghĩ tới, không lâu trước đó, một ý niệm của tuyệt sắc nữ tử đã từng uy hiếp bọn họ suýt chút nữa đã khiến cho bọn họ thừa nhận tai hoạ ngập đầu.
Thực sự chỉ trong một ý niệm, nếu không có phương pháp mà lão giả nghĩ đến, hoặc giả Thanh Nhi không có đồng ý, chỉ sợ Hoàng Cực Thánh tông cùng Hoàng Cực Thánh Vực đã bị xoá tên.
Tuy nhiên, Hoàng Cực Thánh tông không biết việc này. Bọn họ vẫn đang chờ Tần Vấn Thiên đến Thánh Hoàng thành chịu chết.
Tần Vấn Thiên cũng không biết chuyện này. Nữ tử tuyệt sắc như băng sơn tuyết luyên luôn không thích nói chuyện, nhưng nàng vẫn giống với nàng của hơn mười năm về trước, trước sau như một, yên lặng thủ hộ hắn.
Nàng đã từng vì Tần Vấn Thiên mà lấy Đại Niết tiên pháp, một cơn sóng gió động trời từng dấy lên nơi thế giới ngoài kia; nàng đã từng đích thân đến Hoàng Cực Thánh tông, uy hiếp một đại bá chủ; còn hôm nay, nàng vẫn yên lặng lo lắng vì hắn, thủ hộ vì hắn.
Tất cả những điều này, Tần Vấn Thiên không biết.
Lúc này đây, hắn đang khoanh chân tu hành trong một khách sạn, ánh sáng long lanh bao phủ toàn thân, những quầng sáng lưu động trên thân hắn hiển lộ một cỗ khí tức kỳ diệu, dường như có thể ngưng tụ thành phù văn đặc thù.
Bàn tay hắn duỗi ra và nện vào mặt đất, một tiếng nổ răng rắc sinh ra, từng đám bột phấn Thiên Ma giáp cốt bị nuốt vào trong thân thể, cũng lưu động theo mạch máu và thẩm thấu toàn thân, hoàn thành thối luyện thân thể, ngay sau đó hóa thành phù quang lưu động. Quá trình lần lượt lặp lại, thối luyện thân thể càng ngày càng mạnh, thậm chí những phù văn lưu động kia đều ẩn ẩn mang đến cho người ta một loại cảm giác cường đại.
Một lúc lâu sau, hắn mới hít thở sâu, vầng sáng lưu chuyền trên thân cũng đã biến mất. Hắn mở mắt ra, nhìn đám bột phấn Thiên Ma giáp cốt kia đã bị thu nạp hết, thở sâu.
- Thu thập bột phấn Thiên Ma giáp cốt còn quá ít, hơn nữa, muốn đạt thành tựu thân thể Tiên Ma, tất nhiên cần phải nhờ đến Thiên Ma giáp cốt chân chính mới được. Tại Hoàng Cực Thánh Vực, chỉ sợ là tìm không ra.
Tần Vấn Thiên thầm nghĩ trong lòng. Nơi giao dịch tại Thánh Hoàng thành là nơi trao đổi nhiều nhất tại Hoàng Cực Thánh Vực, vậy mà hắn vẫn không cách nào tìm được Thiên Ma giáp cốt, chỉ sợ là có tìm cả Hoàng Cực Thánh Vực cũng khó mà thấy được.
Trầm tư một lát, Tần Vấn Thiên cảm giác có chút rầu rĩ. Không có thiên phú thì như thế nào, không có thực lực thì vẫn mãi là đồ chơi trong lòng bàn tay kẻ khác mà thôi. Mặc dù hắn hiện tại có thể vượt cấp giới tru sát cường giả Thiên Tượng tam trọng cảnh, nhưng nội tình vẫn còn quá mỏng, cảnh giới không mạnh, ở trước mặt bá chủ tuyệt đối như Hoàng Cực Thánh tông vẫn lộ ra yếu ớt.
Ngay vào lúc này, trong đôi mắt hắn hiện lên quang mang dữ dội, bàn tay lập tức huy động, tiếp đó liền thấy vô tận tinh vân thạch xuất hiện chồng chất bên cạnh Tần Vấn Thiên, toàn bộ tinh vân thạch mà Tần Vấn Thiên có đều ở đây cả.
- Lão ba, năm đó ngươi có thể làm tiên ma khóc lóc, hôm nay hài nhi lại ở đây, bởi vì Hoàng Cực Thánh tông mà rầu rĩ, thật là có chút làm giảm uy phong của ngươi.
Tần Vấn Thiên tâm niệm vừa động, tinh vân thạch trôi nổi trên không và bắt đầu di động, đáp xuống những vị trí khác nhau, ẩn ẩn hóa thành một đồ án thần văn, một thần văn trận đồ vô cùng lớn.
- Để ta xem những ký ức ngươi lưu lại.
Bàn tay Tần Vấn Thiên vỗ một cái, trong chốc lát cả đồ án phát sáng, hóa thành ánh sáng tinh vân vô tận bao phủ thân thể của hắn. Đạo tinh quang sáng chói khôn cùng đó điên cuồng tiến nhập thân thể của Tần Vấn Thiên, tinh vân thạch tiêu hao cực nhanh, đạt tới mức độ nghe rợn cả người.
Tần Vấn Thiên nhắm mắt lại, bảo vệ ý thức một cách chặt chẽ, để cho những lực lượng tinh thần điên cuồng tiến vào bên trong những tiểu tinh thần trong đầu hắn. Trong chốc lát, đám tiểu tinh thần đó lại một lần nữa phát sáng, hào quang lóng lánh.
Tinh quang khủng bố trực tiếp tiến vào không gian ý thức bao la của Tần Vấn Thiên, không ngừng xâm nhập phiến tinh không đó, đi tìm những ký ức mà phụ thân hắn đã lưu lại cho hắn.
Tinh quang sáng chói, Tần Vấn Thiên cảm thấy đột phá không ngừng, hắn điên cuồng tiến vào một ngôi sao. Đó là ký ức hạch tâm mà phụ thân hắn lưu lại cho hắn.
Bên ngoài, tinh vân thạch trong trận pháp tiêu hao với tốc độ kinh người. Tinh thể tinh thần kia càng ngày càng sáng, cuối cùng một hồi hào quang sáng chói bùng lên, Tần Vấn Thiên cảm thấy trong chốc lát đã lâm vào một phiến không gian khác.
Mảnh không gian này có một thân hình to lớn cao ngạo đang đứng trên hư không, miệng hắn đang không ngừng niệm ra từng đạo khẩu quyết phiền phức. Mỗi một tràng khẩu quyết mà hắn niệm ra dường như đều ẩn ẩn hóa thành phù quang đáng sợ. Trên thân hình to lớn cao ngạo đó sáng lên vô tận tiên mang, giống như Thái Cổ tiên quang, thắp sáng toàn bộ hư không!
Bạn cần đăng nhập để bình luận